Dm Edit Tro Choi Dang Tai Long That
Chương 019: Đứng trước nhan sắc nghiêng thành đổ nước của anh, lũ đàn ông kia khẳng định không cầm lòng được!Chỉ dùng một câu ngắn ngủi mà bóc trần được nhiều sự phê pha như vậy, Tống Thích đúng là một nhân tài.Tạ Tịch xuất phát từ căn nguyên bén rễ ở thế giới trước, đã hình thành bóng ma tâm lý rất nặng nề đối với chữ gay, liền im hơi lặng tiếng cách xa cậu ta một chút.Tống Thích lại quá mẫn cảm, còn cho là Tạ Tịch ghét bỏ mình hèn mọn: "Tui cũng không muốn mà, là tại hệ thống phân cho tui cái nhiệm vụ như vậy, tui còn có thể làm sao!"Tạ Tịch: "..." Đặt mình vào hoàn cảnh của người khác mà tưởng tượng, tự dưng thấy cậu ta thật đáng thương.Tống Thích lại hỏi cậu: "Còn anh thì sao, nhiệm vụ chính của anh là gì thế?"Tạ Tịch khựng lại một chút, tuy cái túi khóc gay này nhìn vừa vô hại vừa đáng thương, nhiệm vụ chính cũng quằn quại gần chết, nhưng những việc này toàn là nói miệng, chân tướng thật sự như thế nào không dễ đoán được. Tạ Tịch đã đơn độc quá lâu, hầu như đối với ai cũng đều giữ một mức cảnh giác cơ bản. Tống Thích trông thì có vẻ đần độn, ngược lại không phải ngốc thật, cậu ta mò mẫm một hồi, dưới góc phải tầm mắt Tạ Tịch bỗng xuất hiện một hàng chữ nhỏ: 【 Người chơi Tống Thích, nhiệm vụ chính thu gom quần lót của thiếu nữ trong trấn, vừa gửi lời mời kết bạn." 】Nguyên lai còn có thể chứng minh thân phận bằng cách này. Tạ Tịch bấm chấp nhận lời mời.Tống Thích hoảng sợ thốt lên: "Chời má, nhiệm vụ chính của anh là thu thập tim rồng hả!"Tạ Tịch nhìn cậu ta, hỏi: "Thì sao?" Ngó điệu bộ này của Tống Thích, chắc là đã biết cái gì đó.Tống Thích ỉu xìu đáp: "Nhiệm vụ chi nhánh của tui cũng là thu thập tim rồng."Thấy Tạ Tịch vẫn đực mặt ra, Tống Thích bèn giải thích nghi hoặc cho cậu: "Đây là nhiệm vụ màu xanh da trời mà tui táng gia bại sản mới xoát được đó."Nhiệm vụ chính không nhìn thấy được cấp bậc, cho dù là thu thập tim rồng hay là thu gom quần lót, tất cả mọi người đều phải hoàn thành thì mới có thể rời khỏi trò chơi, vậy nên phân chia phẩm cấp cũng chẳng có ý nghĩa gì cả. Thế nhưng các nhiệm vụ liên quan của cùng một trò chơi sẽ có tính tương thông với nhau, thường xuyên xảy ra tình huống nhiệm vụ chi nhánh của người này lại là nhiệm vụ chính của người khác, cứ bắc cầu như thế liền suy đoán ra được cấp bậc của nhiệm vụ chính.Đây là một trò chơi cấp D, phẩm sắc cao nhất của nhiệm vụ chi nhánh cũng chỉ tới màu xanh da trời, Tống Thích liều mạng mới xoát ra được, vậy mà nhiệm vụ chính của Tạ Tịch lại là nó.Nếu như có người nhận được nhiệm vụ chi nhánh là thu gom quần lót, Tống Thích sẽ có thể nhìn thấy cấp bậc nhiệm vụ chính của mình, chả cần suy nghĩ, 100% là màu xám, là cái đẳng thấp kém nhất mà ngay cả trình độ phổ thông cũng không với tới được. Không so sánh sẽ không có đau thương, Tống Thích ai oán: "Sao số anh đỏ vậy..."Tạ Tịch không mở miệng khiến người ta đau lòng thêm.Nhưng Tống Thích lại cứ hỏi hết cái này đến cái khác: "Nghiệm vụ chi nhánh của anh là gì vậy? Cấp bậc như nào? Để tui kể anh nghe, vì xoát cho bằng được cái nhiệm vụ thu thập tim rồng, tui đốt tận ba vạn ngân tệ lận đó!"Hóa ra nhiệm vụ chi nhánh có thể đổi mới được, Tạ Tịch không biết vụ này, nguyên nhân là vì cậu vừa xoát lần đầu đã ra ngay phẩm sắc màu xanh da trời cao cấp nhất ở thời điểm hiện tại, hai nhiệm vụ ngon nhất trong toàn bộ trò chơi đều bị cậu đút vào túi cả, hệ thống tự nhận định là cậu không có nhu cầu đổi nữa, nên cũng không hiển thị nhắc nhở luôn.Tống Thích thì đen thôi đỏ quên đi, cậu ta liệt kê: "Nhiệm vụ chi nhánh đầu tiên của tui là thu thập tất thối của Vương lão nhị, cái thứ hai là thu thập gậy nanh sói của Tôn đại nương, cái thứ ba..."Cậu ta ngồi huyên thuyên một lúc lâu, Tạ Tịch thương hại người nọ đồng thời cũng bắt đầu cân nhắc mãnh liệt về việc chuyển chức, sao mà cảm thấy cái chức nghiệp người thu thập này tràn đầy hơi thở của sự thiểu năng! "Ba trăm ngân tệ một lần, tui xoát ròng rã một trăm lần mới ra được nhiệm vụ thu thập tim rồng đó..." Nói đến đây Tống Thích lại muốn khóc.Tạ Tịch: "..."Tống Thích nói tiếp: "Ba vạn ngân tệ này còn là phí chia tay mà thằng bồ cũ khốn nạn của tui để lại nữa!"Tạ Tịch: "......"Tống Thích nhịn hết nổi, khóc thành một con chó ngốc: "Sao tui thảm quá vầy nèeeeee!"Khóe miệng Tạ Tịch co giật, trước giờ cậu không quen an ủi người khác, nên đành ngậm miệng làm thinh. Tống Thích lại chủ động tìm chết: "Tịch ca, nhiệm vụ chi nhánh của anh là gì vậy? Kể nghe một chút để an ủi tui đi!" Hai người bọn họ đã thêm bạn nhau rồi, tự động biết tên đối phương. Tạ Tịch hơi chần chừ.Tống Thích không hề nghĩ nhiều, căn cứ vào định luật bảo toàn vận may, nhiệm vụ chính đã bạo như vậy, nhiệm vụ chi nhánh khẳng định là nát bét.Tạ Tịch càng không muốn nói, Tống Thích càng tò mò: "Nói tui biết đi mà, cũng đâu thể nào hố cha hơn cái vụ thu gom quần lót của tui được?"Dĩ nhiên là không rồi... Tạ Tịch nghĩ ngợi một chút, cảm thấy chỉ nêu tên nhiệm vụ không tiết lộ cấp bậc chắc là được đi, thế nên cậu đáp: "Truy tìm vòi rồng."Tống Thích: "..."Một giây sau, Tống Tiểu Gay nổ tung ngay tại chỗ: "Nhiệm vụ màu xanh da trời, lại là nhiệm vụ màu xanh da trời?!"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me