Dich Gintama Okikagu Hoi Tuong Ve Tuoi Tre Va Nhung Ke Bam Duoi
Hijikata bắt đầu đọc báo cáo tuần tra trong ngày, như anh đã làm suốt hàng năm giời mà chẳng có lấy một người phụ giúp, khi mà thành viên cấp cao còn lại của Shinsengumi còn đương bận rộn bám đuôi một bà khỉ đột cái và ăn hành của bả ngập mồm (anh luôn thắc mắc phải chăng đó là tập tính quyến rũ bạn tình của khỉ đột), và dĩ nhiên khỏi phải nói đến thằng đệ của anh, nó cũng chả tốt đẹp gì hơn con khỉ bố, dù là lý do khiến thằng nhãi cứ dăm bữa nửa tháng lại lết cái xác tơi tả về hoàn toàn khác biệt.Nhắc Tào Tháo là Tào Tháo đến. Hijikata phả một hơi khói và gãi gãi mũi. Anh vẫn chưa sẵn sàng, vì nhiều nguyên nhân. Sougo hiếm khi viết báo cáo, và khi nó chịu viết thì chỉ toàn những "Chết đi Hijikata" đậm nhạt to nhỏ đủ kiểu vằn vện trên tờ giấy cứ như bùa ngải của bộ tộc thiểu số nào đó."Dù sao cũng không thể tệ hơn Yamazaki được!" Cuối cùng, anh gom hết dũng khí lại, tự trấn an mình và đọc thành tiếng."Ẹ hèm... '14/01, ca sáng, ca chiều, ca tối.' Củ bẹn gì đây? Nó có mỗi ca chiều thôi mà!? Đừng bảo anh là mày ngủ trương mắt suốt cả ngày nhé!? Cái thằng-" Anh thực sự hy vọng thằng lỏi chỉ ra vẻ tsundere và rằng nó đã làm việc tử tế- không, chỉ cần nó có làm việc thôi- "Ơ cái đệt!?"Một tấm ảnh được ghim ngay trang đầu. Tấm ảnh của một cô gái vô cùng quen thuộc. Có người sẽ bảo, ôi chắc là em nào trong bầy M của hoàng tử S thôi chứ gì đâu. Hijikata mong là không phải. Bởi vì cô gái trong ảnh có tóc đỏ - giống con bé Vạn Sự Ốc - mắt xanh to tròn - giống con bé Vạn Sự Ốc - da trắng ngà - giống-"Đm." Hijikata nhéo mặt mình mấy cái để chắc chắn đây không phải là mơ- quên đi, mơ mộng gì, đây rành rành là chứng hoang tưởng do thiếu hụt mayonnaise. Nhưng anh vừa mới ăn một ít lúc nãy. "Có thể nó định photoshop cái hình hay gì đó thôi... Bình tĩnh nào Toushirou, làm gì có chuyện nó lấy ảnh con bé chỉ vì lý do đó."Đúng thế, nó không thể lấy ảnh con bé chỉ vì lý do đó. Hijikata gật như gà mổ thóc và tiếp tục."Buổi sáng, 6h: Như mọi khi, tương ớt đã được chuẩn bị và nhồi cẩn thận. Chắc chắn con nhỏ sẽ lại sập bẫy." Biết ngay mà. Okita Sougo chưa từng là một người thừa hành luật pháp gương mẫu. Dĩ nhiên "báo cáo" của nó sẽ là về một trong vô số những âm mưu phá quấy người ta. Hijikata tự nhủ và càng thêm vững dạ. Thằng lỏi đó mà thực sự nảy sinh tình cảm gì khác lạ với nhóc China thì anh đến trụy tim mất thôi.Đoạn sau không có gì đặc biệt, toàn là thằng nhóc tìm cách chọc ghẹo đứa "bạn" khác giới nhưng cùng hội S kia. Nhưng từ đầu chiều trở đi, bản báo cáo dần trở nên kỳ lạ. Thế chỗ những chiêu trò xỏ xiên là những miêu tả hơi quá cụ thể về cô nhỏ. NHỮNG. Số nhiều."Buổi trưa, Vạn Sự Ốc: China vẫn ngủ tít trong nhà, còn anh chủ với kính ra ngoài và để cửa ngỏ, ngày nào cũng như ngày nào. Bất cẩn thế không biết. May cho họ là có anh cảnh sát đẹp trai và đáng tin này đến trông chừng con nhỏ kia đấy. Ý, trà này."Hijikata cố nén lại thôi thúc muốn chạy quanh trụ sở như bệnh nhân trốn trại và đấm vỡ mặt một hai đồng chí để giải toả căng thẳng. Nó có làm việc không thế? Mà không, quan trọng hơn là nó đến Vạn Sự Ốc làm gì? Sao thằng quắn với cái kính lại để cửa ngỏ được chứ? Còn con bé nhà chúng ở đó cơ mà?Hít vào, thở ra. Hít vào, thở ra. Bình tĩnh nào Toushirou, phải thật là bình tĩĩĩĩĩĩnh. Con bé rất trâu, và thằng nhãi thì lúc nào cũng lười. Không có gì vượt ngoài tầm kiểm soát hết.Và anh lật sang trang tiếp theo."Mặt China tròn xoe, y như mắt nó ý. Từng này tuổi rồi mà mặt vẫn bẹt còn ngực vẫn lép - ô mà mềm phết nhỉ."Hijikata dộng đầu xuống bàn, làm trà đổ văng tung tóe, nhưng anh mặc kệ. Thế bất nào nó rút ra được cái kết luận đó?? Nó đã làm gì khi con nhóc còn đang ngủ chứ? Thế lày nà thế lào?? Đây là đâu và tui là ai??"Bớ thằng tiểu đường! Bớ giá kính! Bớ lão đầu trứng! Có thằng hấp diêm con mấy người kìa!"Tiếng hét kinh thiên vọng khắp trụ sở. Mồ hôi lạnh nối nhau lăn xuống từ trên trán Hijikata. Báo cáo của thằng điên này còn tệ hơn của Yamazaki hàng ngàn lần! Anh có nên nói cho con bé biết là "đối thủ" của nó đã làm những này nọ ấy kia nói ra phát ngượng mồm trong lúc nó đang say ngủ chả biết trời trăng gì?Không, không đâu. Hai đứa đó đánh lộn tối ngày, thằng nhóc có thể đã vô tình - chỉ là vô tình - rờ phải ngực con bé. Phải. Chính thế. Sougo có cả một bầy những em M sẵn sàng quỳ gối dưới chân nó - mà phải lưu ý rằng chọn đại một cô trong số đó cũng quyến rũ hơn đứt đứa nhỏ Vạn Sự Ốc.Cảm thấy hài lòng với tiến trình biện giải vô cùng logic của mình (hay còn gọi là "suy nghĩ", nhưng Hijikata tự xét lúc này cần phải sử dụng ngôn từ thật bác học và thông thái), anh chậm rãi bình tâm và đi đến kết luận rằng Okita Sougo sẽ không quấy rối cô nhỏ Vạn Sự Ốc theo cách đó. Đúng rồi, chính thế, anh lẩm bẩm không ngừng. Và như vậy, công việc vừa bị ngắt quãng không lâu lại được tiếp tục."Ngày nào cũng đánh nhau với mình sứt đầu mẻ trán mà sao da nó vẫn trắng mịn thế này được nhỉ? Muốn đánh dấu lên người nó ghê."Hijikata lao tới đâm đầu vào cột nhà gần đó."Thôi được, hiểu rồi- SOUGO ĐÃ QUẤY RỐI CON BÉ THEO CÁCH ĐÓ!""Cục phó, anh vừa nói gì vậy?" Một giọng nói the thé đầy căng thẳng vang lên. Yamazaki đã bước vào phòng từ lúc nào. Có lẽ trong cơn hoảng loạn, anh đã không nghe thấy nhân vật bình thường kia đến. "Hình như tác giả vừa nói xấu em thì phải. Mà sao cũng được. Có chuyện gì vậy ạ? Đầu anh be bét máu kìa.""Z-Zaki... Đúng lúc lắm," anh ho ra ít máu, "Đọc cái này đi."Yamazaki dễ dàng bắt lấy cuốn tập được ném tới và lật đến trang đang được đọc dở. "Sao China vẫn còn mặc mấy cái quần lót hoạ tiết thỏ con cũ xì của nó nhỉ? Nên mua một ít cho nó không?" Anh đọc to, mặt dần đỏ lên, rồi xanh mét lại. "Cái khỉ gì vậy sếp ơi?""Bá-báo cáo của Sougo đấy! Đọc tiếp đi, chúng ta cần phải chắc chắn rằng-""Nh- nhưng nghe sao giống như Đội trưởng đang-""CỨ ĐỌC TIẾP ĐI!""R-rõ ạ! 'Buổi chiều: China chắc cỡ cúp B nhỉ? Có lần người ngợm con nhỏ ướt như chuột lột, làm váy dính sát vào người. Ghi chú: Nhớ phải mua đồ lót mới cho nó. Có lẽ nên tới tham khảo chủ cửa hàng S&M: Tình yêu rực *** ngang trái?' CÓ CÁI QUẦN GÌ MÀ PHẢI CENSOR?! Cục phó, chẳng lẽ họ đã đi xa đến mức đó!?"*Tên cửa hàng là chém đấy, nhưng cứ thử tra google "tình yêu rực lửa ngang trái" đi, nếu bác chưa biết đấy là cái gì :v"Không! Sougo chỉ đang... ờ... chỉ đang bám đuôi con bé thôi! Đúng thế, chỉ là nó bị ám ảnh đến phát cuồng vì một đứa con gái thôi mà! Shinsengumi sẽ không bị kiện! Nó không có làm gì khác hết! Nó mà làm thật thì độ nổi tiếng của chúng ta sẽ sụt giảm cho đến khi chúng ta mất hết thời lượng lên sóng và nối đuôi Kaientai thập thò độ chục giây trên một phút ba mươi của mấy cái OP với ED! Mùa anime tiếp theo chỉ vừa mới bắt đầuuuuuuuuu!""ANH CHỈ KHÉO LO BÒ TRẮNG RĂNG! VỪA MỚI HẾT CHƯƠNG 'TẠM BIỆT SHINSENGUMI' MÀ! ĐẰNG NÀO BỌN MÌNH CHẢ LẶN MỘT THỜI GIAN!""Khụ," Hijikata đằng hắng, "Ờ, thôi, tập trung vào vấn đề trước mắt đã. Phải làm sao đây? Báo cho con bé biết thì mấy cái răng của bọn mình sẽ đi đời, mà không báo thì sự trong trắng của nó sẽ đi đời.""Anh còn phải hỏi à? Dĩ nhiên là phải-""Quên hết tất cả hả? Ừ, anh cũng nghĩ thế. Chú nghĩ anh em mình có thể kiếm được mấy món đồ chơi nho nhỏ của hội Amanto in Black ở đâu?""Ta phải báo cho em ấy chứ! Là cảnh sát, ta có nghĩa vụ phải bảo vệ người dân, dù người đó có là một đứa nhóc ngoài hành tinh sức lực trâu bò đi nữa! Cô bé có thể bị Đội trưởng xâm hại đấy!"Hijikata bắt đầu cười, một điệu cười máy móc co giật. Mẩu thuốc rơi khỏi miệng anh và máu khô bết lại trên gương mặt thất thần khi anh quay lại nhìn Yamazaki."Ha-ha-ha, chú nói gì nghe buồn cười thế? Shinsengumi thế là hết. Chúng ta đã có một Gorilla Gorilla Gorilla tối ngày quấy rối một con Gorilla khác, rồi đến chính chú bám đuôi một con android, và giờ thì Sougo sắp **** *** với con bé Vạn Sự Ốc. Toi rồi, toi cả lũ rồi.""Thôi nào cục phó," Yamazaki cười gượng, "Ý em nói, đây là Gintama đấy. Tàu thuyền ở đây từ chiến hạm đến bè gỗ cái nào chẳng dị. Tinh thần chung của bộ này mà. Đội trưởng sẽ không thực sự-""Nghĩ ra rồi.""Éc?""Hãy đốt trụi tất cả, đốt luôn cả Shinsengumi này đi.""Éccccccc? Đừng, sếp ơi, bỏ cái bật lửa mayo xuống đi? CỤC PHÓÓÓÓÓ!!!"Và mọi thứ bùng choáy.*Chú thích: Phận nhân viên dù già đầu hơn vẫn phải khúm núm xưng em gọi các sếp bằng anh (Hiji 27, Gorilla 28 và Zaki 32) :v
***
"Ra đó là lý do ngươi đột nhập vào phòng CỦA TA? Vì một cái kế hoạch ngu ngốc nào đó nhằm ám sát Mayora?" Kagura nghi hoặc ngó xuống nhìn Okita, đang cuộn tròn ở ngăn tủ bên dưới cô."Ờ. Xyanua, thuỷ ngân, rồi rìu, bazooka các thứ, cái nào cũng không xi nhê nên ta đổi sang chiến thuật khủng bố tâm lý. Cơ mà ai biết được lão lại đốt luôn trụ sở chứ.""Ngu thì chết.""Kế hoạch đó là hoàn hảo. Ít nhất cũng hay hơn bất kỳ thứ gì cái não lợn của ngươi có thể nghĩ ra."Kagura thò tay xuống, mũi dù bén nhọn chĩa vào đầu anh. "Đồ biến thái. Dám nhìn chằm chằm ngực bà à? Sao ngươi dám làm vậy với một thiếu nữ xinh đẹp trong trắng thánh thiện như ta?" Cô kêu lên với vẻ mặt của nữ chính ngôn tình style thánh mẫu và lắc đầu, "Mà đừng có tưởng ta không để ý thấy ngươi hối lộ kem dâu cho Gin-chan để lẻn được vào nhé!""Trong trắng á?" Sougo thoáng nhìn ra ngoài cánh cửa tủ khép hờ và nhếch mép - cô khá chắc chắn tay này vừa kiểm tra cái gì. Lục lọi một lát, anh mở cửa và trèo ra. Câu hỏi anh lại định giở trò gì vừa vọt tới đầu môi đã nuốt về khi anh ngồi lên bụng cô và kéo cửa lại. Chầm chậm, anh cúi sát xuống, "Đâu phải chúng ta chưa từng làm gì đâu, nhất là dạo gần đây này."Cô nhếch mép và, bằng một cứ chỉ cộc cằn, tháo cúc chiếc pyjama, để lộ một phần chiếc áo lót ren đỏ-và-đen. "Thế này là đủ để mua sự im lặng của ngươi chưa?""Là ta mua cái đó cho ngươi mà," anh thì thầm khi cô kéo anh xuống, "Ta không nghĩ ngươi sẽ mặc thật đâu. Vụ mua bán này ngươi hời quá đấy, China.""Thôi nào," môi cô hơi cong lên, "Ngươi biết rõ rằng ta, nữ vương quận Kabuki, không bao giờ chịu thiệt. Kể cả với ngươi, thằng bạo dâm ạ.""Ngươi mới bạo dâm ấy.""Dĩ nhiên. Ngươi tưởng ta là gì, M sao? Từ đầu đến cuối bổn cô nương vẫn luôn là công nhé."Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me