TruyenFull.Me

Dam My Dong Nhan Kiem Tam

1 - Nắm tay

Mạc Vũ vẫn nhớ rõ năm đó khi lưu vong, y nắm tay Mao Mao, nắm thật chặt, cho dù lòng bàn tay đầy mồ hôi, cũng không dám buông lỏng.

Nhưng dù y nắm có chặt thế nào cũng không thể giữ được hắn, mặc hắn rơi xuống vách núi cao.

Từ đó chia đôi hai ngã.

2 - Nụ hôn nơi nào

Vài năm không gặp, Hạo Khí Minh thật sự là một nơi thích hợp dưỡng người...

Mạc Vũ khẽ hôn lên hàng mi của Mục Huyền Anh, nhìn hai gò má hắn trong lúc ngủ hơi lộ ra vẻ nhu hòa, đột ngột ôm mặt cúi đầu cười. (động tác quen thuộc của ảnh :v)

Hơn nửa đêm ẩn thân vào Hạo Khí Minh chỉ để hôn tình nhân cũ, mà cũng không thể tính là tình nhân cũ, một cái, đúng là chuyện tên điên mới làm.

Đáng tiếc, ai bảo y điên làm chi...

[Vở kịch hài hước nho nhỏ: Chuyện kể Mạc Vũ nửa đêm lúc rời đi bị Tạ Uyên bắt gặp, gia trưởng được mời đến trao đổi.

Tạ: Tiểu tử này của nhà ngươi tính thế nào đây!

Vương: Ai da, ngươi nói xong chưa, xong rồi ta dẫn nó về a

Tạ: Này này! Ta đang rất nghiêm túc nói với người về vấn đề giáo dục trẻ nhỏ

Vương: Ta cảm thấy rất tốt mà, vừa rèn khinh công vừa luyện gan dạ...

Tạ: Ai bàn về vấn đề rèn luyện kiểu nuôi thả như ngươi, ta đang nghiêm túc nói tới chuyện yêu sớm!

Vương: Sau đó giống như ngươi đến giờ vẫn chưa thành thân?

Bắt đầu một vòng Công Phòng mới]

3 - Hằng ngày

Khi còn bé Mạc Vũ đặc biệt thích cướp bánh bao của Mao Mao, lấy việc ném búp bê vải của Mao Mao xem như nhiệm vụ hằng ngày...

Có lẽ xuất phát từ tâm lý của trẻ con thích ai thì ức hiếp người đó.

Vốn loại tâm lý này chỉ cần gia trưởng giáo dục một chút sẽ hết, nhưng Vương Di Phong thì...

Cho nên sau đó Mạc Vũ lên làm Cốc chủ, dứt khoát đổi Công Phòng qua hằng ngày, y định ức hiếp trực tiếp người tên Mục Huyền Anh này.

4 - Hẹn hò

Nếu như Công Phòng cũng tính là...

Mạc Vũ đứng ở cửa, lo lắng nghĩ Mao Mao không bị đẩy y không vào được, Mao Mao bị đẩy chắc toàn Ác Nhân Cốc sẽ nội chiến...

Mỗi ngày Mạc Vũ đều ôm theo tâm tình thấp thỏm quỷ dị này mong chờ Công Phòng trá hình hẹn hò.

5 - Hôn

Khi ép Mục Huyền Anh hôn môi, Mạc Vũ có cảm giác run rẩy như kiếm phong chạm nhau.

Đứa bé ngày xưa giờ đã thành quân tử trưởng thành kiên cường chính trực, Tạ Uyên xem hắn như con ruột, tự nhiên phương diện phẩm chất càng coi trọng.

Mạc Vũ say mê nâng mặt hắn, nhìn hai đầu lông mày kiên cường chính trực của hắn, điên cuồng cười lớn.

Y nghĩ: Người này, dốc hết thảy vẫn chưa đủ, ta đã phải hao cả đời để cướp đoạt, không ai có thể can thiệp.

6 - Mặc quần áo của đối phương

Tạ Uyên đã thoái ẩn nhìn áo choàng lỏng lẻo trên người Mục Huyền Anh, thần sắc bí hiểm như đang suy nghĩ gì.

Vương Di Phong đã thoái ẩn nhìn y phục rời rạc treo trên người Mạc Vũ, mỉm cười thổi một khúc...

Mục Huyền Anh sau đó một tháng không ra khỏi Hạo Khí Minh, Mạc Vũ sau đó một tháng không bước vào Ác Nhân Cốc.

7 - Cosplay

Hai đứa trẻ đối với hai ông lão một mặc giáp một mặc áo trắng đều không hứng thú...

8 - Dạo phố

Khi Khả Nhân cùng Mục Huyền Anh đi trên đường phố Lạc Dương, Mục Huyền Anh còn cố ý dành điểm tâm cho một vị hống hách quá mức đứng trong nhà ở tầng cao nhất của Ác Nhân Cốc -- Tên điên Mạc Vũ.

9 - Giết thời gian với bằng hữu

Mục Huyền Anh đánh cờ cùng Khả Nhân, lúc đi được nước thứ mười, phong thư thứ hai mươi chín từ Mạc Vũ truyền vào.

Khả Nhân lặng lẽ thu cờ.

10 - Tai thỏ

Mạc Vũ cảm thấy bó đuôi ngựa lớn của Mục Huyền Anh nếu chia thành hai bó đuôi ngựa nhỏ, vậy hẳn sẽ rất giống tai thỏ rũ xuống... 11 - Mặc đồ em bé

Ở một nơi xa xôi trong Đạo Hương Thôn truyền thuyết... có hai bé trai a...

*Đạo Hương Thôn là nơi Mạc Vũ Mao Mao sống hồi nhỏ

12 - Thân mật

Mạc Vũ ôm lấy Mục Huyền Anh da mặt mỏng, hai người rúc vào trong động băng dưới chân núi Côn Lôn, mặt kề vai sát sưởi ấm cho nhau.

Nhìn cánh môi phơn phớt của Mục Huyền Anh, tâm Mạc Vũ đột nhiên sinh tà niệm, không chút do dự hôn xuống.

Thân mật thân mật, càng hôn càng nóng... Giữa Côn Lôn sắp đông chết người này, nóng chút mới tốt, Mao Mao, ngươi nói xem đúng không.

*Chơi chữ: Thân mật ghép từ hai chữ thân 亲 (hôn) và nhiệt 热 (nóng)

13 - Ăn kem ly

Chúng Meo Meo (chỉ mấy bạn Minh Giáo xD) Hạo Khí Minh cùng Ác Nhân Cốc thật buồn bực, bọn họ tuy đến từ ngoại bang nhưng không có nghĩa sẽ biết kem ly là thứ gì.

14 - Chuyển giới

Giang hồ tương tuyền, Hạo Khí Minh Manh Hoa Mục cô nương là một tiểu thư khuê các, tính tình dịu dàng hiền thục, am hiểu đạo làm người, tài mạo song toàn.

Tạ Manh chủ đặc biệt cử hành tỷ võ chiêu thân.

Vương Di Phong nhìn Mạc nha đầu nhà mình mặc nam trang, yên lặng vuốt râu, che giấu lương tâm nghiêng đầu sang chỗ khác, quyết định làm như không thấy.

Hừ, Tạ Uyên, ngươi dám chê tiếng sáo của ta khó nghe, để xem độ đề nhà ta cướp khuê nữ nhà ngươi như thế nào!

Quân tử báo thù mười năm chưa muộn, cho dù ta không báo... đồ đệ ta sẽ báo thay ta!

#LuậnvềcáchCốcchủmangthù#

15 - Phong cách ăn mặc khác biệt

Mạc Vũ thỉnh thoảng nghĩ không ra, Ác Nhân Cốc gần Côn Lôn như vậy, y vẫn ăn mặc thoải mái rộng rãi, vì sao Hạo Khí Minh ở nơi non xanh nước biếc thời tiết tốt đẹp đến phải ghen tị, vậy mà Mao Mao mặc dày như thế.

Mục Huyền Anh bày tỏ: Nếu huynh có thể khống thể một chút, ta có cần mặc nhiều vậy không!!!

16 - Nghi thức lúc trời sáng

=△=: Lúc "chào cờ sáng sớm" còn có thể YY được chút, trời sáng thì cần nghi thức gì...

Mạc Vũ: =▽=

Mục Huyền Anh: .....

*Chơi chữ: Thần khởi 晨起 (trời sáng), Thần bột 晨勃 là khoảng thời gian con trai cương vào sáng sớm *che mặt*

17 - Ôm

Hạo Khí Minh: ... =o= Này, còn đánh không?

Ác Nhân Cốc: ... =L= Đánh cái búa...

Khi Mục Huyền Anh cùng Mạc Vũ lăn xuống do Ác Nhân Cốc sạc lỡ đất, cả hai ôm lấy đối phương chặt hơn cả chính mình.

18 - Cùng một chỗ làm gì đó

Họ vẫn luôn cùng nhau đánh Công Phòng... Chẳng qua là ngươi đánh ta ta đánh ngươi, trừ phi một bên bị đẩy, nếu không căn bản không thể gặp mặt.

Nhưng dù sao thì tính chất chuyện Manh chủ và Cốc chủ làm cũng không khác lắm, có lẽ khác biệt duy nhất là lương khô ở Hạo Khí Minh khô hơn?

*Công Phòng bên công đẩy ngã boss cuối thì 2 ảnh mới xông ra tám chuyện :v

19 - Chính trang

Mục Huyền Anh luôn mặc thường phục như chính trang.

Mạc Vũ luôn mặc chính trang như thường phục.

(tức là hổng có thay đồ :v)

20 - Khiêu vũ

Sự thật Mục Huyền Anh có thế múa kiếm hay không không quan trọng... chỉ cần lúc trên giường thắt lưng xoay tận hứng là được.

Mèo Ba Tư (zai Minh Giáo) đơn thuần vẫn không hiểu được tại sao khi Cốc chủ thấy Mèo muội (nữ Minh Giáo) khiêu vũ uốn thân như rắn nước thì lại có vẻ mặt quỷ dị. Tập đoàn ôm bom vô trách nhiệm vô thời hạn

21 - Nấu cơm/Nướng thịt

Mạc Vũ cảm thấy Hạo Khí Minh cố ý phái nữ nhân đi cùng Mao Mao, vì vậy trong lòng luôn xem Tạ Manh Chủ là một tên tiểu nhân.

Cho đến một lần ngoài ý muốn, y cùng Mao Mao đánh lẻ nghỉ ngơi trong rừng, Mao Mao nướng một con thỏ hoang cho y...

Bảng xếp hạng trong lòng Mạc Vũ: Vương Di Phong lặng lẽ bị Tạ Manh Chủ đạp xuống.

22 - Sóng vai chiến đấu

Lưng Mục Huyền Anh kề lưng y, trong tay nắm chặt thanh Thanh Phong, khẽ cười: "Đệ chưa từng nghĩ đến tình huống sẽ thế này, Tiểu Vũ ca ca."

Mạc Vũ cười lớn: "Mao Mao, ta và đệ là người mệnh luôn gắn cùng hai chữ sống chết, có thể tồn tại đến nay, còn gì là không có khả năng."

Quân Lang Nha tầng tầng lớp lớp vây quanh họ, mấy vạn đại quân nhưng không một người dám thúc ngựa tiến tới.

"Mao Mao, đệ có sợ không?"

"Đệ sợ giết chưa đủ thống khoái!"

"Nói rất hay!"

Ác Nhân Cốc Cốc chủ Mạc Vũ cùng Hạo Khí Minh Minh chủ Mục Huyền Anh tại ngoài thành Trường An giết hơn vạn đại quân bao vây, kề vai chiến đấu, ăn ý mười phần, tựa như nhất thể, nhất thời được lưu truyền rộng rãi trong giang hồ.

23 - Khắc khẩu

Tạ Uyên đối với đứa nhỏ luôn canh cánh trong lòng cùng Vương Di Phong áp dụng phương thức thả rông không đếm xỉa tới cãi nhau vì chuyện bọn nhỏ yêu sớm.

Thủ phạm chính là Mạc Vũ, kẻ không chút tự giác kéo Mục Huyền Anh ra ngoài mua oa oa (về nuôi)...

*oa oa là em bé sơ sinh.

24 - Hòa hảo

Trẻ ngoan Mao Mao cũng lo lắng Tạ thúc thúc có thể đánh nhau với Vương Cốc chủ không...

Tên vô tâm vô phế Mạc Vũ cắn một viên mức quả khí phách vung tay: "Không có gì đâu, nhiều lắm công phòng một hồi sẽ hòa hảo thôi."

Hạo Khí Minh: =O=

Ác Nhân Cốc: =L=

Trung lập: Đây là vấn đề giáo dục...

25 - Chăm chú nhìn vào mắt nhau

Mục Huyền Anh đã đối mặt với Mạc Vũ hơn nửa thời gian một chén trà nhỏ, nhưng đến bây giờ hắn vẫn không cảm nhận được nhu tình vạn vạn "Doanh doanh nhất thủy gian, mạch mạch bất đắc ngữ" Trầm Nguyệt từng nói, ngược lại càng hoang mang.

Trong mắt Mạc Vũ: ăn tươi hắn, bắt cóc hắn, mở công phòng...

*Doanh doanh nhất thủy gian, mạch mạch bất đắc ngũ: tạm dịch, giữa cảnh sông nước thơ mộng, ánh mắt đưa tình không cần dùng lời.

26 - Kết hôn

Mục Huyền Anh cao giọng nói: "Đại trượng phu nên lấy việc bảo vệ quốc gia làm nhiệm vụ của mình, quốc chưa an, sao có thể nói đến chuyện gia!"

Tạ Uyên vui mừng cười.

Mạc Vũ liếc mắt nói: "Mao Mao mau vào trong bát đi..."

Vương Di Phong im lặng thổi sáo.

*Mau vào trong bát đi: đại ý là mau nhảy vào nồi cho ta ăn đi :v

27 - Trong này sinh nhật của ai đó

Mạc Vũ muốn quà sinh nhật là Mao Mao, nhưng Mục Huyền Anh lại tặng y bông bịt tai...

Mục Huyền Anh muốn quà sinh nhật là cùng Mạc Vũ ca ca đi đâu đó, nhưng không hiểu sao mở ra một trận công phòng...

28 - Làm chút chuyện hài hước

... (Tác giả: nghĩ không ra, không lẽ nói mặt so với người khác dẹp hơn?)

29 - Làm chút chuyện ngọt ngào

Mục Huyền Anh nhận được nhiệm vụ trông trẻ, Mạc Vũ cùng hắn chơi đùa với bé suốt một buổi chiều.

30 - Làm chút chuyện kích thích

Kéo Mục Huyền Anh đến trước mặt Tạ Uyên come out.

End 1.

*
*
*

(1)

"Mao Mao, đệ bảo ta đừng làm bẩn tay mình, nhưng tay của ta đã bị vấy bẩn rồi..."

"Chúng ta... có còn là huynh đệ không?"

"Mạc Vũ ca ca! Chúng ta là huynh đệ, là người thân! Vĩnh viễn đều như thế."

"Ai cũng không thể chặt đứt tình cảm giữa chúng ta..."

"Á... khoan đã Mạc Vũ ca ca, huynh đừng chỉ lo lau tay chứ, mau kéo quần lên! Này... đừng... á..."

__Trích lời Tư Không Vãn Tình__

(Mời xem MV Gặp lại tại Phong Hoa để hiểu rõ hơn)

***

(2)

Một hôm nọ, trên núi. Mạc Vũ đột nhiên ngã xuống: "A! Bị rắn cắn!" Mao Mao hốt hoảng: "Vũ ca! Đệ sẽ dẫn huynh --" Mạc Vũ cười nhạt: "Đó là Ngũ Bộ Xà, người bị trúng độc của loài rắn này bước quá năm bước sẽ chết... ta e rằng mình không thể chống đỡ được đến khi xuống núi... Mao Mao, đệ có lời gì muốn nói với ta không..." Bấy giờ Mao Mao đột nhiên chộp một con rắn tới nói: "Cắn thêm mấy lần nữa là chúng ta có thể xuống núi rồi!" Mạc Vũ đứng lên, phủi phủi quần áo mấy cái, bình tĩnh nói: "Đi thôi, chúng ta xuống núi."

__Tác giả: Giai Vô Mặc Âm__

***

(3)

Sau ba năm xoắn xuýt thì cuối cùng Tạ Uyên cũng không thể không cắn răng thừa nhận quan hệ giữa Mạc Vũ và Mục Huyền Anh.

Thế nhưng nhìn vẻ mặt đắc ý của tên điên nào đó đang đứng đối diện, Tạ Uyên căm thù tỏ ý muốn "con gái xuất giá" đương nhiên cần một phần sính lễ thiệt bự.

Mạc Vũ nhướng mày ý nói "sính lễ" đang được chuẩn bị.

Hai ngày sau, Hạo Khí Minh nhận được sính lễ từ Ác Nhân Cốc.

Một hàng người dài ngoằn mặc áo đỏ uốn lượn từ Vọng Bắc Thôn đi tới Hạo Khí Minh. Mễ Lệ Cổ Lệ cười không khép miệng sai người đưa sính lễ cho bên Hạo Khí Minh.

"12 cực phẩm tuyết liên ngàn năm, 12 cực phẩm tuyết sâm ngàn năm, 12 cực phẩm diễm liên trăm năm, 12 cực phẩm hỏa sâm trăm năm, 12 rương cực phẩm da tuyết hồ da huyết lang da bạch hùng, 12 rương vàng, 12 xe binh khí tinh chế, 12 xe trang bị tinh chế, 12 xe tử thiện mộc gia cụ, 12 xe lụa là, 12 xe đồ cổ + đồ ngọc, 12 xe thư họa nhạc cụ, 12 tấm giấy tờ nhà đất của thành Trường An Lạc Dương Dương Châu, 12 giấy chứng nhận quyền sở hữu cửa hàng..."

Nhìn cái màu đỏ chói giống như đang tới lễ quốc khánh, nhìn đống sính lễ rực rỡ lóa mắt, Tạ Uyên nhịn không nổi nữa hét lên: "Ác Nhân Cốc giàu vậy mà sao còn thường xuyên đi cướp xe vận chuyển hàng hóa của Hạo Khí Minh hả?"

Vương Di Phong bình tĩnh trả lời: "Vậy chẳng lẽ còn xe vận chuyển nào khác sao?"

Tạ Uyên, lăn đùng ra chết.

__Tác giả: Nguyệt Xuất Giảo Hề__

***

(4)

10 Vũ: Mao Mao ta đói bụng. 5 Mao: Mạc Vũ ca ca chúng ta tìm Tiểu Nguyệt xem có gì ăn không!

20 Vũ: Mao Mao ta đói bụng. 15 Mao: Mạc Vũ ca ca để đệ nấu cơm cho huynh ăn!

25 Vũ: Mao Mao ta đói bụng ~ 20 Mao: ... >///<#...

Mao Mao ngay lập tức xách Mạc Vũ quăng ra khỏi phòng...

(Mạc Vũ: Này này ta đâu có nói gì đâu...)

__Tác giả: Giai Vô Mặc Âm__

***

(5)

"Mao Mao, nắm tay anh nào." Hai bàn tay dần dần áp vào nhau. "Mạc Vũ ca ca, em là con trai..." Mạc Vũ chỉ mỉm cười, không nói gì.

"Mao Mao... Mao Mao?" Mục Huyền Anh bừng tỉnh khỏi hồi ức. "A, Vũ ca..." Mạc Vũ vươn tay đến trước mặt Mục Huyền Anh. "Mao Mao..."

Mục Huyền Anh nhìn tay Mạc Vũ, rồi nhìn chiếc nhẫn trên ngón áp út của mình. Cậu, là con trai, nhưng nếu là người này...

__Tác giả: Thảm Lông__

End.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me