Dau 2 Hao Han Tinh Tran
Ngu Minh Huyền và Hoắc Vũ Hạo đấu khẩu một lúc, cuối cùng kết thúc bằng một cục u rõ to trên đầu Hoắc Vũ Hạo. Thật ra bình thường hắn vẫn sợ vị lão sư này lắm, chỉ là Tinh Vũ xuất hiện, sợ hãi gì đó bị hắn quét sạch rồi. Giữa việc không được ôm đệ đệ và cãi lời Ngu Minh Huyền, hắn lựa chọn vế sau."Được rồi." Ngôn Thiểu Triết vỗ tay thu hút sự chú ý của mọi người, "Tâm sự gì đó có thể để sau, vào việc chính. Trần Tinh Vũ bảo lưu hai năm, hiện tại nếu quay lại học sẽ là học năm hai. Thằng nhóc này muốn thi lên lớp cùng bạn bè, vậy nên mới có mặt ở đây. Bài thi rất đơn giản, Sử Lai Khắc Thất Quái các ngươi phối hợp với nhau khiêu chiến với một vị giáo viên ngoại viện, coi như một đợt để kiểm tra sự phối hợp toàn diện của các ngươi luôn. Điểm tính theo thời gian, trụ được một giây là đủ đậu. Không được thì thằng nhóc Tinh Vũ về năm hai học, còn các ngươi thì mỗi người tăng gấp ba huấn luyện."Một giây? Bảy người tròn mắt nhìn nhau, đây là khái niệm gì đây? Lấy thực lực của nhóm Thất Quái hiện nay, cùng liên thủ với nhau thì hoàn toàn có thể đánh thắng được một hồn thánh. Bọn họ có đến hai hồn vương, bốn hồn tông và một hồn tôn, trong đó có đến ba người là song sinh vũ hồn, hai người có vũ hồn cực hạn, một người có vũ hồn phụ trợ số một đại lục có thể nháy mắt tăng thực lực chỉnh thể của cả đoàn đội lên ít nhất 40%. Một tổ hợp như vậy mà lại chỉ yêu cầu trụ được một giây trước đối thủ? Giáo viên ngoại viện đâu có ai có tu vi hồn thánh đâu, chẳng lẽ muốn bọn họ đấu với hồn đế?Tinh Vũ nhìn gương mặt trông như mới làm chuyện xấu của Ngôn Thiểu Triết, lại liếc nhìn sang bên cạnh, bỗng nhiên ngộ ra. Ngoại viện, không phải vẫn còn một con quái vật đấy sao?"Ngôn viện trưởng, đối thủ của bọn con sẽ không phải là Huyền bá đi?"Thiếu niên dè dặt hỏi. Y vừa hỏi xong, cả sáu người còn lại bỗng giật nảy như gà mắc tóc. Sáu người trợn mắt nhìn chằm chằm Ngôn Thiểu Triết, rất muốn xông lên bóp cổ vị viện trưởng này để hắn không nói ra cái gì chúng không muốn nghe. Nhưng tiếc là bây giờ bọn họ chưa có cái thực lực đó, Ngôn Thiểu Triết ngẩng mặt lên cười ha hả:"Đúng rồi! Không hổ là thiên tài nhỏ được các trưởng lão Hải Thần Các yêu mến, tiểu Vũ thông minh quá!"Giọng điệu của hắn nghe thiếu đánh cực kỳ. Tinh Vũ dám chắc đây là hắn đang trả đũa y vụ khiến hắn mất mặt trong buổi trao thưởng ở Hải Thần Các hai năm trước! Hừ! Cứ đợi coi, sau vụ này y sẽ đi mách Tống lão và Tiên lão sư!"Viện trưởng! Ngài bị ấy ấy ở đầu rồi à!"Đông Nhi gào thét thảm thương."Ngu lão sư là cực hạn đấu la đó! Cực! Hạn! Đấu! La!"Tiêu Tiêu bày ra vẻ mặt khóc mếu máo, dù không nặn ra được giọt nước mắt nào."Ai da, cùng lắm là chúng ta về với các vị tổ tiên thôi mà."Từ Tam Thạch và Hòa Thái Đầu có chung phản ứng, đó chính là mỉm cười vô cùng hòa ái. Sau đầu hai người giống như có hào quang sáng chói, dấu hiệu của việc sắp thăng thiên."Các ngươi muốn về với tổ tiên chứ không phải ta!" Bối Bối ngã gục xuống đất, "Ta còn chưa xây dựng lại Đường Môn mà!"Hoắc Vũ Hạo nhìn gương mặt yêu nghiệt của Ngu Minh Huyền, một dòng máu chảy ra từ khóe miệng hắn. Chơi ngu rồi, vừa mới cãi một trận với Ngu lão sư xong."Yên tâm, ta bảo Minh Huyền áp chế tu vi xuống ngang bằng Hoắc Vũ Hạo là được rồi chứ gì? Các ngươi có hai mươi phút bàn chiến thuật, đi đi."Ngôn Thiểu Triết nhìn phản ứng của bọn trẻ mà bật cười. Đây mới đúng là phản ứng nên có của mấy đứa nhóc, chứ không phải đứa nào đứa nấy lầm lì u ám, thần kinh lúc nào cũng căng chặt. Học viện dù đặt cho chúng kỳ vọng rất cao thì trong Hải Thần Các cũng toàn là bậc trưởng bối, coi các học viên như con cháu trong nhà, không ai mong chúng bị áp lực đè ép quá nặng cả. Áp lực tạo kim cương, nhưng áp lực quá lớn có thể khiến kim cương không thành hình."Được rồi, đệ nói cho mọi người nghe về Huyền bá." Tinh Vũ hít sâu một hơi, súng đã khai hỏa, có trốn cũng không được, "Vũ hồn thứ nhất của Huyền bá là Cửu Vĩ Thiên Hồ, thứ hai là Thất Thải Anh Hoa, song hệ khống chế phụ trợ. Hồn hoàn Cửu Vĩ Thiên Hồ có bốn đen năm đỏ, tổng cộng mười bốn hồn kỹ. Ngôn viện trưởng đã nói là sẽ áp chế tu vi xuống ngang bằng Vũ Hạo ca, đồng nghĩa với việc Huyền bá chỉ sử dụng ba hồn kỹ đầu, còn hồn cốt thì chắc chắn sẽ không dùng. Ba hồn kỹ đầu lần lượt là Mị Hoặc, Phân Thân và Họa Tâm.""Thật ra thì với khả năng của Huyền bá chỉ cần sử dụng Mị Hoặc là đủ khiến chúng ta khốn đốn rồi. Mị Hoặc tác dụng như tên, có tác dụng mê hoặc đối thủ, tinh thần lực không cao hơn thì hoàn toàn không có cách tránh, ngay cả Giải Trừ của đệ cũng không. Người có tinh thần lực cao hơn Huyền bá đệ chỉ biết một người thôi. Phân Thân cũng tương tự thế, tác dụng như tên. Mỗi một phân thân đều có thể sử dụng hồn kỹ với sức mạnh bằng 90% bản thể. Đệ không biết cực hạn của Huyền bá là bao nhiêu, nhưng đệ từng thấy ngài ấy tạo ra hơn một trăm phân thân.""Còn hồn kỹ thứ ba Họa Tâm rất khó nhằn. Về cơ bản thì đó chính là bản nâng cấp của Mị Hoặc, trực tiếp thâm nhập vào đại não, tạo ra ảo ảnh khiến đối thủ mắc kẹt trong đó. Ảo cảnh Họa Tâm tạo ra dựa theo khao khát sâu thẳm trong tâm, vậy nên hầu như không có ai thoát khỏi nó được. Muốn thoát khỏi nó không chỉ yêu cầu tinh thần lực cực cao mà còn phải có ý chí kiên định mới được.""Cả ba hồn kỹ đầu tiên của Huyền bá đều không có tính công kích trực tiếp mà nghiêng về khống chế tinh thần. Ngôn viện trưởng muốn chúng ta trụ được trong một giây có nghĩa là trong một giây không được để bị khống chế, cái này so với việc trốn tránh công kích trực tiếp trong một giây còn khó hơn. Bởi vì tinh thần lực của Huyền bá rất cao, không cần đến một giây là đủ khiến chúng ta rơi vào tròng rồi."Sáu người còn lại nghe y nói xong liền rơi vào trầm mặc. Đúng là Ngu Minh Huyền áp chế tu vi xuống cấp 37 cho bằng Hoắc Vũ Hạo, nhưng đâu có nghĩa tinh thần lực cũng thế. Tinh thần lực của một cực hạn đấu la là loại tồn tại như thế nào? Là cộng tất cả tinh thần lực của thất quái lại sau đó nhân lên nghìn lần may ra mới bằng được. Mà Ngu Minh Huyền còn là hệ khống chế, tinh thần lực chắc chắn sẽ cao hơn các hệ khác rất nhiều. Hơn nữa, hồn kỹ của hắn cũng đều là hồn kỹ hệ tinh thần, tương đương với một hồn sư hệ tinh thần cấp bậc cực hạn đấu la. Cứ nhìn Hoắc Vũ Hạo là đủ hiểu, hắn chỉ mới là một hồn tôn nhưng về mặt tinh thần lực tuyệt đối là đứng đầu thất quái, chỉ đơn giản vì hắn là hồn sư hệ tinh thần. Ngay cả Thiên Mộng Băng Tằm, một hồn thú hệ tinh thần trăm vạn năm thứ thiệt cũng không dám khẳng định mình hơn được Ngu Minh Huyền."Là bó tay chịu chết đó hả?"Đông Nhi thở dài. Huấn luyện tăng gấp ba lần, thời gian rảnh hôm nay coi như đi tong. Nàng còn đang định lôi cổ Hoắc Vũ Hạo đi mở tiệc mừng Tinh Vũ về đây."Đệ có một cách, nhưng tỉ lệ thành công rất thấp." Tinh Vũ nói, "Cách này lấy Vũ Hạo ca làm chủ."Bảy người chụm đầu lại bàn bạc suốt hai mươi phút đồng hồ, cho tới khi Ngôn Thiểu Triết gọi bọn họ tới sàn đấu mới dừng lại."Minh Huyền, nhớ đừng nương tay đó."Ngôn Thiểu Triết vỗ vai gã hồn sư tóc đen. Thật ra lần này dù bọn trẻ có thành công hay không thì hắn vẫn không phạt gì chúng nó, Tinh Vũ cũng sẽ được lên học năm tư. Mấy cái dọa nạt kia chỉ nói miệng vậy thôi. Mục đích lần này của hắn chỉ là để khảo nghiệm tâm tính của bọn nhỏ. Ngay từ khi chúng không bỏ cuộc trước đối thủ cường đại mà cố hết sức bàn bạc tìm cách đối phó, chúng đã qua được một ải này rồi."Nếu ngươi nâng thời gian lên hai giây là bọn nhỏ thua rồi."Ngu Minh Huyền bật cười. Hồn kỹ thứ tư của Tinh Vũ được lựa chọn vô cùng cẩn thận, một giây vẫn nằm trong tầm kiểm soát của y được.Hai bên đứng ở mép sàn đấu. Trong khi Ngu Minh Huyền cực kỳ thoải mái như đang dạo chơi thì mấy người thất quái lại căng thẳng vô cùng. Cơ hội chỉ có một, tuy rằng biết là phần thua cao hơn bọn họ cũng không muốn từ bỏ. Chỉ có không ngừng khiêu chiến cấp bậc cao hơn mới giúp họ nhận ra được chênh lệch, từ đó mà phấn đấu nỗ lực hơn.Đội hình của Sử Lai Khắc Thất Quái rơi vào mắt Ngôn Thiểu Triết trông vô cùng kỳ lạ. Hoắc Vũ Hạo đứng đầu tiên, Tinh Vũ thì ở ngay sau hắn. Phía sau hai người bọn họ là hai người Đông Nhi, Tiêu Tiêu, mà ba vị sư huynh thì đứng cuối cùng."Nghe hiệu lệnh của ta." Ngôn Thiểu Triết cầm đồng hồ trong tay, ngón tay chuẩn bị bấm tính giờ, "Ba, hai, một, bắt đầu!"Hắn vừa dứt lời, tinh thần lực từ phía Ngu Minh Huyền tuôn ra như sóng trào, nháy mắt đã bao trùm khắp khu Đấu Hồn. Đôi mắt hắn sáng lên một chút, không cần thả hồn hoàn ra cũng có thể sử dụng được hồn kỹ. Đệ nhất hồn kỹ Mị Hoặc theo luồng tinh thần lực bao trùm khắp sân đấu mà đánh tới, ngay cả Ngôn Thiểu Triết cũng có chút dại ra trong tích tắc dù không phải là mục tiêu tấn công.Mà phía đối diện, Linh Mâu của Hoắc Vũ Hạo sáng rực thành màu vàng kim, giữa trán có một ấn ký thanh kiếm màu bạc lóe lên rồi biến mất. Tinh Vũ đứng sau lưng hắn không ngừng truyền vào Song Vũ Lực, còn có hồn kỹ thứ hai Sinh, tất cả đều để tăng cường tinh thần lực của hắn. Năm người đứng sau cùng lại có chung động tác. Tay trái năm người kết thủ ấn như nhau, mi tâm cũng là một lạc ấn thanh kiếm giống với Hoắc Vũ Hạo sáng lên. Một tấm màn mỏng xuất hiện ngăn cản lại ảnh hưởng của Mị Hoặc.Tất cả những thay đổi này chỉ diễn ra trong một phần ba giây.Tinh thần lực màu đỏ hồng không ngừng va chạm với màn sáng màu xanh tím nhạt. Tầm màn ngày càng nhạt dần, rạn nứt rồi vỡ tan thành các mảnh vụn như thủy tinh. Mị Hoặc chỉ còn một chút xíu nữa thôi là ảnh hưởng đến bảy người thất quái rồi, thì đúng lúc này một giây đã kết thúc. Đồng hồ vừa vang lên tiếng đầu tiên là Ngu Minh Huyền cũng thu tay.Bảy người rã rời ngã xuống đất, thở hổn hển. Chuyện xảy ra trong tích tắc nhưng đã đào rỗng cả hồn lực và tinh thần lực của bọn họ. Đây là chênh lệch tuyệt đối, là tồn tại đỉnh cấp của đại lục này. Trước đây bọn họ cũng chỉ từng được trải nghiệm áp lực của đỉnh cấp hồn sư trong trận chiến của Huyền lão vào tông chủ Bản Thể Tông Độc Bất Tử. Chính vì được chứng kiến chênh lệch này mà bọn họ mới xác định được mục tiêu của mình. Không phải là tu luyện một cách mù quáng và vô định, mà là đạt được thành tựu như các vị tiền bối, như Huyền lão, như Mục lão, như Ngu Minh Huyền."Ngôn viện trưởng, bọn con thắng rồi nhé." Tinh Vũ phồng má nói với Ngôn Thiểu Triết, "Ngài cứ đợi đi, con mách Tống lão là ngài bắt nạt con!"Ngôn Thiểu Triết bật cười vò đầu thiếu niên một cái:"Cưng chiều con quá nên con hư rồi phải không? Nói ta nghe, các con chơi trò gì ngăn cản Minh Huyền?""Con muốn 300 cân kim loại hiếm.""... Hệ hồn đạo cung cấp cho con còn chưa đủ?""Cái này là con đào từ túi tiền riêng của ngài, không liên quan đến học viện.""..."Cuối cùng Ngôn Thiểu Triết vẫn đồng ý. Cũng không có lý do gì đặc biệt, 300 cân kim loại hiếm thì đúng thật là có chút đắt nhưng với viện trưởng học viện số một đại lục như hắn không là gì cả.Lần này đối đầu với Ngu Minh Huyền bọn họ phải kết hợp nhiều yếu tố khác nhau. Đương nhiên chủ yếu vẫn là nhờ có hồn kỹ thứ tư của Tinh Vũ. Hồn kỹ này có tên là Ấn, có tác dụng lưu lại lạc ấn trên người đồng đội giúp họ sử dụng được một hồn kỹ bất kỳ không phải của bản thân. Hồn kỹ này có thể là hồn kỹ của bất cứ ai, có thể là một hồn sĩ nhất hoàn, cũng có thể là của một phong hào đấu la cửu hoàn. Khi thi triển hồn kỹ thông qua lạc ấn sẽ thể hiện được 80% thực lực của người sở hữu, không có bất cứ hạn chế nào cả. Tức là nếu ghi lại hồn kỹ của một cực hạn đấu la thì tác dụng cũng là 80% của cực hạn đấu la. Hạn chế duy nhất của hồn kỹ này là mỗi một lần sử dụng ấn ký thì người nhận ấn sẽ không thể nhận thêm lần nữa trong vòng ba ngày.Từ trước khi lên sàn đấu, thiếu niên đã sử dụng nó lưu lại cho đồng đội một hồn kỹ tên Khiêu Phản Hộ Tâm. Đây là hồn kỹ thuộc loại phòng ngự thuộc về mẹ y, là hồn kỹ phòng ngự hàng đầu trên đại lục. Khiêu Phản Hộ Tâm có thể chặn và bật lại mọi công kích, tinh thần lực của Ngu Minh Huyền va chạm với nó sẽ phản ngược lại tấn công đợt tinh thần lực phía sau, triệt tiêu làn sóng công kích, vậy nên bọn họ mới cầm cự được hai phần ba giây kia.Hơn nữa Khiêu Phản Hộ Tâm cũng không chỉ do một người sử dụng, mà là sáu người cùng dùng. Tinh Vũ thông qua đặc tính dung hợp thiên phú của Cửu Bảo Lưu Ly Tháp mà dung hợp hồn kỹ của sáu người. Lấy Hoắc Vũ Hạo làm chủ phóng ra hồn kỹ, vì tinh thần lực của hắn là cao nhất, khả năng thừa nhận áp lực tinh thần cao hơn, cố gắng bù đắp lại 20% thiếu hụt kia. Vậy nên hồn kỹ lần này không phải chỉ là 80% thực lực của Tinh Xuyên Lâm, mà là 81%. Đừng coi thường 1% này, tới tầng thứ cực hạn đấu la rồi thì 1% này đã bằng tổng lượng hồn lực, tinh thần lực của bảy người thất quái cộng lại rồi nhân lên mười.Ngoài ra, một lần hành động này còn được Hoắc Vũ Hạo gia cố vận mệnh để đảm bảo thành công. Tại sao Thiên Mộng và Băng Đế lại nói hắn là tồn tại của khí vận cực đại? Đó là bởi trong hai năm vắng bóng Tinh Vũ, hắn đã đạt được một sức mạnh vô cùng nghịch thiên, đó là vận mệnh.Hơi thở tươi đẹp trên người hắn mà Tinh Vũ cảm nhận được chính là một tia vận mệnh hắn có được nhờ cơ duyên. Trong chuyến đi săn hồn hoàn thứ ba với hai cô nàng Đông Tiêu trong Tinh Đấu đại sâm lâm, hắn gặp được một con thụy thú. Nó được mệnh danh là Đế Hoàng Thụy Thú của giới hồn thú, song thuộc tính cực hạn hỏa quang, Tam Nhãn Kim Nghê. Băng Đế nói, nó là con thụy thú duy nhất trên thế giới này, đại diện cho điềm lành, có thể ảnh hưởng được tới khí vận, vậy nên bất cứ hồn thú nào gặp được nó đều kính cẩn hành lễ, ngay cả các vị hung thú tu vi hàng chục vạn năm cũng thế. Hơn nữa, bên người nó lúc nào cũng phải có ít nhất một hồn thú siêu cấp đi theo bảo vệ.Con thụy thú xấu số đó bị Huyền lão hiểu lầm là tấn công Hoắc Vũ Hạo, vậy nên nhốt nó lại, yêu cầu vị hung thú bảo vệ nó đem một con hồn thú hệ tinh thần tới để trao đổi. Mà trong thời gian chờ đợi vị hung thú kia đem hồn thú tới, Huyền lão đã để cho Hoắc Vũ Hạo áp trán lên con mắt thứ ba của Tam Nhãn Kim Nghê, để tường thụy chi khí tinh lọc lại thuộc tính của bản thân. Lão không biết hắn đã có một con mắt thứ ba, vậy nên tia vận mệnh này dung hợp với Hoắc Vũ Hạo còn hoàn hảo hơn cả tưởng tượng. Sinh Linh Nhãn biến thành Vận Mệnh Nhãn, đem đến cho hắn một kỹ năng tên Vận Mệnh Chi Quang với tác dụng thẩm phán. Nhờ có kỹ năng này, hắn mới dần hiểu ra được sự khủng bố của vũ hồn dung hợp kỹ Thời Khắc Phán Quyết, bởi vì tồn tại của hư ảnh Tinh Vũ trưởng thành kia chính là thẩm phán tuyệt đối.Nhờ có Vận Mệnh Nhãn nên Hoắc Vũ Hạo mới tiến bộ được nhanh như vậy, lấy thực lực hồn tôn chế tạo ra được pháp trận hạch tâm của hồn đạo khí cấp năm.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me