TruyenFull.Me

Dang Ghet Ab0

Cầm cái tờ giấy mà cô điên tiếc đến bên giường nơi nàng vẫn đang vô tư nhai chiếc bánh tiramisu cô vừa mua cho.

"Này Hương bị trật tay đó"

"Ừm"

"Nghe vô tư thế nhờ"

"Ừm"

"Vậy ở nhà Phương nuôi nha"

"Ừm hửm?" Muỗng bánh như bị kẹt ngang trong cuốn họng.

"Ở nhà Phương nuôi"

"Hông"

"Sao mà hông?"

"Hông chịu người ta đi làm được, Phương nuôi không nổi đâu"

"Nỗi mà dù gì nhà Phương nuôi hai bé rồi giờ thêm một bé nữa cũng không sao"

Cô đặt tay lên đầu nàng xoa xoa, rồi hôn chóc chóc lên hai bên má yêu.

"Ngoan xinh yêu của Phương"

"Dạ" Nàng cười xinh lắm cơ lộ cả hai răng nanh mà cô yêu đó.

"Đi về nhà th-"

"Bùi Lan Hương"

Cách cửa được mở ra khá bạo lực như muốn cánh cửa rơi ra.

"Chị Minh Hằng"

"Con bé Lan Hương có sao không"

"Em trật tay"

"Ai xô?"

"Em tự té"

"Không tin"

Chị đi đến gần giường xách cổ áo cô lôi ra chỗ khác.

"Ôi trời ơi"

Cô ngạc nhiên đến hỏi chấm trong đầu, ừ ơi chị Minh Hằng xách Phan Lê Ái Phương một cái một luôn bây ơi, bây ơi bây.

"Sao em quen được bả vậy" Cô về sofa ngồi nhìn Ánh Quỳnh đang bấm điện thoại.

"Em không biết em chịu"

"Chịu được mới hay"

"Mà chị Tóc Tiên báo em biết chị Hương bị ngã nên em lật dật chở chị Hằng qua đây"

"Tóc Tiên báo á"

"Ừm chị tưởng gì"

"Chị tưởng em không biết"

"Sao mà không biết chị Tiên chị họ em mà chị"

"Ừm hả? Thật á?"

"Bà này sao á ta? Mà bà đang đến kỳ hả?"

"Thôi thôi chết tuôi rồi"

Cô sờ vào gáy phát hiện ra miếng gán ở đâu mất, liền quay qua nhìn Ánh Quỳnh.

"Chị Hằng sẽ không bị dẫn dụ đâu, nhưng mà chị Hương thì có"

"Nhưng mà Lan Hương đang tới tháng chị không muốn Hương khó chịu đâu"

"Vậy chị về trước nha, chút hai người đưa Hương về giúp nha"

Cô nói chạy nhanh đi.

"Chị nhớ uống thuốc đó"

"Dạ em yêu của Phương"

"Yêu cái đầu cô"

Rời đi thật giờ trong bệnh như phòng tra khảo giữ chị và nàng.

"Từ bây giờ đến hết câu hỏi chỉ được trả lời có hoặc không"

"Dạ"

"Có bị bắt nạt khi đi làm không"

"Dạ em không biết"

"Có ai xô khi nãy không"

"Dạ không"

"Có yêu Phan Lê Ái Phương không"

"Dạ có"

"Đúng một trên ba câu"

"Này đừng có nghĩ chị không biết"

"Em.."

"Trưởng phòng Kim hay trưởng phòng Lệ xô, hai la sát quyền của công ty đó"

"Không em tự ngã"

"Ủa mà sao chị biết hay vậy" Ánh Quỳnh ngồi ngoài sofa lên tiếng.

"Chị từng làm chỗ đó rồi"

"Ừm ừm"

"Đi về thôi"

"Dạ"

Nàng buồn bãi rời khỏi giường, khi nãy cô hứa sẽ đưa nàng về nhà cô mà.

Điện thoại rung lên trong túi xách, nhìn trẻ chou vậy thôi chứ tinh tế lắm nha. Đem cả túi xách về giúp em.

Con gấu to bự:

Chút Phương qua đón Hương về nhà Phương nhaaaa.

Mèo con đáng iu:

Dạ.

Biệt danh nghe trẻ chou thật nhưng lần đầu tiên nàng cảm thấy tình yêu, yêu một con người dù là alpha nhưng không quá cứng rắng, không quá khắc khe. Nhìn xem lúc nàng cắn thật to vào tay cô, cũng chỉ cười rồi xoa đầu. Ít nhất cũng la lên vài tiếng.

May cho hai chị em nhà này, yêu thương họ hết mức.

"Một chút em qua nhà Phương chơi"

"Ừ qua đó chơi với nó đi chứ ngoài đi làm ra thì nó có đi đâu nữa đâu"

"Phương công khai em là bạn đời của cổ giữ công ty"

"Mà đánh dấu chưa?"

"Vẫn chưa, nhưng em đã đánh dấu cổ bằng một vết to ở cánh tay rồi"

Nàng cười ngô nghê, khi đi làm thấy nàng tóc đen là đòi nhuộn tóc lại thì nàng cản lại màu nâu đang đẹp mà đòi nhuộm lại. Xem nàng có mái tóc dài mà cũng đòi nối.

"Ôi sức mạnh của tình yêu" 

"Ê nhỏ Phương kìa" Hoang mang một.

"Dạ đâu phải"

"Nó kìa" Hoang mang hai.

"Đâu phải"

"Cô nương ơi bồ cô kìa"

Chị chỉ về con người đang mặc chiếc áo hoodie to còn hơn bản thân nũa, trông buồn cười vãi ò.

"Phương"

"Hương"

"Phương chờ có lâu hông?"

"Hông Phương mới tớ" Cô đưa tay cấm lấy túi xách đeo vào cầm lấy bàn tay đang được băng lại bằng một lớp băng hôn nhẹ, xong nắm lấy bàn tay khác kéo đi.

"Em mượn Hương một đêm nha"

"Mày mà làm gì em chị là, chị không nhai nát đầu em thì chị không phải Lê Ngọc Minh Hằng"

"Sao em làm gì Hương được em yêu Hương mà chờ mỗi cái lễ đường thôi"

Câu nói của cô làm cho nàng ngại đến đỏ lừ cả mặt lên, ngại cũng dễ thương nữa là sao trời.

Áp hai tay lên xoa hai má, nếu cô là con gấu lớn bự thì nàng là con mèo con nhỏ yêu.

"Cưng quá à"

End chap.
-------------------------------
Do là mình phải đi học lại rồi nên hog thể đăng chap điều điều như trc nữa nên xin lỗi mọi người nhiều nhaaaaa.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me