TruyenFull.Me

Devil Academy

Một buổi sáng thứ 2 đầu tuần, khối lớp 15 tuổi có đợt kiểm tra chất lượng lần đầu tiên. Các học sinh trong lớp ai nấy đều háo hức chờ đợi bài thi của mình. Các khối lớp trong học viện bắt đầu từ 10 tuổi và kết thúc là 17 tuổi. Mỗi khối được chia thành 2 lớp là chiến binh và phụ tá. Các chiến binh được đào tạo những kĩ năng chiến đấu toàn diện cùng một món vũ khí do chính người đó tự lựa chọn, phụ tá thì được chỉ dẫn làm việc như một máy tính, sử dụng công nghệ cao để hỗ trợ các chiến binh trong lúc ra trận. Nếu các học viên đến năm 17 tuổi vẫn không thể vượt qua được bài kiểm tra chất lượng của học viện thì sẽ bị thải loại, điều này đồng nghĩa với học viên đó phải đối mặt với án tử thần vì sự tồn tại của Devil không thể cho người ngoài biết được….

Thừa Phong chạy thục mạng lên cầu thang, rõ khổ! Hắn thế quái nào mà lại quên béng mất buổi kiểm tra chất lượng ngày hôm nay. Thừa Phong ngước nhìn lên phía trên, ước chừng còn 5 tầng lầu nữa, hắn lại lấy điện thoại ra xem giờ, còn khoảng một đến hai phút nữa là vào học, chỉ mong hôm nay ông Nam, thầy dạy lớp của hắn vào lớp trễ hơn mọi lần. Ngày thi mà còn đi trễ, chắc hắn trở thành trò cười cho bọn trong lớp mất thôi…

Hắn vịn tay vào cửa lớp, gập người thở dốc. Bình thường hắn luôn tìm đủ mọi lí do để trốn những buổi tập thể lực của lớp, bây giờ thì hắn cắn môi hối hận cho sự lười nhác đó của mình. Dù sao thì,lớp học của hắn ở tận tầng 15 của học viện, chạy lên 15 tầng lầu chỉ trong hai phút quả cũng là một chuyện hiếm có trên đời,thể chất của Thừa Phong cũng thật phi thường. Thừa Phong gập người thở dốc, rồi đưa mắt nhìn một lượt quanh lớp học như tìm một ai đó, ánh mắt hắn dừng lại một cậu con trai mặc áo khoác da màu đen, quần jeans đen ngồi ở góc lớp. Cậu bạn có gương mặt thanh tú ra chiều giống một người con gái hơn là con trai, mái tóc màu nâu nhạt che phủ mắt bên trái, trông gương mặt cậu ta mười phần đã hết sáu bảy phần là nữ tính, mới nhìn vào thật khó phân biệt được giới tính thật của cậu ta. Thừa Phong ánh mắt  đổ lửa, mặt hầm hầm đi xuống chỗ người con trai đó, hắn đập mạnh tay xuống bàn, quát lớn:

-Tại sao lúc sáng cậu tắt báo thức của tôi hả? Muốn hại tôi không được đi thi à?

Cậu con trai đó đeo earphone, ánh mắt hướng ra ngoài cửa sổ, dựa lưng vào ghế, gác chân lên bàn, dường như không hề để ý gì tới thái độ tức giận của Thừa Phong

-Lơ tôi? Khốn kiếp! Tính chơi tôi hả?- Thừa Phong giựt phắt chiếc earphone của người đó ra, quát thêm lần nữa- Tại sao lúc sáng tắt báo thức của tôi hả?

-Ngủ như heo mà còn la làng hả? đồng hồ nó reo inh ỏi cả tiếng đồng hồ cậu còn không chịu dậy để tôi phải dậy tắt, chưa tính sổ cậu phá giấc ngủ của tôi mà còn ở đó la lối nữa hả?- người con trai đó cũng tức giận đứng lên quát lại

Thì ra người này chính là bạn cũng phòng với Thừa Phong, tên là Trần Hạo Thiên. Hắn với Thừa Phong trái tính trái nết nhau, gần như là một cặp đối lập trời sinh, cả hai đứa vô cùng khắc khẩu với nhau trong mọi tình huống, cứ giống như là chỉ cần người này nhìn thấy mặt người kia, lập tức sẽ sinh ra chuyện cãi nhau ngay, dù vấn đề đó chẳng có gì quan trong cả, giống như vụ tranh cãi đang nổ ra về chuyện đồng hồ báo thức kia.

-Cái….cái….cái gì? Heo? Tên khốn kiếp dám gọi tôi là heo hả?- Thừa Phong nộ khí xung thiên 2 mắt đỏ ngầu, trông hắn như đang muốn ăn thua đủ với Hạo Thiên rồi. Cả lớp vốn tỏ ra thờ ơ với chuyện cãi vã của hai người vì nó xảy ra mỗi ngày nhưng vẫn quay lại nhìn cặp đôi với vẻ mặt cực kì ngạc nhiên. Trận cãi lộn hôm nay đến cao trào sớm quá, chỉ mới một hai câu mà đã có bên toan xông vào đối phương rồi….

Nói rồi Thừa Phong xách cổ áo của Hạo Thiên lên, nghiến răng ken két nói

-Cậu được lắm! muốn chơi chứ gì? OK! Tôi cũng đang ngứa tay đây, lấy dao của cậu ra chơi với tôi

Hạo Thiên nhếch mép cười đáp lại                                    

-Cậu sẽ phải hối hận đó!-vừa nói hắn vừa rút từ sau lưng ra một thứ vũ khí mà Thừa Phong gọi là “dao”, nó thực ra một cây mã tấu nhưng được cách điệu lại với mũi nhọn hoắc như kiếm, dài khoảng 30cm, lưỡi tương đối mỏng nhưng sáng loáng nhìn thoáng qua cũng biết là cực kì sắc bén, vung ra là có thể giết người ngay lập tức.

-Thôi nào! Thừa Phong! Hạo Thiên! Hai anh cãi nhau hoài không biết chán à? Nhường nhịn nhau một chút đi- Một giọng nói trong trẻo vang lên, đi kèm là một đôi tay mềm mại xen vào giữa tách hai tên ngố rừng kia ra khỏi nhau, Thừa Phong mặt đỏ bừng, lập tức đứng thẳng người lên, quay sang phía người vừa cất giọng cười

Người vừa cất tiếng nói là một cô gái vô cùng xinh đẹp, nhìn hai tên ngố kia mỉm cười. Cô tên là Nguyễn Thùy Anh, thiên tài lớp phụ tá, cô mới 14 tuổi nhưng hiện đang được học chung với lớp 15 tuổi và là người có thành tích xuất sắc nhất của lớp phụ tá trong các buổi kiểm tra thử trước đây. Thừa Phong mỉm cười quay sang nhìn Thùy Anh, thái độ thay đổi hẳn so với lúc nãy.

-Hôm nay hai người lại bất đồng chuyện gì vậy?- Thùy Anh nhìn hai người, mỉm cười lên tiếng hỏi, giọng nói nghe có chút châm biếm nhưng lại có ý giảng hòa.

Cả lớp thở phào như tìm được vị cứu tinh, chỉ có Thùy Anh mới đủ khả năng tách hai tên ngố này ra khỏi nhau. Lí do vì sao hai người đều không dám làm trái ý cô thì chẳng ai giải thích được. Hạo Thiên hừ một tiếng, nói

-Hỏi con heo đó đi!                         

Thừa Phong mặt đỏ bừng, lại xách cổ áo Hạo Thiên lên, quát

-Đồ khốn kiếp! Trước mặt Thùy Anh mà dám gọi tôi là heo?

Thùy Anh thấy sự tình lại có vẻ căng thẳng nên lại xen vào giữa hai người, nói

-Thôi mà! Hai người nhường nhau vài câu đi, sao cứ phải đòi đánh nhau là sao?

Hạo Thiên không trả lời nhưng chiến ý dường như có giảm xuống, hắn thu vũ khí của mình lại, quay mình bước đi thẳng, cả lớp lúc này thực sự thở phào như vừa thoát khỏi một kiếp nạn ghê gớm lắm. Đúng lúc này thì thầy Nam lại bước vào lớp

-Xin lỗi các em! Thầy đến hơi trễ- Thầy Nam đứng giữa lớp cười ôn hòa, ríu rít xin lỗi.

Thầy vừa ngồi xuống ghế lập tức mỉm cười phổ biến nội dung kiểm tra cho cả lớp

-Lần kiểm tra này các em sẽ kiểm tra theo thể thức công thành. Các em được chia thành 14 nhóm, mỗi nhóm 8 người, trong đó có 1 phụ tá, 2 tiên phong, 2 yểm trợ và 3 bắn tỉa. Các nhóm bắt cặp thi với nhau, mỗi cặp được chia làm hai đội, một bên thủ thành và một bên công thành. Các em phải phối hợp thật ăn ý với động đội mới có thể hạn chế số lượng tử thương và vượt qua bài kiểm tra. Do lần này chúng ta sẽ phải kiểm tra cùng lớp phụ tá nên sẽ không có chuyện chúng ta được toàn quyền quyết định trong trận đấu mà chỉ có thể làm theo kế hoách được đề ra từ trước của phụ tá. Thầy tuyệt đối không chấp nhận bất cứ ai lạm dụng quá mức kĩ năng chiến đấu của mình và phá kế hoạch được vạch sẵn từ trước, bất cứ trường hợp nào như vậy đều sẽ bị đánh rớt, nghe rõ chưa?

Nói tới đây thầy Nam liếc sang nhìn Thừa Phong, cả lớp cũng quay sang nhìn hắn. Rõ ràng kẻ lạm dụng kĩ năng chiến đấu mà thầy vừa nói đến không ai khác chính là Thừa Phong. Hắn rất vô kỉ luật và thường hành động rất tùy tiện, không ít lần hắn tạo ra rắc rối cho đồng đội trong những lần kiểm tra thử trước đây cũng vì cái tính vô kỉ luật của mình. Lần kiểm tra gần nhất, hắn tự ý thay đổi kế hoạch, một mình làm anh hùng xông vào xào huyệt đối phương, kéo theo đồng đội hắn buộc phải đi theo và rơi vào bẫy của Hạo Thiên, hại cả đội đều bị bắt sống. Vì vậy nên lần kiểm tra này có tính chất tối quan trọng nên thầy Nam ra sức căn dặn hắn đừng làm điều điên khùng gì trong lúc kiểm tra nữa….

Thừa Phong cười hề hề, tay gãi gãi đầu ra vẻ vô tội

-Sao thầy lại nhìn em? Nói em hả?

-Tôi dặn dò chung cho tất cả mọi người. Em cũng cần đặc biệt lưu ý, đừng để phạm sai lầm như lần trước

-Biết rồi biết rồi- hắn vừa cười hề hề vừa gật gật cái đầu ra chiều vâng lời lắm.

Thầy Nam mỉm cười rồi cầm một tờ giấy ra giữa lớp, dán lên tường và nói

-Đây là danh sách các nhóm, và các cặp đấu với nhau, các em đến xem để biết nhóm của mình. Một tiếng nữa chúng ta sẽ bắt đầu kiểm tra-Nói rồi thầy ra khỏi lớp, cả lớp liền lập tức bu quanh cái tờ giấy thầy vừa dán lên tường…..

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me