TruyenFull.Me

Dao Mo But Ky Dam Tu Hoan Thanh

📌 Bản dịch gốc được đăng tại: https://metarikkuhoseki.wordpress.com/

thuộc loạt truyện "Lưu trữ thôn Vũ".

🚫 Vui lòng không reup hoặc sao chép khi chưa được cho phép.

Dịch: Sóc

Độc ác.

Sự độc ác của tà thần, ba người hoán đổi thân xác, vậy mà khả năng này lại nằm ở điểm mù tư duy của tôi.

Nó muốn ép tôi tự tay giết chết A Tổ, khiến tôi chịu sự giày vò tàn khốc.

Nó biết rõ điểm yếu của tôi, trên thế gian này, rất ít thứ có thể thực sự làm tổn thương tôi, nhưng tự tay giết chết người mà mình muốn cứu, chuyện này—

Một quyết định dứt khoát được đưa ra dựa trên trí tuệ vượt trội, vậy mà lại hoàn toàn thất bại, dẫn đến ngộ sát, đây chính là kết cục mà một người như tôi không thể chấp nhận nhất.

Nó muốn chờ đến khoảnh khắc tôi tự cho rằng mình đã được giải thoát, ngay khi Muộn Du Bình đến, vào giây phút mà đáng lẽ ra tôi phải kinh ngạc trước trận tuyết này, mới để tôi nhận ra, tôi đã sai.

Nó đợi đến lúc tôi vui sướng tột cùng, rồi ngay sau đó, đẩy tôi vào tận cùng đau khổ.

Quá độc ác, thậm chí còn độc ác hơn cả con người.

Tôi bước qua lớp tuyết, đi đến chỗ màn kén đã ngã xuống đất, những chiếc kén trên người nó đều đã nứt ra, để lại những lớp vỏ mỏng như tro giấy, tôi gạt nhẹ lớp tro ấy sang một bên.

Bên trong là khuôn mặt của A Khang, cổ đã bị tôi bẻ gãy, tà thần vẫn ở trong cổ họng cậu ta.

Tôi đã biến thành A Tổ, A Tổ biến thành tà thần nhập vào A Khang, còn tà thần lại biến thành tôi.

Ngay sau đó, khuôn mặt của A Khang dần biến đổi, trở thành gương mặt của A Tổ. Bộ áo cưới trên người tôi cũng bắt đầu thay đổi, dần dần trở về thành quần áo của chính tôi, cơ thể tôi ngày càng nhỏ lại.

Bản thân tôi thì đang đứng bên cạnh nhìn tôi, bắt đầu chậm rãi biến thành A Khang.

Ảo giác đang dần tan biến, để khiến tôi chịu đựng nỗi đau lớn nhất, tà thần muốn tôi tận mắt chứng kiến hiện thực.

Tuyết vẫn rơi, tôi vẫn mắc kẹt giữa thực tại và ảo giác, như một giấc mơ bị đánh thức giữa chừng.

Tôi mò trong túi, lấy ra một điếu thuốc, châm lửa, rít một hơi thật sâu.

Tôi đã hiểu rõ mục đích của nó.

Trên thế giới này, thực sự làm tổn thương một người không hề dễ dàng, khi sống đủ lâu, ít nhiều mỗi người đều xây dựng được một lớp phòng vệ tâm lý để tránh bị tổn thương. Những kẻ ham rượu, sắc, tiền tài, chỉ cần tước đi công cụ để họ hưởng thụ những thứ đó, họ sẽ hoảng sợ tột độ. Nhưng những người từng trải qua nhiều chuyện, thường thì không gì có thể đánh gục được họ.

Muốn hủy hoại một người như vậy, cần thời gian, cần mưu trí, phải tìm ra nỗi đau sâu nhất trong lòng họ, thứ mà họ không bao giờ muốn đối mặt lần nữa, rồi tạo ra một kế hoạch tấn công chính xác nhắm vào điểm yếu ấy.

Vậy nên, bước tiếp theo, chắc chắn thứ đó sẽ tiếp tục, nhất định là, bắt Muộn Du Bình giết tôi.

Tôi không biết nó sẽ làm thế nào, Muộn Du Bình có mắc bẫy không, tôi thực sự không biết, tà thần có thể rất kiên nhẫn, nó có thể tạm thời rút lại ảo giác, để tôi và Muộn Du Bình ở trong thế giới thực một thời gian, rồi đột ngột kéo chúng tôi vào một ảo giác khác, dàn dựng một cái bẫy tinh vi, từng bước dẫn dắt, cuối cùng khiến y ngộ sát tôi.

Ảo giác này quá mạnh, hoàn toàn khác với tất cả những ảo giác trước đây.

Trừ khi máu của Muộn Du Bình có thể miễn dịch, hoặc Kỳ Lân thiêu thân giúp y đốt cháy ảo giác để tỉnh lại, nếu không, đối với y, đây cũng sẽ là một tình huống vô cùng khó đối phó.

Dĩ nhiên, không thể để vở kịch này tiếp tục diễn ra.

Tôi nắm tay A Tổ, nhìn cô ta rồi nói: "Cảm ơn cô, 009, đã thu thập đủ thông tin."

A Tổ vẫn chưa tỉnh, tôi tiến lên, vỗ hai cái, đánh thức cô ta.

"Hợp tác vui vẻ." Tôi nói.

A Tổ hoàn toàn ngơ ngác, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Tôi quay lại nhìn về phía tà thần A Khang ở bên cạnh.

Tà thần A Khang đờ đẫn trố mắt nhìn tôi.

Đây là một màn ảo thuật, tôi là một bí ẩn, một tà thần nhỏ.

Bản này được sao lưu từ website Nhị Đạo Bạch Hà. Nếu bạn đọc nội dung này ở nơi khác, đó chắc chắn là bản reup.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me