TruyenFull.Me

Dam My Hanh Trinh Nghich Tap Cua Gia Toc Phao Hoi Diep Uc Lac


Chương 222: Bí cảnh giao dịch hội

Lâm Vân Dật ở lại trong bí cảnh, phơi các loại dược liệu.

Lâm Vân nói: "Thế mà có nhiều dược liệu như vậy."

Lâm Vân Dật nói: "Rất nhiều loại đan dược yêu cầu mấy chục, thậm chí 100 loại dược liệu. Thiếu 1 loại dược liệu thì không thể luyện chế thành đan dược. Trong tay ta đang tồn đọng một lượng lớn dược liệu, có khá nhiều loại đan dược chính là vì thiếu vài vị dược liệu lẻ tẻ, nên không cách nào luyện chế."

Trì Cẩn nhìn Lâm Vân Dật, trầm ngâm một lát, nói: "Tam ca còn cần những loại dược liệu nào, có thể lập một danh sách cho ta."

Lâm Vân Dật nhìn về phía Trì Cẩn, hỏi: "Ngươi có biện pháp?"

Trì Cẩn lấy ra 1 khối ngọc giản, nói: "Đây là 1 khối ngọc giản truyền tin, có thể liên hệ tới hơn 100 tu sĩ, phần lớn là người của các đại tu chân thế gia. Người cầm ngọc giản phần lớn không biết thân phận của những người khác."

Lâm Vân Dật: "Tu chân thế gia?"

Trì Cẩn: "Vì gia tăng tỷ lệ sống sót trong bí cảnh, chống lại sự bóc lột của các tu chân tông môn, các đại tu chân thế gia đã kết thành liên minh. Bọn họ có thể dựa vào ngọc giản để giao dịch vật tư trong bí cảnh, cùng nhau hỗ trợ."

Lâm Vân Tiêu có chút khó hiểu nhìn Trì Cẩn, nói: "Nếu đã như vậy, vì sao ngươi lại có ngọc giản? Theo Lâm Vân Tiêu biết, Trì Cẩn hẳn là thuộc về con cháu tông môn bản địa."

Trì Cẩn cười cười, nói: "Tự nhiên là không có bức tường nào không lọt gió, tin tức bại lộ, một vài khối ngọc giản đã lưu lạc tới tay tu sĩ tông môn."

Lâm Vân Tiêu nói: "Nga, thì ra là thế."

Lâm Vân Dật: "Xem ý của ngươi, tông môn không ngại sao?"

Trì Cẩn: "Cũng không có gì đáng để ý, các đại tu chân gia tộc đều là đối thủ cạnh tranh, liên minh này rất lỏng lẻo. Có điều, có thể lợi dụng khối ngọc giản này để tuyên bố tin tức, triệu tập tu sĩ tới giao dịch vật tư."

Lâm Vân Dật: "Thứ này rất thú vị."

Lâm Vân Tiêu có chút lo lắng nói: "Trong khoảng thời gian này, tu sĩ trong bí cảnh đã chết gần hết, những người cầm ngọc giản này, khả năng cũng đã chết gần hết."

Trì Cẩn: "Đây là ngọc giản giao dịch, tu sĩ đã chết, ngọc giản cũng có thể được những người khác kế thừa, những người khác cũng có thể dựa vào ngọc giản để tiến hành giao dịch vật tư. Ta nhận được tin tức, sắp tới, những tu sĩ này tính toán tổ chức một buổi giao dịch hội, dùng một ít tài nguyên tu luyện không dùng đến để đổi lấy một ít tài liệu tu luyện hữu dụng."

Lâm Vân Tiêu: "Tam ca, huynh thấy sao?"

Lâm Vân Dật gật đầu, nói: "Nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, có thể đi xem thử."

Trong khoảng thời gian này, hắn thu hoạch không nhỏ, trên người có không ít tài nguyên tu luyện không dùng đến. Đem số tài nguyên tu luyện này giao dịch đi, vật tận kỳ dụng, sẽ có lợi rất lớn cho sự phát triển tiếp theo của Lâm gia.

Nếu đi một chuyến giao dịch hội, hẳn là có thể có chút thu hoạch.

Trong khoảng thời gian này, Lâm Vân Dật vẫn luôn luyện chế các loại đan dược.

Trên người hắn trữ lượng đan dược rất nhiều.

Rất nhiều loại đan dược đối với bọn họ mà nói, tác dụng không lớn, nhưng đối với tu sĩ khác mà nói, thì không phải như vậy.

Trong khoảng thời gian này, Lâm Vân Dật đã thu thập được không ít linh dược.

Hoàn cảnh tu luyện trong bí cảnh cực kỳ tốt, mấy người họ mấy năm nay tốc độ tu luyện phi thường nhanh.

Tuy nhiên, tu luyện quá nhanh cũng dễ dàng gặp phải bình cảnh.

Trong khoảng thời gian này, mấy người họ gần như đều kẹt ở đỉnh Trúc Cơ sơ kỳ, cho dù là ăn đan dược hay ngâm linh tuyền, hiệu lực đều đang giảm thấp.

Muốn từ Trúc Cơ sơ kỳ tiến giai Trúc Cơ trung kỳ, chỉ có tài nguyên tu luyện là không đủ, còn phải xem cơ duyên và sự lĩnh ngộ tâm tính.

Lâm Vân Dật đang định ra ngoài đi dạo một vòng thì tin tức này của Trì Cẩn tới thật đúng lúc.

Đã quyết định, mấy người họ áp chế tu vi ở Luyện Khí tầng 9 để tham gia giao dịch hội.

Tu sĩ tham gia giao dịch hội rất nhiều.

Đông đảo tu sĩ đều không muốn bại lộ thân phận, phần lớn đều đeo mặt nạ.

Giống như Trì Cẩn dự đoán, những người tham gia giao dịch hội, có không ít là đệ tử tông môn.

Đối với Lâm Vân Dật mà nói, thân phận của người tham gia giao dịch hội là gì cũng không quan trọng.

Lâm Vân Dật đã thu thập được không ít linh thảo không tệ tại giao dịch hội.

Tuy rằng thu hoạch của tu sĩ trong bí cảnh xa xa không kịp mấy người họ, nhưng số lượng người tham gia giao dịch hội không ít, những người này mấy năm nay cũng không nhàn rỗi, thu hoạch vẫn có một ít.

Trừ các loại linh thảo trong bí cảnh, Lâm Vân Dật còn giao dịch được không ít truyền thừa.

Truyền thừa ở địa giới Lâm gia vẫn xa xa không bằng nơi đây.

Sau khi giao dịch hội kết thúc, buổi giao dịch hội này nhanh chóng trở nên nổi tiếng trong bí cảnh.

Trên thực tế, các loại giao dịch hội tương tự, bí cảnh đã tổ chức rất nhiều lần, các giao dịch hội thông thường cũng sẽ không gây ra sóng gió lớn.

Nhưng buổi giao dịch hội này không giống vậy, Lâm Vân Dật đã lấy ra nhiều viên Trú Nhan Đan để bí mật giao dịch tại giao dịch hội.

Mấy nữ tu đổi lấy Trú Nhan Đan, sau khi dùng đan dược, thật sự không nhịn được tâm tình kích động, đã tiết lộ chuyện bắt được Trú Nhan Đan tại giao dịch hội.

Rất nhiều tu sĩ trao đổi tin tức một chút thì phát hiện tại giao dịch hội thế mà đã diễn ra ít nhất 5 giao dịch Trú Nhan Đan.

Rất nhiều nữ tu không thể tham gia giao dịch hội, phát hiện mình đã bỏ lỡ một cơ hội tốt như vậy, liền tức khắc hối hận không kịp.

Tu sĩ tham dự giao dịch hội, phần lớn đều mang mặt nạ.

Một số tu sĩ đều ngầm thừa nhận "Đổng Bá Kiệt" đã tham dự giao dịch hội.

"Đổng Bá Kiệt" thập phần thần bí, thần long thấy đầu không thấy đuôi, trong bí cảnh đang âm thầm tìm kiếm hắn không ít.

Rất nhiều tu sĩ tham dự giao dịch hội, phát hiện mình đã bỏ lỡ Trúc Cơ Đan, liền tức khắc hối hận không kịp.

Tin tức về "Trú Nhan Đan" đã gây xôn xao trong bí cảnh.

Khi Trì Nguyệt Lăng nghe được tin tức này, suýt nữa tức chết.

Trì Nguyệt Lăng đã sớm muốn có Trú Nhan Đan, đáng tiếc vẫn luôn không thể đắc thủ.

Ban đầu Trú Nhan Đan quý giá, một viên khó cầu thì còn chưa nói làm gì.

Tại buổi giao dịch hội lần này, một lúc lại xuất hiện 5 viên, có thể thấy được viên đan dược này đối với "Đổng Bá Kiệt" mà nói, căn bản không tính là gì.

Nhiều tu sĩ như vậy đều có được, cố tình nàng lại không có.

Trì Nguyệt Lăng cúi đầu, tâm tình có chút áp lực.

Mắt thấy thời gian trôi như nước chảy, nhưng nàng vẫn thu hoạch ít ỏi, sau khi ra ngoài, sợ là sẽ bị chê cười.

Trì Nguyệt Lăng theo bản năng nắm chặt tay lại, gần đây nàng lại thử liên hệ Nhiếp Lăng, tuy nhiên, đối phương cũng không biết là vì ghi hận chuyện trước đó, hay là đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vẫn trước sau không hồi âm cho nàng.

Trì Nguyệt Lăng ở trong động phủ tạm thời, miên man suy nghĩ, bỗng nhiên nghĩ tới Trì Cẩn.

Trì Nguyệt Lăng bỗng nhiên nhớ lại, trước khi đến đây, quẻ sư rõ ràng tính cho nàng là đại cát, còn tính cho Trì Cẩn là đại hung. Thế mà giờ đây, mọi chuyện lại như trái ngược: Trì Cẩn thì hô mưa gọi gió, còn nàng lại gặp đủ chuyện không như ý.

Trì Nguyệt Lăng mơ hồ có cảm giác như mệnh cách của mình và Trì Cẩn đã bị tráo đổi.

Theo thời gian trôi đi, dần dần tới gần ngày bí cảnh đóng cửa.

Thấy bí cảnh sắp đóng cửa ngay trước mắt, không ít tu sĩ đều lâm vào khủng hoảng.

Rất nhiều tu sĩ nắm chặt thời gian cuối cùng, điên cuồng tìm kiếm tài nguyên tu luyện. Cuộc tranh đoạt tài nguyên bên trong bí cảnh, vì thế, trở nên kịch liệt hơn rất nhiều.

Trì Nguyệt Lăng có chút nóng lòng. Trước khi đến, nàng có thể nói là thỏa thuê mãn nguyện. Kết quả, vừa tiến vào không lâu, nàng đã gặp phải hai tu sĩ Luyện Khí tầng 10, liên tục ăn thiệt thòi.

Sau đó, nàng thì càng ngày càng xui xẻo, trên đường tìm bảo liên tục bị làm nhục.

Sau khi chia tay Nhiếp Lăng, nàng dành rất nhiều thời gian đi tìm Đổng Bá Kiệt, nhưng vẫn không thu hoạch được gì. Giờ bí cảnh sắp đóng cửa, nếu nàng hai tay trống trơn đi ra ngoài, tất nhiên sẽ bị người đời chê cười.

Tình trạng của Trì Nguyệt Lăng không được tốt lắm, còn trạng thái của Nhiếp Lăng thì càng tệ hơn một chút.

Trước đó, hắn bị đoàn người kia đuổi giết. Tuy rằng tránh được một kiếp, nhưng hắn đã bị thương. Trong khoảng thời gian này, hắn chỉ lo dưỡng thương, chẳng cố gắng được chuyện gì khác.

Nhiếp Lăng trực giác có người đang âm thầm nhằm vào mình, cho nên, hắn mới nơi chốn không thuận lợi.

Liên tục thất lợi, tâm trạng của Nhiếp Lăng bị ảnh hưởng không nhỏ.

Nghĩ đến Ôn Hành Thư sau khi tiến giai Trúc Cơ thì tâm tính đại biến, chút nào không cho hắn mặt mũi, Nhiếp Lăng liền tức đến không thở nổi.

Nhiếp Lăng vốn còn nghĩ, chờ hắn tiến giai Trúc Cơ, nhất định phải cho Ôn Hành Thư một chút nhan sắc nhìn xem. Nhưng giờ tình hình này, muốn lật ngược tình thế, thật sự rất không dễ dàng.

Nghĩ đến sau khi ra ngoài, sẽ bị tiểu đệ mà hắn từng chướng mắt áp chế, Nhiếp Lăng liền cảm thấy tiền đồ một mảnh hắc ám.

Lâm Vân Dật và Giang Nghiên Băng đang kiểm kê các loại thu hoạch.

Đại bộ phận linh thảo thu hoạch được đều đã hóa thành đan dược. Dù vậy, số linh thảo còn lại vẫn không ít.

Giang Nghiên Băng nói: "Các loại vật tư tu luyện ở đây, cộng lại, hẳn là giá trị mấy ngàn vạn linh thạch."

Lâm Vân Dật: "Nhiều thứ tốt như vậy, một khi bị lộ ra ngoài, chúng ta sẽ gặp phiền toái lớn!"

Giang Nghiên Băng: "Đúng vậy!"

Số tài nguyên tu luyện này, cho dù là Kim Đan tu sĩ, e rằng cũng sẽ nảy sinh ý đồ giết người đoạt bảo.

Lâm Vân Dật: "Đến lúc đó, cứ tùy cơ ứng biến thôi."

Giang Nghiên Băng: "Cũng chỉ có thể như thế."

Lâm Vân Dật: "Tiểu Tứ đang làm gì vậy?"

Giang Nghiên Băng: "Đại khái đang cáo biệt Trì Cẩn đấy."

Lâm Vân Dật: "Khổ cho Tiểu Tứ, ngốc đầu ngốc não, về sau còn phải chịu nỗi khổ tương tư."

Bên trong động phủ.

Lâm Vân Tiêu rũ đầu, giống như một chú cún nhỏ bị chủ nhân vứt bỏ.

Trì Cẩn xoa đầu Lâm Vân Tiêu, thở dài nói: "Sao lại uể oải thế này?"

Lâm Vân Tiêu có chút buồn bực nói: "Hôm nay chia tay, không biết khi nào mới có thể gặp lại."

Trì Cẩn cũng có chút ảm đạm: "Với thực lực của ngươi, rất nhanh là có thể tiến giai Trúc Cơ hậu kỳ. Chúng ta hẳn là sẽ sớm gặp lại thôi."

Lâm Vân Tiêu có chút uể oải nói: "Nhưng mà, ta đã nỗ lực lâu như vậy, vẫn chưa thể tiến giai Trúc Cơ trung kỳ, nói gì đến hậu kỳ chứ."

Trì Cẩn lắc lắc đầu, nói: "Ngươi đừng quá nóng vội. Chuyện tiến giai, càng sốt ruột thì càng khó thành công. Cứ từ từ thôi là được."

Lâm Vân Tiêu thở dài nói: "Cũng chỉ có thể như thế."

Trì Cẩn: "Sau khi ra ngoài, ngươi đừng quên ta là được."

Lâm Vân Tiêu có chút kích động nói: "Sao có thể quên được chứ?"

Trì Cẩn cười cười nói: "Ngươi là nhân tài như vậy, sau khi ra ngoài, nói vậy sẽ chạm tay là bỏng. Đến lúc đó, người ngưỡng mộ ngươi hẳn là sẽ đông như cá diếc qua sông."

Lâm Vân Tiêu là một nhân vật lợi hại như vậy, đặt ở Tây Lĩnh đại lục đều có thể xem là tồn tại xuất sắc, đặt ở Nam Hoang thì càng là như vậy. Lâm Vân Tiêu tiến giai Trúc Cơ, ánh hào quang này lại càng khó che giấu. Vị công tử này sau khi ra ngoài, sợ là sẽ có không ít thế lực tu chân tranh nhau dâng mỹ nhân cho hắn.

Lâm Vân Tiêu: "Năm đó, Tam ca không nghĩ tìm đạo lữ, liền tung tin đồn nói mình là đoạn tụ. Kết quả, Giang gia đã đưa A Nghiên ca tới, thế là hắn thật sự thành đoạn tụ."

Trì Cẩn: "À, vậy sao! Không ngờ còn có chuyện như vậy."

Lâm Vân Tiêu: "Có vết xe đổ của Tam ca rồi, ta tung tin đồn nói ta là đoạn tụ cũng không chắc ăn. Chờ sau khi ra ngoài, ta sẽ nói với người khác là ta bị thương thân thể, không thể giao hợp, định vì ngươi thủ thân như ngọc."

Trì Cẩn khựng lại một chút, nói: "Cũng không cần phải làm vậy đâu."

Lâm Vân Tiêu nhìn Trì Cẩn nói: "Đúng rồi, Tam ca nói, ngọc giản của Đổng Bá Kiệt vẫn luôn sáng."

Trì Cẩn: "Ồ."

Sau khi Đổng Bá Kiệt chết, ngọc giản truyền tin đã rơi vào tay Lâm Vân Dật.

Lâm Vân Tiêu: "Trì Nguyệt Lăng vẫn luôn liên lạc với Đổng Bá Kiệt."

Trì Cẩn: "Vẫn chưa từ bỏ sao!"

Lâm Vân Tiêu: "Hình như là vậy."

Trì Cẩn: "Nhìn dáng vẻ, gần đây nàng sống không được như ý lắm nhỉ!"

Trì Cẩn thầm nghĩ: Đã lâu như vậy rồi, Trì Nguyệt Lăng hẳn là cũng ý thức được điều gì đó. Có điều, bí cảnh sắp đóng cửa, rất nhanh sẽ đến lúc nghiệm thu thành quả. Những người bên ngoài bí cảnh đều đặt kỳ vọng cao vào nàng. Nếu hai tay trống trơn đi ra ngoài, sợ là sẽ bị cười nhạo rất lâu. Đây hẳn là cũng là không còn cách nào khác, chỉ có thể "ngựa chết coi như ngựa sống chạy chữa" thôi.

Chương 223: Trở về quê cũ

Ba năm thời gian thoáng chốc đã trôi qua.

Thời gian vừa điểm, tất cả tu sĩ trong bí cảnh đều bị truyền tống ra ngoài.

Vừa ra khỏi bí cảnh, Lâm Vân Dật liền cảm giác linh khí đột nhiên trở nên loãng đi rất nhiều.

Nhìn cánh đồng hoang vu trước mắt, Lâm Vân Dật thầm cảm thấy như cách biệt mấy đời.

Lâm Vân Dật lẫn trong đội ngũ, trăm mối cảm xúc ngổn ngang. Trong bí cảnh, hắn vẫn là Lôi tu Quỷ Kiến Sầu khiến mọi người kính sợ, nhưng ra ngoài rồi, lại chỉ có thể làm Tam thiếu gia bao cỏ của Lâm gia.

Cũng may trước đó trong bí cảnh, hắn đã tích trữ đủ tài nguyên tu luyện.

Tiếp theo, trở lại Lâm gia, hắn cũng không cần làm gì khác nhiều, chỉ cần an tâm bế quan tu luyện là được.

Số tu sĩ ra ngoài đại khái chiếm 30% số người tiến vào. Tuy tỷ lệ tổn thất không nhỏ, nhưng số người sống sót đã nhiều hơn dự đoán rất nhiều.

Lâm Vân Tiêu vừa ra ngoài, lập tức thu hút vô số ánh mắt. Hắn đã tiến giai Trúc Cơ, vô cùng nổi bật. Lâm Vân Dật và Giang Nghiên Băng thì đè nén tu vi ở Luyện Khí tầng 7, hoàn toàn bị các tu sĩ khác xem nhẹ. Vài tu sĩ may mắn sống sót nhìn thấy Lâm Vân Tiêu, không khỏi có chút ghen tỵ.

Những tu sĩ có thể sống sót ra khỏi bí cảnh, tuyệt đối có thể xem là người may mắn.

Nhìn thấy Lâm Vân Tiêu tiến giai Trúc Cơ, đông đảo tu sĩ đều cảm thấy hơi chua chát.

Lâm Vân Tiêu đứng giữa đám người, thần sắc căng thẳng.

Tuy rằng đã sớm biết, khi bí cảnh đóng cửa, hắn và Trì Cẩn sẽ phải chia xa.

Nhưng giờ đây trở lại Nam Hoang, Lâm Vân mới rõ ràng ý thức được rằng, trong thời gian ngắn, hắn sẽ không thể gặp lại Trì Cẩn.

Nghĩ đến từ nay về sau núi cao sông dài, gặp lại khó khăn, Lâm Vân liền có chút ủ rũ.

Vạn Chí Dũng nhìn thấy Lâm Vân Tiêu, có chút kinh ngạc.

Vạn Chí Dũng đã sớm nghe nói trong bí cảnh có vài người đạt Trúc Cơ.

Có vài kẻ tàn nhẫn thậm chí trực tiếp liên thủ, hạ gục một đầu yêu thú Trúc Cơ đỉnh phong. Nhưng hắn không ngờ, Lâm Vân thế mà cũng tiến giai Trúc Cơ.

Tứ công tử này của Lâm gia, trước đây danh tiếng cũng không quá lớn, không ngờ lại ưu tú đến vậy.

Vạn Chí Dũng nhìn sang Lâm Vân Văn, Lâm Vân Võ, liền thấy hai huynh đệ thần sắc bình tĩnh, dường như hoàn toàn không ngạc nhiên khi đệ đệ có thể tiến giai Trúc Cơ.

Tu vi của Lâm Vân Tiêu có chút chói mắt, Từ Thanh tự nhiên cũng chú ý tới.

Từ Thanh đánh giá Lâm Vân Tiêu, có chút ngoài ý muốn phát hiện, linh lực của Lâm Vân Tiêu hồn hậu kinh người.

Lâm Vân Tiêu tiến vào bí cảnh cũng mới 3 năm, thời gian tiến giai Trúc Cơ hẳn là không dài, nhưng mức độ linh lực hồn hậu này, đã không thua kém Luyện Khí trung kỳ.

Từ Thanh nhìn Lâm Vân Văn, Lâm Vân Võ liếc mắt một cái, nói: "Đệ đệ này của các ngươi lợi hại thật đấy!"

Lâm Vân Văn: "Tứ đệ ấy à, vận khí lúc nào cũng rất tốt."

Từ Thanh: "Số người ra ngoài nhiều hơn dự đoán không ít, cũng không biết thu hoạch ra sao."

Lâm Vân Tiêu đi ở phía trước, lấy ra 6 cây chủ dược Trúc Cơ đan, thu hút không ít ánh mắt.

Lâm Vân Tiêu giao túi trữ vật ra, bên trong có không ít các loại linh thảo. Ngoài vài cây chủ dược Trúc Cơ đan, còn có không ít dược liệu khác.

Lân giác.

Số linh thảo Lâm Vân Tiêu giao nộp lần này, xấp xỉ có thể đổi được 2 viên Trúc Cơ đan.

Số dược liệu Lâm Vân Tiêu lấy ra, cực kỳ phong phú.

Từ trước đến nay, số tu sĩ sống sót ra khỏi Nguyên Không bí cảnh cực kỳ ít ỏi. Thu hoạch nhiều như Lâm Vân Tiêu, quả là phượng mao lân giác.

Ánh mắt của các tu sĩ đều hội tụ trên người Lâm Vân Tiêu. Lâm Vân Dật nhân cơ hội khởi động Tử Mẫu Vòng, chuyển một lượng lớn vật tư tu luyện sang vòng tay của Lâm Vân Văn.

Tử Mẫu Vòng vừa khởi động, vài con linh thú phụ trách tuần tra dường như cảm ứng được điều gì đó, kêu 'pi pi'.

Các tu sĩ chỉ cho rằng vài con linh thú nhìn thấy Lâm Vân Tiêu lấy ra nhiều linh thảo quý giá quá mức kích động, cũng không nghĩ nhiều.

Từ Thanh như suy tư điều gì đó, nhìn Lâm Vân Văn liếc mắt một cái, cũng không nói thêm gì.

Lâm Vân Dật thầm kinh hãi. Hắn vẫn quá sơ suất, loại vật như Tử Mẫu Vòng này vẫn không thể giấu được Kim Đan.

Chỉ là may mắn thay, người tới lại là Từ Thanh. Vị này tuy rằng đáng ngờ, nhưng xem ra không có ý định vạch trần.

Vài con linh thú kêu lên một lúc rồi rất nhanh an tĩnh lại.

Nhìn thấy đồ vật trong Không Gian Vòng đã thuận lợi chuyển đi, Lâm Vân Dật thầm thở phào nhẹ nhõm.

Số tài nguyên tu luyện hắn đạt được trong bí cảnh nhiều đến vậy, thật sự có chút đáng chú ý. Một khi bị bại lộ, cho dù là một Kim Đan lão tổ lâu đời như Từ Thanh, e rằng cũng rất khó ngăn cản được sự cám dỗ.

Tất cả tu sĩ đều mang linh thảo thu hoạch được ra, đăng ký vào sổ sách.

Lâm Vân Tiêu thu hoạch nhiều nhất. Các tu sĩ khác dù vận khí tốt, cũng chỉ thu hoạch được 1 hoặc 2 cây chủ dược Trúc Cơ đan.

Một con linh thú phụ trách tìm kiếm linh thảo, vây quanh hai người Lâm Vân Dật và Giang Nghiên Băng chuyển vài vòng, ẩn ẩn có chút hoang mang, nhưng cuối cùng vẫn tránh ra.

Danh sách linh dược mọi người nộp lên rất nhanh được thống kê. Lần này thu hoạch cao hơn dự tính không ít, vài vị trưởng lão Ngự Thú Tông vô cùng hài lòng.

Sau khi giao nộp linh thảo, 3 người Lâm Vân Tiêu liền vội vã trở về Lâm gia.

Vốn dĩ, vài vị trưởng lão Ngự Thú Tông còn muốn giữ mấy người lại cẩn thận hỏi thăm tình hình, nhưng Lâm Vân Tiêu nóng lòng về nhà, nên vài vị trưởng lão Ngự Thú Tông cũng không tiện ngăn cản.

Đan Đường Ngự Thú Tông.

Trưởng lão Chu Khi Ngạn nhìn Vạn Chí Dũng, nói: "Luyện Khí tầng 10, lại còn là 2 người ư?"

Vạn Chí Dũng gật đầu, nói: "Đúng vậy, trong bí cảnh có 2 người Luyện Khí tầng 10. Có điều, đó chẳng là gì cả, còn có người lợi hại hơn nhiều."

Chu Khi Ngạn có chút khó hiểu nói: "Còn có người lợi hại hơn nữa sao?"

Vạn Chí Dũng gật đầu, nói: "Đúng vậy. Có một đệ tử đại tông ở Ngoại Vực, lấy tu vi Luyện Khí tầng 9 luyện chế ra Trúc Cơ đan, sau đó dựa vào Trúc Cơ đan thành công Trúc Cơ. Vị này trong bí cảnh đã bán ra số lượng lớn đan dược, thu thập các loại linh dược. Linh dược Trúc Cơ trong bí cảnh lần này, e rằng có một nửa đã rơi vào tay người này."

Chu Khi Ngạn đầy vẻ không dám tin nói: "Luyện Khí kỳ mà đã luyện chế ra Trúc Cơ đan ư?"

Vạn Chí Dũng gật đầu, nói: "Đúng vậy, Luyện Khí kỳ đã luyện chế ra Trúc Cơ đan."

Chu Khi Ngạn nghe vậy, trong lòng chợt dâng lên một cảm giác thất bại.

Chu Khi Ngạn là Vương cấp Đan sư. Năm đó vì luyện chế Trúc Cơ đan, ông đã trải qua không ít gian nan.

Khi Chu Khi Ngạn luyện chế ra viên Trúc Cơ đan đầu tiên, ông đã có tu vi Trúc Cơ hậu kỳ.

Dược liệu Trúc Cơ khó kiếm. Mỗi lần thất bại, tổn thất đều rất lớn.

Năm đó, khi bắt đầu luyện chế Trúc Cơ đan, ông đã chịu áp lực rất lớn. Sau vài lần thất bại, ông từng nảy sinh ý định từ bỏ.

Cuối cùng thật sự không còn cách nào, đành phải kiên trì tiếp tục, may mắn là cuối cùng đã luyện chế thành công Trúc Cơ đan.

Vạn lần không ngờ, trong bí cảnh, một tu sĩ Luyện Khí thế mà lại có thể luyện chế Trúc Cơ đan.

Vạn Chí Dũng nói: "Nghe nói, vị đan sư kia không những luyện chế ra Trúc Cơ đan, mà còn luyện chế được Trú Nhan Đan, Cực Dương Đan..."

Chu Khi Ngạn thở dài, hơi buồn bã nói: "Quả nhiên nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên."

Địa phận Ngự Thú Tông linh thảo tài nguyên thiếu thốn, các loại tài liệu cũng khan hiếm.

Chu Khi Ngạn trên tay thì có đan phương Trú Nhan Đan, Cực Dương Đan, nhưng vì thiếu linh thảo, vẫn chưa từng luyện chế qua hai loại đan dược này.

Vạn Chí Dũng tiếp tục nói: "Hai vị Luyện Khí tầng 10 kia, ban đầu kiêu ngạo ương ngạnh, tùy ý làm bậy, sau đó, dần dần không còn tin tức, không biết đã đi đâu. Có không ít tu sĩ suy đoán rằng, hai người bọn họ nghe nói có người Trúc Cơ, sợ bị thanh toán nên đã trốn đi."

"Nhưng không lâu sau đó, lại có tin tức truyền ra nói, hai người đã tiến giai Trúc Cơ, thực lực tăng tiến vượt bậc."

Chu Khi Ngạn đầy kinh ngạc nói: "Trúc Cơ? Xác định là Trúc Cơ thành công?"

Vạn Chí Dũng đáp: "Hẳn là đã Trúc Cơ."

Chu Khi Ngạn lẩm bẩm nói: "Chẳng lẽ thật sự có Đại Viên Mãn Trúc Cơ?"

Vạn Chí Dũng nói: "Sau khi hai vị kia Trúc Cơ, nghe nói thực lực tăng tiến vượt bậc, còn làm thịt một con yêu thú Trúc Cơ đỉnh phong."

Chu Khi Ngạn khó tin nói: "Trúc Cơ đỉnh phong? Xác định là yêu thú Trúc Cơ đỉnh phong? Dù là Đại Viên Mãn Trúc Cơ, cũng chỉ là mạnh hơn Trúc Cơ bình thường một chút, sẽ không mạnh đến mức ấy."

Vạn Chí Dũng nói: "Nghe đồn là yêu thú Trúc Cơ đỉnh phong, những người này hẳn là mang theo vài đòn sát thủ. Nghe nói, tu sĩ ngoại vực tiến vào bí cảnh, có vài người đều mang theo bùa chú cấp Vương."

Chu Khi Ngạn nhíu mày, không khỏi cảm thán nói: "Ngoại vực quả nhiên là tàng long ngọa hổ."

Chu Khi Ngạn là một trong ba Đại Trưởng Lão Kim Đan của Ngự Thú Tông, lại là Đan sư cấp Vương.

Đối mặt với câu hỏi của Chu Khi Ngạn, Vạn Chí Dũng có thể nói là biết gì nói hết, không giấu giếm nửa lời.

Chu Khi Ngạn hơi tò mò nói: "Ngươi trong bí cảnh, có đụng phải huynh đệ nhà họ Lâm không?"

Vạn Chí Dũng lắc đầu nói: "Không có, bí cảnh rất lớn, ta vẫn chưa chạm mặt họ."

Chu Khi Ngạn: "Cho nên, ngươi cũng không biết, Lão Tứ nhà họ Lâm đã tiến giai như thế nào?"

Vạn Chí Dũng: "Cái này, đệ tử cũng không rõ."

Chu Khi Ngạn luôn cảm thấy mấy huynh đệ nhà họ Lâm vội vàng trở về nhà họ Lâm, hơi kỳ quặc.

Lâm Vân Tiêu tuy rằng nộp lên không ít linh thảo, nhưng dù sao đối phương cũng đã Trúc Cơ, việc nộp lên số linh thảo đó cũng là lẽ đương nhiên.

Chu Khi Ngạn luôn cảm thấy, thu hoạch của huynh đệ nhà họ Lâm trong bí cảnh xa không chỉ có thế, mấy người có lẽ đã dùng thủ đoạn đặc thù nào đó để cất giấu.

Chỉ là, Từ Thanh đã cho người đi rồi, hắn cũng không tiện cưỡng ép giữ người lại.

Lão Đại, Lão Nhị nhà họ Lâm đã vào môn hạ Từ Thanh, hiện tại Lão Tứ nhà họ Lâm cũng tiến giai Trúc Cơ, nhà họ Lâm rất có khả năng trở thành tu chân hào tộc.

Tin tức về hai tu sĩ "Luyện Khí tầng 10" truyền vào tai Tạ Lệnh Hoài, khiến hắn phẫn nộ dị thường.

Đại đa số tu sĩ Ngự Thú Tông không biết Tạ Lệnh Hoài đang theo đuổi Đại Viên Mãn Trúc Cơ, nhưng tông môn cao tầng thì phần lớn đều biết.

Việc hắn không làm được, trong bí cảnh lại có hai tu sĩ làm được.

Nghe được tin tức Lâm Vân Tiêu tiến giai Trúc Cơ, tâm tình Tạ Lệnh Hoài càng thêm tệ.

Nhà họ Lâm tổng cộng có ba người đi vào, Tạ Lệnh Hoài vốn cho rằng, thế nào cũng phải mất hai người trong đó, nếu vận khí không tốt, thì toàn quân bị diệt.

Không ngờ, cả ba người đều còn sống, trong đó một người còn tiến giai Trúc Cơ.

Lâm Vân Tiêu lần này tựa hồ nộp lên không ít linh thảo, rất nhiều trưởng lão trong tông môn thập phần hài lòng về điều này.

Tạ Lệnh Hoài trực giác rằng nhà họ Lâm tuyệt đối đã động tay chân lúc nộp linh thảo.

Những năm trước đây, nhiệm vụ đưa đệ tử đi bí cảnh rèn luyện và đón đệ tử trở về, thường đều do Lão Tổ nhà họ Tạ bọn họ phụ trách.

Tuy rằng quá trình thu hồi linh thảo thập phần nghiêm mật, nhưng nếu thật sự muốn động tay chân, cũng không phải là không thể.

Nhiệm vụ đón đệ tử về tông, tuyệt đối là một nhiệm vụ béo bở.

Nhà họ Tạ mình ở những nhiệm vụ này thu lợi không ít, suy bụng ta ra bụng người, Tạ Lệnh Hoài trực giác rằng huynh đệ nhà họ Lâm mượn sự che chở của Từ Thanh, đã động chút tay chân trong đó, biển thủ không ít đồ vật, đáng tiếc không có chứng cứ.

Tạ Lệnh Hoài cảm nhận được uy hiếp nồng đậm, nhà họ Lâm phát triển đã rất nhanh, sau khi Lâm Vân Tiêu mấy người trở về, nhà họ Lâm hẳn là sẽ phát triển càng nhanh hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me