Dieu Lang Quen O Ai Cap
Theo dòng thời gian trở về những năm tháng vẫn còn lặng gió. Quả thật hôn lễ giữa Hittite và Assyria là một chuyện đáng chúc mừng nhưng với cương vị của Pharaoh Ai Cập ngài ấy cũng không thể không nghĩ tới sự thuận lợi của cuộc hôn nhân ấy sẽ là mũi giáo chĩa vào Ai Cập. Vào thời điểm đó Vương hậu cũng đã đoán được suy nghĩ của Pharaoh, không thể để Ai Cập trực tiếp ra tay chỉ có thể đi đường vòng phá vỡ mối hôn sự ấy.Chính Nefertari đã bí mật liên lạc với Nữ đế bây giờ ở Assyria. Vào thời điểm hôn sự ấy diễn ra nàng ta chỉ là một Vương phi nhỏ bé của vương triều Assyria, người ấy đồng thời cũng là em gái của Pharaoh Seti I đời trước – Hamegi. Nếu tính về bậc vai vế Ramesses là cháu của Hamegi. Người em gái ấy cũng được gả tới Assyria do mối quan hệ giữa hai nước, nàng ta rất giống với Nefertari cũng có những tham vọng của bản thân. Lúc đó hoàng tử YoMaye được sự kính trọng của mọi người chắc chắn sẽ được kế ngôi vậy thì quyền lực của Hamegi ở Assyria lại sẽ bị thụt lùi, nàng ta là kiểu người nếu đã nhắm tới thứ gì thì phải cầm chắc trên tay.May mắn thay bức thư ấy đã được chuyển tới tay của Hamegi đúng thời điểm. Sự trăn trở của cả hai đều có thể giải quyết. Khi tất cả người ở Assyria không ai hiểu sự tình thì người trong hoàng tộc Ai Cập đã hiểu tường tận."Gửi Pharaoh Ramesses II.Bức thư này gửi vào lúc có hơi đường đột nhưng ta nghĩ cháu có thể hiểu được tình hình hiện giờ. Ta một lòng muốn Ai Cập phát triển lâu dài đồng thời cũng muốn loại bỏ cái gai trong mắt khiến ta không thể bước cao được. Nếu như ta trở thành người đứng đầu Assyria ta sẽ một lòng giúp đỡ cho Ai Cập. Cháu của ta mong rằng cháu có thể giúp ta một tay."Nội dung bức thư này được lan truyền to nhỏ trên dưới vương triều, Pharaoh truy hỏi cuối cùng cũng biết người đứng sau tự ý hành động chính là Nefertari. Theo luật của Ai Cập tự ý lén lút trao đổi thông tin với các nước khác không có sự cho phép của Pharaoh, Vương hậu có làm việc tốt cũng bị giam lỏng trong hậu cung của mình. Mãi đến khi quan quân một mực đồng ý cách làm của Vương hậu tuy rằng nàng không bàn trước với Pharaoh nhưng tới cuối cùng thì nàng ta cũng chỉ muốn tốt cho Ai Cập, Hamegi cũng là người của Ai Cập giúp nàng ta cũng như tự giúp chính bản thân.Trước những ý kiến như vậy Pharaoh không thể vì tình riêng mà làm tổn hại tới Ai Cập. Ngài chỉ có thể một mình ngấm ngầm đồng ý, cả cuộc đời có lẽ đây là quyết định làm tổn hại tới thanh danh nhất của Pharaoh. Ra tay lén lút kích động mâu thuẫn của hai nước để chuộc lợi.Sau khi Paul kể những chuyện đã qua cho nàng nghe liền chăm chú lấy biểu cảm trên khuôn mặt nàng."Paul ngươi không cần lo lắng, ta một lòng tin Pharaoh nên quyết định của ngài ta đều có thể hiểu nhưng có những việc không phải cứ quay đầu là có thể trở về như thuở ban đầu. Những thứ cần xảy ra vẫn phải xảy ra không nên cưỡng cầu."Vốn dĩ Paul không hiểu tâm ý sâu xa bên trong mà nàng muốn nhắc tới nhưng nàng ta suốt mấy năm vẫn tiếp tục sống trong cung cũng không uổng phí."Nô tì biết Vương phi có tính toán riêng của mình nhưng Vương hậu đang mang thai lại càng thêm đề phòng những bất trắc xảy ra. Nếu Vương hậu gặp người lúc này e rằng sẽ rất nguy hiểm."Quả thật những điều mà Paul nghĩ tới cũng không sai, trước khi nàng rời khỏi Memphis cũng đã nghĩ tới Vương hậu, nếu Pharaoh cứ một mực muốn truyền ngôi thì liệu nàng ta sẽ ra tay với ai, Pharaoh hay là người được tiếp nhận ngôi vị Khaback hay là một người không mời mà tới là nàng."Để mọi chuyện có thể trở về như cũ ta cần người giúp ta gặp được Pharaoh càng sớm càng tốt."Sau cuộc trò chuyện với Paul đêm hôm trước. Nàng trở về với thân phận của mình tránh Vương hậu để ý tới mình nàng chỉ là một tỳ nữ thấp kém suốt ngày chỉ dọn dẹp, người ta nói gì làm nấy không phải lui tới hậu cung của Vương hậu.Rất nhanh Paul đã tìm cho nàng một cơ hội để có thể gặp riêng Pharaoh. Sau mấy ngày ở thư phòng thì ngài ấy cũng trở về tẩm cung của mình để nghỉ ngơi. Sẽ cần nô tì hầu hạ Paul lén đưa nàng vào trong các nô tì ấy.Như sắp xếp của Paul vì đây là tẩm cung của Pharaoh nên người của Vương hậu không thể canh gác được nơi đây. Nàng theo chân các nô tì đi tới gian phòng của ngài ấy không ngờ dọc hàng lang Vương hậu đang đi ngang qua đám nô tì, nàng cố giữ cho mình bình thường nhất có thể cúi đầu thấp không mảy may nghi ngờ. Vốn đã có thể dễ dàng lướt qua nhau nhưng lúc chuẩn bị ra khỏi Vương hậu như sực nhớ tới điều gì liền quay đầu lại hỏi."Các người là nô tì hầu hạ cho Pharaoh việc tắm rửa đúng không, nếu vậy thì cử một người theo ta lấy một loại dầu thơm giúp cơ giãn gân cốt để phục tùng cho điện hạ."Vốn nàng đang chờ người nào bước ra đi về phía Vương hậu thì chính nàng lại bị chỉ đích danh."Ta thấy người đi cuối thôi thì theo ta lấy dầu thơm."Vốn nghĩ đã có thể dễ dàng gặp được Pharaoh không ngờ lại đụng phải Vương hậu. Nàng cố thu lại hành động run rẩy của mình bước về phía Nefertari, nàng đã cố gắng giấu bề ngoài của mình chắc rằng nàng ta khó nhận ra chỉ cần lấy dầu thơm rồi trở về lại nơi đây là có thể gặp được Pharaoh.Nàng cung kính cúi đầu đi theo Vương hậu, đang lúc hai tay nàng nhận lấy lọ dầu thơm từ tay tỳ nữ một cơn gió bất chợt thổi qua khiến nàng lo sợ mà giữ lấy mái tóc giả trên đầu của mình. Tuy mái tóc chỉ bị lệnh đi một chút nhưng khuôn mặt luôn cúi gầm của nàng được dịp ngẩn cao lên vô tình đụng trúng ánh mắt của Nefertari.Những khoảnh khắc vừa rồi khiến nàng giật thót người mà muốn nhanh chóng rời khỏi đây. Cúi đầu chào Vương hậu nàng vội vàng quay người lại bước nhanh ra khỏi khu vườn nhưng thanh âm trầm bổng vang lên tựa như sương đêm đọng trên lá chờ tới khi rơi xuống mặt đất giọt sương ấy lại lạnh lẽo."Người quay đầu lại đây." Dù nàng không muốn thì vẫn phải cúi thấp người quay lại nhìn Vương hậu. "Ngẩng cao đầu lên cho ta." Câu nói này như ám chỉ việc thân phận nàng sắp bị lộ chỉ là thời gian. Nàng vừa muốn cúi đầu lại vừa muốn ngẩng lên theo lời của nàng ta nhưng hành động của nàng chậm chạp ảnh hưởng tới tâm tư của người đang chờ.Từng ngón tay như ngọc của Nefertari bóp chặt lấy cằm của nàng, hướng đôi mắt lạnh lùng nhìn từ trên xuống dưới. Khóe môi nàng ta dãn ra nở lên một nụ cười, những suy nghĩ trong đôi mắt ấy cũng thay đổi biến thành một thứ gì đó rất xa hoa nhưng man rợ tựa như mắt rắn."Đôi mắt này thật quen thuộc nhìn vào cứ như gặp cố nhân. Ta nên xưng hô thế nào hay là gọi thẳng tên người Nymphaea Lotus."Lúc này nàng không thể giấu được sự lo lắng của mình mà quỳ rạp xuống đất."Vương hậu chắc người nhận nhầm nô tì với ai rồi, cái tên mà người nhắc tới ta chưa bao giờ nghe qua."Sự đáng sợ càng tỏa ra xung quanh của Nefertari. Sự nguy hiểm nhất của loài rắn chính là nọc độc, con nào càng đẹp nọc độc lại càng mạnh."Người giả bộ thật giỏi đấy, giỏi nhất là giả bộ chết trước mặt của ta. Cứ nghĩ rằng đời này kiếp này không thể gặp lại nhau, khi gặp lại ta chỉ nghĩ tới làm sao cho người chết một cách tàn khốc nhất để trả thù cho Doiri Ansy."Một cái tên đã bị lãng quên không ngờ vẫn luôn khắc ghi trong thâm tâm của một người phụ nữ chỉ quan tâm tới quyền lực.Lúc Nefertari nhắc tới cái tên này nàng mới nhớ ở Thebes vẫn còn một cận vệ trung thành. Rốt cuộc thì tại sao Nefertari lại căm hận nàng như vậy."Ngươi còn định giả bộ thuần khiết cho ai xem. Doiri Ansy vì muốn cứu ta đã nhận hết tội lỗi về mình, người con trai ấy chết vì ta nhưng chính ngươi đã ép người ấy phải chết."Đôi mắt của Nefertari ánh lên sự đau thương, thì ra trong đôi mắt ấy cũng chảy ra những giọt lệ dành cho tình yêu. Cái tên của người ấy như một sự che chở cũng một sự ám ảnh dằn xé trong thâm thảm của Nefertari khiến cho nàng ta có một bộ dạng bên ngoài xinh đẹp nhưng linh hồn lại bán cho quỷ dữ méo mó đến ghê sợ."Ta thấy mình nên chuẩn bị một thứ gì lấp lánh tặng cho Pharaoh."Có lẽ món quà mà Nefertari nhắc tới là nàng không cần ra lệnh bọn binh lính xung quanh đã đánh gục ngã nàng. Những việc sau đó nàng chỉ lờ mờ cảm nhận nhưng lại không rõ.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me