TruyenFull.Me

Dao Mo But Ky Dong Nhan Tong Hop Dong Nhan

Summary: Trích trong "Tuyển tập bút ký bí mật không thể bật mí của Ngô Tà"

Title: Về việc đẹp trai (=]])

Author: Mys 

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Trộm mộ tặc vốn là nghề nghiệp lăn lộn dưới bùn lầy, người làm loại việc này luôn phải cảnh giác cao độ, nên chẳng ai hơi đâu mà để ý đến gì khác. Giữ được cái mạng nhỏ đã là một điều vô cùng may mắn.

Trong một môi trường làm việc như thế, con người ta đều quan tâm đến mạng sống và lợi ích đầu tiên. Những thứ lặt vặt xung quanh sẽ không được đề cao.

Nhưng bên ngoài mộ, mấy thứ lặt vặt đó lại khá có lợi. Đấy là tôi đã nói giảm nói tránh.

Tỉ như, sắc đẹp.

Tôi còn nhớ lúc đeo mặt nạ da người chú Ba, tùy tiện vào một cửa hàng bất kỳ, đặc biệt nếu người chủ là nữ, họ không hề cho tôi một sắc mặt tốt như khi tôi dùng mặt thật. Thậm chí có một vài người, nếu không phải tôi còn đang mải lo cứu Bàn Tử và Muộn Du Bình, hẳn tôi sẽ làm ra ngô ra khoai, trả lại đầy đủ những gì họ đã đối xử với mình.

Một ngày bận bịu nọ, tôi ngồi trong xe bên cạnh bọn Khảm Kiên. Chủ đề cuộc nói chuyện không biết từ lúc nào đề cập đến yêu đương và kết hôn, tôi chợt nhận thấy mấy người xung quanh tôi thực ra đều rất dễ nhìn. Khảm Kiên cơ tay lực lưỡng không nói, riêng Bạch Xà, thi thoảng tôi vẫn thấy có vài cô gái trẻ trung lại gần xin hắn số điện thoại. Thậm chí đến bọn nhóc Lê Thốc, Tô Vạn và Dương Hảo, khuôn mặt đứa nào cũng rất khá. Còn Lưu Tang, nếu hắn chịu bỏ đu idol tập trung kiếm nửa kia, hẳn cũng không ít nàng chết mê chết mệt.

Tiểu Hoa đương nhiên rất đẹp. Khuôn mặt vốn là yếu tố không thể thiếu trong biểu diễn hí khúc, càng đẹp đến yêu nghiệt càng phù hợp. Ngay cả Hắc Hạt Tử, cười phởn phơ vô ưu suốt ngày, cũng có cái loại khí chất phong trần bụi bặm rất được lòng những cô nương tuổi mới lớn.

Bàn Tử thực ra không xấu, nếu hắn ta chịu giảm béo, tôi tin rằng kể cả không thể tán đâu đổ đó nhưng hẳn cũng không thất bại. Có điều hắn quá yêu thần mỡ của hắn, tôi cũng không hề ý kiến.

Còn vị Muộn Du Bình kia, chẳng còn gì để bàn cãi. Da trắng môi hồng mắt đen tóc đen mũi cao, dáng người cân đối săn chắc lại mềm dẻo. Quả là tuyệt thế nhân gian. Không lúc nào tôi không thấy có ánh mắt si mê, không lộ liễu thì cũng lén lút, gửi gắm lên người y. Có điều ai trong chúng tôi cũng biết rõ mồn một tính tình của y, cảm thấy thật đáng tiếc cho các cô nương.

End

***

Tiểu kịch đằng sau: (15+)

"Cái đệch." Ngô Tà không nhịn được, vừa thở dốc vừa chửi đổng một câu, "Trương Khởi Linh con mẹ nó hôm nay anh ăn nhầm cái gì à?"

Ngô Tà bình thường không thích gọi thẳng tên y ra, cũng không dám mắng y câu nào. Chỉ có lúc nào bị áp bức quá quắt mới thốt ra vài câu vượt quá giới hạn.

Trương Khởi Linh chẳng nói chẳng rằng, đẩy mạnh eo. Từ cổ họng Ngô Tà thoát ra vài tiếng rên rỉ đứt quãng, một lời cũng không nói được đầy đủ.

"Tiêu Ca! Đệt! ĐM... Con mợ nó... Tha... A... Xin anh... A... Làm ơn... Tha..."

Trương Khởi Linh dừng lại, con ngươi đen nhánh nhìn Ngô Tà, "Biết lỗi chưa?"

Ngô Tà nằm xụi lơ, thở hổn hển. Hắn thật sự chẳng biết mình đã làm sai chỗ nào. Có mấy cô bé mới đến thôn du lịch, mấy ngày đều đến Hỉ Lai Miên nói chuyện với hắn, trước khi về tặng hắn lẵng hoa hồng tỏ ý sẽ quay lại. Kết quả vừa đặt được cái giỏ xuống lập tức bị ông thần này kéo vào hành một đốn.

Trương Khởi Linh nhìn khuôn mặt đỏ hồng thanh tú, ánh mắt lướt xuống cần cổ cong cong mà Hắc Hạt Tử từng cười cợt thiếu đứng đắn nhận xét trước mặt y là "nữ tính hơn cả con gái", rốt cuộc dấm chua ứ lên đến tận cổ, hung hăng cúi xuống cắn mạnh một cái đánh dấu chủ quyền.

Ngô Tà chả bao giờ tự nhận mình đẹp. Nhưng hắn có biết mị lực của mình kinh khủng đến nhường nào không!?

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

End 

18/2/2023

Mysticwriter

Sự thật (có thể) hơi mích lòng: Tôi mê hai anh 50% là vì nhan sắc đỉnh của đỉnh, 50% còn lại vì hai anh ngầu quãi. Cả hai đều là husbando quốc dân, bởi vậy chỉ nên dành cho nhau thui =]]

Mãi iu :3

Cùng u mê nhan sắc của Ngô Sơn Tứ Mỹ đi lào =]]

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me