Dam My Nha Thiet Ke Game So Mot Tinh Te
Editor: bắt đầu từ chương này sẽ không chia chương nữa nha.
____________Một bài đăng thảo luận mới nhất của người chơi trên Tieba:[Có ai đến đây để giúp tôi giải đáp thắc mắc về Ngôi Sao Toả Sáng không?]Chủ thớt: Trò này rốt cuộc có hay không vậy? Xem quảng cáo thì thấy cực kỳ cuốn, nhưng vào phần bình luận thì thấy rất nhiều người đang mắng chửi. Vừa mắng vừa cho điểm cao ngất ngưởng là sao? Thật khó hiểu, này có phải seeding không thế? Có chút không dám thử.Lầu 1: Ha ha ha, vừa nhìn là biết chủ thớt mới đến! Đây là tình trạng bình thường của game do tác giả này làm thôi!Những người vào đọc bài thấy câu trả lời của người này, lập tức nghi hoặc giống chủ thớt: Ý là sao vậy?Rất nhanh, số lượng người thấy tiêu đề Ngôi Sao Toả Sáng mà click vào càng lúc càng đông."Chuẩn cơm mẹ nấu, đây đúng là đặc điểm nhận dạng của game nhà Tuyết Đoàn. Vừa kỳ lạ nhưng cũng vừa xuất sắc!""Mọi người mắng là mắng thật, nhưng không phải vì game dở đâu. Chủ yếu là game nhập vai quá tốt, nhiệm vụ lại không hề đơn giản. Ngôi Sao Toả Sáng đỉnh của đỉnh luôn nhé!""Tuyết Đoàn là tác giả vừa lọt vào vòng chung kết của giải Tân Binh. Cứ nhắm mắt mà chơi thôi! Có gì mà phải lăn tăn mãi?""?? Lầu trên là anti đội lốt fan phải không? Ai chưa chơi đừng nghe lời hắn, mỗi người có một gu riêng, thích thì chơi, không thích thì thôi.""Đừng quan tâm đến mấy tên ngốc đó. Quay lại chủ đề chính nào. Chủ thớt, tôi là fan trung thành của game này, tôi có thể chắc chắn 100% với bạn rằng: trò chơi này, là một tuyệt phẩm! ! !""Điên cuồng đồng ý!!! Thật sự là một tuyệt phẩm! Có rất nhiều kiểu idol để lựa chọn, người nào cũng dịu cũng keo hết. Phần tôi thích nhất chính là sân khấu, phải cẩn thận chọn phong cách âm nhạc, điệu nhảy phù hợp với nhân vật, kết hợp với hiệu ứng sân khấu và trang điểm đồng bộ. Cảm giác trải nghiệm không có gì để chê!""Đúng đúng đúng! Độ nhập vai cực kỳ cao, một số nhiệm vụ thực sự rất chân thực. Điều tôi thích nhất là idol phải liên tục luyện tập để nâng cao kỹ năng chuyên môn, nếu không sẽ có nguy cơ bị loại.""Vậy nên, QAQ có ai dạy tôi cách vượt qua bài tập luyện hát không? Một người hoàn toàn lạc tông như tôi không xứng để chơi trò này sao huhu?"Ê nha! Mấy người không biết à? Du Du đã chia sẻ một cách chơi gian lận. Khi nhiệm vụ bắt đầu, mọi người chọn chế độ ghi hình trong game, sau đó đến lúc luyện tập hoặc thi đấu thì phát lại video. Hệ thống vẫn tính điểm đấy!""??? Còn có thể làm vậy nữa hả?""Đừng tin! Đừng tin! Chơi gian lận kiểu này sẽ bị phạt đấy! Mấy người không biết hát đừng lo, mọi người có thể để nhân vật tự học. Dù tiến độ sẽ chậm một chút, nhưng luyện tập nhiều là quen ấy mà. Nghe nhân vật hát càng ngày càng hay cũng có cảm giác tự hào lắm!""Lời khuyên dành cho chủ thớt là vào diễn đàn Ngôi Sao, ở đó có rất nhiều cao thủ chia sẻ kinh nghiệm."......Bài viết mới đăng chưa đầy nửa giờ nhưng số lượng trả lời đã vượt qua con số trăm, mỗi bình luận đều là chia sẻ trải nghiệm thực tế của người chơi.Tóm lại là trò chơi rất hay, những lời phàn nàn chủ yếu xoay quanh độ khó của các nhiệm vụ.Điều này gợi nhớ đến những phân tích trước đó của cư dân mạng về nhiệm vụ "giảm IQ" sau khi trải nghiệm Hành Trình, tức là nhiệm vụ đơn giản và tự động khiến người dân vũ trụ dần quen với lối chơi không cần động não.Với Ngôi Sao Toả Sáng, ngoài những game thủ kỳ cựu từng trải nghiệm các sản phẩm khác của Tuyết Đoàn, lần này còn có một lượng lớn người chơi mới.Những người này trước đây chủ yếu là chơi các trò mà nhiệm vụ chỉ cần gửi vật phẩm là được nhận thưởng, hỗ trợ tìm đường tự động, thậm chí còn có thể không cần nhìn màn hình. Khi đã quen với cách chơi như vậy, đột nhiên tiếp xúc với sản phẩm của Tuyết Đoàn, họ sẽ phát hiện nhiệm vụ không thể qua loa, phải đọc kỹ đề bài. Nếu không rất dễ bị trừ điểm, nặng hơn thì là liên hoàn trừ. Hậu quả là miệt mài cả buổi nhưng nhân vật chẳng có tiến triển gì, khiến không ít người chơi bực bội và buông lời phàn nàn.Tuy nhiên, chính vì có độ khó, mà những người không hiểu rõ cách làm nhiệm vụ lại nhanh chóng tràn vào diễn đàn của trò chơi để tìm hướng dẫn, hoặc trao đổi với các người chơi khác.Chủ thớt kiên nhẫn đọc từng bình luận và nghe theo lời khuyên, chuyển sang diễn đàn của Ngôi Sao để tìm hiểu thêm thông tin.Vừa vào, chủ thớt đã ngay lập tức cảm nhận được sự khác biệt của diễn đàn này so với những diễn đàn khác.Diễn đàn của trò chơi khác là cái dạng gì đây? Trên trang chủ toàn là các quảng cáo cày thuê, kéo rank, combo XX, đấu giá trang bị hoặc tuyển người cho nhóm,v.v. Kéo xuống một trang, vẫn là quảng cáo xen lẫn vài bài hướng dẫn vượt phó bản. Lật đến tận cuối cùng, gần như không hề có cuộc thảo luận nào về cốt truyện của trò chơi.Nhưng tại diễn đàn của Ngôi Sao Toả Sáng, những bài viết được ghim trên trang đầu không phải quảng cáo, mà là phân tích chi tiết về vai trò và tầm quan trọng của từng chỉ số nhân vật do các cao thủ tổng hợp, xếp hạng mức độ yêu thích của từng nhân vật, chia sẻ những bức ảnh đẹp lung linh của "con trai, con gái" từng nhà, và rất nhiều cuộc thảo luận sâu sắc về cốt truyện. Điều đáng nói là mỗi bài thảo luận đều có nội dung khác nhau, không hề trùng lặp.Tất nhiên, điều này cũng có thể là do trò chơi vẫn còn mới, các dịch vụ như cày thuê vẫn chưa xuất hiện. Nhưng không thể phủ nhận rằng cảm giác mà trò chơi mang lại rất khác biệt: nội dung đặc biệt phong phú, cách chơi đa dạng và thú vị, cốt truyện đóng vai trò quan trọng chứ không chỉ là bối cảnh vô dụng. Người chơi đến đây không phải để thay đổi chỗ làm việc, mà là để thực sự chơi trò chơi.Sau khi đọc hết những bài thảo luận mà mình quan tâm, chủ thớt không còn do dự nữa, lập tức tải Ngôi Sao Toả Sáng xuống và bắt đầu trải nghiệm.Những người giống như chủ thớt, hoặc là người qua đường vô tình thấy các bài đăng tương tự, cũng có không ít tìm đến diễn đàn và nhanh chóng bị trò chơi thu hút.Không có gì ngạc nhiên, Ngôi Sao Toả Sáng không chỉ đạt lượng tải xuống khổng lồ trong ngày đầu tiên mà còn tiếp tục tăng trưởng mạnh mẽ trong nhiều ngày sau đó.Sau khi lướt qua phần bình luận mà không có gì bất ngờ, Yến Tuyết Châu hoàn toàn bước vào kỳ nghỉ của mình. Cậu ở nhà nghỉ ngơi, không làm gì cả, tỉnh lúc nào thì ăn lúc đó, khi thì dạo quanh những con phố sầm uất nhất hành tinh, khi thì xem một trận đấu cơ giáp đặc sắc của thời đại tinh tế. Dù phong cảnh thiên nhiên ở đây không thể đặt lên bàn cân với Trái Đất, nhưng những sản phẩm công nghệ của thời đại này lại mang một nét đẹp và sức hút riêng.Bên này, Yến Tuyết Châu đang tận hưởng kỳ nghỉ, còn bên kia, La Dật cũng đã trở về tinh cầu quê hương của mình.Không phải tinh cầu xa lạ nào khác, mà chính là nơi Yến Tuyết Châu từng sống trước đây, và cũng là nơi La Dật học đại học. Mặc dù di chuyển giữa các hành tinh hiện nay rất thuận tiện, nhưng chi phí đi kèm lại không hề rẻ, phần lớn mọi người cả đời chỉ sống trên hành tinh quê nhà của mình.Ba mẹ La Dật thực ra cũng mong hắn làm việc ngay trên hành tinh của họ, nhưng với một người trẻ tuổi, việc ra ngoài thử thách bản thân là điều nên làm. Sự ủng hộ của gia đình khiến La Dật vô cùng biết ơn. Lần trở về này, hắn mang theo rất nhiều quà cáp, đồng thời nói với ba mẹ rằng mình đã tìm được một công việc rất tốt. Hắn còn chia sẻ rằng ông chủ của mình chính là người thầy trong trò chơi, một người cực kỳ xuất sắc.Ba mẹ La Dật thấy con trai trở về tuy có chút mệt mỏi, nhưng ánh mắt sáng ngời, sắc mặt khỏe khoắn, liền biết con không nói dối để họ yên tâm. Điều này khiến họ an lòng hơn rất nhiều.Trước khi La Dật rời khỏi hành tinh, với tư cách là người nhà, họ thực sự nhận ra con trai mình từng rất chật vật và khó khăn. Nhưng vì họ không hiểu biết nhiều về chuyên ngành của La Dật, cũng chẳng có cách nào giúp được, nên chỉ có thể âm thầm lo lắng suông. Ban đầu, họ thậm chí còn định bán nhà để con trai có vốn tiếp tục theo đuổi sự nghiệp làm game. Nhưng chưa kịp nhắc đến thì La Dật đã lên đường tới Đế Đô Tinh.La Dật không biết rằng ba mẹ từng lo lắng nhiều đến vậy. Sau khi tặng quà cho họ, hắn còn vui vẻ hướng dẫn họ chơi các tựa game do phòng làm việc của mình phát triển.Không nói tới game khác, nhưng nhất định phải mua cho ba mẹ game Hành Trình của thầy. Trò chơi này cho phép người chơi tận hưởng vẻ đẹp của thiên nhiên ngay tại nhà, rất thích hợp để chữa lành tâm hồn. Hơn nữa, tuổi thọ trung bình của người tinh tế lên đến 200 năm, ba mẹ hắn vẫn còn trẻ, hoàn toàn không cần lo không chơi được.Hắn đã dành hai ngày chơi cùng ba mẹ trong Hành Trình. Đến ngày Ngôi Sao Toả Sáng ra mắt, La Dật cũng lập tức tải về và cùng những người chơi khác tham gia ngay từ đầu.Có người nói, các nhà làm game thường thích thiết kế những yếu tố "hành hạ" người chơi, bởi họ không trực tiếp chơi. Nhưng thực ra, nếu họ không tự mình chơi, không trực tiếp trải nghiệm, thì làm sao biết được cảm giác của người chơi như thế nào?Tất nhiên, chắc chắn vẫn có những người chỉ làm game mà không chơi, nhưng La Dật thuộc tuýp người "trải nghiệm". Một game hay hay dở, phải chơi mới biết.Bọn họ dành hai tháng để phát triển trò chơi này, La Dật dĩ nhiên đã test qua. Nhưng việc tự kiểm tra trong giai đoạn phát triển và chơi phiên bản chính thức lại rất khác nhau. Hôm nay, hắn muốn hoàn toàn nhập vai một người chơi thuần túy để đánh giá.Kỳ thực, Ngôi Sao Toả Sáng vẫn chưa hoàn thiện toàn bộ nội dung, hiện tại chỉ mới dừng ở giai đoạn show tuyển chọn và debut. Nếu làm xong luôn cả phần nhân vật ẵm trọn mọi giải thưởng, chinh phục mọi đỉnh cao, thì khối lượng nội dung sẽ quá khổng lồ, không thể hoàn thành chỉ trong hai tháng được. Tuy nhiên, trò chơi có thể cập nhật bổ sung thêm về sau. Chỉ riêng phần cạnh tranh nội bộ để giành suất thi và show tuyển chọn ra mắt idol đã tốn không ít thời gian, người chơi có thể tha hồ khám phá mà chẳng lo thiếu nội dung.Vào game, La Dật vẫn tiến hành các bước quen thuộc: chọn giới tính, thiết lập tính cách, rồi điều chỉnh các chỉ số cho nhân vật.Trong đó, sáu tính cách được hiển thị dưới khung sáu cạnh là:Chăm chỉ, Tự tin, Cẩn trọng, Dũng cảm, Thiện lương và cuối cùng là Trung thực.Nếu nhân vật sở hữu chỉ số Tự tin và Dũng cảm cao, thì tính cách của họ sẽ thiên về mạo hiểm, dám thử thách bản thân và có gan sáng tạo.Ngược lại, nếu tăng Cẩn trọng mà giảm Trung thực thì nhân vật sẽ có phần tính toán, cảnh giác cả thiện ý lẫn ác ý từ người lạ.Ngoài cách tăng giảm các chỉ số theo ý muốn, người chơi cũng có thể giữ nguyên, tức là mặc định cả sáu chỉ số đều cân bằng. Như vậy, nhân vật sẽ không có mặt nào nổi trội rõ rệt, thoạt đầu trông có hơi bình thường, thiếu cá tính, nhưng cũng có nghĩa nhân vật sẽ có tính linh hoạt cao và có nhiều hướng để phát triển hơn.La Dật chọn phương án mặc định này, nhân vật được tạo ra là một thanh niên tóc đen.Mặc dù ban đầu định sẽ hoàn toàn nhập vai người chơi, nhưng do chính La Dật là người thiết kế phần nhiệm vụ ban đầu này, nên khi lựa chọn trang phục vào công ty ở phần mở đầu, hắn vẫn vô thức đưa những lựa chọn tối ưu.Trang phục vừa vặn nhưng vẫn khéo léo phô diễn ưu thế của bản thân, chào hỏi lịch sự nhưng không gây chú ý quá mức, để lại ấn tượng cho giảng viên nhưng không khiến các thực tập sinh khác ghen ghét...... Một chuỗi hành động trôi chảy, các chỉ số nhân vật tăng lên đều đặn.Phần này, nếu đem chia sẻ lên diễn đàn, chắc chắc mọi người sẽ nghi ngờ: Không phải cao thủ thì cũng là người thiết kế game đang chơi.Lại cũng không sai, La Dật dễ dàng lướt qua chuỗi nhiệm vụ ban đầu đòi hỏi phải suy nghĩ kĩ càng, rồi bước thẳng đến giai đoạn huấn luyện.Từ giai đoạn thực tập sinh trong công ty đến khi giành được suất tham gia show tuyển chọn, trò chơi này áp dụng hình thức tính toán theo ngày và có giới hạn thời gian.Việc thêm dòng chảy thời gian sẽ giúp trò chơi tăng tính nhập vai và tạo cảm giác gấp gáp hơn. Đây cũng chính là ý tưởng mà Yến Tuyết Châu thiết kế.Lúc này, La Dật đang nhìn khung giờ trong game, hoàn thành xong nhiệm vụ mở đầu, thời gian hiển thị mới là 9 giờ sáng. Các buổi tập luyện được chia thành hai đợt sáng và chiều.Tốc độ trôi của thời gian huấn luyện được đẩy nhanh đáng kể, nên người chơi không cần "cày" suốt mấy tiếng đồng hồ thực. Đồng thời, nếu không muốn xem cảnh tập luyện hoặc không muốn chơi phần này, người chơi hoàn toàn có thể skip để tiếp tục mạch truyện.Đúng vậy, cốt truyện trong game không thể bỏ qua, nhưng việc huấn luyện thì hoàn toàn có thể— một thiết lập hoàn toàn trái ngược với những tựa game khác.Buổi huấn luyện đầu tiên là luyện thanh, La Dật chọn "bỏ qua". Màn hình đưa ra hai lựa chọn:[Bỏ qua phần huấn luyện, để Y tự luyện tập, -30 điểm thể lực][Bỏ qua phần huấn luyện, Y lười biếng không tập, +15 điểm tâm trạng]Trên giao diện của trò chơi hoàn toàn không có dòng chữ "Bỏ qua" nào cả. Đây là cơ chế ẩn, đòi hỏi người chơi tự khám phá, và dĩ nhiên đó cũng là thói vui nho nhỏ của "viên bánh bao" độc ác Yến Tuyết Châu.Điều kiện để kích hoạt tùy chọn này là, người chơi không hát theo chỉ dẫn của hệ thống mà nói vào micro: "Không biết hát, bỏ qua." Hệ thống sẽ bắt được các từ khóa "không biết hát" hoặc "bỏ qua" và ngay lập tức, lựa chọn "bỏ qua" sẽ tự động bật lên.Chẳng hạn khi người chơi lo lắng mà kêu lên với nhân vật:Bé con, mẹ không biết hát thì phải làm sao đây?Ngay khoảnh khắc đó, "bỏ qua" sẽ xuất hiện như một vị cứu tinh.Vậy tâm trạng người chơi sẽ thế nào? Có người thì thấy mừng rơn: "Ơ, còn có thể bỏ qua luôn à, đỉnh vậy!" Cũng có người lập tức nổi cáu: "Wtf, sao không nói sớm! Hại tôi gào thét cả buổi, hàng xóm còn sang gõ cửa hỏi có phải đang mổ heo không kìa?!"Nghĩ đến hai luồng phản ứng trái ngược ấy, La Dật cũng không khỏi cảm thấy phức tạp, thầy Yến đôi khi cũng thật là... ma quỷ.Dưới góc độ của người chơi, hắn cũng muốn đánh người. Nhưng dưới góc độ của người làm game, hắn cũng phải thừa nhận cơ chế này giúp người chơi mới ít nhiều "chạm" đến tất cả tính năng trong game.Dù sao thì, có người hát không biết hát thật, nhưng chắc chắn cũng sẽ có người hát hay mà!Trong phần huấn luyện, càng hát đúng nốt, nhân vật sẽ càng được cộng thêm nhiều điểm thuần thục kỹ năng. Nhưng nếu chọn bỏ qua để nhân vật tự luyện, độ thành thạo của kỹ năng sẽ được tăng một cách ngẫu nhiên.Muốn đạt điểm cao, người chơi phải tiêu tốn cả thể lực lẫn thời gian của nhân vật.Với nhảy, sáng tác, nhạc cụ cũng tương tự. Tuy nhiên, những phần này không yêu cầu người chơi tự hát, mà chỉ cần bấm theo nhịp hoặc đạp theo các kí hiệu. Tỷ lệ bấm đúng càng cao, độ thành thạo của nhân vật cũng sẽ càng tăng.La Dật tiếp tục chơi, ngày đầu tiên trong game trôi qua rất nhanh. Sau khi ra khỏi công ty, màn hình tối lại rồi chuyển sang cảnh nhân vật về phòng ngủ.Buổi tối cũng được tính là một khoảng thời gian trong game.Hắn có thể cho nhân vật lướt điện thoại giải trí để tăng điểm tâm trạng, luyện tập thêm một chút để tăng điểm kỹ năng, hoặc không làm gì cả, chỉ đứng trước tủ quần áo để thay đồ ngắm nghía cho vui.Về việc nhân vật ngủ nghỉ lúc nào, thức dậy ra sao, tất cả đều do người chơi quyết định. Ngủ sớm dậy sớm hay thức trắng đêm, tùy bạn lựa chọn. Dĩ nhiên, những thói quen ấy cũng sẽ ảnh hưởng đến chỉ số của nhân vật.Sau hai ngày chơi, La Dật cuối cùng cũng đưa thời gian trong game đến ngày ra mắt sân khấu đầu tiên của show tuyển chọn.Đây là một cột mốc khá quan trọng, đồng thời cũng là nơi mọi người được chiêm ngưỡng thiết kế sân khấu đầu tiên của trò chơi.Vì là sân khấu mở màn, nhà sản xuất chương trình hiển nhiên sẽ không chuẩn bị gì xa hoa cho nhân vật. Đừng nói hoành tráng, ngay cả setup tối giản nhất cũng phải do bạn tự thu xếp. Tuy nhiên, ánh sáng và âm nhạc trên sân khấu lại do chính người chơi tham gia lựa chọn và phối hợp.Đúng vậy, trò chơi chi tiết đến mức này. "Màn ra mắt" của nhân vật trông sẽ thế nào, không chỉ phụ thuộc vào quá trình rèn luyện trước đó, mà còn ở hiệu ứng sân khấu và trạng thái của nhân vật.Sân khấu lúc này chính là nơi kiểm tra thành quả, ở phần biểu diễn, người chơi không cần phải hát hay nhảy theo, chỉ cần ngồi lại và tận hưởng màn trình diễn của "con cưng" mà mình đã dày công xây dựng.Nhân vật Y của La Dật, trong buổi trình diễn đầu tiên đã cùng một vài thực tập sinh khác ở công ty biểu diễn một tiết mục hát nhảy. Nhờ giai đoạn đầu La Dật đã dồn điểm cho nhân vật tập luyện đầy đủ, đồng thời sắp xếp thời gian nghỉ ngơi hợp lý, nên Y vô cùng toả sáng trên sân khấu.Bài hát có tiết tấu sôi động, nhịp điệu mạnh mẽ, động tác của Y rất chuẩn, mỗi bước nhảy đều khiến người xem có cảm giác cực kỳ mãn nhãn. Ngay cả phần trình diễn của các nhân vật phụ cũng được thể hiện rõ ràng.Do nhóm nhân vật phụ và cậu ấm Thẩm Hào lười biếng luyện tập, dẫn đến khi đứng chung trên sân khấu, người thì nhảy sai nhịp, người thì mắc lỗi, màn trình diễn không được nhất quán.Nhưng chính điều này mới tạo nên cảm giác chân thật như một buổi trình diễn sơ khảo của các thí sinh trong show tuyển chọn.Vừa khiến người chơi "lụi tim" vì con cưng nhà mình trình diễn quá xuất sắc, vừa giúp họ nhập vai sâu hơn. Đây không còn là một game nuôi dưỡng thần tượng nữa, mà chính xác là nuôi dưỡng thần tượng luôn rồi. Ai nói nhân vật ảo không thể trở thành thần tượng chứ?Như vậy chẳng phải tốt hơn những ngôi sao ngoài đời thực, nay vừa nổi mai đã sụp phòng sao? Đã thế trong game còn không phải chi tiền để kéo phiếu bầu!!!À, trong game vẫn có gói nạp tiền hả? Thì sao nào? Đây đều là những bộ trang phục xinh đẹp, tôi tự nguyện bỏ tiền mua cho bé con nhà tôi mặc, còn có thể thay đồ cho nó mỗi ngày. Thần tượng ngoài đời có làm được thế không? Dĩ nhiên là không!Hơn nữa, số tiền nạp vào game so với giá vé concert online của idol bên ngoài thật sự chỉ như hạt cát giữa sa mạc. Chưa kể, điều khiến người ta cảm thấy khó chịu nhất là, một buổi concert ngoài đời dài hai tiếng thì khách mời đã biểu diễn mất một tiếng rưỡi rồi, nửa giờ còn lại họ chỉ lên hát tầm hai ba bài cho có, đã thế hát còn như đấm vào tai...Cạn CMN lời!La Dật chợt nhớ đến cô em họ, năm ngoái thoát fan rồi quay xe tổng xỉ vả một idol nào đó cũng vì lý do tương tự.Hắn vừa chơi vừa nghĩ, hay là rủ em họ chơi thử game này nhỉ?Kết thúc một ngày chơi, nhân vật Y của La Dật chuẩn bị có buổi công diễn đầu tiên. Từ màn công diễn này trở đi, mỗi sân khấu đều sẽ có hiệu ứng dàn dựng tuyệt đẹp để người chơi lựa chọn. Ca khúc cũng cần người chơi giúp nhân vật cạnh tranh với NPC để giành lấy. Cuộc đua đoạt bài hát này lại là một cuộc "đấu trí không khói súng" vô cùng hấp dẫn.La Dật sau khi rời game vẫn còn có chút "chưa đã." Ban đầu, đúng là hắn có lợi thế của một người làm game, biết đâu sẽ là lựa chọn tối ưu. Nhưng sau cùng, hắn lại chìm đắm vào cốt truyện, cảm nhận rõ niềm hạnh phúc khi con cưng của mình gặt hái thành quả nhờ chính sự cố gắng và nỗ lực, cảm giác thoả mãn trong lòng thật khó để diễn tả chỉ bằng dăm ba lời.Ngay từ khoảnh khắc Y bước ra trình diễn, La Dật đã vô thức nảy sinh tình cảm yêu thương và tự hào về Y.Vừa chìm đắm trong niềm vui này, vừa nghĩ ngợi về cách thầy Yến nhìn nhận trò chơi, La Dật bỗng nhận được liên lạc từ một người bạn cũ ở đại học.Kỳ nghỉ năm mới, rất nhiều người trở về quê, các buổi họp lớp đương nhiên là không thể thiếu. Người bạn gọi đến rủ hắn tham gia buổi gặp gỡ bạn bè đại học.Thực ra, hồi còn ở trường, La Dật cũng khá được lòng bạn bè, hắn chăm chỉ, thành tích tốt, lại trông không tệ. Ngoại trừ những kẻ như Yến Cẩm Thần thì gần như không ai tỏ ra ác ý với hắn.Lần họp lớp này, hắn nhận lời, song cũng không tránh khỏi nghĩ đến khả năng Yến Cẩm Thần cũng có mặt. Nhưng suy đi nghĩ lại thì, rời khỏi trường học, bọn họ đã không còn chung đường nữa rồi.Tối hôm sau, buổi họp mặt diễn ra tại một nhà hàng, dĩ nhiên cũng phục vụ những món ăn chế biến từ nguyên liệu tự nhiên.La Dật chưa từng đến đây, nhưng chỉ cần nhìn menu trước cửa là hắn đã đoán được, đây là kiểu nhà hàng phục vụ số lượng món ít nhưng trình bày cầu kỳ, chủ yếu là bán "bầu không khí" và trải nghiệm sang trọng.Những nhà hàng kiểu này rất đắt đỏ, mà khẩu phần lại ít đến đáng thương, căn bản không thể no bụng.La Dật bất giác hồi tưởng về những bữa ăn thêm mà Yến Tuyết Châu thi thoảng đãi bọn họ. Đó mới thật sự là bữa ăn có thể khiến người ta no nê, còn ở đây thì giá trị thưởng thức dường như lấn át cả nhu cầu ăn uống.Vừa bước vào cửa, La Dật đã được "chào đón" bởi đám đàn em của Yến Cẩm Thần:"Ô kìa, học sinh giỏi của chúng ta sao lại cứ đứng ngoài thế? Có phải là chưa từng tới những nơi như này, nên có chút không quen không?"La Dật không hé nửa lời, trong lòng buông một câu "đồ ngu" rồi mặc kệ hắn, bước thẳng vào trong.Chỉ cần nhìn địa điểm này, hắn đã đoán ra ai mới là "nhân vật chính" của buổi họp lớp, rốt cuộc thì, chẳng mấy ai trong lớp đủ khả năng chi trả cho nơi xa xỉ thế này.Quả nhiên, vừa vào đã thấy Yến Cẩm Thần được vây quanh như trung tâm, nhận hết lời khen tâng bốc từ bạn bè."Cẩm Thần, cậu đỉnh thật đó! Ngay cả giải Tân Binh cũng lọt vào được!""Chuyện đương nhiên, Thần thiếu vốn rất tài năng, huống hồ đằng sau còn có Yến tổng và Thiên Không chống đỡ!""Hâm mộ quá đi mất...""Không hổ là Thần thiếu! Lớp chúng ta chỉ có mỗi cậu ấy mới đủ khả năng mời mọi người tới nơi sang chảnh thế này. Món này tớ chưa từng ăn bao giờ, trước đó còn nghĩ nó cứng lắm, ai ngờ lại giòn thế!""Đúng vậy! Nhờ bạn học Yến mà tớ cũng được mở mang. Ra ngoài nói chuyện cũng oai hơn hẳn!"Yến Cẩm Thần cười ra vẻ như chẳng để tâm, nhưng cố tình trên mặt lại là vẻ hưởng thụ và đắc ý.La Dật trông thấy mà ngại giùm. Tên này không nhận ra đám người kia liếc mắt ra hiệu cho nhau khi đang khen lấy khen để hay sao?Vừa thấy La Dật, Yến Cẩm Thần như thể cuối cùng cũng đợi được người mình muốn gặp, cố gắng tỏ ra tao nhã bước chậm tới. Nhưng hắn đi chậm quá, La Dật liền mặc xác hắn, dứt khoát chọn một chỗ gần đó, ngồi xuống và....bắt đầu ăn.Vừa đưa thức ăn vào miệng, hắn đã hơi nhíu mày. Đúng là từ sang về hèn khó thật, đã từng nếm qua sơn hào hải vị, thì sao có thể vừa miệng những món ăn bình thường thế này.Yến Cẩm Thần vốn định qua đây để thị uy với La Dật. Hắn đã sớm biết cái trò chơi rác rưởi của La Dật bị một nền tảng nhỏ bé vô danh nào đó rút xuống từ lâu, trên tinh võng cũng chẳng có chút tiếng tăm nào, hiển nhiên là hắn không định bắt đầu lại từ đầu nữa.Thật đáng thương, tác phẩm được các giáo sư trong trường khen ngợi, ra ngoài xã hội lại chẳng kiếm nổi một xu. Chắc đả kích lớn lắm nhỉ? Vậy thì để hắn đả kích thêm chút nữa!Nhưng Yến Cẩm Thần thật sự không ngờ, đến nước này rồi mà La Dật vẫn ung dung ngồi xuống, thản nhiên dùng bữa trong chính bữa tiệc hắn mời.Thật khiến người ta bực bội! Cái tên này chẳng phải nên tiều tụy, tự ti, hoặc ít ra cũng phải lộ vẻ nén giận chứ? Sao có thể ung dung thế này?Rõ ràng hắn đã vào được vòng chung kết của giải Tân Binh, trong khi La Dật còn chẳng làm nên trò trống gì. Hắn chẳng phải nên cảm thấy xấu hổ sao?"Đã lâu không gặp" Yến Cẩm Thần đút tay vào túi, khẽ dùng mũi giày đá vào chân La Dật, giọng điệu mỉa mai: "Hạng nhất, cảm giác thế nào?""Ăn cùng tạm." La Dật lau khóe miệng, ngẩng đầu nhìn Yến đại thiếu gia với vẻ mặt ngây ngô quen thuộc, cười nhẹ: "Còn chưa kịp chúc mừng cậu. Nghe nói cậu lọt giải Tân Binh của Liên minh rồi à?"Yến Cẩm Thần nhướng mày, khá bất ngờ. Gì đây, đột nhiên tỏ ý làm lành? Có phải bị hiện thực đả kích nặng nề quá nên giờ mới biết cúi đầu ôm đùi hắn?Yến Cẩm Thần càng nghĩ càng cảm thấy mình đoán đúng, nhưng đúng lúc đó, La Dật lại nói tiếp."Nghe nói công ty nhà cậu trước đây vốn thuộc về chú hai cậu? Nhưng sau khi Yến tổng qua đời, công ty lại về tay ba cậu. Con trai của Yến tổng hiện giờ cũng chẳng biết đang lưu lạc nơi nào. Tôi thấy trên mạng người ta đồn rằng cậu ấy bị nhà cậu đuổi đi rồi. Đứa trẻ ấy hình như còn bị khuyết thiếu trí tuệ, nếu đúng vậy thì có khi ba cậu còn bị cáo buộc tội bỏ rơi trẻ con nữa đấy.""Ôi trời, xin lỗi, tôi chỉ đọc được vậy trên mạng thôi. Thông tin không chính xác, cậu đừng để bụng." La Dật mỉm cười lễ phép, rồi tiếp tục thử món ăn tiếp theo.Ăn chứ, tội gì không ăn? Dù không ngon bằng những món thầy Yến làm, nhưng nuốt cùng trôi. Hơn nữa Yến Cẩm Thần là người bỏ tiền, không ăn thì phí quá.Trong khi đó, đám người kia rõ ràng là bị thông tin vừa rồi làm cho khiếp sợ, bắt đầu xì xào bàn tán."Chết tiệt..." Yến Cẩm Thần gần như ngay lập tức mất bình tĩnh, nhưng nhận ra ánh mắt xung quanh, đành hít sâu một hơi nén giận, hắn cười gượng, nhưng giọng đầy mỉa mai: "Ồ? La Dật, cậu vênh váo ghê nhỉ. Dám hỏi một người ngạo mạn như cậu đây, tại sao lại chẳng có chút tiếng tăm nào trên tinh võng vậy nhỉ? Trò chơi của cậu đâu? Cạn ý tưởng rồi à, không làm nổi nữa? Hay cuối cùng cũng nhận ra game của mình quá rác, chẳng dám đưa lên mạng?"La Dật khẽ cười, từ tốn nhai xong thức ăn, rồi lau miệng sạch sẽ. Sau đó, hắn đứng lên, bình tĩnh đáp: "Cảm ơn vì đã chiêu đãi."Nói xong, hắn tiếp lời: "Đúng vậy, game của tôi làm chưa tốt. Vậy nên hiện tại tôi đang làm việc và học hỏi tại một studio. Không giống cậu, đổ cả đống tiền vào mới có được số liệu đẹp thế kia. Để vào được giải Tân Binh, chắc cậu cũng tốn không ít tiền nhỉ?"Câu nói này rõ ràng là cú tát thẳng vào mặt Yến Cẩm Thần. Mặc dù đây là chuyện ai cũng biết, nhưng bị nói trắng ra trước mặt mọi người như vậy chẳng khác nào xé toang lớp mặt nạ của hắn. Yến Cẩm Thần giận tím mặt, hắn gằn giọng: "Studio nhỏ bé nào vậy? Nói ra xem nào, để chúng tôi được mở mang tầm mắt."La Dật không còn cười nữa, mặt mũi lạnh tanh: "Cậu muốn nói tôi thế nào cũng được, nhưng đụng đến studio tôi làm việc thì không. Phòng Làm Việc Trò Chơi Văn Hoá Hoa Hạ, ông chủ là Tuyết Đoàn. Thật trùng hợp, game của thầy cũng vừa lọt vào danh sách đề cử."Hắn nhìn đồng hồ, thản nhiên nói tiếp: "Muộn rồi, nếu đã không hoan nghênh, vậy tôi xin phép đi trước."La Dật chỉ dùng một câu đã chặn đứng Yến Cẩm Thần, sau đó không thèm ngoảnh lại mà rời đi.Trong khi đó, đám người trong sảnh tiệc vẫn chưa hết ngỡ ngàng, ánh mắt lưu luyến đuổi theo bóng lưng của La Dật. Hoa Hạ Studio, Tuyết Đoàn — đây đâu phải cái studio nhỏ lẻ nào! Những trò chơi do Tuyết Đoàn làm ra có trò nào mà không xuất sắc cơ chứ? Còn về Hành Trình, trò chơi được đề cử lần này, khỏi phải nói cũng biết nó suất xắc đến cỡ nào.Không hẹn mà gặp, ánh mắt mọi người ở đây đều đổ dồn về phía Yến Cẩm Thần, lúc này sắc mặt hắn đã biến thành một loạt màu khó tả. Tuy không ai nói gì, nhưng trong lòng mỗi người, kể cả đám đàn em của Yến Cẩm Thần, đều có cùng suy nghĩ:Yến Cẩm Thần lần này thua thảm rồi. Liên minh không phải nơi mà cứ rót tài nguyên là có thể giành được vị trí cao. Dù trò chơi của Yến Cẩm Thần được đề cử, nhưng điểm số của nó lại kém xa Hành Trình. Một trò chơi chỉ dựa vào dữ liệu để leo lên chẳng thể nào lọt vào mắt xanh của ban giám khảo được. Mặc dù kết quả còn chưa công bố, nhưng nhìn thôi cũng biết cái kết ra sao.Yến Cẩm Thần có tên trong danh sách đề cử, nhưng cũng chỉ dừng lại ở mức đề cử mà thôi.Còn Hành Trình được đề cử mới thực sự gặt hái được giải thưởng kia kìa.La Dật vừa bước ra khỏi sảnh tiệc, liền thở phào một hơi thật dài. Vả mặt đúng là rất sướng, nhưng thực tế cũng không quá vui vẻ như hắn tưởng. Sau cảm giác hả hê thoáng qua, chỉ còn lại sự trống rỗng và nhàm chán.Hắn quay đầu nhìn thoáng qua nhà hàng cao cấp rực rỡ ánh đèn, khẽ lắc đầu.Hắn và Yến Cẩm Thần thật sự không cùng một đường đua. Yến Cẩm Thần chỉ biết dựa vào gian lận, còn hắn lại có thể học hỏi từ Tuyết Đoàn để ngày càng hoàn thiện và trưởng thành hơn. Một ngày nào đó, hắn cũng sẽ làm ra một trò chơi xuất sắc và thành công.Kỳ nghỉ trôi qua rất nhanh, chỉ còn vài ngày nữa là kết thúc. Mọi người bắt đầu chuẩn bị hành lý, sẵn sàng cho hành trình tiếp theo.Yến Tuyết Châu sau khi sắp xếp xong vấn đề về chỗ ở và công việc cho cả nhân viên mới lẫn cũ, cũng bắt đầu đặt mục tiêu cho năm mới.Sự kiện lớn đầu tiên chính là cho ra mắt DLC Ngũ Nhạc, và quan trọng hơn nữa, là cập nhật hệ thống ngũ giác cho Hành Trình!Nhưng vừa mới bắt tay vào làm việc chưa được mấy ngày, cậu đã nhận được một tin nhắn từ Mục Thường Thanh. Sợ Yến Tuyết Châu quên hoặc không biết, đối phương đã gửi thẳng cho cậu một đường link chính thức từ Liên minh Ngân Hà, nhắc nhở cậu nhất định phải tham gia lễ trao giải trực tuyến.Giải thưởng Tân Binh của Liên minh Ngân Hà không yêu cầu tác giả trò chơi phải có mặt trực tiếp, nhưng buổi trao giải trực tuyến vẫn sẽ diễn ra và không thể bỏ lỡ.Chỉ những tác giả của trò chơi được đề cử mới có thể vào được phòng chờ này. Dù không tham dự thì giải thưởng vẫn sẽ được trao, nhưng việc tham gia buổi lễ thể hiện sự tôn trọng dành cho Liên minh, đồng thời tạo nên cảm giác nghi thức khi nhận giải.Lễ trao giải chỉ diễn ra trực tuyến, nên cũng không làm mất nhiều thời gian. Vì vậy, vào ngày diễn ra lễ trao giải Tân Binh, Yến Tuyết Châu đã có mặt tại hội trường trực tuyến đúng giờ.Cậu tùy tiện chọn một chỗ ngồi, chờ buổi lễ bắt đầu. Trong lúc đợi, vì cảm thấy hơi chán, cậu mở phần bình luận của người chơi để đọc giết thời gian.Điều cậu không hề nhận ra là ở hàng ghế sau, Yến Cẩm Thần đang trợn tròn mắt nhìn chằm chằm vào gáy của cậu.Yến Cẩm Thần cảm thấy chắc chắn hắn đang bị ảo giác, bị tên chó La Dật làm tức đến điên rồi, đúng vậy, nhất định là thế! Nếu không, làm sao thằng em họ ngu ngốc đó lại có mặt trong phòng chờ lễ trao giải trực tuyến của Liên minh chứ? Chẳng lẽ nó cũng biết làm trò chơi?Ha! Thật buồn cười! Điều này không có khả năng, đúng không? Ha ha..
____________Một bài đăng thảo luận mới nhất của người chơi trên Tieba:[Có ai đến đây để giúp tôi giải đáp thắc mắc về Ngôi Sao Toả Sáng không?]Chủ thớt: Trò này rốt cuộc có hay không vậy? Xem quảng cáo thì thấy cực kỳ cuốn, nhưng vào phần bình luận thì thấy rất nhiều người đang mắng chửi. Vừa mắng vừa cho điểm cao ngất ngưởng là sao? Thật khó hiểu, này có phải seeding không thế? Có chút không dám thử.Lầu 1: Ha ha ha, vừa nhìn là biết chủ thớt mới đến! Đây là tình trạng bình thường của game do tác giả này làm thôi!Những người vào đọc bài thấy câu trả lời của người này, lập tức nghi hoặc giống chủ thớt: Ý là sao vậy?Rất nhanh, số lượng người thấy tiêu đề Ngôi Sao Toả Sáng mà click vào càng lúc càng đông."Chuẩn cơm mẹ nấu, đây đúng là đặc điểm nhận dạng của game nhà Tuyết Đoàn. Vừa kỳ lạ nhưng cũng vừa xuất sắc!""Mọi người mắng là mắng thật, nhưng không phải vì game dở đâu. Chủ yếu là game nhập vai quá tốt, nhiệm vụ lại không hề đơn giản. Ngôi Sao Toả Sáng đỉnh của đỉnh luôn nhé!""Tuyết Đoàn là tác giả vừa lọt vào vòng chung kết của giải Tân Binh. Cứ nhắm mắt mà chơi thôi! Có gì mà phải lăn tăn mãi?""?? Lầu trên là anti đội lốt fan phải không? Ai chưa chơi đừng nghe lời hắn, mỗi người có một gu riêng, thích thì chơi, không thích thì thôi.""Đừng quan tâm đến mấy tên ngốc đó. Quay lại chủ đề chính nào. Chủ thớt, tôi là fan trung thành của game này, tôi có thể chắc chắn 100% với bạn rằng: trò chơi này, là một tuyệt phẩm! ! !""Điên cuồng đồng ý!!! Thật sự là một tuyệt phẩm! Có rất nhiều kiểu idol để lựa chọn, người nào cũng dịu cũng keo hết. Phần tôi thích nhất chính là sân khấu, phải cẩn thận chọn phong cách âm nhạc, điệu nhảy phù hợp với nhân vật, kết hợp với hiệu ứng sân khấu và trang điểm đồng bộ. Cảm giác trải nghiệm không có gì để chê!""Đúng đúng đúng! Độ nhập vai cực kỳ cao, một số nhiệm vụ thực sự rất chân thực. Điều tôi thích nhất là idol phải liên tục luyện tập để nâng cao kỹ năng chuyên môn, nếu không sẽ có nguy cơ bị loại.""Vậy nên, QAQ có ai dạy tôi cách vượt qua bài tập luyện hát không? Một người hoàn toàn lạc tông như tôi không xứng để chơi trò này sao huhu?"Ê nha! Mấy người không biết à? Du Du đã chia sẻ một cách chơi gian lận. Khi nhiệm vụ bắt đầu, mọi người chọn chế độ ghi hình trong game, sau đó đến lúc luyện tập hoặc thi đấu thì phát lại video. Hệ thống vẫn tính điểm đấy!""??? Còn có thể làm vậy nữa hả?""Đừng tin! Đừng tin! Chơi gian lận kiểu này sẽ bị phạt đấy! Mấy người không biết hát đừng lo, mọi người có thể để nhân vật tự học. Dù tiến độ sẽ chậm một chút, nhưng luyện tập nhiều là quen ấy mà. Nghe nhân vật hát càng ngày càng hay cũng có cảm giác tự hào lắm!""Lời khuyên dành cho chủ thớt là vào diễn đàn Ngôi Sao, ở đó có rất nhiều cao thủ chia sẻ kinh nghiệm."......Bài viết mới đăng chưa đầy nửa giờ nhưng số lượng trả lời đã vượt qua con số trăm, mỗi bình luận đều là chia sẻ trải nghiệm thực tế của người chơi.Tóm lại là trò chơi rất hay, những lời phàn nàn chủ yếu xoay quanh độ khó của các nhiệm vụ.Điều này gợi nhớ đến những phân tích trước đó của cư dân mạng về nhiệm vụ "giảm IQ" sau khi trải nghiệm Hành Trình, tức là nhiệm vụ đơn giản và tự động khiến người dân vũ trụ dần quen với lối chơi không cần động não.Với Ngôi Sao Toả Sáng, ngoài những game thủ kỳ cựu từng trải nghiệm các sản phẩm khác của Tuyết Đoàn, lần này còn có một lượng lớn người chơi mới.Những người này trước đây chủ yếu là chơi các trò mà nhiệm vụ chỉ cần gửi vật phẩm là được nhận thưởng, hỗ trợ tìm đường tự động, thậm chí còn có thể không cần nhìn màn hình. Khi đã quen với cách chơi như vậy, đột nhiên tiếp xúc với sản phẩm của Tuyết Đoàn, họ sẽ phát hiện nhiệm vụ không thể qua loa, phải đọc kỹ đề bài. Nếu không rất dễ bị trừ điểm, nặng hơn thì là liên hoàn trừ. Hậu quả là miệt mài cả buổi nhưng nhân vật chẳng có tiến triển gì, khiến không ít người chơi bực bội và buông lời phàn nàn.Tuy nhiên, chính vì có độ khó, mà những người không hiểu rõ cách làm nhiệm vụ lại nhanh chóng tràn vào diễn đàn của trò chơi để tìm hướng dẫn, hoặc trao đổi với các người chơi khác.Chủ thớt kiên nhẫn đọc từng bình luận và nghe theo lời khuyên, chuyển sang diễn đàn của Ngôi Sao để tìm hiểu thêm thông tin.Vừa vào, chủ thớt đã ngay lập tức cảm nhận được sự khác biệt của diễn đàn này so với những diễn đàn khác.Diễn đàn của trò chơi khác là cái dạng gì đây? Trên trang chủ toàn là các quảng cáo cày thuê, kéo rank, combo XX, đấu giá trang bị hoặc tuyển người cho nhóm,v.v. Kéo xuống một trang, vẫn là quảng cáo xen lẫn vài bài hướng dẫn vượt phó bản. Lật đến tận cuối cùng, gần như không hề có cuộc thảo luận nào về cốt truyện của trò chơi.Nhưng tại diễn đàn của Ngôi Sao Toả Sáng, những bài viết được ghim trên trang đầu không phải quảng cáo, mà là phân tích chi tiết về vai trò và tầm quan trọng của từng chỉ số nhân vật do các cao thủ tổng hợp, xếp hạng mức độ yêu thích của từng nhân vật, chia sẻ những bức ảnh đẹp lung linh của "con trai, con gái" từng nhà, và rất nhiều cuộc thảo luận sâu sắc về cốt truyện. Điều đáng nói là mỗi bài thảo luận đều có nội dung khác nhau, không hề trùng lặp.Tất nhiên, điều này cũng có thể là do trò chơi vẫn còn mới, các dịch vụ như cày thuê vẫn chưa xuất hiện. Nhưng không thể phủ nhận rằng cảm giác mà trò chơi mang lại rất khác biệt: nội dung đặc biệt phong phú, cách chơi đa dạng và thú vị, cốt truyện đóng vai trò quan trọng chứ không chỉ là bối cảnh vô dụng. Người chơi đến đây không phải để thay đổi chỗ làm việc, mà là để thực sự chơi trò chơi.Sau khi đọc hết những bài thảo luận mà mình quan tâm, chủ thớt không còn do dự nữa, lập tức tải Ngôi Sao Toả Sáng xuống và bắt đầu trải nghiệm.Những người giống như chủ thớt, hoặc là người qua đường vô tình thấy các bài đăng tương tự, cũng có không ít tìm đến diễn đàn và nhanh chóng bị trò chơi thu hút.Không có gì ngạc nhiên, Ngôi Sao Toả Sáng không chỉ đạt lượng tải xuống khổng lồ trong ngày đầu tiên mà còn tiếp tục tăng trưởng mạnh mẽ trong nhiều ngày sau đó.Sau khi lướt qua phần bình luận mà không có gì bất ngờ, Yến Tuyết Châu hoàn toàn bước vào kỳ nghỉ của mình. Cậu ở nhà nghỉ ngơi, không làm gì cả, tỉnh lúc nào thì ăn lúc đó, khi thì dạo quanh những con phố sầm uất nhất hành tinh, khi thì xem một trận đấu cơ giáp đặc sắc của thời đại tinh tế. Dù phong cảnh thiên nhiên ở đây không thể đặt lên bàn cân với Trái Đất, nhưng những sản phẩm công nghệ của thời đại này lại mang một nét đẹp và sức hút riêng.Bên này, Yến Tuyết Châu đang tận hưởng kỳ nghỉ, còn bên kia, La Dật cũng đã trở về tinh cầu quê hương của mình.Không phải tinh cầu xa lạ nào khác, mà chính là nơi Yến Tuyết Châu từng sống trước đây, và cũng là nơi La Dật học đại học. Mặc dù di chuyển giữa các hành tinh hiện nay rất thuận tiện, nhưng chi phí đi kèm lại không hề rẻ, phần lớn mọi người cả đời chỉ sống trên hành tinh quê nhà của mình.Ba mẹ La Dật thực ra cũng mong hắn làm việc ngay trên hành tinh của họ, nhưng với một người trẻ tuổi, việc ra ngoài thử thách bản thân là điều nên làm. Sự ủng hộ của gia đình khiến La Dật vô cùng biết ơn. Lần trở về này, hắn mang theo rất nhiều quà cáp, đồng thời nói với ba mẹ rằng mình đã tìm được một công việc rất tốt. Hắn còn chia sẻ rằng ông chủ của mình chính là người thầy trong trò chơi, một người cực kỳ xuất sắc.Ba mẹ La Dật thấy con trai trở về tuy có chút mệt mỏi, nhưng ánh mắt sáng ngời, sắc mặt khỏe khoắn, liền biết con không nói dối để họ yên tâm. Điều này khiến họ an lòng hơn rất nhiều.Trước khi La Dật rời khỏi hành tinh, với tư cách là người nhà, họ thực sự nhận ra con trai mình từng rất chật vật và khó khăn. Nhưng vì họ không hiểu biết nhiều về chuyên ngành của La Dật, cũng chẳng có cách nào giúp được, nên chỉ có thể âm thầm lo lắng suông. Ban đầu, họ thậm chí còn định bán nhà để con trai có vốn tiếp tục theo đuổi sự nghiệp làm game. Nhưng chưa kịp nhắc đến thì La Dật đã lên đường tới Đế Đô Tinh.La Dật không biết rằng ba mẹ từng lo lắng nhiều đến vậy. Sau khi tặng quà cho họ, hắn còn vui vẻ hướng dẫn họ chơi các tựa game do phòng làm việc của mình phát triển.Không nói tới game khác, nhưng nhất định phải mua cho ba mẹ game Hành Trình của thầy. Trò chơi này cho phép người chơi tận hưởng vẻ đẹp của thiên nhiên ngay tại nhà, rất thích hợp để chữa lành tâm hồn. Hơn nữa, tuổi thọ trung bình của người tinh tế lên đến 200 năm, ba mẹ hắn vẫn còn trẻ, hoàn toàn không cần lo không chơi được.Hắn đã dành hai ngày chơi cùng ba mẹ trong Hành Trình. Đến ngày Ngôi Sao Toả Sáng ra mắt, La Dật cũng lập tức tải về và cùng những người chơi khác tham gia ngay từ đầu.Có người nói, các nhà làm game thường thích thiết kế những yếu tố "hành hạ" người chơi, bởi họ không trực tiếp chơi. Nhưng thực ra, nếu họ không tự mình chơi, không trực tiếp trải nghiệm, thì làm sao biết được cảm giác của người chơi như thế nào?Tất nhiên, chắc chắn vẫn có những người chỉ làm game mà không chơi, nhưng La Dật thuộc tuýp người "trải nghiệm". Một game hay hay dở, phải chơi mới biết.Bọn họ dành hai tháng để phát triển trò chơi này, La Dật dĩ nhiên đã test qua. Nhưng việc tự kiểm tra trong giai đoạn phát triển và chơi phiên bản chính thức lại rất khác nhau. Hôm nay, hắn muốn hoàn toàn nhập vai một người chơi thuần túy để đánh giá.Kỳ thực, Ngôi Sao Toả Sáng vẫn chưa hoàn thiện toàn bộ nội dung, hiện tại chỉ mới dừng ở giai đoạn show tuyển chọn và debut. Nếu làm xong luôn cả phần nhân vật ẵm trọn mọi giải thưởng, chinh phục mọi đỉnh cao, thì khối lượng nội dung sẽ quá khổng lồ, không thể hoàn thành chỉ trong hai tháng được. Tuy nhiên, trò chơi có thể cập nhật bổ sung thêm về sau. Chỉ riêng phần cạnh tranh nội bộ để giành suất thi và show tuyển chọn ra mắt idol đã tốn không ít thời gian, người chơi có thể tha hồ khám phá mà chẳng lo thiếu nội dung.Vào game, La Dật vẫn tiến hành các bước quen thuộc: chọn giới tính, thiết lập tính cách, rồi điều chỉnh các chỉ số cho nhân vật.Trong đó, sáu tính cách được hiển thị dưới khung sáu cạnh là:Chăm chỉ, Tự tin, Cẩn trọng, Dũng cảm, Thiện lương và cuối cùng là Trung thực.Nếu nhân vật sở hữu chỉ số Tự tin và Dũng cảm cao, thì tính cách của họ sẽ thiên về mạo hiểm, dám thử thách bản thân và có gan sáng tạo.Ngược lại, nếu tăng Cẩn trọng mà giảm Trung thực thì nhân vật sẽ có phần tính toán, cảnh giác cả thiện ý lẫn ác ý từ người lạ.Ngoài cách tăng giảm các chỉ số theo ý muốn, người chơi cũng có thể giữ nguyên, tức là mặc định cả sáu chỉ số đều cân bằng. Như vậy, nhân vật sẽ không có mặt nào nổi trội rõ rệt, thoạt đầu trông có hơi bình thường, thiếu cá tính, nhưng cũng có nghĩa nhân vật sẽ có tính linh hoạt cao và có nhiều hướng để phát triển hơn.La Dật chọn phương án mặc định này, nhân vật được tạo ra là một thanh niên tóc đen.Mặc dù ban đầu định sẽ hoàn toàn nhập vai người chơi, nhưng do chính La Dật là người thiết kế phần nhiệm vụ ban đầu này, nên khi lựa chọn trang phục vào công ty ở phần mở đầu, hắn vẫn vô thức đưa những lựa chọn tối ưu.Trang phục vừa vặn nhưng vẫn khéo léo phô diễn ưu thế của bản thân, chào hỏi lịch sự nhưng không gây chú ý quá mức, để lại ấn tượng cho giảng viên nhưng không khiến các thực tập sinh khác ghen ghét...... Một chuỗi hành động trôi chảy, các chỉ số nhân vật tăng lên đều đặn.Phần này, nếu đem chia sẻ lên diễn đàn, chắc chắc mọi người sẽ nghi ngờ: Không phải cao thủ thì cũng là người thiết kế game đang chơi.Lại cũng không sai, La Dật dễ dàng lướt qua chuỗi nhiệm vụ ban đầu đòi hỏi phải suy nghĩ kĩ càng, rồi bước thẳng đến giai đoạn huấn luyện.Từ giai đoạn thực tập sinh trong công ty đến khi giành được suất tham gia show tuyển chọn, trò chơi này áp dụng hình thức tính toán theo ngày và có giới hạn thời gian.Việc thêm dòng chảy thời gian sẽ giúp trò chơi tăng tính nhập vai và tạo cảm giác gấp gáp hơn. Đây cũng chính là ý tưởng mà Yến Tuyết Châu thiết kế.Lúc này, La Dật đang nhìn khung giờ trong game, hoàn thành xong nhiệm vụ mở đầu, thời gian hiển thị mới là 9 giờ sáng. Các buổi tập luyện được chia thành hai đợt sáng và chiều.Tốc độ trôi của thời gian huấn luyện được đẩy nhanh đáng kể, nên người chơi không cần "cày" suốt mấy tiếng đồng hồ thực. Đồng thời, nếu không muốn xem cảnh tập luyện hoặc không muốn chơi phần này, người chơi hoàn toàn có thể skip để tiếp tục mạch truyện.Đúng vậy, cốt truyện trong game không thể bỏ qua, nhưng việc huấn luyện thì hoàn toàn có thể— một thiết lập hoàn toàn trái ngược với những tựa game khác.Buổi huấn luyện đầu tiên là luyện thanh, La Dật chọn "bỏ qua". Màn hình đưa ra hai lựa chọn:[Bỏ qua phần huấn luyện, để Y tự luyện tập, -30 điểm thể lực][Bỏ qua phần huấn luyện, Y lười biếng không tập, +15 điểm tâm trạng]Trên giao diện của trò chơi hoàn toàn không có dòng chữ "Bỏ qua" nào cả. Đây là cơ chế ẩn, đòi hỏi người chơi tự khám phá, và dĩ nhiên đó cũng là thói vui nho nhỏ của "viên bánh bao" độc ác Yến Tuyết Châu.Điều kiện để kích hoạt tùy chọn này là, người chơi không hát theo chỉ dẫn của hệ thống mà nói vào micro: "Không biết hát, bỏ qua." Hệ thống sẽ bắt được các từ khóa "không biết hát" hoặc "bỏ qua" và ngay lập tức, lựa chọn "bỏ qua" sẽ tự động bật lên.Chẳng hạn khi người chơi lo lắng mà kêu lên với nhân vật:Bé con, mẹ không biết hát thì phải làm sao đây?Ngay khoảnh khắc đó, "bỏ qua" sẽ xuất hiện như một vị cứu tinh.Vậy tâm trạng người chơi sẽ thế nào? Có người thì thấy mừng rơn: "Ơ, còn có thể bỏ qua luôn à, đỉnh vậy!" Cũng có người lập tức nổi cáu: "Wtf, sao không nói sớm! Hại tôi gào thét cả buổi, hàng xóm còn sang gõ cửa hỏi có phải đang mổ heo không kìa?!"Nghĩ đến hai luồng phản ứng trái ngược ấy, La Dật cũng không khỏi cảm thấy phức tạp, thầy Yến đôi khi cũng thật là... ma quỷ.Dưới góc độ của người chơi, hắn cũng muốn đánh người. Nhưng dưới góc độ của người làm game, hắn cũng phải thừa nhận cơ chế này giúp người chơi mới ít nhiều "chạm" đến tất cả tính năng trong game.Dù sao thì, có người hát không biết hát thật, nhưng chắc chắn cũng sẽ có người hát hay mà!Trong phần huấn luyện, càng hát đúng nốt, nhân vật sẽ càng được cộng thêm nhiều điểm thuần thục kỹ năng. Nhưng nếu chọn bỏ qua để nhân vật tự luyện, độ thành thạo của kỹ năng sẽ được tăng một cách ngẫu nhiên.Muốn đạt điểm cao, người chơi phải tiêu tốn cả thể lực lẫn thời gian của nhân vật.Với nhảy, sáng tác, nhạc cụ cũng tương tự. Tuy nhiên, những phần này không yêu cầu người chơi tự hát, mà chỉ cần bấm theo nhịp hoặc đạp theo các kí hiệu. Tỷ lệ bấm đúng càng cao, độ thành thạo của nhân vật cũng sẽ càng tăng.La Dật tiếp tục chơi, ngày đầu tiên trong game trôi qua rất nhanh. Sau khi ra khỏi công ty, màn hình tối lại rồi chuyển sang cảnh nhân vật về phòng ngủ.Buổi tối cũng được tính là một khoảng thời gian trong game.Hắn có thể cho nhân vật lướt điện thoại giải trí để tăng điểm tâm trạng, luyện tập thêm một chút để tăng điểm kỹ năng, hoặc không làm gì cả, chỉ đứng trước tủ quần áo để thay đồ ngắm nghía cho vui.Về việc nhân vật ngủ nghỉ lúc nào, thức dậy ra sao, tất cả đều do người chơi quyết định. Ngủ sớm dậy sớm hay thức trắng đêm, tùy bạn lựa chọn. Dĩ nhiên, những thói quen ấy cũng sẽ ảnh hưởng đến chỉ số của nhân vật.Sau hai ngày chơi, La Dật cuối cùng cũng đưa thời gian trong game đến ngày ra mắt sân khấu đầu tiên của show tuyển chọn.Đây là một cột mốc khá quan trọng, đồng thời cũng là nơi mọi người được chiêm ngưỡng thiết kế sân khấu đầu tiên của trò chơi.Vì là sân khấu mở màn, nhà sản xuất chương trình hiển nhiên sẽ không chuẩn bị gì xa hoa cho nhân vật. Đừng nói hoành tráng, ngay cả setup tối giản nhất cũng phải do bạn tự thu xếp. Tuy nhiên, ánh sáng và âm nhạc trên sân khấu lại do chính người chơi tham gia lựa chọn và phối hợp.Đúng vậy, trò chơi chi tiết đến mức này. "Màn ra mắt" của nhân vật trông sẽ thế nào, không chỉ phụ thuộc vào quá trình rèn luyện trước đó, mà còn ở hiệu ứng sân khấu và trạng thái của nhân vật.Sân khấu lúc này chính là nơi kiểm tra thành quả, ở phần biểu diễn, người chơi không cần phải hát hay nhảy theo, chỉ cần ngồi lại và tận hưởng màn trình diễn của "con cưng" mà mình đã dày công xây dựng.Nhân vật Y của La Dật, trong buổi trình diễn đầu tiên đã cùng một vài thực tập sinh khác ở công ty biểu diễn một tiết mục hát nhảy. Nhờ giai đoạn đầu La Dật đã dồn điểm cho nhân vật tập luyện đầy đủ, đồng thời sắp xếp thời gian nghỉ ngơi hợp lý, nên Y vô cùng toả sáng trên sân khấu.Bài hát có tiết tấu sôi động, nhịp điệu mạnh mẽ, động tác của Y rất chuẩn, mỗi bước nhảy đều khiến người xem có cảm giác cực kỳ mãn nhãn. Ngay cả phần trình diễn của các nhân vật phụ cũng được thể hiện rõ ràng.Do nhóm nhân vật phụ và cậu ấm Thẩm Hào lười biếng luyện tập, dẫn đến khi đứng chung trên sân khấu, người thì nhảy sai nhịp, người thì mắc lỗi, màn trình diễn không được nhất quán.Nhưng chính điều này mới tạo nên cảm giác chân thật như một buổi trình diễn sơ khảo của các thí sinh trong show tuyển chọn.Vừa khiến người chơi "lụi tim" vì con cưng nhà mình trình diễn quá xuất sắc, vừa giúp họ nhập vai sâu hơn. Đây không còn là một game nuôi dưỡng thần tượng nữa, mà chính xác là nuôi dưỡng thần tượng luôn rồi. Ai nói nhân vật ảo không thể trở thành thần tượng chứ?Như vậy chẳng phải tốt hơn những ngôi sao ngoài đời thực, nay vừa nổi mai đã sụp phòng sao? Đã thế trong game còn không phải chi tiền để kéo phiếu bầu!!!À, trong game vẫn có gói nạp tiền hả? Thì sao nào? Đây đều là những bộ trang phục xinh đẹp, tôi tự nguyện bỏ tiền mua cho bé con nhà tôi mặc, còn có thể thay đồ cho nó mỗi ngày. Thần tượng ngoài đời có làm được thế không? Dĩ nhiên là không!Hơn nữa, số tiền nạp vào game so với giá vé concert online của idol bên ngoài thật sự chỉ như hạt cát giữa sa mạc. Chưa kể, điều khiến người ta cảm thấy khó chịu nhất là, một buổi concert ngoài đời dài hai tiếng thì khách mời đã biểu diễn mất một tiếng rưỡi rồi, nửa giờ còn lại họ chỉ lên hát tầm hai ba bài cho có, đã thế hát còn như đấm vào tai...Cạn CMN lời!La Dật chợt nhớ đến cô em họ, năm ngoái thoát fan rồi quay xe tổng xỉ vả một idol nào đó cũng vì lý do tương tự.Hắn vừa chơi vừa nghĩ, hay là rủ em họ chơi thử game này nhỉ?Kết thúc một ngày chơi, nhân vật Y của La Dật chuẩn bị có buổi công diễn đầu tiên. Từ màn công diễn này trở đi, mỗi sân khấu đều sẽ có hiệu ứng dàn dựng tuyệt đẹp để người chơi lựa chọn. Ca khúc cũng cần người chơi giúp nhân vật cạnh tranh với NPC để giành lấy. Cuộc đua đoạt bài hát này lại là một cuộc "đấu trí không khói súng" vô cùng hấp dẫn.La Dật sau khi rời game vẫn còn có chút "chưa đã." Ban đầu, đúng là hắn có lợi thế của một người làm game, biết đâu sẽ là lựa chọn tối ưu. Nhưng sau cùng, hắn lại chìm đắm vào cốt truyện, cảm nhận rõ niềm hạnh phúc khi con cưng của mình gặt hái thành quả nhờ chính sự cố gắng và nỗ lực, cảm giác thoả mãn trong lòng thật khó để diễn tả chỉ bằng dăm ba lời.Ngay từ khoảnh khắc Y bước ra trình diễn, La Dật đã vô thức nảy sinh tình cảm yêu thương và tự hào về Y.Vừa chìm đắm trong niềm vui này, vừa nghĩ ngợi về cách thầy Yến nhìn nhận trò chơi, La Dật bỗng nhận được liên lạc từ một người bạn cũ ở đại học.Kỳ nghỉ năm mới, rất nhiều người trở về quê, các buổi họp lớp đương nhiên là không thể thiếu. Người bạn gọi đến rủ hắn tham gia buổi gặp gỡ bạn bè đại học.Thực ra, hồi còn ở trường, La Dật cũng khá được lòng bạn bè, hắn chăm chỉ, thành tích tốt, lại trông không tệ. Ngoại trừ những kẻ như Yến Cẩm Thần thì gần như không ai tỏ ra ác ý với hắn.Lần họp lớp này, hắn nhận lời, song cũng không tránh khỏi nghĩ đến khả năng Yến Cẩm Thần cũng có mặt. Nhưng suy đi nghĩ lại thì, rời khỏi trường học, bọn họ đã không còn chung đường nữa rồi.Tối hôm sau, buổi họp mặt diễn ra tại một nhà hàng, dĩ nhiên cũng phục vụ những món ăn chế biến từ nguyên liệu tự nhiên.La Dật chưa từng đến đây, nhưng chỉ cần nhìn menu trước cửa là hắn đã đoán được, đây là kiểu nhà hàng phục vụ số lượng món ít nhưng trình bày cầu kỳ, chủ yếu là bán "bầu không khí" và trải nghiệm sang trọng.Những nhà hàng kiểu này rất đắt đỏ, mà khẩu phần lại ít đến đáng thương, căn bản không thể no bụng.La Dật bất giác hồi tưởng về những bữa ăn thêm mà Yến Tuyết Châu thi thoảng đãi bọn họ. Đó mới thật sự là bữa ăn có thể khiến người ta no nê, còn ở đây thì giá trị thưởng thức dường như lấn át cả nhu cầu ăn uống.Vừa bước vào cửa, La Dật đã được "chào đón" bởi đám đàn em của Yến Cẩm Thần:"Ô kìa, học sinh giỏi của chúng ta sao lại cứ đứng ngoài thế? Có phải là chưa từng tới những nơi như này, nên có chút không quen không?"La Dật không hé nửa lời, trong lòng buông một câu "đồ ngu" rồi mặc kệ hắn, bước thẳng vào trong.Chỉ cần nhìn địa điểm này, hắn đã đoán ra ai mới là "nhân vật chính" của buổi họp lớp, rốt cuộc thì, chẳng mấy ai trong lớp đủ khả năng chi trả cho nơi xa xỉ thế này.Quả nhiên, vừa vào đã thấy Yến Cẩm Thần được vây quanh như trung tâm, nhận hết lời khen tâng bốc từ bạn bè."Cẩm Thần, cậu đỉnh thật đó! Ngay cả giải Tân Binh cũng lọt vào được!""Chuyện đương nhiên, Thần thiếu vốn rất tài năng, huống hồ đằng sau còn có Yến tổng và Thiên Không chống đỡ!""Hâm mộ quá đi mất...""Không hổ là Thần thiếu! Lớp chúng ta chỉ có mỗi cậu ấy mới đủ khả năng mời mọi người tới nơi sang chảnh thế này. Món này tớ chưa từng ăn bao giờ, trước đó còn nghĩ nó cứng lắm, ai ngờ lại giòn thế!""Đúng vậy! Nhờ bạn học Yến mà tớ cũng được mở mang. Ra ngoài nói chuyện cũng oai hơn hẳn!"Yến Cẩm Thần cười ra vẻ như chẳng để tâm, nhưng cố tình trên mặt lại là vẻ hưởng thụ và đắc ý.La Dật trông thấy mà ngại giùm. Tên này không nhận ra đám người kia liếc mắt ra hiệu cho nhau khi đang khen lấy khen để hay sao?Vừa thấy La Dật, Yến Cẩm Thần như thể cuối cùng cũng đợi được người mình muốn gặp, cố gắng tỏ ra tao nhã bước chậm tới. Nhưng hắn đi chậm quá, La Dật liền mặc xác hắn, dứt khoát chọn một chỗ gần đó, ngồi xuống và....bắt đầu ăn.Vừa đưa thức ăn vào miệng, hắn đã hơi nhíu mày. Đúng là từ sang về hèn khó thật, đã từng nếm qua sơn hào hải vị, thì sao có thể vừa miệng những món ăn bình thường thế này.Yến Cẩm Thần vốn định qua đây để thị uy với La Dật. Hắn đã sớm biết cái trò chơi rác rưởi của La Dật bị một nền tảng nhỏ bé vô danh nào đó rút xuống từ lâu, trên tinh võng cũng chẳng có chút tiếng tăm nào, hiển nhiên là hắn không định bắt đầu lại từ đầu nữa.Thật đáng thương, tác phẩm được các giáo sư trong trường khen ngợi, ra ngoài xã hội lại chẳng kiếm nổi một xu. Chắc đả kích lớn lắm nhỉ? Vậy thì để hắn đả kích thêm chút nữa!Nhưng Yến Cẩm Thần thật sự không ngờ, đến nước này rồi mà La Dật vẫn ung dung ngồi xuống, thản nhiên dùng bữa trong chính bữa tiệc hắn mời.Thật khiến người ta bực bội! Cái tên này chẳng phải nên tiều tụy, tự ti, hoặc ít ra cũng phải lộ vẻ nén giận chứ? Sao có thể ung dung thế này?Rõ ràng hắn đã vào được vòng chung kết của giải Tân Binh, trong khi La Dật còn chẳng làm nên trò trống gì. Hắn chẳng phải nên cảm thấy xấu hổ sao?"Đã lâu không gặp" Yến Cẩm Thần đút tay vào túi, khẽ dùng mũi giày đá vào chân La Dật, giọng điệu mỉa mai: "Hạng nhất, cảm giác thế nào?""Ăn cùng tạm." La Dật lau khóe miệng, ngẩng đầu nhìn Yến đại thiếu gia với vẻ mặt ngây ngô quen thuộc, cười nhẹ: "Còn chưa kịp chúc mừng cậu. Nghe nói cậu lọt giải Tân Binh của Liên minh rồi à?"Yến Cẩm Thần nhướng mày, khá bất ngờ. Gì đây, đột nhiên tỏ ý làm lành? Có phải bị hiện thực đả kích nặng nề quá nên giờ mới biết cúi đầu ôm đùi hắn?Yến Cẩm Thần càng nghĩ càng cảm thấy mình đoán đúng, nhưng đúng lúc đó, La Dật lại nói tiếp."Nghe nói công ty nhà cậu trước đây vốn thuộc về chú hai cậu? Nhưng sau khi Yến tổng qua đời, công ty lại về tay ba cậu. Con trai của Yến tổng hiện giờ cũng chẳng biết đang lưu lạc nơi nào. Tôi thấy trên mạng người ta đồn rằng cậu ấy bị nhà cậu đuổi đi rồi. Đứa trẻ ấy hình như còn bị khuyết thiếu trí tuệ, nếu đúng vậy thì có khi ba cậu còn bị cáo buộc tội bỏ rơi trẻ con nữa đấy.""Ôi trời, xin lỗi, tôi chỉ đọc được vậy trên mạng thôi. Thông tin không chính xác, cậu đừng để bụng." La Dật mỉm cười lễ phép, rồi tiếp tục thử món ăn tiếp theo.Ăn chứ, tội gì không ăn? Dù không ngon bằng những món thầy Yến làm, nhưng nuốt cùng trôi. Hơn nữa Yến Cẩm Thần là người bỏ tiền, không ăn thì phí quá.Trong khi đó, đám người kia rõ ràng là bị thông tin vừa rồi làm cho khiếp sợ, bắt đầu xì xào bàn tán."Chết tiệt..." Yến Cẩm Thần gần như ngay lập tức mất bình tĩnh, nhưng nhận ra ánh mắt xung quanh, đành hít sâu một hơi nén giận, hắn cười gượng, nhưng giọng đầy mỉa mai: "Ồ? La Dật, cậu vênh váo ghê nhỉ. Dám hỏi một người ngạo mạn như cậu đây, tại sao lại chẳng có chút tiếng tăm nào trên tinh võng vậy nhỉ? Trò chơi của cậu đâu? Cạn ý tưởng rồi à, không làm nổi nữa? Hay cuối cùng cũng nhận ra game của mình quá rác, chẳng dám đưa lên mạng?"La Dật khẽ cười, từ tốn nhai xong thức ăn, rồi lau miệng sạch sẽ. Sau đó, hắn đứng lên, bình tĩnh đáp: "Cảm ơn vì đã chiêu đãi."Nói xong, hắn tiếp lời: "Đúng vậy, game của tôi làm chưa tốt. Vậy nên hiện tại tôi đang làm việc và học hỏi tại một studio. Không giống cậu, đổ cả đống tiền vào mới có được số liệu đẹp thế kia. Để vào được giải Tân Binh, chắc cậu cũng tốn không ít tiền nhỉ?"Câu nói này rõ ràng là cú tát thẳng vào mặt Yến Cẩm Thần. Mặc dù đây là chuyện ai cũng biết, nhưng bị nói trắng ra trước mặt mọi người như vậy chẳng khác nào xé toang lớp mặt nạ của hắn. Yến Cẩm Thần giận tím mặt, hắn gằn giọng: "Studio nhỏ bé nào vậy? Nói ra xem nào, để chúng tôi được mở mang tầm mắt."La Dật không còn cười nữa, mặt mũi lạnh tanh: "Cậu muốn nói tôi thế nào cũng được, nhưng đụng đến studio tôi làm việc thì không. Phòng Làm Việc Trò Chơi Văn Hoá Hoa Hạ, ông chủ là Tuyết Đoàn. Thật trùng hợp, game của thầy cũng vừa lọt vào danh sách đề cử."Hắn nhìn đồng hồ, thản nhiên nói tiếp: "Muộn rồi, nếu đã không hoan nghênh, vậy tôi xin phép đi trước."La Dật chỉ dùng một câu đã chặn đứng Yến Cẩm Thần, sau đó không thèm ngoảnh lại mà rời đi.Trong khi đó, đám người trong sảnh tiệc vẫn chưa hết ngỡ ngàng, ánh mắt lưu luyến đuổi theo bóng lưng của La Dật. Hoa Hạ Studio, Tuyết Đoàn — đây đâu phải cái studio nhỏ lẻ nào! Những trò chơi do Tuyết Đoàn làm ra có trò nào mà không xuất sắc cơ chứ? Còn về Hành Trình, trò chơi được đề cử lần này, khỏi phải nói cũng biết nó suất xắc đến cỡ nào.Không hẹn mà gặp, ánh mắt mọi người ở đây đều đổ dồn về phía Yến Cẩm Thần, lúc này sắc mặt hắn đã biến thành một loạt màu khó tả. Tuy không ai nói gì, nhưng trong lòng mỗi người, kể cả đám đàn em của Yến Cẩm Thần, đều có cùng suy nghĩ:Yến Cẩm Thần lần này thua thảm rồi. Liên minh không phải nơi mà cứ rót tài nguyên là có thể giành được vị trí cao. Dù trò chơi của Yến Cẩm Thần được đề cử, nhưng điểm số của nó lại kém xa Hành Trình. Một trò chơi chỉ dựa vào dữ liệu để leo lên chẳng thể nào lọt vào mắt xanh của ban giám khảo được. Mặc dù kết quả còn chưa công bố, nhưng nhìn thôi cũng biết cái kết ra sao.Yến Cẩm Thần có tên trong danh sách đề cử, nhưng cũng chỉ dừng lại ở mức đề cử mà thôi.Còn Hành Trình được đề cử mới thực sự gặt hái được giải thưởng kia kìa.La Dật vừa bước ra khỏi sảnh tiệc, liền thở phào một hơi thật dài. Vả mặt đúng là rất sướng, nhưng thực tế cũng không quá vui vẻ như hắn tưởng. Sau cảm giác hả hê thoáng qua, chỉ còn lại sự trống rỗng và nhàm chán.Hắn quay đầu nhìn thoáng qua nhà hàng cao cấp rực rỡ ánh đèn, khẽ lắc đầu.Hắn và Yến Cẩm Thần thật sự không cùng một đường đua. Yến Cẩm Thần chỉ biết dựa vào gian lận, còn hắn lại có thể học hỏi từ Tuyết Đoàn để ngày càng hoàn thiện và trưởng thành hơn. Một ngày nào đó, hắn cũng sẽ làm ra một trò chơi xuất sắc và thành công.Kỳ nghỉ trôi qua rất nhanh, chỉ còn vài ngày nữa là kết thúc. Mọi người bắt đầu chuẩn bị hành lý, sẵn sàng cho hành trình tiếp theo.Yến Tuyết Châu sau khi sắp xếp xong vấn đề về chỗ ở và công việc cho cả nhân viên mới lẫn cũ, cũng bắt đầu đặt mục tiêu cho năm mới.Sự kiện lớn đầu tiên chính là cho ra mắt DLC Ngũ Nhạc, và quan trọng hơn nữa, là cập nhật hệ thống ngũ giác cho Hành Trình!Nhưng vừa mới bắt tay vào làm việc chưa được mấy ngày, cậu đã nhận được một tin nhắn từ Mục Thường Thanh. Sợ Yến Tuyết Châu quên hoặc không biết, đối phương đã gửi thẳng cho cậu một đường link chính thức từ Liên minh Ngân Hà, nhắc nhở cậu nhất định phải tham gia lễ trao giải trực tuyến.Giải thưởng Tân Binh của Liên minh Ngân Hà không yêu cầu tác giả trò chơi phải có mặt trực tiếp, nhưng buổi trao giải trực tuyến vẫn sẽ diễn ra và không thể bỏ lỡ.Chỉ những tác giả của trò chơi được đề cử mới có thể vào được phòng chờ này. Dù không tham dự thì giải thưởng vẫn sẽ được trao, nhưng việc tham gia buổi lễ thể hiện sự tôn trọng dành cho Liên minh, đồng thời tạo nên cảm giác nghi thức khi nhận giải.Lễ trao giải chỉ diễn ra trực tuyến, nên cũng không làm mất nhiều thời gian. Vì vậy, vào ngày diễn ra lễ trao giải Tân Binh, Yến Tuyết Châu đã có mặt tại hội trường trực tuyến đúng giờ.Cậu tùy tiện chọn một chỗ ngồi, chờ buổi lễ bắt đầu. Trong lúc đợi, vì cảm thấy hơi chán, cậu mở phần bình luận của người chơi để đọc giết thời gian.Điều cậu không hề nhận ra là ở hàng ghế sau, Yến Cẩm Thần đang trợn tròn mắt nhìn chằm chằm vào gáy của cậu.Yến Cẩm Thần cảm thấy chắc chắn hắn đang bị ảo giác, bị tên chó La Dật làm tức đến điên rồi, đúng vậy, nhất định là thế! Nếu không, làm sao thằng em họ ngu ngốc đó lại có mặt trong phòng chờ lễ trao giải trực tuyến của Liên minh chứ? Chẳng lẽ nó cũng biết làm trò chơi?Ha! Thật buồn cười! Điều này không có khả năng, đúng không? Ha ha..
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me