[ĐM/ ON- GOING] Tôi xuyên thành bé con ở Vương Quốc Tinh Linh _ Thanh Tôn
Chương 183: Màn Ra Oai Phủ Đầu
Johnny chuyển tay, đưa luôn khoản tiền đặt cọc vốn định dành phần Bank cho Thư Lê.Thư Lê nhận lấy túi tiền, gương mặt rạng rỡ.Sau khi chốt xong thương vụ làm ăn, tiểu đội Ánh Sáng dưới sự dẫn dắt của người thuê bước lên ván cầu, thuận lợi đi lên chiếc thuyền hàng khổng lồ.Gia tộc Greaves không hổ là thương nhân lão làng của đế quốc Dalia, thuyền hàng này được đóng bằng vật liệu thượng hạng, kết cấu chắc chắn, trang thiết bị đầy đủ. Thủy viên đều là những người cao lớn vạm vỡ, cơ bắp cuồn cuộn, vừa nhìn liền biết ngay là những tay khỏe mạnh tháo vát.Thấy Johnny xuất hiện, nhóm thuyền viên lập tức cung kính hành lễ với hắn. Khi phát hiện phía sau thiếu gia là bảy ma pháp sư, người nào người nấy đều vô cùng tò mò.Đây là lính đánh thuê thiếu gia vừa thuê về à?Thế quái nào mà toàn là những ma pháp sư liễu yếu đào tơ, chẳng có lấy một kiếm sĩ lực lưỡng nào vậy?Hơn nữa, trông đám ma pháp sư này vẫn còn nhỏ tuổi, có ai quá hai mươi chưa? Cấp bậc thế nào? Không lẽ đều chỉ là Ma Pháp Sư học việc?Thuyền trưởng Barb râu ria xồm xoàm bước lên trước hành lễ với Johnny, sau đó dùng ánh mắt soi mói đánh giá Thư Lê và các đồng đội, dò hỏi: "Thiếu gia, chẳng hay bảy vị ma pháp sư này chính là tiểu đội lính đánh thuê mà ngài thuê?"Johnny đáp: "Đúng vậy, họ là tiểu đội Ánh Sáng. Bảy vị Ma Pháp Sư học việc này sẽ phụ trách hộ tống thuyền hàng của chúng ta trong suốt hành trình sắp tới."Barb và nhóm thuyền viên phía sau đều chết lặng."Thiếu gia, ngài đang đùa đấy à?"Ma Pháp Sư học việc thì làm được gì hả? Dù số lượng có đông, cũng không đồng nghĩa với việc họ có thể đấu lại lũ cướp sông hung hãn."Phải đó! Nhìn dáng người gầy nhẳng ốm đến lòi xương của bọn họ đi, tôi chỉ cần dùng một ngón tay cũng có thể ấn ngã được hết!" Một thuỷ viên cao to đứng sau thuyền trưởng bật cười giễu cợt."Hỡi thần Gió - Windis Enol vĩ đại, tôi tên Sperion. Xin ngài lệnh cho nguyên tố gió tụ tập xung quanh tôi, giúp tôi tạo nên cơn lốc cuốn bay tất cả..."Thư Lê khẽ chỉ cây pháp trượng trong tay, ba tên thuyền viên vừa cười cợt lập tức bị một luồng gió xoáy cuốn bổng lên không trung, cả người xoay tít như chong chóng, bay càng lúc càng cao."Á á á á...!"Bị thổi bay lên trời mà chẳng hề được báo trước, ba tên thuyền viên to như gấu đen kêu la hoảng loạn, lo lắng không biết khi nào cơn gió sẽ tan, đến lúc đó, nếu rơi xuống từ độ cao hơn hai chục mét, bọn họ chắc chắn sẽ trở thành cái bánh nhân thịt dẹp lép.Johnny và nhóm thuyền viên sững sờ, đồng loạt ngửa đầu nhìn lên, lo lắng nhìn theo các thuyền viên bị thổi cao trên không trung.Liệu những người này có bị ngã chết không?Thư Lê thấy đã đủ liền dừng tay, nhẹ nhàng vung pháp trượng một cái, cơn lốc nhỏ mang theo ba người kia từ từ hạ xuống, sức gió dần yếu đi, đến khi chỉ còn cách boong tàu khoảng một mét thì tắt hẳn. Ba tên thuyền viên "bịch bịch bịch" rơi xuống, ngồi bệt xuống sàn, mông đau ê ẩm."Ái ui... Ái da...!"Cả ba vừa ôm mông vừa tru tréo.Mấy thuyền viên khác vội chạy tới đỡ ba người dậy, thuận tiện kiểm tra xem bọn họ có bị ném ngã nát mông không.May thay, ba người này da dày thịt thô, bị ném cũng không đến mức gãy xương, chỉ đau ngoài da mà thôi.Johnny và Barb nhìn về phía Thư Lê, muốn nói lại thôi.Thư Lê nheo mắt cười, để lộ hàm răng trắng tinh xinh đẹp: "Xin lỗi nha, vì bị các anh nghi ngờ nên tôi đành phải chứng minh thực lực của mình. Thế nào? Cảm giác tự do bay lượn giữa không trung có phấn khích không? Có kích thích không? He he he...""He he he..." Dicio, Angel, Budno và Amanda đồng loạt nhe răng cười.Kumandi và Es tuy không cười ra tiếng, nhưng khóe môi cũng không giấu nổi ý cười.Cách tốt nhất để dập tắt nghi ngờ chính là để người nghi ngờ tự mình cảm nhận sức mạnh của ma pháp.Nhóm thuyền viên vừa bị chơi một vố, tuy rất không phục nhưng bị Barb trừng mắt liếc một cái, thế là lập tức héo rũ."Bốp bốp bốp..."Johnny vỗ tay cười lớn: "Tốt! Rất tốt! Rất rất tốt!"Sau khi tận mắt chứng kiến uy lực của Ma Pháp Sư học việc, hắn lập tức tự tin hẳn lên, cảm thấy ba ngàn đồng vàng bỏ ra thật xứng đáng."Barb, đội trưởng Sperion, đi thôi, chúng ta vào khoang họp thảo luận kế hoạch hành trình."Trước khi khởi hành, họ cần sắp xếp kế hoạch thật ổn thỏa.Ví dụ như Ma Pháp Sư học việc sẽ phối hợp với thủy thủ ra sao để thuyền hàng di chuyển suôn sẻ nhất.Thấy thiếu gia cười to vui vẻ như vậy, nhóm thuyền viên cũng hiểu tiểu đội lính đánh thuê gồm bảy Ma Pháp Sư học việc này đã được thiếu gia chấp thuận.Nhớ lại cảnh tượng mạo hiểm vừa rồi, nhóm thuyền viên không thể không thừa nhận, ma pháp đúng là đỉnh của chóp. Biết đâu lần này, bọn họ thật sự có thể bình an vô sự trở về vương thành thì sao.Nghĩ đến đây, các thuyền viên bắt đầu dần đặt kỳ vọng vào nhóm bảy Ma Pháp Sư học việc này.Tiểu đội Ánh Sáng theo chân Johnny vào trong khoang thuyền chính, bên trong có một phòng họp có thể chứa hơn mười người. Mọi người quây quanh bàn dài ngồi xuống, Barb lấy một tấm bản đồ sông Etonli ra."Nếu thiếu gia đã tin tưởng các cậu thì tôi cũng không nói nhiều lời vô nghĩa nữa." Barb mở lời: "Tiếp theo, hy vọng các vị phối hợp cùng tôi, cố gắng giảm thiểu tối đa tổn thất. Ít nhất..."Ông ngừng lại một lát, trên gương mặt đầy nét từng trải mang theo chút bi thương."Ít nhất phải đưa thiếu gia về vương thành an toàn."Johnny vỗ vai ông: "Barb, đừng bi quan như vậy! Chúng ta phải tin tưởng đội trưởng Sperion và các đồng đội của cậu ấy."Thư Lê nghiêm túc nói: "Nếu đã có gan nhận nhiệm vụ, chúng tôi tất có bản lĩnh bảo vệ tất cả mọi người."Es cúi đầu nhìn bản đồ từ trên xuống dưới, rồi duỗi ngón tay thon dài chỉ vào một đoạn sông, mỉm cười hỏi Barb: "Đây là sào huyệt của bọn cướp sông đúng không?"Barb ngạc nhiên: "Cậu biết từ trước rồià?"Nếu không phải người thường xuyên đi đường thủy, chắc chắn sẽ không hiểu nổi tấm bản đồ phức tạp này. Vậy mà vị thiếu niên Ma Pháp Sư học việc tóc vàng tuấn tú trước mặt chỉ nhìn một cái đã xác định được ngay vị trí hang ổ của cướp sông.Es khiêm tốn đáp: "Trước đó không biết, nhưng nhìn bản đồ thì đoán được."Y chỉ vào vài điểm khác nhau, bắt đầu phân tích.Các đoạn sông do lãnh chúa cai quản được đánh dấu bằng đường viền xanh, còn khu vực có cướp sông hoặc không có ai kiểm soát thì đánh dấu bằng đường đỏ.Bản đồ thoạt nhìn rất rối, các đường nét giao nhau mặc dù chằng chịt rối mắt nhưng nếu tìm được quy luật thì lại vô cùng dễ hiểu.Sau khi nghe Es giải thích xong, Barb không giấu được vẻ khâm phục, giơ ngón cái lên: "Giờ thì tôi tin các cậu thật sự có năng lực bảo vệ thuyền hàng rồi."Dicio khẽ nhếch cằm: "Từ đầu đã thế."Thư Lê nhìn Es đầy sùng bái. Không hổ là một trong những quân sư của tiểu đội Ánh Sáng, y luôn có thể nhìn thấu bản chất vấn đề chỉ trong nháy mắt, chỉ bằng vài câu đã khiến tấm bản đồ phức tạp trở nên rõ ràng mạch lạc.Một quân sư khác trong nhóm là Kumandi thì lấy sổ và bút từ trong túi ra, nghiêm túc ghi chép lại từng điểm Es vừa nêu.Nhóm tiểu yêu tinh thấy thế cũng bắt chước theo, thi nhau lôi sổ bút ra ghi chép.Amanda gãi ót. Là một con rồng thích bay trên trời, cậu ta cảm thấy ghi mấy thứ này chẳng có ích gì nhưng mọi người đều ghi cả, thôi thì cậu ta... Cũng ghi theo vậy!Anh trai đã dặn rồi, ra ngoài rèn luyện tuyệt đối không được kéo chân sâu, phải theo kịp bước chân của các tiểu yêu tinh.Vậy là trong khoang họp, Es ung dung giảng giải bản đồ, còn các tiểu yêu tinh và rồng con thì vừa nghe vừa ghi chép, khiến Johnny và Barb nhìn mà thấy có mặt trời chấm hỏi vút qua tim.Hai người cứ cảm thấy tiểu đội lính đánh thuê này có gì đó sai sai ấy.Es giảng xong, mỉm cười hỏi Barb: "Thuyền trưởng còn cần bổ sung gì không?"Barb lắc đầu: "Không cần."Những gì ông định nói đều đã được y giải thích hết, ngay cả mấy chỗ ông còn chưa kịp nghĩ đến y cũng đã phân tích rõ ràng. Giờ còn bổ sung cái gì được nữa?"Nếu không cần bổ sung, vậy tiếp theo chúng ta bàn tới việc dùng ma pháp để tăng tốc cho thuyền hàng nhé!" Thư Lê gấp sổ ghi chép lại."Dùng ma pháp để tăng tốc?" Barb ngẩn ra, quay sang Johnny với vẻ mặt hoang mang cực độ.Johnny hào hứng đáp: "Barb, ông chưa biết đấy thôi! Ma pháp sư có thể dùng ma pháp hỗ trợ cho thuyền hàng, như hệ gió để tăng tốc, hệ ánh sáng để chiếu sáng chẳng hạn."Barb ngạc nhiên: "Giống như mấy thuyền biển được gắn ma pháp à?"Để phòng bị hải thú và bảo đảm an toàn, các thuyền biển thường có ma pháp sư cao cấp đi theo để cường hóa phòng ngự. Còn đường sông thì tương đối an toàn, ít khi gặp ma thú nên các thuyền hàng sông hầu như không có ma pháp sư đi kèm.Nghe ý các Ma Pháp Sư học việc này, hình như họ muốn cường hóa thuyền sông giống thuyền biển?Thư Lê gật đầu: "Đúng vậy."Không ai quy định thuyền đường sông thì không được gắn ma pháp cả.Barb hào hứng xoa tay: "Vậy mau nói đi, làm thế nào để gắn ma pháp lên thuyền?"Nửa giờ sau, cuộc thảo luận kết thúc, mọi người rời khỏi khoang họp."Ục ục ục..." Budno và Amanda ôm lấy cái bụng đang gầm rú, ánh mắt uất ức nhìn Thư Lê.Thư Lê khẽ ho một tiếng, hỏi: "Johnny, bữa tối của bọn tôi thì tính sao đây?"Trời đã tối hẳn, hàng hóa trên bến cũng đã được chuyển hết lên thuyền, chỉ cần thuyền trưởng ra lệnh một tiếng sẽ có thể lập tức xuất phát.Nhưng giờ đây Johnny tràn đầy tự tin, chẳng vội vã chút nào. Nghe thấy câu hỏi của Thư Lê, hắn vung tay đầy khí thế: "Đi, đến nhà hàng ngon nhất thành phố, ta mời các cậu một bữa thịnh soạn!""Yeah!" Budno và Amanda đồng thanh hoan hô.Có tiệc miễn phí thì ai mà chẳng mừng như mở cờ trong bụng chứ!Là con nhà giàu chính hiệu đời thứ N, Johnny ra tay cực kỳ hào phóng. Hắn nói đến nhà hàng ngon nhất thì nhất định phải là nhà hàng ngon nhất thật, hắn đặt ngay một phòng riêng lớn, gọi cả bàn toàn mỹ vị.Nào là thịt thỏ nướng, bò sốt đậm đà, đùi cừu quay, cá hấp cay, canh sữa bò tươi...Dưới yêu cầu của Thư Lê, hắn còn gọi thêm một đống rau củ, trái cây, bánh lúa mạch và bánh mì nướng giòn rụm.Johnny vốn định gọi thêm bia, nhưng tất cả mọi người ngoại trừ hắn đều nói không uống rượu nên đành thôi.Mọi người ăn tối vô cùng vui vẻ.Amanda mở to bụng ăn ngấu nghiến toàn thịt, đến mức Johnny phải hoài nghi nhân sinh liếc nhìn cái bụng vẫn phẳng lì của cậu ta.Ăn nhiều vậy, thật sự không bị trào ngược chứ?Amanda chột dạ chớp mắt.Budno nếm thử vài món thịt thì thở dài cam chịu chấp nhận sự thật... Tiểu yêu tinh thật sự không hợp với món thịt.Mặc kệ là thịt nấu kiểu gì, cứ cho vào mồm là miệng hắn ta lại toàn mùi tanh, vị giác như bị hành hạ không thương tiếc.Hắn ta âm thầm rơi lệ, quay sang gặm hoa quả.Giấc mơ ăn hết mỹ thực khắp đại lục của hắn ta có vẻ như đã sắp tan thành mây khói.Thư Lê nhìn biểu cảm đau khổ của Budno , trong lòng không khỏi buồn cười. Nhớ năm đó, lần đầu tiên đi cùng Elliott đến thế giới loài người, cậu cũng từng tràn đầy ước ao với các món thịt, cuối cùng bị thực tế dập cho tơi tả, cậu thà gặm bánh mì khô còn hơn cố nuốt mấy món thịt đó.Có điều nếu có điều kiện, cậu thật sự muốn tự tay làm một nồi thịt kho tàu để giải cơn thèm.Tất nhiên, điều kiện tiên quyết là phải tìm được đủ loại gia vị cần thiết.Nghe nói đế quốc Thrix ở phương Đông nổi tiếng với trà và đồ sứ, biết đâu ở đó cũng có thứ gia vị cậu cần. Nếu có dịp, cậu nhất định phải ghé qua đó xem thử.Sau khi ăn tối xong, cả nhóm mỹ mãn quay về bến tàu.Tại văn phòng tầng hai của Công Hội Lính Đánh Thuê, Bank đang đứng tựa bên cửa sổ, nhân ánh đèn đường dõi theo nhóm người đi ngang bên dưới, khẽ bật cười khinh miệt: "Chắc Johnny bị điên rồi, vậy mà lại đi thuê bảy tên Ma Pháp Sư học việc lai lịch không rõ ràng về?"Người đàn ông trung niên đang ngồi sau bàn làm việc đọc sách đáp: "Cậu đã từ chối rồi, người ta thuê ai cũng chẳng liên quan gì đến cậu."Bank bĩu môi: "Chỉ thấy tiếc cho ba nghìn đồng vàng đó thôi."Người đàn ông trung niên kia nhướng mày: "Tiếc gì? Không phải cậu đã lời được hai nghìn đồng vàng rồi à?"Có người muốn mua chuộc Bank, ông ta vừa mở miệng lập tức đòi luôn năm nghìn đồng vàng, đối phương vậy mà thật sự chịu chi.Xem ra, cuộc tranh quyền trong gia tộc Greaves quả thực vô cùng khốc liệt.Johnny thì không hề hay biết tên Bank vừa từ chối hắn hiện đang ở phía sau âm thầm chế giễu mình. Hắn trở về thuyền, bảo Maka dẫn bảy Ma Pháp Sư học việc về khoang nghỉ.Thuyền hàng có hạn, thuyền viên chèo thuyền ngủ ở khoang tầng dưới cùng, những người có chức vụ như đại phó, nhị phó thì ngủ tầng giữa dưới khoang điều khiển.Còn thuyền trưởng phải giám sát tuyến đường suốt cả ngày lẫn đêm nên ở ngay buồng lái trên cùng.Johnny chiếm buồng lớn tốt nhất ở tầng giữa khoang điều khiển. Bảy người còn lại trong tiểu đội Ánh Sáng được sắp xếp ở trong các buồng nhỏ còn lại.May mắn thay, có đúng tám buồng nhỏ, mỗi thành viên của tiểu đội Ánh Sáng đều được ở riêng một phòng.Thư Lê rất hài lòng. Cậu sắp xếp lại giường chiếu, đặt túi xách xuống rồi rời khỏi khoang, cùng đồng đội lên boong.Bọn họ còn phải chuẩn bị một số việc trước khi khởi hành.Bảy Ma Pháp Sư học việc đứng thẳng trên boong thuyền. Khi thủy thủ bắt đầu nhổ neo, thu ván cầu, căng buồm, chèo lái cho thuyền rời khỏi bến, họ đồng loạt giơ pháp trượng lên niệm thần chú."Hỡi thần Ánh Sáng - Liant Frese vĩ đại, tôi tên Sperion, là tín đồ trung thành của ngài. Xin ngài lệnh cho nguyên tố ánh sáng tụ tập xung quanh tôi, giúp tôi tạo nên lớp lá chắn ánh sáng kiên cố cho con thuyền này.""Hỡi thần Ánh Sáng - Liant Frese vĩ đại, tôi tên Angel, là tín đồ trung thành của ngài. Xin ngài lệnh cho nguyên tố ánh sáng tụ tập xung quanh tôi, tạo thành những quả cầu sáng xua tan bóng tối!""Hỡi thần Nước - Hildane Getty vĩ đại, tôi tên Budnor, là tín đồ trung thành của ngài. Xin ngài lệnh cho nguyên tố nước tụ tập xung quanh tôi, giúp cho con thuyền xuôi dòng nhẹ nhàng.""Hỡi thần Gió - Windis Enol vĩ đại, tôi tên Es, là tín đồ trung thành của ngài. Xin ngài lệnh cho nguyên tố gió tụ tập xung quanh tôi, tạo nên làn gió tăng tốc cho chuyến hành trình."Từng ma pháp được lần lượt thi triển, ánh sáng rực rỡ tỏa khắp con thuyền. Khiên ánh sáng bao bọc lấy toàn bộ thân thuyền như một lớp màng trong suốt lung linh ánh sao.Những quả cầu sáng lơ lửng bay lên, tách thành năm, sáu quả nhỏ, phân tán bốn phía con thuyền, chiếu rọi cả dòng sông rõ như ban ngày mặc dù vẫn trong đêm tối.Dòng nước dưới thuyền được ma pháp dẫn dắt, tự động đẩy thuyền trôi đi, khiến nhóm thuyền viên ngạc nhiên phát hiện họ gần như không cần tốn sức mà thuyền vẫn lướt êm rời bến, nhẹ nhàng lướt qua các thuyền khác, nhanh chóng tiến vào khúc sông rộng lớn.Còn ma pháp hệ gió cuối cùng thì thổi căng buồm, khiến thuyền tăng tốc nhanh chóng. Nhóm thuyền viên gần như chỉ cần lo tay lái, không cần chèo thuyền gì cả.Thật sự còn có chuyện tốt thế này à?Nhóm thuyền viên xúc động không thôi, ngưỡng mộ các Ma Pháp Sư học việc đến mức không thốt nên lời.Những người còn nán lại trên bến cảng thấy thuyền chở hàng của gia tộc Greaves sáng rực lên ánh hào quang, lao vun vút trong gió rời bến đều trợn mắt há hốc mồm.Trong một góc tối hẻo lánh bên bờ, Elliott khoác áo choàng trùm đầu đang đứng trên trụ dây thừng, ánh mắt dõi theo thuyền hàng dần xa, khuôn mặt hiện lên vẻ bất đắc dĩ.Một lát sau, anh nhảy xuống trụ dây thừng, quay người rảo bước về hướng nội thành.Trước khi gặp phải đám cướp sông, anh vẫn còn thời gian tìm một quán trọ, tắm rửa, ăn một bữa rồi ngủ một giấc thật ngon.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me