Dm Chua Beta Thi Dai Hoc Toan Cau Moc To Ly
Ổ khóa vặn cửa đã bị kẹt cứng, bọn họ đành phải leo lên lầu một, qua một cái cửa sổ vỡ nát khác để đi vào.Du Hoặc với khả năng khống chế trọng lượng cơ thể hoàn hảo, tiếp đất rất nhẹ nhàng. Tần Cứu theo sau cũng chẳng kém phần lưu loát đầy dứt khoát, lặng yên không một tiếng động.Hai người dẫn đầu mở đường đầy thuận lợi, nhưng những người nối bước theo sau thì một người tiếp một người lại cứ đạp lên những mảnh kính vỡ dưới đất, âm thanh "răng rắc" vang lên không ngừng, đến phiên lão Vu thì tiếng "rắc" còn lớn hơn, tiếng vang ấy vọng khắp cả đại sảnh những vài lần."Ôi xin lỗi......" Người đàn ông trung niên mập mạp - lão Vu chẳng tránh khỏi việc vẻ mặt đầy kinh hoàng lẫn xấu hổ.Du Hoặc xua tay ý bảo không sao, y vốn dĩ cũng không mong phải đi lén la lén lút. Vừa khéo phát ra mấy tiếng ồn, ta bất động địch lại động, bản thân đỡ phải tốn công đi tìm.Kết quả lại không như mong đợi ——Du Hoặc dẫn đầu đợi ở lầu một trong chốc lát, nhưng lại chẳng có ai bước đến.Tại lầu một là quầy bán vé của rạp chiếu phim, nhìn chung thì tương đối trống trải. Ngoại trừ quầy đổi vé với quầy bán đồ ăn vặt bắp nước ra, thì cũng chỉ còn mỗi cầu thang ánh sao* mang phong cách cổ điển mà thôi.*Thấy người ta gọi nó là đèn led chân âm cầu thang, nhưng mà tui thấy cụm "cầu thang ánh sao" hay quá nên để lại nhe.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me