Dang Edit Hien The Nha Ta Qua Bac Tinh
Buổi chiều, nàng bắt đầu lựa chọn những nha hoàn phù hợp. Để tránh lặp lại sai lầm trước đó, lần này nàng chọn ra hơn mười người. Đến ngày hôm sau, nàng soạn danh sách hoàn chỉnh, mang đến chính đường để trình Lạc Tấn Vân xem qua.Vừa đến chính đường, nàng đã nghe thấy giọng của Lạc Tấn Tuyết vang lên bên trong.“Ca chỉ biết nghĩ cho Lạc gia, nhưng có bao giờ suy xét đến muội chưa?”“Cái gì mà rộng lượng, thật thà! Rõ ràng là đầu óc ngu ngốc! Bắt muội gả qua đó, thà bảo muội ch·ết đi còn hơn!”Lạc Tấn Vân lạnh lùng đáp: “Không có Lạc gia, ngươi nghĩ ngươi có được cuộc sống như hiện tại sao? Nếu muốn ch·ết, cứ việc đi ch·ết. Còn nếu không dám, thì ngoan ngoãn mà gả đi.”“Huynh…”Lạc Tấn Tuyết khóc rống lao ra khỏi viện. Tiết Nghi Ninh đứng ngay cửa viện, chưa kịp tránh đã bị nàng va phải.Nhìn thấy Tiết Nghi Ninh, Lạc Tấn Tuyết càng thêm tức giận, giọng đầy oán trách: “Chính là ngươi! Ngươi muốn ra vẻ trước mặt công chúa, muốn chứng tỏ bản thân đúng không? Ngươi nghĩ làm việc nhiều, cố gắng hết mình thì ca ta sẽ thích ngươi sao? Ta nói cho ngươi biết, sẽ không đâu! Người mà huynh ấy thực sự muốn cưới, vốn dĩ không phải ngươi, mà là tỷ tỷ nhà họ Kim! Ngươi cứ ở đó mà ra vẻ hiền lương thục đức, cứ sống như một quả phụ khi chồng còn đó, làm lụng vất vả, cuối cùng còn chẳng bằng một th·iếp thất!"“Lạc Tấn Tuyết!”Giọng nói lạnh lùng của Lạc Tấn Vân từ trong viện vang lên. Lạc Tấn Tuyết vốn sợ hắn, quay đầu nhìn thoáng qua rồi cắn môi, nước mắt rơi lã chã, xoay người chạy khỏi viện.Tiết Nghi Ninh đứng lặng trước cổng viện, nhất thời cảm thấy không biết phải làm sao."Ở góa trong khi chồng còn sống, làm lụng vất vả..." Thì ra, trong mắt người Lạc gia, nàng chính là như vậy.Kim gia… có phải chính là Kim gia của vị chỉ huy cấm quân kinh đô kia?Nhà họ và Lạc gia đều xuất thân từ U Châu binh nghiệp, giao tình sâu đậm. Không ngờ, giữa họ còn có mối liên hệ này.Nhưng nếu vậy, tại sao cuối cùng Lạc Tấn Vân lại không thành thân với tiểu thư Kim gia?Bao nhiêu suy nghĩ rối ren cuộn lên trong đầu, mãi đến khi nàng nhận ra có vài bóng người đang lén lút nấp sau tán cây, sau bức tường, tò mò nhìn về phía này, mới chợt bừng tỉnh. Vừa rồi Lạc Tấn Tuyết quá kích động, giọng nói cũng không nhỏ, nhất thời thu hút không ít người đến xem.Loại chuyện này lan truyền nhanh chóng, chỉ cần một canh giờ, mọi người sẽ biết hết.Tiết Nghi Ninh ở Lạc gia từ trước đến nay chịu sự lạnh nhạt, nhưng đó đều là chuyện kín đáo, không ai biết đến. Hôm nay, lại bị người công khai nói ra như vậy, chẳng khác nào trước mặt tất cả mọi người vả vào mặt nàng một cái tát. Mức độ nhục nhã này, ngoại trừ lần Hạ Liễu Nhi được mang vào phủ, nàng chưa bao giờ phải trải qua.Lạc Tấn Vân từ trong viện bước ra, ra lệnh cho Trường sinh: “Phân phó người bên dưới, cấm túc nó lại. Không có mệnh lệnh của ta, ai cũng không được phép để nó ra ngoài.”Nói xong, hắn quay người, nhìn thấy Tiết Nghi Ninh.Dừng lại một chút, hắn hỏi: “Có chuyện gì sao?”Tiết Nghi Ninh nhìn hắn, nhưng rõ ràng không thấy ý định giải thích từ hắn.Dù cho có thể dùng lý do "Tiểu hài tử nói linh tinh" để qua chuyện, nhưng sao có thể như vậy? Về nàng, về danh dự của nàng, hắn từ trước đến nay cũng chưa bao giờ bận tâm…Tiết Nghi Ninh khẽ đáp: “Là về việc của nha hoàn ở Vạn Phúc Viên.”Lạc Tấn Vân nhìn vào danh sách trên tay nàng, rồi trả lời: "Để đó đi, chuyện này ta sẽ giải quyết sau." Nói xong, hắn quay người bước ra ngoài.Tiết Nghi Ninh lệnh Ngọc Khê giao danh sách cho Trường Sinh.Tiết Nghi Ninh xoay người về Kim Phúc Viện, đi được nửa đường thì bị Hoàng Thúy Ngọc chặn lại.Hoàng Thúy Ngọc vẻ mặt lo lắng, nhưng trong mắt lại không giấu được ý cười, đứng chắn trước mặt nàng, hỏi:“Tẩu tẩu, nghe nói vừa rồi Tấn Tuyết nha đầu mắng tẩu một trận?”Tiết Nghi Ninh không đáp, Hoàng Thúy Ngọc lại càng tỏ ra đắc ý, cười nói:“Ai da, nha đầu đó không biết giữ miệng, tẩu đừng chấp nhặt với nàng làm gì. Kim gia kia chẳng qua cũng là chuyện cũ tám trăm năm trước, vậy mà cũng lôi ra nói, nhưng bát tự chưa đổi, sính lễ cũng chưa hạ, có tính là gì đâu chứ?”Tiết Nghi Ninh không biết phải đối đáp thế nào, cũng không có tâm trạng mà ứng phó. Nàng thật sự không muốn phí lời với Hoàng Thúy Ngọc, đang định tránh sang một bên bước đi thì đối phương lại lên tiếng:“Nhưng mà, nghe nàng ta nói vậy, ta lại chợt nhớ ra… Hạ Liễu Nhi – bảo bối mà đại ca thương yêu hết mực – hình như có vài phần giống với Kim gia muội muội đấy. Hay là nàng ta thật sự được thơm lây từ vị tiểu thư Kim gia kia?”Nói rồi, nàng ta cố tình tỏ vẻ nghi hoặc, quay sang nhìn Tiết Nghi Ninh chằm chằm.Như mong muốn của nàng ta, vẻ mặt Tiết Nghi Ninh cuối cùng cũng mất đi sự bình tĩnh thường ngày. Gương mặt nàng trắng bệch như tờ giấy, không còn chút huyết sắc nào.Hoàng Thúy Ngọc thầm đắc ý. Lần trước, dù Hạ Liễu Nhi làm trò trước mặt bao nhiêu người rồi được Trường Sinh đưa vào phủ, Tiết Nghi Ninh vẫn giữ được bình tĩnh. Nhưng lần này, cuối cùng nàng cũng thay đổi sắc mặt.Đúng là hôm nay nàng đã mất hết thể diện.Vậy nên Tiết Nghi Ninh chỉ im lặng cúi đầu rời đi. Hoàng Thúy Ngọc cũng không đuổi theo châm chọc thêm nữa, dù sao màn kịch hay cũng đã xem đủ. Nàng hừ nhẹ một tiếng, khẽ vuốt bụng rồi ung dung quay về viện của mình.Tiết Nghi Ninh đúng là mất mặt thật, nhưng chuyện này còn nghiêm trọng hơn nàng tưởng.Bởi vì ngay hôm đó, phu nhân của Tiếu Tướng Quân, Triệu Thị, đã có mặt tại Lạc phủ.Triệu Thị cũng là người U Châu, xuất thân từ gia đình võ tướng, sau lại dời đến kinh thành. Hai nhà ở gần nhau, bà lại có giao tình tốt với Lão Phu Nhân, tính tình thẳng thắn, thích sang thăm hỏi chuyện trò.Hôm ấy, sau khi ngồi trò chuyện ở Phúc Lộc Đường, Triệu Thị trên đường trở về, tình cờ đi ngang qua khu chính đường. Dù không trực tiếp chứng kiến cảnh tượng lúc đó, nhưng bà đã nghe rõ rành rọt từng lời Lạc Tấn Tuyết nói bên ngoài viện.Nàng không rõ chuyện công chúa hay cái gì gọi là làm nổi bật, nhưng lại nghe rất rõ những lời Lạc Tấn Tuyết nói: rằng Tiết Nghi Ninh như một quả phụ khi chồng còn sống, vất vả bán sức làm việc, rằng Lạc Tấn Vân có thiếp thất, rằng hắn vốn dĩ thích tiểu thư nhà Kim gia. Trùng hợp thay, Triệu Thị lại có quen biết với nhà Kim gia.Mà Triệu Thị lại là người nhiều chuyện, thích đi đây đi đó tám chuyện gia đình thiên hạ.Những lời đồn đoán này chẳng mấy chốc bị thêm thắt rồi lan truyền khắp nơi. Người ta nói rằng Lạc Tấn Vân si mê tiểu thư Kim gia, vốn chẳng xem trọng Tiết thị, thậm chí chán ghét đến mức không hề động vào nàng, nên đến giờ nàng vẫn chưa có thai. Hơn thế nữa, hắn còn mang một thiếp thất từ bên ngoài về, yêu chiều vô cùng, hoàn toàn không để Tiết thị vào mắt.Trong giới võ tướng U Châu, các gia tộc đều quen biết nhau, vừa tôn trọng vừa coi khinh Tiết gia – một gia tộc cựu thần triều trước.Tôn trọng vì Tiết gia từng có thời hoàng kim, nhưng lại coi khinh vì hiện tại, Tiết gia đã không còn mạnh mẽ như trước, thậm chí không bằng chính họ.Lạc Tấn Vân là người sáng chói nhất trong giới võ tướng, nhiều gia đình đều mong muốn gả con gái cho hắn.Cho nên, tin đồn về việc Tiết thị không được sủng ái cứ thế lan truyền, kẻ khác nghe được thì vui vẻ bàn tán, rồi lại tiếp tục đồn đại khắp nơi.Lâu dần, ngay cả Tiết gia cũng nghe được chuyện này. Mẫu thân của Tiết Nghi Ninh, Tiêu thị, vì đau lòng mà khóc suốt một đêm. Sáng hôm sau, bất chấp sự phản đối của trượng phu, bà sai người đến đón Tiết Nghi Ninh về nhà mẹ đẻ, lấy cớ rằng sinh thần con gái, muốn đưa nàng về đoàn tụ một phen.Lý do này cũng xem như hợp lý, lão phu nhân không nói gì thêm, liền gật đầu đồng ý. Nhờ vậy, Tiết Nghi Ninh lại một lần nữa được trở về nhà mẹ.Lần này, không có Lạc Tấn Vân ở đó, Tiết gia cũng không mời ai khác, vì thế mà mọi chuyện trở nên thoải mái hơn nhiều. Tiết Nghi Ninh có thể ngồi cùng mẫu thân, thỏa thích tâm sự đôi lời.Tiêu thị nhẹ giọng nói cho nàng nghe những tin tức mà bà đã âm thầm dò hỏi được trong những ngày qua.Kim gia mà bọn họ nhắc đến, chính là Kim gia hiện đang nắm giữ chức Chỉ huy sứ Cấm quân.Năm xưa, khi Lạc Tấn Vân mới nhập quân doanh, chức vị ban đầu của hắn chỉ là Ngũ trưởng của U Châu Phiêu Kỵ doanh. Nhưng không bao lâu sau, hắn được chọn vào phủ Tiết độ sứ làm hộ vệ. Người đã tiến cử hắn chính là Hộ vệ trưởng của phủ Tiết độ sứ – một người có tên Kim Thắng.Kim Thắng vô cùng xem trọng Lạc Tấn Vân, đích thân tiến cử hắn lên Tiết độ sứ. Nhờ vậy, Lạc Tấn Vân mới có cơ hội lập công trong trận chiến phò tá chủ quân. Cũng vì vậy mà hắn cực kỳ tôn kính Kim Thắng, tình nghĩa giữa hai người sâu đậm chẳng khác nào phụ tử.Khi ấy, Lạc Tấn Vân thường xuyên gặp tiểu nữ nhi của Kim Thắng. Tiểu cô nương kia cũng rất thích cùng hắn chơi đùa. Có lần, Kim Thắng đùa rằng muốn gả con gái cho Lạc Tấn Vân, mà hắn cũng vui vẻ đồng ý.Thế nhưng, năm tháng trôi qua, Lạc Tấn Vân mãi vẫn chưa thành thân. Mãi đến khi Tiết độ sứ lên ngôi hoàng đế, còn hắn trở thành Đại tướng quân, thì mọi chuyện mới lại được nhắc đến.Công thành danh toại, Kim gia tiểu thư cũng đã trưởng thành, hôn sự này dường như nên được định đoạt.Nhưng cuối cùng, cuộc hôn nhân ấy lại không thành. Nếu xét đến một sự kiện khác xảy ra vào thời điểm đó, có thể đoán được nguyên nhân.Khi ấy, một người từng là đồng liêu của hoàng đế, cũng là tri kỷ sống chết có nhau, đồng thời là Thái úy – công thần đứng đầu đương triều – bỗng nhiên tự thỉnh giải trừ quân quyền, cáo lão hồi hương.Hoàng đế chấp thuận, sau khi ban thưởng trọng hậu, liền để vị Thái úy kia an nhiên cáo lão hồi hương.Từ đó về sau, hoàng đế không hề bổ nhiệm tân Thái úy, mà thay vào đó, phân chia quyền lực, giao cho ba vị đại tướng quân, bao gồm cả Lạc Tấn Vân, cùng nhau chưởng quản quân quyền.Dù không có thêm khai quốc công thần nào khác rời đi, hoàng đế cũng không hề tỏ thái độ gì về việc này. Nhưng đối với những người như Lạc Tấn Vân hay Kim Thắng – những đại thần nắm giữ trọng quyền – làm sao có thể không nhận ra rằng, từ khoảnh khắc đó, hoàng đế đã bắt đầu dè chừng các công thần khai quốc?Lạc Tấn Vân quân công hiển hách, sở dĩ vẫn có thể giữ được địa vị cao, là vì còn trẻ, tư lịch chưa sâu. Còn Kim Thắng, chiến công không nhiều, quân uy không bằng Lạc Tấn Vân, cho nên mới có thể an ổn đảm nhiệm chức Chỉ huy sứ Cấm quân.Nhưng nếu bọn họ trở thành thông gia thì sao?Một người nắm giữ binh quyền thiên hạ, một người chưởng quản an nguy kinh thành, nếu còn trở thành thông gia, tất nhiên sẽ quá mức chói mắt, khó tránh khỏi bị hoàng đế nghi kỵ.Vậy nên, Lạc Tấn Vân và Kim gia tiểu thư cuối cùng mỗi người đều chọn một hôn phối khác, không còn nhắc lại lời hứa hẹn năm xưa.Còn vì sao Lạc Tấn Vân lại chọn Tiết gia, Tiết Nghi Ninh tự nhiên hiểu rõ.Hắn đã là Trung Nghị hầu, Trấn Quốc Đại tướng quân, nhưng lại không thể liên hôn với những gia tộc quyền thế quá lớn, tốt nhất là không phải nhà võ tướng, cũng không phải xuất thân từ U Châu binh. Sau khi loại trừ những lựa chọn ấy, Tiết gia với địa vị lưng chừng, lại trở thành lựa chọn vô cùng thích hợp.Tân triều vừa mới thành lập, hoàng đế mong muốn thần tử và bách tính tiền triều sớm ngày quy thuận, để tạo ra một viễn cảnh thịnh thế yên bình.Lúc này, việc Lạc Tấn Vân, một khai quốc công thần, kết thông gia với những nhân vật có tầm ảnh hưởng từ triều trước, không thể nghi ngờ là một giai thoại. Hai triều thần tử mới cũ hòa thuận vui vẻ, thân thiết như một nhà.Hơn nữa, mặc dù Lạc gia đang thịnh vượng, nhưng nội tình có phần chưa đủ vững vàng. Nếu Tiết gia gả con gái vào cửa, cũng sẽ giúp Lạc gia thêm phần hiển hách.Vì vậy, hôn sự này, thực chất là Lạc Tấn Vân sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, cuối cùng quyết định từ bỏ Kim gia tiểu cô nương. Không phải vì nàng không xứng, mà vì trong lòng hắn đã có người.Mọi chuyện đều có lý do, mọi chuyện đều có đáp án: Vì sao Lạc Tấn Vân lại đối với nàng lãnh đạm?Là bởi vì trong lòng hắn đã có người, là vì hắn chướng mắt, là vì hắn không có cảm tình.Còn như Hoàng Thúy Ngọc nói rằng, Lạc Tấn Vân thích Hạ Liễu Nhi chỉ vì Kim gia tiểu cô nương, thì có lẽ nàng cũng chưa từng gặp qua cô nương nhà Kim.Còn về chân tướng, có lẽ cũng chẳng liên quan gì đến nàng. Dù sao, chỉ cần biết rằng hắn thật sự thích Hạ Liễu Nhi là đủ.Tiêu thị nói xong liền thay nữ nhi khóc lên. Đối với nữ nhân trong thế gian này, một hậu viện, một trượng phu chính là cả đời, nếu trượng phu đó không đặt tâm vào mình, thì cả đời này chỉ còn lại sự dày vò.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me