TruyenFull.Me

[Đam Mỹ] Đổ Cục (Ván Cược)

Phiên Ngoại: 11 Câu Hỏi

nygphmanh

Thật ra là có đến 30 câu hỏi + trả lời (chắc vậy :v) cơ mà nhà edit tìm được bản raw có mỗi 11 câu (không theo thứ tự cơ mà t đánh số lại cho khỏi loạn) nên nhà bạn ấy chỉ edit cho 11 câu thôi :3

.
.
.
.

1. Xin hỏi tên của ngài? Tuổi? Giới tính?

Thiết Ngưu: (ngượng ngùng cười ngây ngô, chà chà xát xát hai bàn tay khẩn trương nói) Ta têm Thiết Ngưu, còn gọi Thiết Hướng Ngọ. Y là thê tử của ta, A Du. Hắc, y không thích nói chuyện cho lắm. Các người đừng để ý a. Kỳ thật y tốt bụng lắm.

A Du: ... (Nhìn sỏa ngưu nhà y, không nói gì)

2. Xin hỏi tính cách ngài như thế nào?

Thiết Ngưu: Tính cách của ta? Ta kêu Thiết Ngưu, nhà ở Úc sơn thôn. À, hiện tại đã chuyển đến nhà A Du. Ta có một đệ đệ và một muội muội, ta...

Cuồng nhân: (ngủ)

A Du: (tà tà uống trà, nghe Thiết Ngưu nhàn thoại việc nhà)

3. Tính cách đối phương?

Thiết Ngưu: A Du nhà ta... (cười ngây ngô) tốt lắm! Thật sự! (diễn cảm vô cùng nghiêm túc)

Cuồng nhân: (trở mình tiếp tục ngủ, hắn hiện tại đã học xong bí kíp không cùng với Thiết Ngưu tranh chấp mấy vấn đề cỏn con này nữa)

A Du: (buông chén trà, chậm rì rì nói) Bổn vương cưới thê tử ngốc thiên hạ đều biết, hiện cũng có vài hương thôn ngu dân tôn hắn làm Bồ Tát Vương phi. Tính cách của hắn, hỏi người trong thiên hạ là được.

4. Ấn tượng đầu tiên với đối phương?

Thiết Ngưu: (đỏ mặt)... Đại mỹ nhân, thần tiên hạ phàm.

A Du: (bắt đầu nhớ lại tình cảnh lần đầu gặp Thiết Ngưu, lửa giận bắt đầu chậm rãi bốc lên)... Háo sắc đại ngốc!

A Du hiển nhiên đã quên lần đầu y gặp Thiết Ngưu là lúc y cùng Trí đánh cược với nhau trên sơn đạo chứ không phải lúc y gạt người nhảy sông tự vẫn.

5. Nếu tặng quà cho đối phương, ngài sẽ tặng gì?

Thiết Ngưu: (còn đang thật sự lo lắng, hắn đột nhiên cảm thấy được A Du nhà hắn hình như cái gì cũng không thiếu)

Cuồng nhân: (ngồi xếp bằng lại) Lão tử sẽ tặng y khối đậu hũ!

A Du: (cười) Ta ăn đậu hũ của ngươi còn ít à?

Cuồng nhân: (giận dữ) Tên chết tiệt! Lão tử đây là muốn ngươi đập đầu vào đậu hũ chết đi!

6. Vậy ngài muốn lễ vật gì?

Thiết Ngưu: (còn đang suy nghĩ không biết tặng A Du cái gì thì tốt)

A Du: (thở dài) Quyền lợi làm trượng phu.

Cuồng nhân: Đi chết đi!

7. Đối với đối phương có chỗ nào bất mãn không? Thường thì bất mãn chuyện gì?

Cuồng nhân: (càng nghĩ càng nóng máu, trực tiếp động thủ đấu võ)

A Du: (ứng chiến)

A Du hiện tại phản xạ có điều kiện càng ngày càng tốt, này tất cả đều là nhờ Cuồng ngưu huấn luyện ra. Bất quá nhờ phúc của Cuồng ngưu mà khiến cho y đúng lúc tránh được không ít ám sát, cũng coi như là tái ông mất ngựa.

8. Tật xấu của đối phương là?

Thiết Ngưu: (vẫn còn chìm trong suy nghĩ chuyện lễ vật)

A Du: (kiên nhẫn hết nổi) Thiết Ngưu! Ngươi đi ra cho ta! Bổn vương hiện tại không muốn chơi cùng với cái tên Cuồng nhân kia!

Cuồng nhân: (nổi giận) Lão tử chơi với ngươi hồi nào! Lão tử là muốn mạng của ngươi!

Thiết Ngưu: (giật mình bừng tỉnh)

9. Đối phương làm chuyện gì sẽ khiến ngài không vui?

Thiết Ngưu: (Hướng Ngọ? Chào ngươi a, ha ha)

Cuồng nhân: Việc hắn làm hiện tại khiến lão tử không vui!

A Du: Ê, vị nhân huynh này, phiền ngươi phân rõ phải trái được không? Là ngươi động thủ với ta trước nha.

Cuồng nhân: (gầm rú) Lão tử nói chính là cái quả dưa ngốc kia!

Thiết Ngưu: (cảm thấy buồn cười, nghĩ thầm Hướng Ngọ cùng A Du đực mặt ở gần nhau một thời gian dài, cũng bắt đầu học cách mắng hắn là đồ ngốc)

10. Ngài làm chuyện gì sẽ khiến cho đối phương không vui?

Cuồng nhân: Tiểu tử đó làm bất cứ chuyện gì cũng khiến cho lão tử không vui.

Thiết Ngưu: (Hướng Ngọ, người ta là hỏi ngươi làm chuyện gì sẽ khiến A Du không vui)

Cuồng nhân: Ngươi câm miệng cho lão tử!

A Du: Ê, cho dù là ngươi cũng không được phép khi dễ A Ngưu nhà ta!

Cuồng nhân: (kinh ngạc) Ngươi làm sao biết lão tử đang nói chuyện với Thiết Ngưu?

A Du: (mỉm cười) Cái này gọi là tâm hữu linh tê không nói cũng thông.

Cuồng nhân: (nổi da gà toàn thân)

Thiết Ngưu: (đỏ mặt, hạnh phúc đong đầy lồng ngực, nắm tay A Du cười ngây ngô)

Cuồng nhân: (tức ngất)

11. Ngài sẽ chuẩn bị gì cho sinh thần của đối phương?

A Du: (bấm tay tính toán) Còn sớm mà, không vội. A Ngưu, năm nay chúng ta ở hoàng cung ha? Thái thượng hoàng bọn họ vừa lúc kêu cô đơn quá không ai bên cạnh.

Thiết Ngưu: (cố gắng ló đầu ra) Không đi hoàng cung được không?

A Du: Vì sao?

Thiết Ngưu: (gãi gãi đầu) Ta sợ Hướng Ngọ chạy tới đó dỡ xuống hơn phân nửa hoàng cung. Đến lúc đó Hoàng a đa lại ôm chặt ta lau nước mũi.

A Du: (cả kinh nhảy dựng lên) Ngươi nói cái gì? Thái thượng hoàng lão đối với ngươi làm cái gì?

Thiết Ngưu: Thì lần trước đó, Hướng Ngọ chạy đến hoàng cung tìm Nhiễm Hoa với Tiểu Du Đầu, phá tan tành nhiều nơi trong hoàng cung. Sau đó còn có thật nhiều, thật nhiều quan binh muốn bắt hắn, Hướng Ngọ ở trong hoàng cung chạy tới chạy lui, buổi tối đói bụng thì tìm chỗ ăn cơm, ăn xong rồi ngủ. Tiếp đến thì ta ở đó gặp phải Hoàng a đa. Hoàng a đa hỏi ta là ai, có phải thích khách không, còn nói ông không muốn làm Hoàng thượng nữa, kêu ta tới tìm ngươi gây phiền phức. Ta nói ngươi là thê tử của ta, ta sẽ không làm phiền ngươi, cũng không để cho người khác làm phiền ngươi

Kế đó Hoàng a đa đem rượu ngon phun tùm lum. Ông không ngừng hỏi ta, ta cùng ngươi thành thân ra sao. Ta liền một năm một mười đều nói cho ông biết. Khi đó ta còn không biết ông là Hoàng a đa, sau khi ngươi mang ta đi gặp bọn họ, ta mới biết được.

A Du: (lộ ra vẻ khẩn trương hiếm có) Sau khi ngươi nói cho lão biết, lão có làm gì ngươi hay không? Hoặc cho ngươi ăn uống gì đó?

Thiết Ngưu: (nghĩ nghĩ) Không có, Hoàng a đa ngồi yên lâu lắm. Ta thấy ông ngẩn người, cho là ông lo lắng ta sẽ không cần ngươi, ta liền hướng ông cam đoan sẽ đối đãi với ngươi thật tốt, nhất định sẽ hết sức yêu thương ngươi, tuyệt đối không cho ngươi chịu khổ không để cho người khác khi dễ ngươi. Cái rồi Hoàng a đa bắt đầu lắc đầu thở dài, nói cái gì không nên cho ngươi thường xuyên chạy đi tìm Thái thượng hoàng, biến thành thượng bất chính, hạ tắc loạn...

A Du: Chờ một chút, lời này là phụ hoàng ta nói?

Thiết Ngưu: (lắc đầu) là Hướng Ngọ nói, lời Hoàng a đa nói ta đã quên, Hướng Ngọ liền giúp ta tổng kết một chút.

A Du: (dở khóc dở cười)

Thiết Ngưu: Sau đó Hoàng a đa hỏi ta vì sao lại muốn hủy đi hoàng cung, ta nói ta cũng không biết. Khi đó ta còn không nhớ rõ chuyện Hướng Ngọ làm. Rồi... Hoàng a đa đột nhiên ôm chặt cánh tay ta bắt đầu sụt sịt, nói cái gì... “Nam liền nam a, làm sao mà ngươi chẳng những bộ dạng không tuấn tú, lại còn ngốc ngốc nghếch nghếch, này mà truyền ra ngoài thì còn gì là mặt mũi hoàng gia.” Còn nói cái gì... “Cái đứa con thông minh lanh lợi kia thế nào lại để cho ngốc tử mê hoặc.” Hoàng a đa nói thật nhiều, thật nhiều. Còn nói với ta rất nhiều chuyện trước đây, nói ngươi hồi còn bé ai gặp cũng thích, lớn lên tròn tròn trắng trắng, thích nhất là đi theo sau đuôi Tề Lẫm vương hậu, cơ hồ một tấc cũng không rời, mỗi lần đều là Thái thượng hoàng xách ngươi trở về, ngươi còn không tình nguyện, vừa khóc vừa lăn lộn dưới đất. Hoàng a đa còn nói ngươi khi còn nhỏ thích ăn món canh chua cay bình dân của dân gian, mỗi lần đều ăn đến nỗi cả chén cũng liếm sạch...

A Du: (💢gân xanh nổi đầy) Ngừng! Không cho phép nói nữa! Đi! Chúng ta bây giờ phải về hoàng cung!

Thiết Ngưu: Đi ngay bây giờ? Nhưng mà... Cách ta sinh nhật còn lâu mà. A Du, ngươi sao vậy? Mặt mày làm gì mà xanh lè xanh lét thế?

Cuồng ngưu: (Ha ha! Đó là tức giận! Thiết Ngưu, mau, nói hết mấy chuyện ấu trĩ của y ra. Xem lão tử sau này lấy ra cười chết y!)

A Du: Bổn vương muốn đi tìm Hoàng lão nhân kia tính sổ! Dám... ! Ngày đó còn làm bộ như lần đầu tiên thấy ngươi! A A A! Tức chết ta rồi!

A Du phát điên, lật bàn chạy lấy người. Thiết Ngưu lo lắng vội vàng đuổi theo.

Cuồng ngưu: (âm thầm lấy được toàn bộ tin mật cần phải biết, đắc ý cười như điên)

HOÀN

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me