Dieu Lang Quen O Ai Cap
Hỉ sự của Khaback và nàng vốn sẽ diễn ra suôn sẻ nhưng tới cuối cùng Pharaoh là vật cản đường, nhiều người vẫn đặt suy nghĩ mối quan hệ giữa ba người như thế nào. Sau chuyện ồn ào ấy nàng vẫn sống ở trong ngôi làng chuyên giặt giũ tuy người xung quanh vẫn lời ra tiếng vào. Đa phần những lời nói thầm thì ấy không mấy tốt đẹp nhắm vào nàng.Lời xầm xì bỗng dứt khoát im phắt không một tiếng động mà chẳng hề báo trước, bóng dáng của Khaback dần hiện lên trong đám người đông đúc, hắn đang đi về phía nàng mặc nàng không quan tâm tới sự xuất hiện của mình.Khaback có chuyện muốn nói với nàng nên cả hai đều đi tới ngoài bìa của khu làng khá ít người. Nơi đây chỉ có một con suối cạn dễ dàng nhìn thấy đáy, từng bọt nước nổi lênh đênh trên bề mặt thức thì tan ra trong làn nước.Tuy đã cách xa khu vực ngôi làng nhưng nàng vẫn nhớ những ánh mắt theo sát tới tận mất hút khi nàng đi cùng với Khaback."Không biết tướng quân có chuyện gì muốn nói."Vẫn như những cuộc trò chuyện trước nàng đa phần là người bắt chuyện cũng là người kết thúc."Thật có lỗi với nàng mọi người đều đang bàn tán về chuyện hỉ sự lúc trước.""Đó cũng chỉ là giả để cho mọi người không quá lo lắng cho chuyện hôn sự của ngài. Những lời nói đó ta nghe cũng không rõ nên không mấy bận tâm."Nàng lúc nào cũng vậy, không phải là lần đầu tiên nghe những điều không tốt về mình. Nghe nhiều cũng cảm thấy quen thuộc mà thích nghi với những lời nói đó."Ta không biết nàng đã biết điều này chưa. Kinh thành Thebes đang xảy ra hỗn loạn bởi chính tin tức của Pharaoh. Điện hạ muốn tìm một người để kế vị hoàng tộc."Vốn dĩ đã từ lâu lắm rồi Memphis cách xa Thebes nàng chưa bao giờ tò mò chuyện sẽ xảy ra ở nơi xa xôi đó. Nhưng không ngờ trái ngược với sự bình lặng ở đây Thebes lại vô cùng xôn xao. Nàng nhớ tới lời nói của Ramesses lần cuối mà cả hai gặp mặt.Ai Cập là một đất nước lớn người đứng đầu cũng không thể tầm thường. Đột ngột truyền ngôi trong khi bản thân vẫn còn rất cường tráng. Việc này không chỉ ảnh hưởng tới hoàng tộc Ai Cập mà còn ảnh hưởng tới vận mệnh của biết bao nhiêu con người sống trên mảnh đất này. Đây có lẽ là lần đầu tiên nàng cảm thấy quyết định của Ramesses rất cảm tính."Vậy người mà Pharaoh tìm để kế vị là ai."Những giọt nước bắn tung tóe lên trên mặt nước, từ trên cao những giọt mưa bất chợt rơi những cơn mưa của đầu năm nay. Sẽ không ai nghĩ vào lúc này sẽ có mưa đổ xuống không biết đây là may mắn hay là ám chỉ thứ gì."Người mà Pharaoh chọn chính là ta."Lúc mà Khaback nói ra câu này giọng của hắn như không còn sức lực, nghĩ cũng có thể hiểu Khaback không phải là người thích cuộc sống của vua chúa, hắn phù hợp với sự tự tại hơn. Những con người ngoài kia xâu xé nhau để giành miếng mồi ngon là vương vị Pharaoh, một kẻ thỏa mãn với cuộc sống như Khaback lại bị cột với gồng kiềm của quyền lực đó chẳng khác nào là sự bất hạnh khiến người ta thèm thuồng.Cứ nghĩ nàng không có lí do gì để tìm gặp Ramesses nhưng cuối cùng sau cuộc trò chuyện với Khaback nàng không còn cách gì phải tới tìm gặp ngài ấy. Quyết định của Pharaoh cảm tính chỉ do nàng áp đặt lên, nàng không thể chỉ vì mình nàng mà những người nàng không quen biết ngoài kia phải lo lắng, một người tự do như Khaback lại có gồng kiềm."Pharaoh người nên suy nghĩ lại quyết định của mình, ngôi vị Pharaoh không phải là một chuyện để đùa."Ramesses tuy đang nói chuyện với nàng nhưng mắt của ngài vẫn đang dán vào công văn trước mặt. Vào thời khắc mọi chuyện đang lộn xộn cả lên thì người làm ra những việc đó vẫn rất ung dung giữ đúng một nét mặt."Khi ta là Pharaoh ta chưa bao giờ nghĩ rằng vị trí mà ta đang ngồi chỉ là chuyện đùa. Ta vẫn luôn cố gắng để làm tốt vai trò của vị trí đấy. Nhưng càng ngồi lâu ta lại cảm thấy vị trí ấy quá cô độc nó tước đi của ta hết tất cả mọi thứ kể cả tình yêu. Sự hy sinh là điều không thể thiếu nàng đã chọn sống cùng với ta trong hậu cung đầy lạnh lẽo đó chính là sự hi sinh của nàng. Còn với ta từ bỏ ngôi vị Pharaoh sống một cuộc sống mà nàng mong muốn chính là sự hy sinh của ta.""Lotus có lẽ nàng không biết khi ta đưa ra quyết định của mình. Tuy bây giờ vẫn còn rất nhiều chuyện cần phải giải quyết nhưng ta đã suy nghĩ tới cuộc sống sau này của chúng ta. Ta nhớ về lần đầu tiên gặp nàng ở sa mạc vùng Bắc Syria, chúng ta sẽ sống một cuộc sống tự do băng qua các vùng đất. Sẽ không còn là Ai Cập, Syria hay Hittite mỗi nơi chúng ta dừng chân đó sẽ là hạnh phúc. Ba người chúng ta sẽ cùng nhìn mặt trời mọc sẽ cùng ngắm cảnh chiều tà của hoàng hôn. Ta sẽ hôn vào làn tóc đen của nàng coi nàng là người phụ nữ xinh đẹp nhất, ta sẽ cùng nàng nuôi dưỡng Neon lớn lên tìm một chàng trai tuấn tú gả đi. Chỉ cần nghĩ như vậy ta cảm thấy mình cần phải hoàn thành những việc này để bắt đầu một cuộc sống mới bên nàng."Những câu nói của Ramesses như đang hiện lên thực tế trong đầu óc nàng với chất giọng đầy sự ấm áp và che chở của ngài. Sau trong lòng nàng đã ích kỉ và muốn cùng người đàn ông ấy thực hiện toàn bộ câu chuyện trên. Nàng quên đi tất cả những nguy hiểm của quá khứ quên đi vị trí của mình chỉ muốn gật đầu đồng ý.Trong thư phòng của Ramesses mọi cánh cửa đều được đóng kín chỉ còn ánh sáng của ngọn đèn nhưng trong những đôi mắt đầy nhu tình ấy lại là khung cảnh sa mạc với tiếng gió siết nhẹ qua không trung, hình ảnh lửng tửng của ba người sải bước về nơi rộng lớn ấy.Trong một góc phố nhỏ, Neon cùng các đám trẻ trong xóm đang quây quần cạnh nhau. So với thường ngày cuộc trò chuyện hôm nay khá là yên tĩnh.Trên đoạn đường ấy có bóng dáng của một người đang cưỡi ngựa tiến về phía trước Ramesses nhìn chăm chăm đứa con gái của mình, một cảm xúc khác lạ so với lần đầu gặp cô. Con gái chính là người tình của mình ở kiếp trước. Neon đang nói cười nhìn thấy Ramesses liền đứng dậy chạy tới."Cha tới tìm gặp mẹ phải không."Ngày nào Ramesses cũng tới ngôi làng này để tìm nàng tạo thành một thói quen cho Neon. Đôi mắt ấm áp của Ramesses nhìn Neon nhưng trong đó lại ẩn chứa vài sự trêu chọc."Neon con biết gọi ta là cha rồi đấy à.""Ngài Ramesses ngài thật tính toán."Một chút da thịt trên khuôn mặt của Neon tạo thành một lúm đồng tiền bĩu môi nhìn Ramesses.Công việc giặt giũ của nàng ngày nào cũng bị gián đoạn bởi những người tới gặp nàng. Suốt mấy năm qua nàng cực khổ nuôi Neon vẻ đẹp kiêu kì của mình dần dần cũng thay bằng một nét đẹp đơn thuần, đằm thắm tạo cho người nhìn có cảm giác gần gũi.Cả ba người đều đi ra bìa rừng tới một con suối để bắt cá, tay nghề mấy năm qua của nàng cũng đã được thể hiện. Hương thơm nghi ngút bộc ra khỏi bìa rừng, tiếng cười sang sảng của Neon rất hứng thú tay cầm một con cá nướng nhanh nhảu đưa lên miệng đến nhăn cả mặt do nóng.Cứ nghĩ đi ra khỏi bìa rừng thì khó bị ai phát hiện không ngờ vẫn có binh lính cưỡi ngựa tới đưa thư. Binh lính ấy thì thầm to nhỏ với Ramesses tiện lúc đưa bức thư gửi tới tay ngài.Ramesses gỡ bức thư đọc nội dung vô tình khuôn mặt đang thoải mái tận hưởng bỗng chốc chau lại tạo thành những vết hằn trên trán. Song sợ rằng ai đó phát hiện ra sự thay đổi của mình. Ramesses bước lại tới gần nàng, khó khăn lắm ngài ấy mới thốt ra điều mình muốn nói."Ta thật sự xin lỗi nàng nhưng có lẽ ta phải về Thebes. Sau khi giải quyết xong chuyện cuối cùng ấy ta sẽ trở về thực hiện lời của mình."Nàng không biết chuyện cuối cùng mà Ramesses đề cập tới là chuyện gì. Chỉ thấy bóng lưng gấp gáp rời đi của ngài khiến nàng không kiềm được lòng, con cá to nhất nướng chính dành cho người ấy cuối cùng cũng bị bỏ lỡ. Thebes mảnh đất của sự thịnh vượng gắn liền với trách nhiệm của Pharaoh. Nếu dễ dàng nói buông bỏ như vậy thì từ xưa tới giờ đã không xảy ra biết bao trận chiến vô nghĩa chỉ để tranh giành ngôi vương. Mọi thứ cứ luân chuyển như một vòng lặp có rồi lại mất, hy vọng đi sau là sự hụt hẫng.Có lẽ chuyện cuối cùng cần giải quyết kia lại là một chuyện vô cùng khó khăn. Từ ngày Ramesses rời khỏi Memphis trở về Thebes cũng đã hơn một tháng nhưng không có lấy một tin tức nào. Vốn dĩ chuyện là rất bình thường nhưng sao trong lòng của nàng lại nơm nớp lo lắng khiến cho nàng phải tới gặng hỏi Khaback."Thật sự không có tin tức gì từ Thebes sao."Trong suốt năm năm nàng ở đây tuy xa xôi nhưng vẫn luôn có tin tức từ nơi đó chỉ là nàng kiềm lòng không quan tâm không hỏi Khaback. Nhưng có lẽ lần này lại khác nàng muốn có thông tin về người đó."Có lẽ chỉ là vài việc lặt vặt nên không có tin tức gì. Lotus nàng cũng không nên lo lắng dù gì người đó cũng là Pharaoh."Vì người đó là Pharaoh nên nàng mới lo lắng, chắc chắn quyết định của ngài sẽ khiến cho các quan quân trong triều vấp phải nhiều luồng ý kiến khi ngài trở về đột ngột không thể đó là chuyện lặt vặt được. Chẳng lẽ là Khaback không muốn nói cho nàng nghe."Nếu như không có chuyện gì to lớn vậy thì hãy chuẩn bị ngựa cho ta. Ta muốn tới Thebes.""Không được nàng không được tới đó.""Tại sao chẳng phải không có chuyện gì sao hay là nơi đó đang xảy ra chuyện gì vô cùng lớn mà người muốn giấu ta."Nàng suy nghĩ lại một hồi chắc chắn vấn đề của sự việc nằm trong bức thư được gửi tới ngày hôm ấy."Khaback rõ ràng thì nội dung trong bức thư khiến cho Pharaoh trở về là gì. Nếu như người giấu ta thì đừng trách ta ngu ngốc cố tìm đường chui vào chỗ nguy hiểm."Khaback biết rằng điều ngu ngốc mà nàng sẽ làm là gì, tình thế bây giờ rất ép buộc khiến hắn không thể giấu nàng lâu hơn."Thật ra là Vương hậu có thai nên quyết định của Pharaoh khiến mọi người không đồng tình nên ngài ấy phải trở về. Nhưng ta e rằng ngài ấy cũng lành ít dữ nhiều Vương hậu chắc chắn sẽ không thể bỏ qua việc này."Nefertari có thai trong thời điểm Ramesses muốn truyền ngôi vị cho người khác. Tin tức này quả vô cùng bất lợi cho nàng ta, nếu đứa trẻ trong bụng là con trai thì ắt hẳn sẽ là thái tử tương lai vậy thì ngôi vị của Nefertari về sau lại vô cùng củng cố. Mọi thứ đang diễn ra thuận lợi như vậy lại bị nàng chặn đường nếu nàng trở về Thebes rằng cũng sẽ rất nguy hiểm."Chắc chắn Vương hậu sẽ không thể nào từ bỏ dễ dàng được. Mọi người đều đang nhắm về ta với ngôi vị Pharaoh nếu như ta xuất binh tới Thebes cứu nghi cho Pharaoh. Nếu như không thành sự việc lại càng tồi tệ hơn.""Ta sẽ tới Thebes, ta biết rằng nếu ta trở về sẽ rất nguy hiểm nhưng giữa tình hình này người không thể xuất binh khi không có tin tức chắc chắn. Nếu thật sự Pharaoh đang gặp nguy hiểm thì người có thể cứu ngài ấy chỉ có mình người thôi Khaback. Vậy thì hãy cứ để ta làm mồi nhử Vương hậu ta sẽ gửi thông tin về cho người. Còn nếu trong tình trạng tồi tệ nhất cả ta và Pharaoh không có tin tức thì ta biết người nên suy nghĩ đúng đắn nhất có thể."Thanh âm của nàng một mực quả quyết khiến cho hắn không thể từ chối. Trong lúc thế sự như thế này có lẽ đây là bước đi sáng suốt nhất. Khaback tìm một con ngựa chuẩn bị lương thực cho nàng lên đường. Hắn có cử vài người đi theo nàng nhưng lại bị một mực từ chối."Ta không thể đảm bảo con đường phía trước là đúng hay sai, dù chỉ là một mạng người ta cũng không thể để họ hi sinh vì ta được."Gió sương lồng lộng ánh trăng trải dài giữa một vùng đất rộng đang ngủ yên vẫn có một thân hình gầy yếu với những vết bầm trên người cố gắng cưỡi ngựa về phía trước. Trong tầm mắt của nàng chỉ chực chờ lên kinh thành Thebes sau bao ngày lãng quên. Một lần nữa nàng phải trở về nơi bắt đầu để kết thúc tất cả sự việc.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me