Dam My Hanh Trinh Nghich Tap Cua Gia Toc Phao Hoi Diep Uc Lac
Chương 230: Hôn yến hạ mànLâm Vân Dật dìu Giang Nghiên Băng đi lại trong sảnh, gương mặt tươi cười tiếp nhận lời chúc phúc của mọi người.
Linh hồn lực của Tạ Lệnh Hoài cẩn thận quét qua Lâm Vân Dật và Giang Nghiên Băng, không phát hiện ra điều gì bất thường.
Tạ Lệnh Hoài mơ hồ có một loại trực giác, rằng hắn ra nông nỗi này có quan hệ không nhỏ với hai người kia.
Thế nhưng, hắn nhìn thế nào cũng chỉ thấy hai người là hai phế vật Ngũ linh căn bình thường, thực sự không nhìn ra được điểm gì đặc biệt.Lâm Vân Dật đang hàn huyên với các vị khách, bỗng nhiên chú ý đến sự tồn tại của Giang Việt Nhiễm.
Tạ Lệnh Hoài và Giang Việt Nhiễm tuy đến cùng nhau, nhưng sau khi vào hội trường, hai người đã nhanh chóng tách ra.
Lâm Vân Dật cảm thấy không khí giữa hai người có chút cứng nhắc. Trong nguyên tác, cặp đôi tâm đầu ý hợp, giờ đây xem ra quan hệ lại có phần gượng gạo.
Trong nguyên tác, Tạ Lệnh Hoài vì theo đuổi Giang Việt Nhiễm mà dốc hết tất cả, nhưng bây giờ, dường như lại là Giang Việt Nhiễm phải nhẫn nhịn chịu đựng nhiều hơn.Giang Việt Nhiễm nhìn Giang Nghiên Băng với gương mặt ngọt ngào, trong lòng ngũ vị tạp trần.
Giang gia giờ đây đang lúc phong ba bão táp, còn Giang Nghiên Băng thì lại sống trong cảnh xuân phong đắc ý.
Thế hệ trẻ của Giang gia phần lớn đã bỏ mạng trong bí cảnh, hiện tại, gia tộc rơi vào cảnh tre già măng mọc không kịp, tu sĩ trẻ tuổi lợi hại nhất trong tộc cũng chỉ mới Luyện Khí tầng năm. Cả gia tộc vậy mà không tìm ra được một tu sĩ trẻ nào có tu vi sánh ngang với Giang Nghiên Băng.Giang Việt Nhiễm nhìn các tu sĩ Lâm gia đang bận rộn trong đám người, tâm trạng có chút chua xót.
Thế hệ trẻ của Lâm gia tuy không có ai quá xuất chúng, nhưng Luyện Khí tầng năm, tầng sáu lại không hề ít.
Nếu được bồi dưỡng tốt, trong nhóm tu sĩ này có lẽ sẽ xuất hiện một hai vị Trúc Cơ.
Nhìn vào thế hệ trẻ của gia tộc là có thể thấy được tiềm năng phát triển trong tương lai của hai nhà. Giang gia sau này muốn lật ngược tình thế, khó rồi!Lâm Viễn Kiều nhìn thấy Giang Việt Nhiễm, tâm trạng cũng phức tạp.
Năm xưa, vì Giang Việt Nhiễm được một Kim Đan tu sĩ thu làm đệ tử, địa vị của Lâm gia lập tức trở nên vô cùng khó xử.
Mà nay, sau bao nhiêu năm phấn đấu, Lâm gia cuối cùng cũng đã lật ngược được thế cờ.
Lâm Viễn Kiều nhìn về phía Lâm Vân Dật, sự trỗi dậy của Lâm gia không thể tách rời khỏi nỗ lực của tiểu tam.
Lâm Viễn Kiều có cảm giác, nếu tiểu tam thành hôn với Giang Đàm Nhi, Lâm gia có lẽ đã sớm không còn. Việc Giang Nghiên Băng đổi hôn ước đến đây mới thay đổi tất cả. Vị này quả thực là phúc tinh của Lâm gia bọn họ.Lâm Viễn Kiều tinh thần phấn chấn chào hỏi khách khứa, cả người trông vô cùng rạng rỡ.
Nhìn thấy Lâm Viễn Kiều, Giang Việt Nhiễm có chút không vui.
Vị Lâm gia chủ này và phụ thân nàng tấn giai Trúc Cơ gần như cùng lúc, vậy mà nay, vị này đã là Trúc Cơ trung kỳ, còn phụ thân vẫn chỉ là Trúc Cơ sơ kỳ.
Giang Việt Nhiễm trong lòng có chút áy náy, là một luyện đan sư, nếu nàng có thể luyện chế ra đủ đan dược, có lẽ đã có thể giúp phụ thân tiến thêm một bước. Đáng tiếc, đan thuật của nàng tuy mạnh hơn đệ tử bình thường một chút, nhưng còn xa mới đến được trình độ đó.
Nghĩ đến vị tu sĩ trong bí cảnh chỉ với tu vi Luyện Khí đã luyện chế ra được Trúc Cơ Đan, Giang Việt Nhiễm không khỏi cảm thấy chua xót. Nếu nàng có được bản lĩnh của người đó, Giang gia cũng sẽ không đến nông nỗi này....Ngự Thú Tông đến không ít tu sĩ, thấy Giang Việt Nhiễm tới, có không ít người vây quanh nàng bắt chuyện làm thân.
Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, đan thuật của Giang Việt Nhiễm so với Lâm Vân Dật thì không là gì, nhưng đối với nhiều tu sĩ, thuật luyện đan của đối phương đã rất đáng nể. Nàng lại là đệ tử của Đan Vương, có thể kết giao cũng không thiệt."Giang tiên tử cũng đến rồi, yến tiệc này tổ chức thật náo nhiệt a!""Giang tiên tử, người nếm thử món bánh này đi, ngon lắm đó!""Món bánh này Lâm gia cũng có bán, nhưng loại bán ở cửa hàng của Lâm gia hình như không ngon bằng ở đây.""Nghe đâu, điểm tâm trong đại điển lần này là do chính tay Lâm Vân Dật làm.""Tuy trong bốn huynh đệ, tu vi của Lâm Vân Dật kém nhất, nhưng tấm lòng này quả thực hiếm có.""Lâm Vân Dật tay nghề tốt như vậy, phụ giúp Lâm gia quản lý kinh doanh chắc cũng không tệ.""..."Giang Việt Nhiễm nghe những lời khen ngợi Lâm Vân Dật từ các tu sĩ xung quanh, trong lòng có chút không thoải mái.
Năm xưa, Giang gia và Tả gia liên hôn, tuy cũng tổ chức rất long trọng, nhưng Giang Đàm Nhi và Tả Ngôn khi đó đã đồng sàng dị mộng, đại điển kết đạo có phần nặng nề.
Đại điển kết đạo lần này của Lâm gia thì khác, không khí giữa Lâm Vân Dật và Giang Nghiên Băng vô cùng ngọt ngào, mỗi lần hai người nhìn nhau đều thấm đẫm tình ý.Giang Việt Nhiễm nếm thử vài món ăn, thầm kinh ngạc.
Ngự Thú Tông có linh trù sư, mà còn không chỉ một người.
Trong tông môn, chỉ cần bỏ ra đủ linh thạch, là có thể mời linh trù sư chế biến các loại món ăn.
Đan thuật của Giang Việt Nhiễm không tệ, linh thạch trong tay ngày thường cũng không quá eo hẹp.
Các món ăn do linh trù của Ngự Thú Tông làm, nàng đã ăn không ít.
Dù đã nếm qua vô số mỹ thực đa dạng của Ngự Thú Tông, Giang Việt Nhiễm vẫn phải kinh ngạc trước các món ăn của Lâm gia.
Lâm Vân Dật kết đạo, chuẩn bị nhiều món ăn, rượu ngon như vậy, tuyệt đối có thể coi là ra tay hào phóng.Khi Giang Đàm Nhi còn sống, không ít lần mắng Lâm tiểu tam là gà sắt, một sợi lông cũng không chịu nhổ.
Giang Hoài Thanh trước đây cũng cho rằng Lâm gia là một gia đình sa sút, nghèo kiết xác, tính toán chi li.
Bây giờ xem ra, Lâm Vân Dật trước đây keo kiệt, chỉ là vì không coi trọng, gặp được người mình thương, hắn vẫn sẵn lòng chi mạnh tay....Hôn lễ của Lâm Vân Dật và Giang Nghiên Băng kéo dài ba ngày, sau ba ngày, các vị khách lần lượt ra về.
Sau khi khách khứa ra về, khắp nơi đều bàn tán về những gì đã thấy và nghe được trong hôn yến."Hôn lễ của Lâm gia này thật náo nhiệt!""Hôn lễ lần này của Lâm gia còn náo nhiệt hơn nhiều so với hôn lễ của Giang Đàm Nhi và Tả Ngôn năm đó.""Đúng vậy, mỹ tửu, mỹ thực trong yến tiệc của Lâm gia được chuẩn bị đầy đủ, Lâm gia cũng đã chi một khoản lớn.""Lâm Vân Dật tuy là kẻ vô dụng nhất trong các huynh đệ Lâm gia, nhưng Lâm gia chủ dường như vẫn rất coi trọng người con trai này!""Hôn lễ lần này của Lâm gia, mấy vị đệ tử thân truyền của các Kim Đan trưởng lão trong Ngự Thú Tông dường như đều có mặt.""Một hôn lễ của Ngũ linh căn mà lại có nhiều nhân vật lớn đến vậy, Lâm Vân Dật cũng không uổng kiếp này.""Nói đi cũng phải nói lại, Giang Nghiên Băng quả thực may mắn. Lâm Vân Dật tuy là Ngũ linh căn, nhưng lại là dòng chính của Lâm gia, nếu không phải hai người đã sớm định hôn, bây giờ thật sự không đến lượt y.""Lâm Vân Dật tuy là Ngũ linh căn, nhưng tốc độ tu luyện dường như cũng không chậm! Đã là Luyện Khí tầng bảy rồi.""Chỉ là một Ngũ linh căn, Luyện Khí hậu kỳ gần như đã là giới hạn rồi.""Có thể tu luyện đến Trúc Cơ hậu kỳ cũng không tệ, tìm một chức quản sự trong gia tộc chắc cũng không khó.""Lâm gia chủ và gia chủ phu nhân hình như đều đã là Trúc Cơ trung kỳ, hai vị này thực lực tiến bộ thật nhanh!""Con trai xuất sắc như vậy, cha mẹ tự nhiên cũng không kém. Tốc độ tấn giai của ba huynh đệ Lâm gia, người sau còn nhanh hơn người trước.""..."Sau khi hôn yến kết thúc, các tu sĩ Lâm gia bận rộn dọn dẹp tàn cuộc."Khánh điển kết thúc rồi à! Sao lại kết thúc rồi chứ.""Không biết khi nào tam công tử mới cần người thử món nữa.""Khó lắm, lần này nếu không nhờ phúc của A Nghiên công tử, chúng ta làm gì có lộc ăn này.""Tam công tử đối với A Nghiên công tử thật tốt quá! Mấy vị khách lần này được hưởng lây, kiếm được món hời lớn rồi.""Ai nói không phải chứ, đám người đó quả là gặp đúng thời điểm.""..."Các tu sĩ bận rộn qua lại. Trước hôn yến, Lâm Vân Dật đã làm ra vô số mỹ vị trân quý, không ít tu sĩ Lâm gia trông đã tròn ra một vòng....Trường Tuyền thành, Mạnh gia.Mạnh Hà: "Lâm gia thật sự đã khác rồi."
Năm xưa, Trường Tuyền thành gặp phải nạn nga trùng, Lâm Viễn Kiều từng tìm đến Mạnh Hà, chỉ ra vấn đề, rồi lấy đi con nhộng của "Nguyệt Quang Nga Hoàng".
Năm đó, để bịt miệng Lâm Viễn Kiều, Mạnh gia đã phải đưa ra không ít linh thạch.
Những năm gần đây, quan hệ giữa Mạnh gia và Lâm gia cũng khá tốt.
Gạt hai vị đệ tử thân truyền của Kim Đan trưởng lão trong Ngự Thú Tông của Lâm gia sang một bên, thực lực của Mạnh gia và Lâm gia vốn tương đương. Vậy mà nay, Mạnh gia đã bị Lâm gia bỏ lại rất xa.Mạnh Lâm có chút chua chát nói: "Trong nhà có đệ tử thân truyền của Kim Đan trưởng lão thật tốt! Lâm gia phát triển nhanh thật."
Mạnh Hà: "Đệ tử thân truyền của Kim Đan trưởng lão cũng không phải vạn năng. Giang gia cũng có đệ tử thân truyền của Kim Đan trưởng lão, Giang Việt Nhiễm còn vào cửa Kim Đan sớm hơn huynh đệ Lâm gia một bước, thế mà Giang gia hình như càng ngày càng sa sút."
Mạnh Lâm: "Nói cũng đúng, chỉ có chỗ dựa thôi chưa đủ, sự phát triển của gia tộc còn phải xem đệ tử trong tộc có đủ nỗ lực hay không."
Ai cũng nói Lâm Vân Dật vô dụng, nhưng gia tộc nào muốn tìm ra một tu sĩ trẻ có triển vọng hơn Lâm Vân Dật, thật sự không dễ.
Lão tổ Giang gia thọ nguyên sắp cạn, hiện tại, Giang gia chỉ còn dựa vào một mình Giang Hoài Húc chống đỡ.
Thế hệ trẻ của Giang gia có chút năng lực thì phần lớn đã bỏ mạng trong bí cảnh.
Muốn chờ thế hệ tiếp theo của Giang gia trưởng thành không phải dễ, áp lực của Giang gia chủ Giang Hoài Húc không hề nhỏ.Mạnh Hà: "Không biết khi nào Giang Việt Nhiễm mới có thể tấn giai Trúc Cơ."
Theo lý mà nói, Giang Việt Nhiễm là đệ tử thân truyền của Kim Đan trưởng lão, được hưởng nhiều tài nguyên đan dược hơn các đệ tử khác, lẽ ra phải dễ tấn giai hơn người thường. Kết quả, lại để cho Lâm tiểu tứ vượt mặt.
Mạnh Lâm: "Nói mới nhớ, Lâm gia tiểu tứ Lâm Vân Tiêu tấn giai nhanh thật!"
Mạnh Hà: "Đúng vậy! Tấn giai còn nhanh hơn cả hai người ca ca của hắn. Nếu không phải Từ Thanh đã thu nhận Lâm Vân Văn, Lâm Vân Võ làm đồ đệ trước, Lâm Vân Tiêu hẳn cũng là một lựa chọn không tồi."
Mạnh Lâm dừng lại một chút, rồi nói tiếp: "Lâm gia chủ tu luyện cũng nhanh, xem cái đà này của Lâm Viễn Kiều, tương lai tấn giai Kim Đan cũng không phải là không có khả năng."
Lâm Viễn Kiều đã là Trúc Cơ trung kỳ, khí tức toàn thân vô cùng hùng hậu.
Năm xưa, hắn nịnh bợ Lâm Viễn Kiều, phần nhiều là vì thân phận của huynh đệ Lâm Vân Văn. Bây giờ xem ra, bản thân năng lực của Lâm Viễn Kiều, vị Lâm gia chủ này, cũng không thể xem thường!
Mấy người con trai của Lâm Viễn Kiều quá xuất chúng, người sau lợi hại hơn người trước, đến nỗi rất nhiều tu sĩ bất giác bỏ qua thực lực của chính Lâm Viễn Kiều.Mạnh Lâm: "Lâm gia có thể đứng vững gót chân ở Vân Vụ sơn, thực lực của Lâm Viễn Kiều tự nhiên không thể xem thường."
Mạnh Hà: "Nói đi cũng phải nói lại, hôn yến lần này của Lâm gia đã chi một khoản lớn đó!"
Mạnh Lâm: "Chuyện này quả thực khiến người ta bất ngờ."
Tiếng tăm keo kiệt của Lâm Viễn Kiều vang dội vô cùng. Năm xưa, khi hôn ước của Giang Đàm Nhi và Lâm Vân Dật chưa được hủy, Lâm gia ngay cả một con gà cũng không nỡ tặng. Hôn yến lần này lại giết mấy ngàn con gà, rượu cũng chuẩn bị vô cùng đầy đủ, đúng là gà sắt cũng biết vặt lông.
Nghe nói, Lâm gia tam công tử Lâm Vân Dật, tuy tư chất không nổi bật, nhưng vì sinh ra đã sớm có tuệ căn, giỏi mưu lược, nên địa vị trong Lâm gia rất cao.
Năm xưa Lâm gia không tặng gà là ý của Lâm Vân Dật, bây giờ hôn yến tổ chức rầm rộ cũng là ý của Lâm Vân Dật.
Yêu hay không yêu, vị Lâm tam công tử này thể hiện ra rạch ròi đến thế.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me