TruyenFull.Me

Dm Edit Thien Tai Duy Tu Su Phan 1

Năm chiếc cơ giáp tăng thiết giáp cùng tiểu đội của Thích Tư Thành đã gặp nhau thành công, chỉ có điều cuộc gặp gỡ này không được thân thiện cho lắm, vì phía sau bọn họ là hàng trăm, hàng nghìn sinh vật ô nhiễm biến dị, gầm rú cuồn cuộn tạo thành cảnh tượng xinh đẹp nhất bên ngoài căn cứ tháp cao.

Số lượng ô nhiễm quá lớn, các kỹ thuật viên cơ giáp thấy vậy đành phải thay đổi phương hướng, quay đầu bỏ chạy.

Khi nhìn thấy Thích Tư Thành, nỗi uất ức trong ngày của Triệu Nhạc Kiệt dâng trào, như gặp được trụ cột tinh thần, kích động mà gọi: "Lão đại!"

Thích Tư Thành: "Các cậu rốt cuộc là có chuyện gì vậy?"

Hồ La Bố: "Các cậu mẹ nó điên rồi à! Chọc cái gì không chọc, lại đi trêu chọc mấy thứ này! Mau tắt cái tám khiên sáng chói của các cậu đi!"

Triệu Nhạc Kiệt: "...... Không tắt được, tôi phải kéo theo nó."

Chẳng lẽ hắn không muốn tắt sao!? Cái này căn bản không thể tắt được.

Hoắc Diễm gặp được người quen khi vào đội, "Đây chẳng phải là đội trưởng Thích và phó đội Hồ sao? Thật trùng hợp."

Thích Tư Thành chú ý đến Hoắc Diễm, Hoắc Diễm là đội trưởng của nhóm KID, cũng là người dẫn đầu, "Đội trưởng Hoắc, đây là tình huống gì vậy?"

"Đội tấn công của chúng tôi đã đến gần căn cứ tháp cao rồi." Hoắc Diễm vừa bay vừa giải thích, khiên bảo vệ của cơ giáp không hề giảm bớt sự chớp nháy, "Chúng tôi phụ trách dụ ô nhiễm rời đi, tạo cơ hội cho bọn họ."

Dụ ô nhiễm rời đi...?

Thích Tư Thành hơi hơi rũ mắt, nhìn thấy phía dưới cơ giáp đang bay là đám ô nhiễm đang chạy, hắn cuối cùng cũng hiểu được mục đích hành động của mấy chiếc cơ giáp tăng thiết giáp này, "Phương pháp này quá tốn năng lượng, hơn nữa còn hành động vào ban đêm --- ---"

Triệu Nhạc Kiệt: "Lão đại, năng lượng đủ dùng, chúng ta có đủ năng lượng mà."

Hồ La Bố suốt dọc đường tiết kiệm năng lượng, cũng đã tiêu tốn 30 đơn vị, nghe đến đây hắn sửng sốt nói: "Các cậu lấy đâu ra năng lượng vậy!?"

"Hả, một cậu em trong đội chúng tôi tạm thời tạo ra một trạm sạc, các cậu thiếu năng lượng à? Chúng tôi đang định quay lại, tiện thể dẫn các cậu đi luôn." Hoắc Diễm thành thạo kéo mọi người lại, "Tôi sẽ kéo các cậu vào kênh liên lạc, chỗ này tín hiệu lúc tốt lúc xấu, vào trước để tránh bị mất liên lạc."

Hồ La Bố: "Trạm sạc năng lượng???"

Triệu Nhạc Kiệt ho một tiếng: "Năng lượng tạm thời mượn từ khu phòng thủ phụ."

Tiếng ồn ào trong kênh liên lạc, môi trường chiến đấu hỗn loạn.

"Quý Thanh Phong xông vào rồi!"

"Nhanh nhanh, người tiếp theo! Xông vào là có lời!"

"Nhanh lên, bên ngoài có ô nhiễm đang vòng lại! Dù sao cũng phải vào được trạm căn cứ!"

Thích Tư Thành đã thực hiện nhiệm vụ nhiều năm như vậy, nhưng đây là lần đầu tiên hắn gặp phải cảnh tượng hỗn loạn đến cực điểm như thế này, không có bất kỳ chiến lược nào, giống như trở về với những trận đấu nguyên thủy nhất. Hắn và Hồ La Bố bị ép phải tham gia vào cuộc chạy trốn này, vừa bay vừa nghe tiếng nói hỗn loạn trong kênh liên lạc.

Khu vực xung quanh trạm căn cứ hoàn toàn rối loạn, các kỹ thuật viên cơ giáp đều chiến đấu riêng lẻ, mục tiêu rõ ràng chính là xông vào căn cứ tháp cao.

Chỉ trong khoảng thời gian ngắn này, đã có vài kỹ thuật viên cơ giáp xông vào trong trạm căn cứ tháp cao.

Khi Ứng Trầm Lâm xông vào trạm căn cứ tháp cao, đội tấn công của bọn họ gồm bảy người đã an toàn tiến vào trong, chỉ còn lại chất ô nhiễm bị ngăn cách ngoài vòng phòng thủ của căn cứ tháp cao. "Chương trình phục hồi ở phòng điều khiển chính, ba người đi đến phòng điều khiển chính, những người còn lại chờ đợi hỗ trợ."

"Chú ý đến các phòng thí nghiệm trong trạm căn cứ."

Lúc này, Ứng Trầm Lâm bỗng nhiên chú ý đến một âm thanh trầm thấp kèm theo tiếng điện xì xì, sau đó cậu nhìn thấy cơ giáp phát ra âm thanh đó --- Tật Phong - QSC.

Ứng Trầm Lâm: "Tại sao?"

Thích Tư Thành liếc nhìn qua nguồn âm thanh, phát hiện đó là một chiếc cơ giáp cấp A chưa từng thấy của căn cứ KID. Hắn lập tức cung cấp thông tin mình nắm được: "Trong phòng thí nghiệm của trạm căn cứ có thể có phòng quan sát loài độc tố, nơi đó đang nuôi dưỡng một lượng lớn chất ô nhiễm cấp B. Chúng tôi nghi ngờ việc ô nhiễm tập trung xung quanh trạm căn cứ tháp cao là do đặc tính của độc tố."

"Biết rồi."

Thích Tư Thành nghe thấy phản hồi của đối phương, định nhắc nhở thêm điều gì đó, nhưng tín hiệu của cơ giáp đối diện đã tối đi, rõ ràng là bọn họ đã rời khỏi cơ giáp.

Âm thanh trong kênh liên lạc rất hỗn loạn, nhưng giọng nói của người này lại rất rõ ràng, dường như đang chỉ dẫn các kỹ thuật viên cơ giáp đang rối loạn, "Chỉ huy của các cậu là KID-14258 phải không?"

"Chỉ huy? Anh nói là người anh em Ứng à?"

"Không phải đâu, chúng tôi chỉ có hai đội, mỗi đội có người dẫn."

"Kế hoạch tác chiến là anh Ứng giúp chúng tôi vạch ra."

"Ứng?" Thích Tư Thành hơi ngập ngừng: "Đội trưởng Hoắc, là người mới trong đội các anh à?"

Hoắc Diễm vừa lúc cũng có mặt, "Đã bắt đầu điều tra rồi à? Đây là đứa trẻ mới tới trong căn cứ của chúng tôi, sao, muốn đào người à? Cái này không được, bà chủ của chúng tôi không đồng ý đâu."

Thích Tư Thành trước đây đã từng đào Hoắc Diễm và mấy người trong nhóm KID, nhưng đã bị từ chối ngay lập tức, hắn đáp: "Tôi chỉ hỏi thôi, còn anh thì sao?"

Hồ La Bố cũng lên tiếng: "Từ Nghiêu Quân không phải là từ KID các người đi ra sao? Cậu ta là người mới sử dụng súng pháo à?"

"Không phải." Hoắc Diễm đáp ngắn gọn: "Cậu ấy điều khiển cơ giáp vệ binh."

Thích Tư Thành chú ý đến một tín hiệu cơ giáp khác trong kênh liên lạc đã ngoại tuyến, cũng là cơ giáp cấp A của KID, vậy người khác này là ai?

Ứng Trầm Lâm rời khỏi khoang điều khiển cơ giáp, đeo thiết bị cách ly, lập tức đổi hướng chạy về phía phòng thí nghiệm.

Thông tin nhiệm vụ đã được cậu tải lên quang não, vị trí phòng thí nghiệm cũng đã có trong đó. Địa hình xung quanh trạm căn cứ tháp cao phức tạp hơn nhiều so với khu vực phòng thủ, cậu vừa đi vừa lật xem tài liệu về ô nhiễm cấp B, đặc biệt là tài liệu về loài độc tố, nhanh chóng quét qua hết các thông tin, sau đó đôi mày cậu nhíu chặt lại.

Ô nhiễm cấp B độc tố, loại ô nhiễm này vốn dĩ rất yếu ớt, nhưng lại có thể sống sót trong môi trường hoang dã nhờ vào sức hấp dẫn tự nhiên của mình.

Sức hấp dẫn này chỉ có tác dụng với các loài ô nhiễm, có thể thu hút chúng lại gần và khiến chúng rơi vào ảo giác. Nó sử dụng sức hấp dẫn và khả năng gây ảo giác để lừa dối con mồi, hấp thụ chất dinh dưỡng để tồn tại.

Nhưng nói cho cùng, nó chỉ là một loại ô nhiễm cấp B, khi gặp phải ô nhiễm cấp cao hơn sẽ mất hết khả năng chống cự.

Mà xung quanh trạm căn cứ tháp cao có rất nhiều ô nhiễm cấp A, từ nguyên lý khống chế cấp bậc của ô nhiễm, điều này hoàn toàn không hợp lý.

Rất nhanh, Ứng Trầm Lâm đã chạy tới tầng ba của trạm căn cứ tháp cao, nơi có phòng thí nghiệm nuôi dưỡng ô nhiễm cấp B độc tố ở cuối hành lang.

Khi cậu vừa định bước về phía trước, đột nhiên có người từ sau lưng đặt tay lên vai cậu.

Ứng Trầm Lâm liền xoay tay đẩy về phía sau, cánh tay cơ khí va vào cánh tay của người kia, cậu nhanh chóng nhìn rõ người đó là ai.

Du Tố đã đổi tay, đặt tay lên cổ tay của cậu, di chuyển cánh tay của Ứng Trầm Lâm ra, "Khả năng đánh đấm không tồi."

Ứng Trầm Lâm thấy rõ khuôn mặt người đến, rút tay lại: "Sao anh lại ở đây?"

Du Tố đến trạm căn cứ tháp cao trước cậu, Ứng Trầm Lâm nghĩ rằng đối phương đang ở trong phòng điều khiển chính.

"Chỉ là tò mò một số thứ, nên đến xem thử." Du Tố nhìn về phía cuối hành lang, "Nhưng tốt nhất là cậu đừng đi tiếp."

Ứng Trầm Lâm không lên tiếng, chờ Du Tố giải thích tiếp.

"Chỗ này mức ô nhiễm đã vượt quá tiêu chuẩn." Du Tố chỉ vào đồng hồ đo trên tay mình, màn hình hiển thị chỉ số ô nhiễm đã lên tới 3000.

Ứng Trầm Lâm hơi nhíu mày, đây là bên trong trạm căn cứ tháp cao, xung quanh có đầy đủ các thiết bị ức chế ô nhiễm, bình thường chỉ số ô nhiễm sẽ được kìm hãm dưới mức 1000, không thể nào xuất hiện chỉ số cao như vậy, "Lúc chúng ta mới vừa tiến vào tháp, mức ô nhiễm không cao như vậy."

"Cửa phòng thí nghiệm tạm thời không thể mở được."

Du Tố nói: "Chờ tín hiệu phục hồi, liên lạc với Cục Quản lý."

Bên trong trạm căn cứ tháp cao không thể di chuyển bằng cơ giáp, bọn họ chỉ có bộ đồ chiến đấu là thứ bảo vệ duy nhất, còn Ứng Trầm Lâm chỉ có một thiết bị cách ly. Loại công cụ bảo vệ này chỉ có thể chống lại ảnh hưởng của ô nhiễm dưới 4000 trong vòng 20 phút. Nếu mở cửa phòng thí nghiệm, bọn họ không thể đảm bảo an toàn cho bản thân.

Toàn bộ khu vực ô nhiễm của sao Thiên Vực có một môi trường kỳ quái, gió mạnh hơn bình thường, ô nhiễm nhiều hơn bình thường... xung quanh đều là một bầu không khí quỷ dị, như thể tất cả những biến dị đều bị phóng đại lên một cách có chủ đích.

Ứng Trầm Lâm nhìn vào phòng thí nghiệm gần ngay trước mắt, "Ô nhiễm cấp S cho đến giờ vẫn chưa xuất hiện."

Du Tố liếc nhìn cậu, "Cậu có ý tưởng gì rồi à?"

Ứng Trầm Lâm nghiêng đầu nhìn xung quanh, đã loại bỏ hết tất cả các ô nhiễm đáng nghi trong khu vực ô nhiễm, nhưng không tìm thấy bất kỳ dấu vết nào của thủ phạm chính gây ra tất cả sự biến dị trên sao Thiên Vực. Chỉ có một khả năng, đó là ô nhiễm cấp S này không được ghi chép trong hệ thống, cũng không bị hệ thống kiểm tra ô nhiễm phát hiện ra.

Nó như thể không tồn tại trong không gian này vậy.

Du Tố dựa vào tường hành lang, tầm mắt lướt qua bên trong trạm căn cứ tháp cao, từ cửa phòng thí nghiệm đến cuối hành lang, vô tình dừng lại trên người Ứng Trầm Lâm.

Ứng Trầm Lâm không cử động, cậu đứng im tại chỗ, ánh mắt dừng lại trên mặt sàn hành lang trắng sáng phản chiếu, dường như đang suy nghĩ điều gì đó. Mái tóc trước trán của cậu đã hơi ướt, bởi vì lúc chạy phần tóc mái ở giữa bị vén ra, càng làm lộ rõ khuôn mặt nhỏ nhắn.

Khi nhìn kỹ, vẻ ngoài của đứa trẻ không hề non nớt như anh tưởng, đôi mày và ánh mắt toát lên vẻ lạnh lùng, mang một sự trưởng thành không hợp với độ tuổi.

Du Tố khẽ thu lại ánh mắt, khi anh bước sang một bên, tình cờ liếc thấy cổ của Ứng Trầm Lâm, nơi bị cổ áo che lại, nhưng vẫn có thể mơ hồ nhìn thấy một sợi dây màu đỏ, bên dưới hình như có vật gì đó.

Anh định nhìn rõ hơn, nhưng đứa trẻ đang chìm trong suy nghĩ bỗng ngẩng đầu lên.

Hai người ánh mắt chạm nhau, trong đôi mắt bình tĩnh của Ứng Trầm Lâm, hình như có chút ánh sáng lóe lên.

Có một khoảnh khắc, Du Tố bị vẻ lạ lùng trong ánh mắt của đối phương thu hút, nó đặc biệt sáng.

"Dị năng." Ứng Trầm Lâm thốt lên hai từ, rồi xoay người đi về phía sau.

Du Tố hơi dừng lại, lên tiếng hỏi: "Đi đâu?"

Ứng Trầm Lâm đã đi xa vài bước, từ xa đáp lại một vị trí: "Phòng điều khiển chính."

Du Tố thấy thế hơi hơi nhướng mày: "Phòng điều khiển chính đã có người đi rồi."

"Không phải chương trình phục hồi." Ứng Trầm Lâm nhanh chóng di chuyển qua hành lang, vừa đi vừa nói: "Tôi cần hệ thống kiểm tra của trạm căn cứ tháp cao."

Hầu hết các dị năng của ô nhiễm cấp S trở lên đều vượt ngoài nhận thức khoa học thông thường, ví dụ như dị năng của ô nhiễm cấp S Bách Tuế Lan có thể điều khiển cát lún qua rễ cây để sử dụng cho bản thân. Tất cả những dị thường trên sao Thiên Vực chắc chắn là do ô nhiễm cấp S tiềm ẩn này gây ra, nó giống như một vị thần điều khiển mọi thứ xung quanh trạm căn cứ tháp cao, điều này chắc chắn liên quan đến dị năng của nó.

Du Tố hỏi: "Cậu muốn hệ thống kiểm tra tìm được ô nhiễm cấp S à? Ngay cả trong khu vực phòng thủ phụ chúng ta cũng không tìm thấy, huống chi là ở đây."

Chương trình tự động mà Cục Quản lý gửi có thể phục hồi tất cả các chức năng của trặn căn cứ tháp cao, bao gồm hệ thống kiểm tra bị tê liệt phần lớn.

Khi còn ở khu phòng thủ phụ, Ứng Trầm Lâm đã thấy hệ thống chức năng của phòng điều khiển ở đó, lúc đó các kỹ thuật viên cơ giáp đã sử dụng chương trình phục hồi để sửa chữa một phần chức năng của khu phòng thủ phụ, đồng thời phục hồi hệ thống kiểm tra, giúp phát hiện một số tín hiệu đặc biệt truyền về từ nền đất xung quanh.

Hệ thống lúc đó còn có thể phục hồi dữ liệu về Bách Tuế Lan ghi lại trong hồ sơ trên nền đất, nhưng ngoài Bách Tuế Lan, không có báo cáo nào khác về ô nhiễm cấp S.

"Không thể tìm thấy nó bằng hệ thống kiểm tra, nhưng có thể xác định nó." Ứng Trầm Lâm nói.

Trong phòng điều khiển chính của trạm căn cứ tháp cao, Quý Thanh Phong đã cắm chương trình vào, tiến trình phục hồi hiển thị trên màn hình chính, hắn đợi hồi lâu mà tiến trình chỉ mới đạt 20%. Các kỹ thuật viên cơ giáp khác đang xử lý dữ liệu phục hồi bên cạnh, Quý Thanh Phong cảm thấy buồn chán, liền bước ra ngoài. Mới đẩy cửa, hắn đã nhìn thấy Ứng Trầm Lâm và Du Tố vội vã chạy đến, trực tiếp vượt qua hắn bước vào phòng điều khiển.

Quý Thanh Phong: "Hả?"

Ứng Trầm Lâm đi thẳng vào hệ thống chính với mục đích rõ ràng, ngay sau đó mở hệ thống kiểm tra ra.

Các kỹ thuật viên cơ giáp ở bên cạnh thấy vậy liền tiến lại gần, có vẻ không hiểu tại sao Ứng Trầm Lâm lại mở hệ thống kiểm tra. Nếu hệ thống kiểm tra có tác dụng, thì bọn họ đã không phải lo lắng phòng ngừa sự tấn công của các chất ô nhiễm cấp S.

Chỉ là, bọn họ nhìn một lúc, nhận ra Ứng Trầm Lâm không kiểm tra dữ liệu bên ngoài, mà là trực tiếp mở hệ thống kiểm tra để kiểm tra mức độ ô nhiễm trong toàn bộ căn cứ tháp cao.

Rất nhanh chóng, tình hình ô nhiễm ở các khu vực khác nhau trong căn cứ tháp cao được hiển thị ra, những con số dày đặc khiến người ta cảm thấy chóng mặt. Ứng Trầm Lâm nhanh chóng chuyển qua từng vị trí của các máy kiểm tra, khiến các kỹ thuật viên cơ giáp ở bên cạnh không hiểu gì cả.

Quý Thanh Phong tiến lại gần hỏi: "Cậu đang làm gì vậy?"

"Xác định tình trạng ô nhiễm." Ứng Trầm Lâm giải thích nói.

Các kỹ thuật viên cơ giáp nhìn nhau, không hiểu liệu có thể nhìn ra điều gì từ đây không?

Khi bọn họ tiến vào, bọn họ cũng đã chú ý thấy mức độ ô nhiễm trong căn cứ tháp cao cao hơn mức ô nhiễm trước kia, rõ ràng mức độ ô nhiễm thay đổi theo khu vực. Nhưng điều này cũng không thể đưa ra kết luận gì, chẳng lẽ Ứng Trầm Lâm cho rằng chất ô nhiễm cấp S mà bọn họ không thể tìm thấy đang ẩn náu trong căn cứ tháp cao này.

Nghĩ đến đây, các kỹ thuật viên cơ giáp cũng theo Ứng Trầm Lâm quan sát. Sau khoảng năm phút, bọn họ không phát hiện được báo cáo ô nhiễm nào vượt quá 6000.

"Trong này có giá trị ô nhiễm bất thường, nhưng không có báo cáo nào vượt quá 6000."

"Chất ô nhiễm cấp S đó chắc chắn ở ngoài căn cứ tháp cao rồi. Làm sao có thể có một chất ô nhiễm giấu kỹ như vậy, chẳng lẽ dị năng của nó là ẩn nấp."

"Trong hệ thống cũng không có ghi chép nào về dữ liệu, liệu chất ô nhiễm này có phải xuất hiện một cách bất ngờ không?"

Ngay khi mọi người còn đang nghi hoặc, Ứng Trầm Lâm đang đứng trước hệ thống chính, đột nhiên nói: "Tôi có thể đã tìm thấy nó rồi."

"Không thể nào? Con quái vật đó thật sự ở trong tháp cao sao?" Quý Thanh Phong nghĩ đến đây bỗng cảm thấy rùng mình, hắn không chắc chắn mở to hai mắt nhìn chằm chằm vào dữ liệu trên màn hình chính. "Làm sao mà cậu nhìn ra được?"

"Giá trị ô nhiễm trong căn cứ cũng không giống như có chất ô nhiễm cấp cao?"

"Những con số vừa rồi, cái cao nhất có hơn 3000, cái thấp nhất có một hai nghìn, mà cái này còn chưa đạt đến mức độ biến dị cấp A nữa."

Du Tố nhìn thấy giá trị ô nhiễm trong phòng thí nghiệm, bỗng hiểu ra: "Chất ô nhiễm cấp S không ở đây."

"Ừ, nó đúng là không ở trong này." Ứng Trầm Lâm không tiếp tục chuyển qua các máy kiểm tra nữa, mà điều chỉnh lại hệ thống kiểm tra, đưa tất cả báo cáo giá trị từ các máy kiểm tra trong căn cứ lên màn hình theo thang màu sắc. Ngay lập tức, trên màn hình chính xuất hiện những sắc đỏ đậm nhạt khác nhau.

Những khu vực màu đỏ đậm và đỏ nhạt đan xen nhau, giống như những mảng màu gợn sóng.

Khu vực gần vòng phòng thủ hiển thị màu đỏ nhạt, nhưng trong căn cứ tháp cao lại phân bố theo độ đậm nhạt khác nhau.

Các kỹ thuật viên cơ giáp trước đó không cảm nhận được gì, nhưng khi nhìn thấy bức tranh này, tất cả bọn họ đều biểu lộ vẻ kinh ngạc.

"Hệ thống hỏng rồi à?!"

"Đúng vậy! Làm sao có thể có sự thay đổi ô nhiễm chỉ cách nhau vài chục mét như vậy?"

"Các cậu nhìn khu vực phòng thí nghiệm kìa! Sao trong đó chỉ có giá trị ô nhiễm 2000? Mà ngoài hành lang phòng thí nghiệm lại có tới 3000!"

Theo logic thông thường, nơi có mức ô nhiễm cao nhất trong căn cứ sẽ là các khu vực như phòng thí nghiệm, ví dụ như phòng thí nghiệm nghiên cứu độc tố từ các chất ô nhiễm cấp B. Tuy nhiên, trong thực tế, phòng thí nghiệm chỉ có mức ô nhiễm khoảng 2000, trong khi hành lang ngoài phòng thí nghiệm lại có mức ô nhiễm từ 2000+ thậm chí đến 3000.

Du Tố nói: "Vì trong căn cứ tháp cao có hệ thống giảm ô nhiễm."

Bên trong căn cứ tháp cao có đủ loại phòng thí nghiệm, nơi này vừa đảm nhận nhiệm vụ duy trì sự vận hành bình thường của hệ thống sao Thiên Vực, vừa đóng vai trò nghiên cứu khoa học. Vì vậy, trong căn cứ tháp cao có các phòng quan sát ô nhiễm, phòng nghiên cứu và các khu vực tương tự.

Tháp cao bình thường chỉ có người máy vận hành, nhưng để phục vụ cho việc quản lý, bảo trì và thu thập dữ liệu từ nhân viên của Cục Quản lý, tháp cao được trang bị các thiết bị giảm ô nhiễm. Đặc biệt là ở một số phòng quan sát, phòng thí nghiệm, nơi có mức độ ô nhiễm cao nhất trong tháp, các biện pháp giảm ô nhiễm cũng được triển khai mạnh mẽ hơn.

Các kỹ thuật viên cơ giáp vẫn không hiểu: "Dù có lắp đặt thiết bị giảm ô nhiễm, khu vực có giá trị ô nhiễm cao nhất trong tháp cao vẫn phải là các phòng thí nghiệm chứ, hành lang đâu có chất ô nhiễm đâu mà --- ---"

Mức ô nhiễm như vậy rõ ràng là không bình thường.

Ứng Trầm Lâm nhìn vào biểu đồ màu sắc, bình tĩnh giải thích: "Các anh không phát hiện ra sao? Những khu vực có màu nhạt hơn đều là nơi đã lắp đặt rất nhiều thiết bị giảm ô nhiễm, còn những khu vực có mức ô nhiễm cao lại là nơi ít thiết bị giảm ô nhiễm hơn. Bởi vì ngay từ đầu, mức ô nhiễm của toàn bộ sao Thiên Vực đều ở mức bình thường, chỉ có điểm trạm C của tháp cao là có báo cáo giá trị ô nhiễm 6000 bất thường."

Cậu nhanh tay lấy ra dữ liệu từ phòng thí nghiệm độc tố cấp B, sử dụng thiết bị trong phòng thí nghiệm để kiểm tra gần hơn, dữ liệu hiển thị đúng với báo cáo ô nhiễm của chất ô nhiễm cấp B, với mức ô nhiễm khoảng 1000. Mức ô nhiễm này không thể nào đạt đến 2000 trong phòng thí nghiệm được.

"Nói cách khác, giá trị ô nhiễm của chính chất ô nhiễm không thay đổi, độc tố cấp B sẽ có báo cáo cấp B, Bách Tuế Lan cấp S sẽ có báo cáo cấp S, hệ thống kiểm tra hoàn toàn không hỏng." Ứng Trầm Lâm nói, "Lý do báo cáo ô nhiễm vượt quá 6000, rất có thể là vì chúng ta đang ở bên trong chính chất ô nhiễm cấp S này."

Lâm Nghiêu ngẩn người một chút: "Ở bên trong? Chúng ta đang ở bên trong bụng của nó à?"

Ứng Trầm Lâm: "Không phải, dị năng của chất ô nhiễm này rất có thể là một dạng dị năng không gian hoặc dị năng lĩnh vực, nó có thể phân tán giá trị ô nhiễm của mình, hoàn toàn mô phỏng lại môi trường xung quanh, hòa nhập vào môi trường đó."

Anh Lưu, người đã nghe Ứng Trầm Lâm và Du Tố phân tích từ nãy đến giờ, đột nhiên mở miệng nói: "Có phải dị năng mô phỏng không! Tôi thường thấy loại dị năng này ở một khu ô nhiễm khác. Có một loại chất ô nhiễm như tắc kè hoa, có thể hoàn toàn hòa mình vào trong môi trường."

"Ừm, nhưng dị năng mô phỏng sẽ không có phạm vi ảnh hưởng rộng như vậy, rất có thể là dị năng không gian." Ứng Trầm Lâm tiếp tục giải thích: "Nó có thể hoàn toàn hòa nhập vào khu vực này, cơ thể nguyên thủy của nó có thể là một chất ô nhiễm cấp A, mức độ ô nhiễm của nó giống với mức ô nhiễm trung bình của khu vực ô nhiễm sao Thiên Vực, vì vậy hệ thống kiểm tra không phát hiện ra nó, báo cáo chỉ hiển thị mức ô nhiễm cấp A giống với mức ô nhiễm của sao Thiên Vực."

"Cho đến khi nó tiến hóa lên cấp S, mức ô nhiễm của nó đạt trên 6000, hệ thống kiểm tra của sao Thiên Vực phát hiện ra báo cáo bất thường, mức độ ô nhiễm toàn bộ sao Thiên Vực bắt đầu bị ảnh hưởng."

Chất ô nhiễm này, với khả năng mô phỏng giống như dị năng không gian, rất có thể đã bao trùm khu vực xung quanh điểm trạm C trong bán kính hàng trăm dặm, chính nó là nguồn ô nhiễm chính. Mức độ ô nhiễm trung bình trong phạm vi không gian của nó sẽ được điều chỉnh theo mức ô nhiễm của chính nó.

Lâm Nghiêu: "A?"

Quý Thanh Phong vỗ nhẹ lên vai Lâm Nghiêu, cố gắng giải thích theo cách hiểu của mình: "Ý là chất ô nhiễm cấp S này đã tạo ra một cái vòng tròn lớn, trong vòng tròn của nó, tất cả các báo cáo ô nhiễm đều trên 6000. Chúng ta hiện đang ở trong vòng tròn của nó, cho nên chúng ta vẫn luôn không thể tìm thấy nó."

"Không gian mô phỏng! Thảo nào!"

"Cho nên mức ô nhiễm trong căn cứ tháp cao lại cứ bất thường như vậy."

Ví dụ, nếu nó chỉ có 5000, thì mức ô nhiễm trong không gian đó sẽ là 5000, gần giống với mức ô nhiễm trung bình của sao Thiên Vực, cho nên không bị phát hiện.

Nhưng khi nó tiến hóa lên cấp S với mức ô nhiễm 6000, thì mức ô nhiễm trung bình trong không gian đó đạt đến 6000, hệ thống kiểm tra của sao Thiên Vực phát hiện ra báo cáo biến dị.

Nếu không có hệ thống phòng thủ của căn cứ tháp cao, thì khu vực trong phạm vi không gian của nó cũng sẽ có mức ô nhiễm trên 6000.

Với hệ thống phòng thủ tầng đầu tiên và các thiết bị giảm ô nhiễm phủ đầy trong căn cứ, mức ô nhiễm đã giảm dần, vì vậy mới xuất hiện tình trạng mức ô nhiễm kỳ lạ như vậy.

Lúc này, một kỹ thuật viên cơ giáp vẫn không hiểu, lên tiếng hỏi: "Nhưng có một điều không hợp lý, nếu nó chỉ dùng không gian để bao trùm khu vực này, tại sao lại có rất nhiều chất ô nhiễm tập trung gần căn cứ tháp cao như vậy? Dù là chất ô nhiễm cấp cao có thể điều khiển những chất ô nhiễm cấp thấp, nhưng sao lại có thể ảnh hưởng đến quá nhiều chất ô nhiễm như vậy cùng một lúc?"

Ứng trầm Lâm nghe vậy đang định nói ra một suy nghĩ khác trong đầu mình, thì lúc này Du Tố ở bên cạnh đột nhiên mở miệng nói: "Các cậu đã nghe về chất ô nhiễm cấp S có hai dị năng chưa?"

Quý Thanh Phong ngạc nhiên nói: "Trong Tinh Minh không có ghi chép nào về chất ô nhiễm có hai dị năng."

"Hoặc có thể nói cách khác, các cậu đã nghe về viên tinh thể dị năng cấp S với hai thuộc tính chưa?"

Du Tố lười biếng nói: "Thường thì, chất ô nhiễm không thể có hai dị năng, nhưng có một loại dị năng có thể mang hai thuộc tính. Sao Đệ Tam từng phát hiện một viên tinh thể dị năng cấp S với hai thuộc tính dị năng, nó có dị năng gọi là [Tăng cường Âm Dương], đó là dị năng của một con xà vương biến dị cấp S. Nọc độc của nó khi cắn kẻ thù sẽ làm suy yếu đối phương, nhưng khi cắn chính mình lại có hiệu quả tăng cường năng lực."

"Vì vậy, nếu chất ô nhiễm này có dị năng không gian, rất có thể không gian của nó còn có hiệu quả tăng cường nữa."

Tinh thể dị năng cấp S có hai thuộc tính!? Đây chính là bảo vật trong các viên tinh thể dị năng cấp S, báu vật vô giá!

Quý Thanh Phong phản ứng lại, nói: "Nếu là tăng cường... thì đúng là có thể. Nó có thể tăng cường khả năng điều khiển các chất ô nhiễm cấp thấp của mình."

Điều tạo ra môi trường như vậy bên ngoài tháp cao điểm trạm C không phải là độc tố trong phòng thí nghiệm, mà là năng lực của chất ô nhiễm chưa rõ tên này có khả năng lớn hơn.

Chất ô nhiễm này không chỉ có thể ẩn mình trong sao Thiên Vực, mà còn có thể điều khiển các chất ô nhiễm khác để che giấu sự tồn tại của mình.

Lâm Nghiêu bắt đầu cảm thấy đau đầu: "Nhưng theo các anh nói, làm sao chúng ta có thể tìm ra nó được? Kiểm tra mức ô nhiễm không phải là không thể phát hiện ra nó sao?"

Ứng Trầm Lâm: "Vậy thì đổi cách khác, kiểm tra sinh thể."

Thông thường, để thu thập thông tin về các chất ô nhiễm, người ta sử dụng hệ thống định vị nguồn ô nhiễm đơn giản và nhanh chóng nhất, nhưng hiện tại hệ thống định vị này không có hiệu quả đối với loại ô nhiễm này, vì vậy chỉ có thể sử dụng hệ thống phát hiện sinh mệnh ban đầu. Hệ thống này có thể sử dụng đặc điểm sinh học để tìm ra tất cả các sinh vật hoạt động trong khu vực, bao gồm cả con người và ô nhiễm.

Sau khi Ứng Chân Lâm nói xong, bên cạnh, một kỹ thuật viên cơ giáp đã nhanh chóng mở hệ thống này để tiến hành kiểm tra khu vực xung quanh tháp cao, chỉ là khi thiết bị kiểm tra hoạt động, bản đồ kiểm tra đầy những điểm đỏ dày đặc.

Kiểm tra sinh vật đúng là có thể sử dụng, nhưng mẹ nó, toàn bộ khu vực bên ngoài tháp cao đều là ô nhiễm, dữ liệu sinh vật lên đến hàng nghìn hàng vạn!

Lâm Nghiêu vẻ mặt ngơ ngác: "Làm thế nào để tìm cái này? Mọi người đến tìm lỗi sao?"

Quý Thanh Phong lẩm bẩm nói: "Cậu đã chơi qua trò tìm lỗi dày đặc thế này chưa???"

"Thực hiện phép loại trừ, loại bỏ thông tin về các chất ô nhiễm đã biết ở xung quanh, sau đó khoanh vùng những cái còn lại."

Ứng Trầm Lâm liếc nhìn tiến độ khôi phục của thiết bị kiểm tra, còn 30 phút nữa, nếu thực sự là hai đặc tính không gian + tăng cường, thì chắc chắn chất ô nhiễm này rất linh hoạt...

Nghĩ đến đây, cậu nhanh chóng nói: "Việc khoanh vùng nó giao cho các anh, tôi ra ngoài tháp cao xem tình hình, hệ thống khôi phục xong sẽ gửi yêu cầu liên lạc tới tất cả các kỹ thuật viên cơ giáp."

Nói xong, cậu liền rời khỏi phòng điều khiển trung tâm.

Thông tin sinh vật thực sự quá nhiều, không thể dùng phương pháp khoanh vùng ô nhiễm để xác định.

Trong đám điểm đỏ dày đặc, có quá nhiều thông tin sinh vật mà bọn họ không rõ.

Khi người vừa rời đi, anh Lưu run rẩy nhìn vào màn hình đầy những điểm đỏ dày đặc nói: "Công trình tính toán này khá lớn, ít nhất có hơn 50 loại ô nhiễm xung quanh, nếu trong hệ thống không có dữ liệu, chúng ta còn phải hỗ trợ loại trừ các loài biến dị, rồi từ những loài biến dị này tìm ra mục tiêu khả nghi... Cái này chắc phải dùng mắt người nhận diện đúng không?"

Một người đứng bên cạnh an ủi nói: "Mắt người nhận diện, không sao đâu, người anh em Ứng không có ở đây, nhưng chúng ta còn có 6 đôi mắt. Đúng không?"

Vừa mới dứt lời, hắn quay đầu nhìn về phía những người khác, kết quả là thấy cánh cửa của phòng điều khiển trung tâm mở toang, trống rỗng, như thể tiết lộ vẻ quyết đoán và nhanh chóng của những người khác vừa mới rời đi.

Trong phòng điều khiển trung tâm rộng rãi, chỉ còn lại ba kỹ thuật viên cơ giáp, bao gồm cả hắn. Người đứng gần cửa thấy vậy liền rụt chân lại, ho khan một tiếng, ngượng ngùng nói: "À tôi chỉ muốn ra ngoài xem thử, anh Lưu, anh nói muộn rồi, đám người KID đi theo người anh em Ứng, đều chạy hết rồi.'"

Anh Lưu: "?"

Một kỹ thuật viên cơ giáp khác ngơ ngác nhìn vào thông tin điểm đỏ trên màn hình: "Ừm... Anh Lưu, có lẽ bây giờ chúng ta phải dùng ba đôi mắt để làm phương pháp loại trừ rồi."

Trong hành lang, Ứng Trầm Lâm nhanh chóng vòng qua góc hành lang, sợi dây đỏ quấn quanh cổ dần dần dao động theo từng nhịp chạy cùng với cổ áo rộng. Chẳng bao lâu sau, những rung động nhỏ từ chiếc chìa khóa bên dưới sợi dây đỏ phát ra, làm cho vật lưu trữ chạm vào nó cũng sáng lên.

Ứng Trầm Lâm bỗng chốc dừng bước, như thể nhận ra điều gì, cúi đầu xuống thì thấy ánh sáng đỏ tươi.

Cậu ngạc nhiên, khi lấy chiếc chìa khóa treo trên cổ ra, ánh sáng đó đã dần dần tối đi, chỉ để lại trên bề mặt của vật lưu trữ nhỏ chứa tinh thể dị năng cấp S gắn vào chìa khóa cơ giáp có một vết nứt sâu.

Khi Du Tố đi xuống, thấy Ứng Trầm Lâm dừng lại tại chỗ mà không đi, dường như đã bỏ thứ gì đó vào trong cổ áo.

Ở trên cao, trên tháp cao của trạm gốc.

Trong bóng tối, có một loại ô nhiễm hình thù kỳ dị đang nằm rạp bên ngoài lớp bảo vệ của tháp cao, cái miệng mở rộng lộ ra những chiếc răng nanh dài, đôi mắt đỏ tươi như máu vẫn đang dõi theo vài bóng hình đang chạy trong lớp bảo vệ, giữa những chiếc răng nanh rỉ ra vài giọt nước bọt.

--- Wattpad @_Tradaocamxa ---

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me