[DỊCH/ĐM] Tạ sư đệ hắn quá được hoan nghênh làm sao bây giờ
Chương 75: Cửu Thiên Thanh Liên
---
Toàn bộ tu sĩ trong Bách Hoa Thành đều có thể nhìn thấy cảnh tượng kia.Tại phương hướng của tế đàn, mây đen dày đặc tụ lại.Tia sét trong tầng mây xuyên qua, vang lên tiếng sấm chấn động trời đất.Không bao lâu sau, đạo lôi kiếp đầu tiên giáng xuống!Ầm!!!Lôi kiếp bổ thẳng về phía tế đàn!Người xem đều chấn động trong lòng.Bởi vì ma vật trong thành đã bị tiêu diệt sạch sẽ.Lớp kết giới phòng hộ nhỏ trong thành cũng đã được người Hoa gia thu lại — mỗi phút mỗi giây đó đều là linh thạch đó!Nếu trong thành đã không còn nguy hiểm, thì lớp kết giới nhỏ cũng có thể rút về để tiết kiệm tài nguyên.Cảm giác được kết giới ngoài cửa đã bị thu lại, thêm vào đó là tiếng gào rú của ma vật đã biến mất, một bộ phận dân chúng to gan liền bước ra khỏi nhà.Một số khác thì chỉ dám nấp sau cửa, lặng lẽ quan sát tình hình bên ngoài.Vì vậy, họ đều chứng kiến cảnh tượng sét đánh đầy trời kia.Sợ đến mức toàn dân quỳ rạp xuống đất.> “Vận mệnh năm nay thật không may! Chúng ta có phải đã đắc tội với Bách Hoa Thần Nữ, nên mới bị trời phạt thế này?”
> “Thần nữ phù hộ, thần nữ phù hộ!”
> “Cầu xin thần nữ đừng trách phạt! Tế phẩm đã dâng rồi!”
> “Nhất định là thiên phạt!”
...Tang Thanh đứng một bên, xem mà lòng cũng run rẩy.Nàng còn chưa từng trải qua lôi kiếp bao giờ.Thông thường, tu sĩ chỉ đến Nguyên Anh kỳ mới phải chịu lôi kiếp.Chỉ những thiên tài hiếm có mới gặp phải lôi kiếp ngay từ Kim Đan kỳ.Ngay cả tu sĩ Hoa gia cũng không phải ai Kim Đan kỳ cũng có lôi kiếp.Nói theo hướng tích cực, thì đó là Thiên Đạo công nhận thiên tư của người tu.Nhưng nếu không chịu nổi mà chết, thì cũng chỉ là kẻ rơi rụng giữa đường.Có lẽ đây chính là cách mà Tu Tiên Giới cân bằng — càng là thiên tài, thì thử thách càng nhiều.Oanh!!!
Đạo lôi kiếp thứ hai cũng giáng xuống!Vẫn nhắm thẳng về phía tế đàn!Tang Thanh đang quan sát thì phát hiện bên cạnh xuất hiện một người.Khi nhìn rõ người mặc váy tiên màu cam ấy, nàng lập tức cung kính chắp tay:> “Đệ tử Thiên Kiếm Tông Tang Thanh, bái kiến Chi Ngô Tôn Giả!”
Chi Ngô Tôn Giả vẫy tay ý bảo không cần khách sáo, rồi đánh giá nàng một lượt.> “Ngươi là tiểu Tang Thanh đó à? Mấy năm không gặp đã lớn thế này rồi? Chân đã khỏi hẳn chưa?”
Tang Thanh có chút lúng túng với vị y tu danh tiếng trong tông môn:> “Dạ rồi, đa tạ năm đó tôn giả đã chữa trị.”
Nhớ lại năm xưa bị thương vì tuổi trẻ nông nổi, học đòi nhảy vực lĩnh ngộ kiếm ý — kết quả kiếm ý không lĩnh ngộ được, lại gãy chân.Sư phụ nàng, U Nguyệt Tôn Giả, sốt ruột mời y tu giỏi nhất tông môn – Chi Ngô Tôn Giả – đến trị thương.Chân thì chữa khỏi thật, nhưng quá trình trị liệu lại để lại một vết thương tâm lý không thể xóa nhòa.> “Ai nha, nói gì vậy, ta là y tu, cứu người là bổn phận mà. Cứu tử phù thương vẫn luôn là tôn chỉ của ta!”
Chi Ngô Tôn Giả chống má cười híp mắt.Tang Thanh: ………> “Người đang độ kiếp kia, là đồ đệ ta sao?”
Chi Ngô Tôn Giả nhìn nàng hỏi.> “Là Thanh Liên.”
Tang Thanh không dám giấu giếm.Mây lôi cuộn trào, sét lại tiếp tục tích tụ.Đạo lôi kiếp thứ ba đánh xuống!So với hai đạo trước thì đạo này to lớn dữ dội hơn hẳn!Tựa như một con rồng sấm sét giáng xuống tế đàn, đánh thẳng vào đóa sen khổng lồ bên trong!Tang Thanh và Chi Ngô Tôn Giả vẫn đứng bên cạnh tế đàn quan sát.Tang Thanh lén nhìn Chi Ngô Tôn Giả, lòng thầm nghĩ: Đồ đệ bà đang độ lôi kiếp mà bà không lo lắng sao?> “Sống chết có số, ta tin tiểu Thanh Liên sẽ vượt qua được. Người tham gia độ kiếp càng nhiều thì lôi kiếp càng hung dữ, chúng ta không nên quấy rầy thì hơn.”
Chi Ngô Tôn Giả thấy hành động của nàng, mỉm cười đáp.Nghe có vẻ vô tình, nhưng là sự thật.Tang Thanh gật đầu, tiếp đó lại nghe Chi Ngô nói thêm:> “Nếu tiểu Thanh Liên không vượt qua nổi, thì ta sẽ nhặt xác cho nó, ô ô ô…”
Nhặt xác mà cũng nói kiểu đó?!Tang Thanh dở khóc dở cười.Sau khi đạo lôi kiếp thứ ba đánh xuống, mây lôi dần tan đi.Chẳng lẽ… đã vượt qua rồi?Tang Thanh nhìn về phía tế đàn, lo lắng cho tình trạng của Hoa Thanh Liên.Không có động tĩnh gì sao?Ngay khi nàng đang nghĩ ngợi, tế đàn bỗng phát ra kim quang rực rỡ.Rồi kim quang chuyển thành ánh hồng sắc, dần bao phủ cả bầu trời.Dưới ánh sáng đó, từng đóa sen hư ảnh nở rộ trên không trung, phủ kín hơn nửa Bách Hoa Thành.Một cảnh tượng đẹp đến mức như tiên cảnh.Dân chúng trong thành ngơ ngác ngẩng đầu nhìn.> “Thiên tượng xuất hiện, lợi hại thật! Tiểu đồ đệ của ta mà!”
Chi Ngô Tôn Giả cũng mỉm cười nhìn trời.Trời sinh dị tượng — nghĩa là thiên tư được trời đất thừa nhận, là điềm lành cực kỳ hiếm thấy khi đột phá.Tang Thanh ngước nhìn đầy ngưỡng mộ. Nếu nàng cũng có thể có thiên dị tượng thì tốt rồi…Tuy tốc độ tu luyện của nàng nhanh hơn Hoa Thanh Liên, nhưng nói về thiên tư, e là không bằng.Một người từ tế đàn bay ra, linh khí quanh thân cuồn cuộn.Không biết nàng làm gì, mà hoa sen hư ảnh trên trời lại hóa thành thật!Bầu trời lập tức bị hoa sen phủ kín!Hoa sen nở càng lúc càng nhiều, xếp chồng thành biển hoa sen giữa không trung.Sau đó, hoa sen bắt đầu xoay tròn, biến thành từng đóa nhỏ bay xuống phía dưới.Từng đóa sen dừng lại trên thân các tu sĩ bị thương — vết thương lập tức khép lại.Dừng lại trên người dân thường — cảm giác khỏe mạnh, nhanh nhẹn hơn hẳn.Dừng lại trên người bị gãy tay gãy chân, chi thể bắt đầu mọc lại!Tu sĩ Hoa gia bị thương sững sờ nhìn về phía tế đàn, thấy miệng vết thương trên người mình đang được chữa lành.Một số người bị ma khí xâm nhập khi giao chiến cũng được hoa sen tinh lọc ma khí.Trong tích tắc, toàn bộ ma khí trong Bách Hoa Thành bị thanh tẩy.Thay vào đó là mùi hương hoa sen thanh nhã lan tỏa khắp nơi.Vốn là thành trì ngập trong máu lửa vì ma vật xâm lấn, giờ lại yên bình tựa chốn bồng lai.Ngay cả tu sĩ mất tay trước đó, khi được một nữ tu áo lam nối lại tay, cánh tay ấy cũng trở nên linh hoạt hơn trước.> “Đại tiểu thư bản mệnh linh thực, sau khi lột xác thế nhưng trở thành Cửu Thiên Thanh Liên!”
Nữ tu áo lam lẩm bẩm.Bản mệnh linh thực cũng có cấp bậc, mỗi kỳ lột xác đều có thể tiến hóa mạnh hơn.Nhưng lần này Hoa Thanh Liên lại sở hữu Cửu Thiên Thanh Liên trong truyền thuyết!Cửu Thiên Thanh Liên — ngoài tinh lọc ma khí, trị thương — còn có thể cải tử hoàn sinh, nhục bạch sinh cốt!Dù chỉ là lời đồn, nhưng vẫn có rất nhiều người tin.Hoa gia e rằng thời gian tới sẽ không được yên ổn, bởi rất nhiều người sẽ tìm đến để cầu chữa trị từ Cửu Thiên Thanh Liên.Ngay lúc nữ tu váy lam đang trầm ngâm suy nghĩ về tương lai Hoa gia, bỗng vang lên giọng nói đầy bất mãn bên cạnh:> “Quả nhiên hắn không phải là Hoa đại tiểu thư. Vậy ân nhân cứu mạng của ta rốt cuộc là ai? Đại tiểu thư có biết không?”
Người lên tiếng chính là tu sĩ từng bị cụt tay — giờ đã là người có đủ hai tay…
Nữ tu váy Lam b·ị đ·ánh gãy suy nghĩ, nhìn chằm chằm đối phương, ngoài cười nhưng trong không cười.“Ngươi có thể tự mình đi hỏi đại tiểu thư một chút.”Tu sĩ từng bị cụt hai tay nhìn đối phương sắc mặt, tự nhiên đánh cái run người.Trời như thế nào đột nhiên trở lạnh? Chẳng lẽ hắn mất máu quá nhiều, còn suy yếu?
---
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me