Dm Hoan Quyen 1 Mau Xuyen My Nhan Tuyet Sac Bi Giau Kin
Chương 13: 🌈Người đàn ông bóp lấy má cậu, gương mặt Phong Dao sững sờ.Chuyện gì vậy? Sao lại đột nhiên biến thành Cố Lệ rồi?Khóe mắt Phong Dao phủ một tầng hơi nước, cơ thể bắt đầu run rẩy theo bản năng vì tất cả những gì đã xảy ra tối qua.Cố Lệ không bỏ qua vẻ mặt của cậu, nhìn thân thể vô thức run lên, đầu ngón tay hắn vuốt dọc sống lưng cậu.Ánh mắt liếc sang tấm rèm cửa đã bị kéo kín, trong đầu hỗn loạn thoáng lóe lên một tia sáng.Vậy nghĩa là chỉ ban ngày Cố Liệt mới xuất hiện, một khi ánh sáng mặt trời bị che đi thì Cố Liệt sẽ biến mất?!Đồng tử Phong Dao khẽ run lên, cậu nhìn người đàn ông đang ác ý chơi đùa đầu lưỡi mình, vô thức nuốt nước bọt.Cố Liệt bị ngốc à? Lại còn tự tay kéo rèm cửa?!"Đang nghĩ đến Cố Liệt à?" Giọng Cố Lệ trầm thấp, ánh mắt từ trên cao nhìn xuống, không rõ vui giận.Dây xích nơi thắt lưng bị kéo mạnh, trói cả hai tay cậu cố định trên đỉnh đầu."Vậy thì chọn đi, xem ta với Cố Liệt, ai khiến em hài lòng hơn."Miệng Phong Dao mở ra, giống như con mồi bị bóp nghẹt cổ họng, đến cả tiếng kêu cầu xin cũng bị nuốt trở vào.【Giá trị cấm kị của phản diện +10, +15】Nghe tiếng giá trị cấm kị tăng không ngừng, hàng mi đen dài của cậu phủ kín ánh sáng lóe lên nơi đáy mắt.Bàn tay hắn bóp lấy cổ cậu, nụ cười của hắn vừa thú vị vừa bệnh hoạn: "Giờ thì, em yêu ai hơn, ta hay Cố Liệt?"Đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm qua môi, Phong Dao nhìn hắn, giọng khàn khàn và mê hoặc: "Hôn em đi."【Giá trị cấm kị của phản diện +30, tiến độ nhiệm vụ 87%】Vẫn còn quá chậm.Mười ngón tay đan vào nhau, Phong Dao nhìn vào đôi mắt đen thăm thẳm của Cố Lệ. Lòng tham và dục vọng vô biên như vực sâu đang siết chặt lấy cậu."Anh với Cố Liệt, ai yêu em hơn?"Giọng nói khàn khàn hơi cao lên một chút, lời của Phong Dao như mang theo ý cười.Rõ ràng đang ở thế yếu, nhưng cậu lại chẳng chút chật vật, đôi mắt tuyệt đẹp kia vẫn lấp lánh đầy mê hoặc.Cố Lệ cúi đầu nhìn dấu răng vừa mới cắn ra trên xương quai xanh của cậu, giọng hắn không rõ cảm xúc: "Em nghĩ sao?"Phong Dao tựa vào gối mềm, đổi một tư thế thoải mái, dây xích trên eo vang lên tiếng loảng xoảng vì động tác đó.Ngón tay cậu móc lấy sợi xích trói mình, cánh tay còn in rõ vết hằn đỏ vừa mới bị siết ra."Nếu em biết thì đâu cần hỏi anh."Cố Lệ dùng đầu lưỡi đẩy nhẹ hàm răng sắc nhọn, lòng bàn tay từ tốn siết lấy vòng eo Phong Dao.Tiếng bật cười trầm khẽ phát ra từ lồng ngực, hắn từ trên cao nhìn xuống cậu. Thân thể hắn đè lên người Phong Dao: "Vậy giữa ta và Cố Liệt, em muốn chọn ai?"Phong Dao chớp đôi mắt ươn ướt nước, ánh mắt dừng lại trên đôi môi mỏng kia, rồi nghiêng người hôn nhẹ lên đó."Em chẳng đã nói rồi sao? Ai cho em thứ em muốn, em sẽ chọn người đó."【Giá trị cấm kị của phản diện +50, tiến độ nhiệm vụ 89%】Làn da trắng mịn phủ một lớp mồ hôi, hơi thở của Phong Dao đã bắt đầu nặng nề.Chỉ thiếu một chút nữa thôi.Giường nằm sát cửa sổ, ánh mắt Phong Dao liếc về phía rèm gần trong gang tấc.Ước chừng khoảng cách một cách sơ sài, cậu khẽ nghiêng người sang bên trái, rướn chân căng đầu ngón nhẹ móc một cái.Ánh sáng mỏng manh lách qua khe rèm chiếu vào trong phòng, động tác của Cố Lệ rõ ràng khựng lại.Dục vọng cuồng loạn dính nhớp như thể rơi vào bùn lầy, bắt đầu giãy giụa. Nhân lúc hắn dừng lại, Phong Dao bật dậy kéo mạnh rèm cửa ra.Người đàn ông trước mặt chẳng biết tỉnh từ khi nào, đôi mắt đen lạnh lùng không chớp nhìn cậu. Dục vọng chiếm hữu không hề che giấu và ánh nhìn méo mó khiến người ta rùng mình.Phong Dao nâng cánh tay mảnh khảnh lên, dang ra như muốn ôm lấy người kia."Chào mừng anh quay về, Cố Liệt."Dây xích nơi thắt lưng khóa chặt thân thể Phong Dao. Cậu chính là chú chim hoàng yến được giấu kín nơi đây, là báu vật mặc hắn chiếm lấy.Cánh tay rắn rỏi ôm trọn thân thể mảnh mai không đầy một vòng tay ấy vào lòng.【Giá trị cấm kị của phản diện +20, tiến độ nhiệm vụ 90%】Tiếng kim loại ma sát vang lên bên tai."Vậy thì, tiếp tục đi."【Giá trị cấm kị của phản diện +5】Phong Dao thở dài trong lòng.Mẹ nó, đúng là số khổ.Nhưng... người bị xích lại, thật sự chỉ có mỗi cậu sao?Phong Dao không nhớ rõ mình đã làm bao nhiêu lần và thiếp đi lúc nào. Đến lúc cậu tỉnh lại, trời đã về chiều.Cậu chống người bước người xuống giường, đi vào phòng tắm.Nhìn gương mặt mình trong gương, Phong Dao không kìm được mà hít mạnh một hơi.Một thân thể, hai tính cách, mẹ nó làm kiểu gì mà có khí thế như một đội quân vạn mã thế chứ?Ngâm mình trong bồn tắm, nước nóng bao bọc lấy cơ thể, thần kinh căng cứng của Phong Dao cuối cùng cũng được thả lỏng đôi chút.【Hệ thống, có tra được vị trí hiện tại của tôi không?】【Ký chủ, hiện tại cậu đang ở biệt thự lưng chừng núi ngoại ô, biệt lập hoàn toàn với nơi ở trước đây.】Phong Dao mở mắt, gương mặt hơi co rút lại trong thoáng chốc.【Cái dáng vẻ này mẹ nó là sao đây hả?!】Đôi mắt của hệ thống bị che bằng một mảnh vải đỏ chói: 【Chúng tôi – hệ thống mới, đều được đào tạo bài bản trước khi thực hiện nhiệm vụ, tuyệt đối không ăn đậu hũ của ký chủ!】【Nghe nói là hệ thống hàng xóm trước kia tên Thúy Hoa chuyên gài bẫy để nhìn lén ký chủ mình, bị tố cáo rồi, nên giờ hệ thống nào lên cũng phải huấn luyện chuyên nghiệp hết.】Ngón tay Phong Dao chống lên huyệt thái dương: 【Có thể chuẩn bị cho tôi cái điện thoại không?】【Tôi đã chuẩn bị sẵn máy dự phòng cho cậu rồi ký chủ! Dữ liệu trong điện thoại cũ tôi cũng đã sao lưu toàn bộ rồi!】Hệ thống hí hửng đưa điện thoại cho Phong Dao như dâng báu vật.Phong Dao khẽ chạm tay lên hình ảnh chiếu ra từ hệ thống, nhận lấy điện thoại rồi lướt màn hình.Ánh mắt càng lúc càng sáng, đầu lưỡi liếm nhẹ môi, Phong Dao lại nằm xuống bồn tắm.【Điện thoại tạm cất đi đã.】Hệ thống cất máy xong, nhanh chóng biến mất.Cậu bước ra khỏi phòng tắm, trong phòng chẳng có ai. Phong Dao ngồi xuống ghế sofa gần ban công, thu mình lại, có vẻ hơi lơ mơ buồn ngủ.【Giá trị cấm kị của phản diện +10】Đôi mắt khẽ hé mở, Phong Dao nhếch môi cười.Cậu biết mà, sao phòng này có thể không có camera được.Mới thả mồi đã cắn câu rồi.Xác nhận suy đoán xong, Phong Dao lại lười biếng co người nằm nhắm mắt lại."Bang bang bang!!!"Tiếng đập kính dữ dội đánh thức cậu, Phong Dao ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ — là Kỷ Lộ Thịnh.Ánh mắt anh đầy lo lắng và phẫn nộ, tay siết thành nắm đấm đập mạnh vào kính.Kính nứt toác thành vô số vết rạn, như quân bài domino nổ tung rồi vỡ vụn rơi hết xuống.Kỷ Lộ Thịnh nhìn thấy xích sắt nơi eo Phong Dao cùng dấu hôn đỏ chói mắt trên chân cậu, đồng tử anh co rút mạnh."Nhà họ Cố dám đối xử với cậu như vậy! Bọn họ đúng là súc sinh!!"Tay nắm lấy cổ tay Phong Dao, ánh mắt Kỷ Lộ Thịnh kiên định: "Tôi sẽ đưa cậu ra khỏi đây."Phong Dao không bất ngờ khi Kỷ Lộ Thịnh tìm được mình. Dù sao theo bối cảnh thế giới này, anh là con trai độc nhất nhà họ Kỷ, gia thế hiển hách.Chỉ cần cậu để lộ chút manh mối, Kỷ Lộ Thịnh sẽ nhanh chóng tra ra chân tướng."Cậu đi đi." Phong Dao cụp mắt nhìn sợi xích nơi thắt lưng, cổ tay vô thức muốn giật ra khỏi tay Kỷ Lộ Thịnh.Kỷ Lộ Thịnh nhìn xiềng xích khóa eo cậu, vớ lấy cái đế đèn trên bàn, đập mạnh vào sợi xích."Tôi nhất định sẽ đưa cậu rời khỏi đây!""Ha." Một tiếng cười trầm thấp đầy trêu chọc vang lên ở không xa, Kỷ Lộ Thịnh theo phản xạ ngẩng đầu.Cánh cửa phòng chẳng biết mở ra từ lúc nào, người đàn ông cao lớn đang tựa vào khung cửa nhìn anh.Rõ ràng là hắn đang cười, nhưng trong mắt lại hiện rõ sát ý không hề che giấu.Kỷ Lộ Thịnh cảnh giác nhìn chằm chằm đối phương, nhưng ánh mắt hắn lại không hề rơi trên người anh một chút nào."Nhanh như vậy đã liên hệ được với tình nhân, ta đúng là xem thường em quá rồi nhỉ." Ý cười tản mạn nơi đáy mắt hắn dần tan biến, ánh nhìn lạnh băng như giếng cạn khóa chặt lấy Phong Dao."Lại đây."Phong Dao hơi chùn bước, trên mặt hiện lên sự kháng cự rất nhẹ.【Giá trị cấm kị của phản diện +50,tiến độ nhiệm vụ 92%】"Đã vậy... thì không còn cách nào khác rồi." Người đàn ông đứng thẳng dậy, khóe môi lần nữa nhếch lên nụ cười. Nụ cười điên loạn, bệnh hoạn như lây lan tận đáy mắt.Xích sắt nơi eo cậu bỗng nhiên phát ra dòng điện. Cơ thể Phong Dao lập tức mềm nhũn, quỳ sụp xuống đất.Bàn tay to lớn chìa về phía cậu, ngón trỏ khẽ ngoắc nhẹ."Để ta giúp em nhé..."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me