Dam My H R18 S E X
Có dính đến ngôn tình, chủ yếu tạo drama cho Fon và Mammon coi.Tic không biết thả thính đâu nha! Tha cho Tic đi mà....
góc khuất, hòa nhập vào chốn đông đúc.Bữa tiệc mang phong cách Tây âu thực sự thình soạn và sang trọng. Những món sơn hào hải vị, vàng bạc châu báu được sử dụng như vật trang trí. Bữa tiệc trải rộng hết trong nhà rồi ra ngoài sân... đúng là phong cách của nhà giàu mới nổi."Lamony tiểu thư, ngài Hiang, rất vui được gặp." Tiếng nói vang lên, là Long Hạ Phong, mục tiêu lần này.Đối phương đã tự tiếp cận mình thế thì sao phải mệt a..."Nihao, Long thiếu gia" "Chào ngài"Mở đầu bằng lời chào và kết thúc bằng vài câu xã giao. Cả ba uống một ngụm rượu vang đỏ, chào tạm biệt.Mammon và Fon giả làm tiểu thư Lamony và thiếu gia Hiang - đối tác của công ty thành công dụ được Long Hạ Phong tới 'bàn luận nhân sinh'. Bước đầu thành công.Hả? Mọi người hỏi sao Mammon không dùng ảo thuật hay Fon tung cho một quyền chết luôn mà còn vòng vo thế á?Làm vậy cho vui chớ, không thì chả lẽ toàn xôi với xôi... không có lửa sao nấu được xôi? Thôi thì ăn xôi không cho thêm thịt, vậy là ta đã xong chap này UvUĐùa đấy:)Trời đã tối, đã 8 giờ những vẫn có vô số khách khứa ra vào. Họ ở đây chỉ muốn nịnh bợ Long gia, Dương Hà Băng không chịu nổi cảnh tấp nập ở đại sảnh liền đi ra ngoài sân. "Em sẽ nhảy cùng tôi một điệu chứ?" Một giọng nói vang lên từ phía sau, Hà Băng quay lại. Thấy là ai nên khéo léo từ chối."Là vinh hạnh của em mới đúng . Chỉ sợ bạn nhảy của anh nhiều quá không tới lượt em thôi"" Dù có bao nhiêu cô gái , anh vẫn dành cho em quyền ưu tiên mà"Long Hạ Phong nắm lấy tay Dương Hạ Băng, bắt đầu nhảy. Fon và Mammon ở gần đó cũng thấy mục tiêu của mình như vậy cũng nhìn nhau, quyết định ngồi ăn uống.Được rồi, một người chỉ biết làm nội trợ, một người thì cắm mặt vào tiền xong cứ rảnh lại đi 'vận động một chút' cho nóng ngưòi thì đâu có biết nhảy. Nhảy kiểu này kiếm được xu nào đâu mà nhảy với chả chảy.Vẫn là hai người đó, một người đút, một người ăn. Một người ngồi chơi, một người đấm bóp cho người kia. Toát ra hoa cùng màu hồng phấn chọc mù trăm mắt chó hợp kim titan xung quanh. Tất cả cũng vội đi tìm bạn nhảy của mình. Cẩu lương không ngon, dù nhai nhiều.Tiệc nhảy kết thúc, tiếp là chủ tịch cũ thông báo trao quyền thừa kế cho con trai độc nhất của mình - Long Hạ Phong."Chị Băng, em chào chị!"Tiếng cô gái vang lên không to, nhưng bởi vì họ đang đứng cạnh bàn ăn nên vẫn nghe thấy rất rõ ràng. Fon và Mammon tò mà quay qua, nhìn qua liền thấy một cô gái đang trút một ly rượu vang lên váy của Dương Hà Băng nhưng cô gái lại không có phản ứng nào cả, lạnh lùng.Hạ Băng chưa kịp lên tiếng, cô gái vừa đổ rượu đã khụy xuống, nước mắt tuôn trào, hét to."Chị Băng!!! Em xin lỗi, đừng đánh em mà!!!"Một chàng trai bước tới, hắn đỡ lấy cô gái đang khụy xuống, giọng lo lắng "Cậu không sao chứ?" Rồi tức giận nhìn người kia "Dương Hạ Băng, cô Làm gì Tinh nhi vậy hả?!""Tôi làm gì thì liên quan tới anh sao?! Trương Lưu Minh, cậu bớt lo chuyện bao đồng đi!" Hạ Băng mỉa mai nhìn hai người."Dương tiểu thư, cô nên nhớ mình đang ở đâu đi!" Trương Lưu Minh càng tức giận. Mai Ngọc Tinh vốn là bạn học cùng hắn, lại là người hắn thích. Sao có thể nhìn cô bị uất ức như vậy ? "Không phải cô thích làm gì thì sẽ làm cái đó . Cái giá phải trả sẽ rất cao!" Hạ Băng không quan tâm đến hắn, quay sang nói với Mai Ngọc Tinh."Em làm gì em tự biết . Còn chị nên suy xét lại việc mình làm . Đừng bởi vì xúc động mà ảnh hưởng tới gia đình, lại bị đuổi đi không biết chừng..." " Tôi làm gì cũng còn chưa vi phạm tới pháp luật . Nhưng nếu để người ta biết, Mai tiểu thư thuê người cố ý gây tai nạn , nhằm mưu sát người khác. Lúc đó mọi người sẽ nghĩ ra sao?" "Khụ, khụ... Làm ăn kiểu gù vậy hả ngu ngốc!" Mammon khẽ quát, cậu đang xem drama thì Fon lại đút ăn. Không sặc mới là lạ."Mam... Lomony, anh xin lỗi mà... uống miếng nước cho nguôi giận..." Fon đưa nước tới gần, ánh mắt hơi trầm xuống "Em đúng là quá bất cẩn a...""Bất cẩn gì hả?! Ngu ngốc! Biến thái ngầm! Chỉ được mỗi cái đẹp mã!!" Mammon hơi gắt lên."Không ngờ Lomony lại quan tâm anh thế a, con gì nữa sao?" Fon hạnh phúc nói, thấy Mammon mấp máy môi, lộ ra nộn nộn cái lưỡi liền nuốt nước bọt hỏi."Ta thích ngươi nhiều lắm đấy! Làm gì được nhau nào?! Đánh nhau hả?!""Anh cũng thích Lomory a, còn nhiều hơn nữa!""Im ngay! Ngốc!!! Ta yêu ngươi nhiều hơn!!""Vậy anh sẽ yêu em nhiều hơn cả em yêu anh~"Mọi người: Chúng ta đang coi drama, đừng nhét cẩu lương vào họng chúng ta chứ!!!!Cuối cùng, bữa tiệc cũng kết thúc êm xuôi. Long Hạ Phong ngồi trong phòng riêng, chuẩn bị đón tiếp người sẽ ký hợp đồng với mình.Cạch-Cánh cửa được mở ra, Fon và Mammon bước vào. Hạ Phong quay qua, cũng chưa kịp nói gì, đôi đồng tử đã co rút lại, hoảng sợ nhìn xuống dưới ngực mình.Nơi đó, vài ngón tay đang thò dần ra, duỗi thẳng tắp, nhuốm máu.Hắn ngơ ngác quay ra sau, trước khi chìm vào giấc ngủ vĩnh viễn, hắn thấy một nụ cười ôn nhu. Cùng câu nói khó hiểu:"Tôi mượn dùng căn phong cậu chút nhé~ thật làm phiền rồi."Bịch--Cả người Long Hạ Phong đổ sạp xuống, máu dần nhuộm đỏ tấm thảm trắng tinh dưới sàn."Thật bẩn..." Mammon ngồi trên giường liếc qua bàn tay đầy máu của Fon, lẩm bẩm. Hắn kéo bỏ cái châm bạc trên búi tóc của mình rồi tháo mấy cái khuy trên cùng của chiếc sườn xám ra. Đồ mặc không quen, thật khó chịu.Fon vừa rửa tay xong, nhìn thấy cảnh 'Mammon tự cởi trang phục' bắt mắt thế này, khóe mắt cong lên, mỉm cười ôn hòa, đầu lưỡi hơi đưa ra liếm khóe môi khô khốc rồi không nói không rằng, hắn đè Mammon xuống giường, áp môi mình lên.
_____________Ít nhất một tuần 1 chương!!!Trời ơi nấu xôi khó qué...Nếu tiến triển tốt trong tuần này sẽ xong FM...
góc khuất, hòa nhập vào chốn đông đúc.Bữa tiệc mang phong cách Tây âu thực sự thình soạn và sang trọng. Những món sơn hào hải vị, vàng bạc châu báu được sử dụng như vật trang trí. Bữa tiệc trải rộng hết trong nhà rồi ra ngoài sân... đúng là phong cách của nhà giàu mới nổi."Lamony tiểu thư, ngài Hiang, rất vui được gặp." Tiếng nói vang lên, là Long Hạ Phong, mục tiêu lần này.Đối phương đã tự tiếp cận mình thế thì sao phải mệt a..."Nihao, Long thiếu gia" "Chào ngài"Mở đầu bằng lời chào và kết thúc bằng vài câu xã giao. Cả ba uống một ngụm rượu vang đỏ, chào tạm biệt.Mammon và Fon giả làm tiểu thư Lamony và thiếu gia Hiang - đối tác của công ty thành công dụ được Long Hạ Phong tới 'bàn luận nhân sinh'. Bước đầu thành công.Hả? Mọi người hỏi sao Mammon không dùng ảo thuật hay Fon tung cho một quyền chết luôn mà còn vòng vo thế á?Làm vậy cho vui chớ, không thì chả lẽ toàn xôi với xôi... không có lửa sao nấu được xôi? Thôi thì ăn xôi không cho thêm thịt, vậy là ta đã xong chap này UvUĐùa đấy:)Trời đã tối, đã 8 giờ những vẫn có vô số khách khứa ra vào. Họ ở đây chỉ muốn nịnh bợ Long gia, Dương Hà Băng không chịu nổi cảnh tấp nập ở đại sảnh liền đi ra ngoài sân. "Em sẽ nhảy cùng tôi một điệu chứ?" Một giọng nói vang lên từ phía sau, Hà Băng quay lại. Thấy là ai nên khéo léo từ chối."Là vinh hạnh của em mới đúng . Chỉ sợ bạn nhảy của anh nhiều quá không tới lượt em thôi"" Dù có bao nhiêu cô gái , anh vẫn dành cho em quyền ưu tiên mà"Long Hạ Phong nắm lấy tay Dương Hạ Băng, bắt đầu nhảy. Fon và Mammon ở gần đó cũng thấy mục tiêu của mình như vậy cũng nhìn nhau, quyết định ngồi ăn uống.Được rồi, một người chỉ biết làm nội trợ, một người thì cắm mặt vào tiền xong cứ rảnh lại đi 'vận động một chút' cho nóng ngưòi thì đâu có biết nhảy. Nhảy kiểu này kiếm được xu nào đâu mà nhảy với chả chảy.Vẫn là hai người đó, một người đút, một người ăn. Một người ngồi chơi, một người đấm bóp cho người kia. Toát ra hoa cùng màu hồng phấn chọc mù trăm mắt chó hợp kim titan xung quanh. Tất cả cũng vội đi tìm bạn nhảy của mình. Cẩu lương không ngon, dù nhai nhiều.Tiệc nhảy kết thúc, tiếp là chủ tịch cũ thông báo trao quyền thừa kế cho con trai độc nhất của mình - Long Hạ Phong."Chị Băng, em chào chị!"Tiếng cô gái vang lên không to, nhưng bởi vì họ đang đứng cạnh bàn ăn nên vẫn nghe thấy rất rõ ràng. Fon và Mammon tò mà quay qua, nhìn qua liền thấy một cô gái đang trút một ly rượu vang lên váy của Dương Hà Băng nhưng cô gái lại không có phản ứng nào cả, lạnh lùng.Hạ Băng chưa kịp lên tiếng, cô gái vừa đổ rượu đã khụy xuống, nước mắt tuôn trào, hét to."Chị Băng!!! Em xin lỗi, đừng đánh em mà!!!"Một chàng trai bước tới, hắn đỡ lấy cô gái đang khụy xuống, giọng lo lắng "Cậu không sao chứ?" Rồi tức giận nhìn người kia "Dương Hạ Băng, cô Làm gì Tinh nhi vậy hả?!""Tôi làm gì thì liên quan tới anh sao?! Trương Lưu Minh, cậu bớt lo chuyện bao đồng đi!" Hạ Băng mỉa mai nhìn hai người."Dương tiểu thư, cô nên nhớ mình đang ở đâu đi!" Trương Lưu Minh càng tức giận. Mai Ngọc Tinh vốn là bạn học cùng hắn, lại là người hắn thích. Sao có thể nhìn cô bị uất ức như vậy ? "Không phải cô thích làm gì thì sẽ làm cái đó . Cái giá phải trả sẽ rất cao!" Hạ Băng không quan tâm đến hắn, quay sang nói với Mai Ngọc Tinh."Em làm gì em tự biết . Còn chị nên suy xét lại việc mình làm . Đừng bởi vì xúc động mà ảnh hưởng tới gia đình, lại bị đuổi đi không biết chừng..." " Tôi làm gì cũng còn chưa vi phạm tới pháp luật . Nhưng nếu để người ta biết, Mai tiểu thư thuê người cố ý gây tai nạn , nhằm mưu sát người khác. Lúc đó mọi người sẽ nghĩ ra sao?" "Khụ, khụ... Làm ăn kiểu gù vậy hả ngu ngốc!" Mammon khẽ quát, cậu đang xem drama thì Fon lại đút ăn. Không sặc mới là lạ."Mam... Lomony, anh xin lỗi mà... uống miếng nước cho nguôi giận..." Fon đưa nước tới gần, ánh mắt hơi trầm xuống "Em đúng là quá bất cẩn a...""Bất cẩn gì hả?! Ngu ngốc! Biến thái ngầm! Chỉ được mỗi cái đẹp mã!!" Mammon hơi gắt lên."Không ngờ Lomony lại quan tâm anh thế a, con gì nữa sao?" Fon hạnh phúc nói, thấy Mammon mấp máy môi, lộ ra nộn nộn cái lưỡi liền nuốt nước bọt hỏi."Ta thích ngươi nhiều lắm đấy! Làm gì được nhau nào?! Đánh nhau hả?!""Anh cũng thích Lomory a, còn nhiều hơn nữa!""Im ngay! Ngốc!!! Ta yêu ngươi nhiều hơn!!""Vậy anh sẽ yêu em nhiều hơn cả em yêu anh~"Mọi người: Chúng ta đang coi drama, đừng nhét cẩu lương vào họng chúng ta chứ!!!!Cuối cùng, bữa tiệc cũng kết thúc êm xuôi. Long Hạ Phong ngồi trong phòng riêng, chuẩn bị đón tiếp người sẽ ký hợp đồng với mình.Cạch-Cánh cửa được mở ra, Fon và Mammon bước vào. Hạ Phong quay qua, cũng chưa kịp nói gì, đôi đồng tử đã co rút lại, hoảng sợ nhìn xuống dưới ngực mình.Nơi đó, vài ngón tay đang thò dần ra, duỗi thẳng tắp, nhuốm máu.Hắn ngơ ngác quay ra sau, trước khi chìm vào giấc ngủ vĩnh viễn, hắn thấy một nụ cười ôn nhu. Cùng câu nói khó hiểu:"Tôi mượn dùng căn phong cậu chút nhé~ thật làm phiền rồi."Bịch--Cả người Long Hạ Phong đổ sạp xuống, máu dần nhuộm đỏ tấm thảm trắng tinh dưới sàn."Thật bẩn..." Mammon ngồi trên giường liếc qua bàn tay đầy máu của Fon, lẩm bẩm. Hắn kéo bỏ cái châm bạc trên búi tóc của mình rồi tháo mấy cái khuy trên cùng của chiếc sườn xám ra. Đồ mặc không quen, thật khó chịu.Fon vừa rửa tay xong, nhìn thấy cảnh 'Mammon tự cởi trang phục' bắt mắt thế này, khóe mắt cong lên, mỉm cười ôn hòa, đầu lưỡi hơi đưa ra liếm khóe môi khô khốc rồi không nói không rằng, hắn đè Mammon xuống giường, áp môi mình lên.
_____________Ít nhất một tuần 1 chương!!!Trời ơi nấu xôi khó qué...Nếu tiến triển tốt trong tuần này sẽ xong FM...
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me