[ĐM - CHƯA BETA] Thi Đại Học Toàn Cầu - Mộc Tô Lý
CHƯƠNG 97: SÒNG BẠC
Nói là ngẫu nhiên, nhưng cũng không phải là tùy duyên vào hai ông boss.Những thí sinh cùng phòng thi sẽ được bố trí về cùng một chỗ nghỉ ngơi, những người khác đã tới sớm trước một bước, bọn họ chẳng qua chỉ là đang đuổi kịp theo sau thôi.Du cá koi chưa bao giờ được như ý nguyện, lần này cũng vậy.Chỗ nghỉ ngơi chẳng phải cái chỗ cũ kỹ tồi tàn của bà chủ Sở Nguyệt kia, mà là trái ngược hoàn toàn, chỗ này phồn hoa đô hội hệt như một con phố ăn chơi chính hiệu vậy."Ái chà! Chúc mừng nha, được đưa đến chỗ nghỉ ngơi bậc nhất luôn." 078 vừa vào đã liền chà chà tay.Du Hoặc chẳng có chút gì là vui cả.Tổng cộng có tận 5 chỗ nghỉ ngơi, mà đây lại còn là chỗ "bậc nhất".Nhưng thật ra tâm tình của Tần Cứu cũng không tệ lắm, anh vỗ vỗ vai Du Hoặc, chỉ vào chốn ngựa xe như nước xa xa nói: "Nhìn tòa tháp kia xem, em đoán thử nó dùng để làm gì?"Du Hoặc: "...... Sòng bạc."Tần Cứu lại nửa thật nửa giả cà rỡn: "Tổng giám thị của chúng ta thật là thông minh quá đi."Du Hoặc: "......"Anh nghiêm túc đấy à?Đỉnh tòa tháp kia tạo thành bốn hình chóp, trên mỗi đầu chóp đều có một cột thu lôi chọc thẳng tận trời, trên đó xâu một chuỗi xúc xắc. Phía dưới bốn góc của mái tòa tháp, mỗi góc đều có ký hiệu nhân dân tệ.Chỉ có thiểu năng trí tuệ mới nhìn không ra đây là sòng bạc.Có điều nhắc tới sòng bạc......Du Hoặc nhớ tới tài xế ở bài kiểm tra tiếng Digan có nói qua.Y hỏi Tần Cứu: "Sòng bạc có thể rút bài được à? Mấy tấm thẻ tuyển thẳng linh tinh gì đó có luôn sao?"Tần Cứu gật gật đầu, đang định mở miệng, thì 078 nói: "Ai nói cho cậu cái này vậy? Người nói điều này chắc chắn chưa từng lăn lộn trong sòng bạc bao giờ rồi."Du Hoặc quay đầu nhìn hắn: "Cậu thì lăn lộn rồi à?"078 đưa tay lên khụ một tiếng, nói: "E hèm, đây là chỗ nghỉ ngơi yêu thích nhất của tôi mà.""Nhìn không ra cậu thế mà là người thích kích thích vậy đấy?" Tần Cứu nói.078 chả biết anh là đang nghiêm túc hay là đang móc mỉa nữa."Dù sao thì, sòng bạc quả thực toàn có bài ngon nghẻ không đó. Nào là kéo dài thời hạn nè, miễn thi nè, cộng điểm vân vân mây mây...... Nếu như mà số đỏ, có thể tích cóp được một hai tấm. Còn như mấy tấm như tuyển thẳng thì thôi cậu đừng có mà trông chờ vào nó."078 còn chưa chạm mặt với ba giám thị kia, cũng chưa biết đến tình huống rút bài của Du Hoặc và Tần Cứu, chỉ biết từ trước đến nay tay của hai con người này lúc nào cũng thúi hoắc."Cậu cứ nghĩ thử đi, nếu thực sự có tấm thẻ tuyển thẳng trong tay còn chả mà dùng ngay ấy chứ? Đây là vương bài đỉnh cấp đó, rút được rồi còn đi sòng bạc đổi thứ hời hơn sao? Này chỉ có những nhân tài mà ngu dữ lắm mới làm vậy. Trừ phi có người trong một bài kiểm tra có hai lần rút thăm, đồng thời rút được cả hai tấm tuyển thẳng, nhưng vậy lại càng không thể, một bộ bài chỉ có một tấm thôi." 078 được dịp rung đùi đắc ý.Hắn không chú ý tới biểu cảm của Du Hoặc, lời nói thấm thía: "Là người đã từng trải, tôi sẽ nhắc trước cho một chút, dù có thế nào thì ngàn vạn lần cũng không được trầm mê vào sòng bạc, như kiểu ăn vào thì có thể đó, nhưng tuyệt đối đừng nghĩ đến việc ăn được thẻ tuyển thẳng."Du Hoặc mặt vô cảm móc một tấm thẻ từ trong túi ra: "Bọn tôi không có ý định đi tìm ăn thẻ tuyển thẳng, bọn tôi đặt cược bằng thẻ tuyển thẳng. Vậy thì ngu đến mức nào thế?"078: "......"Hắn tự cho mình một bạt tai, quay đầu chạy biến.Tần Cứu nhìn sườn mặt lạnh lùng của Du Hoặc, dựa cột đèn đường cười nửa ngày trời."Trông tôi buồn cười đến vậy luôn sao?" Giọng điệu của anh đẹp trai này phả ra từng cơn rét lạnh.Tần Cứu không đứng đắn nói: "Không có, bộ dáng thỉnh thoảng mới xéo sắc chửi thề này của ngài A chúng ta cực kỳ......"Anh dừng một chút.Du Hoặc chờ anh nói tiếp.Tần Cứu nheo đôi mắt: "Cực kỳ gợi cảm."Du Hoặc bị làm cho câm nín đến chết lặng.Y đánh giá Tần Cứu từ đầu đến chân một phen, đột nhiên đáp trả: "Không gợi cảm bằng anh."Tần Cứu: "?"Anh có lẽ chưa từng nghĩ đến đối phương sẽ đáp lại như thế, nên sửng sốt cả một hồi lâu.Đến khi hoàn hồn, thì Du Hoặc đã sượt qua bờ vai anh, rảo bước trên những vạch kẻ sọc trắng tới con phố phía đối diện mất rồi.***Chỗ nghỉ ngơi này thực sự rất phồn hoa đô hội.Lần này không phải là trào phúng.Đây thế mà lại có thể sử dụng cái từ "Ngựa xe như nước" này thật.Du Hoặc chỉ vào chiếc xe đang lui tới với người đi đường, hỏi Tần Cứu: "Đó là người thật hay NPC thế?"Tần Cứu: "Một nửa này một nửa kia.""Một nửa?" Du Hoặc cực kỳ kinh ngạc, "Đâu ra nhiều người như vậy?""Hầu hết thí sinh trong nước đều tập trung ở chỗ này.""Nếu tôi nhớ không lầm thì đã có người từng nói, trong một khoảng thời gian, chỉ có những nhân tài cùng phòng thi mới vào cùng một chỗ nghỉ ngơi cơ mà?""Đúng vậy, nhưng nơi này lại là ngoại lệ.""Vì sao?""Vì cái sòng bạc kia đó."Tần Cứu chỉ vào tòa tháp cao cao càng lúc càng gần nói: "Nơi đó có thể đổi được rất nhiều thứ, thứ em có thể nghĩ đến và cả những thứ em còn không nghĩ tới. Ví dụ như thẻ bài, có vài loại bài hơi tổ hợp chút, có thể trợ giúp thí sinh không ngừng trì hoãn đến bài thi tiếp theo, tranh thủ càng nhiều thời gian hơn."Một tháng, hai tháng.Một năm, hai năm.Nhà cửa hay xe cộ ở nơi đây còn chẳng có giá trị bằng những tấm thẻ quý báu, chỉ cần một cuộc cá cược là đổi dễ như trở bàn tay.Một khi đã ở đây rồi, liền sẽ cảm thấy đây chẳng khác gì với thành thị bình thường.Mà ở càng lâu, thì sẽ càng quên mất rằng vẫn còn những bài kiểm tra đầy mạo hiểm đang chờ phía trước.Vì thế thí sinh cũng càng ngày càng nhiều.Không thể tránh được cả nghìn người từ khắp các phòng thi trộn lẫn vào đây."Bởi vì khác phòng thi, nên ở đây thường có thí sinh trao đổi tin tức, bán tư liệu của các phòng thi." Tần Cứu nói: "Đây cũng là nguyên nhân rất nhiều người lựa chọn nán lại nơi này."Con người cứ có cái tâm lý —— hễ mà góp nhặt được thông tin của 10 phòng thi rồi, liền sẽ lo lắng bản thân sẽ bị đẩy đến phòng thứ 11. Còn góp nhặt được tư liệu của 100 phòng, liền sẽ lo lắng hệ thống còn có 1000 phòng đang chờ đẩy bản thân vào.Mãi mãi lo lắng rằng sẽ có thiếu sót, sẽ mãi mãi cảm thấy chưa đủ.Vì thế...... mãi mãi không thể rời khỏi đây."Có phải rất vớ vẩn đúng không?" Tần Cứu nói.Anh cũng chẳng dùng đến giọng điệu chê cười, chỉ là có chút cảm khái."Có thể hiểu được." Du Hoặc nghĩ nghĩ nói: "Xét đến cùng vẫn là vấn đề từ hệ thống mà ra...... nhìn tôi làm gì?"Tần Cứu nói: "Không có gì, nói thế nào nhỉ...... bộ dáng này của em rất hiếm khi thấy."Du Hoặc: "Bộ dáng nào?"Tần Cứu: "Từ đầu tới cuối luôn kiên định cho rằng hệ thống khiến người ta chán ghét, người như vậy rất ít, hơn phân nửa đều sẽ dao động.""Sao có thể?""Đương nhiên có thể chứ." Tần Cứu nói: "Em không cảm thấy hệ thống có đôi khi sẽ có vẻ vừa ngu xuẩn lại ấu trĩ sao?"Du Hoặc hiểu rõ được ý của anh rồi.Rất nhiều người luôn có bản chất dễ mềm lòng, sẽ bởi vì hệ thống làm ra chuyện ngu xuẩn dở khóc dở cười mà tạm thời quên đi tính cách tàn nhẫn của nó.Một lần hai lần thì còn được, nhưng rồi mười lần lại hai mươi lần thì sao?Thậm chí...... cả trăm ngàn lần thì sao?Những người bỏ thời gian ở đây càng lâu —— cả thí sinh và các giám thị ở lâu, bọn họ có lẽ mỗi ngày đều gặp chuyện như vậy chỉ trong một khoảnh khắc.Chưa kể tới, hệ thống lâu lâu còn sẽ cho thêm một ít "ưu đãi" với "khen thưởng".Cao Tề từng nói qua: "Lúc đầu giám thị chia thành phe ôn hòa và phe chống đối, bởi vì giám thị ở phe ôn hòa vẫn còn chút ít cảm tình với hệ thống."Du Hoặc lúc ấy đã cảm thấy không thể tưởng tượng được.Y không thể hiểu được vì sao lại có một phe ôn hòa tồn tại; tại sao lại có người sẽ vì hệ thống mà mềm lòng, cảm thấy nó còn có thể trở lại quỹ đạo được.Hiện tại, y đã rõ.Rất khó nói được hệ thống đến tột cùng là cố ý, hay là vô tình.Nhưng nó quả thực có chút mê hoặc.Nếu là cố ý, vậy chuyện này thật sự...... có chút đáng sợ.***Boss hiếm khi có chút sầu bi, nhưng rồi cũng chỉ giằng co không đến hai mươi phút.Bởi vì sòng bạc thật sự quá ồn ào náo nhiệt.Mới vừa nhận thẻ bước vào cửa, tiếng reo hò vang dội ập thẳng vào mặt Du Hoặc.Trong hoàn cảnh thế này, muốn nói chuyện thì một là hét lên, hai là kề tai nói nhỏ.Mà cả hai người đều lười y như nhau, hét còn chẳng ra hơi, nên chẳng hề nghĩ ngợi lựa chọn phương án sau.Số 001 trước mặt đây - là giám thị mà lại như một hướng dẫn viên du lịch, suốt một đường giải thích bên tai Du Hoặc: "Tầng một tầng hai là khu điểm, lấy điểm làm chip*, thắng thì được cộng, thua thì bị trừ. Rất nhiều người trông chờ vào việc kéo điểm lên cao chót vót trước bài thi thế này, thế thì trong bài thi chỉ cần làm tàm tạm là được."*Chip (còn gọi là token, check, hoặc cheque trong Tiếng Anh hay phỉnh) là một dụng cụ đánh bạc sử dụng trong các sòng bài, thường được sử dụng trong các sòng bạc để chơi trò chơi may rủi như poker, blackjack, roulette,... Nó có hình dáng tương tự như đồng tiền nhưng dày hơn dùng để đặt cược thay cho việc đặt cược trực tiếp tiền hoặc đá quý vì các lý do an ninh. (Theo wikipedia)
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me