TruyenFull.Me

[ ĐM - Vô Hạn Lưu] Khi Túi Khóc Nhỏ Bị Kéo Vào LiveStream Tử Thần

Chương 21: K thần - người thống trị tối cao với mật danh CONNER

MadebyWinter

Dưới ánh đèn nhạt màu, khuôn mặt thanh tú của Thiển Linh hiện lên vẻ ngơ ngác, khi đối diện với những câu hỏi dồn dập từ Bạch Cảnh. Ánh mắt cậu mờ mịt như thể chưa từng nghĩ đến bất kỳ điều gì sâu xa.

Bạch Cảnh nhìn vẻ mặt ngơ ngác ấy, khóe môi khẽ vẽ lên một nụ cười vừa như chế giễu, vừa mang theo chút bất lực nhìn nhóc con trước mặt.

"Em thật sự chưa từng nghĩ đến những chuyện này đúng không?"

Thiển Linh khẽ mím môi, vành tai ửng đỏ, cúi đầu e thẹn. Cậu thật lòng chưa từng nghĩ xa xôi, chỉ một lòng một dạ mong mỏi thoát khỏi ngục tù trá hình này.

Ánh mắt Bạch Cảnh vô thức dừng lại nơi đôi môi khẽ sưng đỏ của Thiển Linh, nơi vẫn còn phảng phất dư vị của nụ hôn vừa rồi. Mỗi đường cong như thấm đẫm từng hơi thở ngọt ngào, để lại một dấu vết quyến rũ đến mức khiến người ta chẳng thể dời mắt. Vậy mà trong khi trái tim anh ta đang rối loạn không yên, ánh nhìn của Thiển Linh vẫn trong veo, ngây thơ đến lạ kỳ, như thể hoàn toàn không hay biết rằng chỉ cần một ánh mắt, một hành động nho nhỏ của cậu thôi cũng đủ khiến người khác say mê đến lạc lối.

Ánh mắt Bạch Cảnh thoáng lạnh nhạt, rồi chậm rãi trở nên sâu thẳm như mặt hồ vừa bị khuấy động bởi một cơn gió nhẹ.

"Em từng nghe qua rồi chứ... có một câu nói của ông bà xưa kể lại rằng trứng gà không nên để chung một giỏ?"

Thiển Linh lập tức gật đầu, mái tóc khẽ lay động theo động tác nhanh nhẹn ấy, giọng cậu vang lên đầy nghiêm túc mà vẫn không giấu nổi vẻ đáng yêu: "Dạ ! Tôi biết rồi! Rất quen thuộc luôn!"

Bạch Cảnh khẽ đưa tay, ngón tay dừng lại trên má cậu, nhéo nhẹ một cái. Cảm giác mềm mại dưới da như chạm vào một điều nhỏ bé mong manh khiến tim anh ta khẽ chệch nhịp.

"Em cứ việc tin tưởng vào cái buổi chứng minh vô tội để được ra viện đó đi, bởi vì em càng nuôi hy vọng nhiều .... thì em sẽ nhận lại thất vọng nhiều đấy! " anh ta nói, giọng điệu thản nhiên nhưng ánh mắt lại kiên định lạ thường. "Còn tôi... sẽ không bỏ cuộc đâu."

Gò má Thiển Linh ửng lên đỏ tươi vì cái nhéo nhẹ vừa rồi, càng làm nổi bật làn da trắng mịn như tuyết và đôi mắt ngoan hiền như mèo con đang đói chờ được mèo mẹ cho bú sữa ngon.

Bạch Cảnh định bụng buông ra một câu cay nghiệt như "Đến lúc đó đừng có mà khóc lóc tìm đến tôi", nhưng khi chạm phải ánh mắt trong veo, tin tưởng tuyệt đối của Thiển Linh, mọi lời lẽ lạnh lùng trong lòng anh ta đều tan biến.

Ngoan hiền đến mức khiến người ta xót xa thương cảm không dám buông bất kì lời lẽ nặng nề nào, nhưng lại ngốc nghếch đến độ dễ tin người chẳng khác nào một đứa nhóc con bị kẻ bắt cóc lừa bán mình mà vẫn vui vẻ tươi cười đếm tiền phụ hắn.

Cuối cùng, anh ta chỉ khẽ cất giọng:

"Nếu em thất bại, hãy trở về tìm tôi. Lời hứa giữa chúng ta vẫn còn hiệu lực. Tôi nhất định sẽ đưa em ra ngoài."

Đôi mắt mèo của Thiển Linh ánh lên niềm vui, cậu nhảy khỏi giường một cách phấn khởi.

"Vậy thì hẹn gặp anh sau nhé ."

Bạch Cảnh vừa mới nhấc chân khỏi giường, bên cạnh đã trống trơn. Quay đầu lại, hắn thấy Thiển Linh thản nhiên nằm dài trên giường mình, thân hình nhỏ nhắn chiếm trọn một góc, đôi giày da be bé bị đá văng xuống mép thảm. Tư thế nằm của cậu thoải mái đến mức khiến người ta không khỏi ngỡ ngàng, như thể đây là chỗ thuộc về mình từ rất lâu rồi, chẳng mảy may để tâm đến chủ nhân thực sự của căn phòng.

Nhóc con đúng là có thiên phú giỏi chạy trốn thật đấy.

Thiển Linh khẽ chui ra khỏi ổ chăn ấm áp, mái tóc hơi rối xòa trước trán, vẻ mặt uể oải. Cậu chán nản nhớ lại cái màn "trốn tìm trong bóng tối" vừa rồi. Một trải nghiệm ngắn ngủi nhưng đủ khiến tim gan đảo lộn, chẳng rõ là hồi hộp, sợ hãi... hay vì một thứ cảm giác khó gọi tên hơn.

Bình luận cứ thế trào dâng như thác lũ, cùng với đủ loại hiệu ứng lấp lánh, hoa rơi bướm lượn sặc sỡ như một vũ hội ánh sáng giữa đêm đen. Màn hình nhấp nháy liên tục khiến Thiển Linh phải nheo mắt, cảm thấy hơi nhức đầu vì ánh sáng quá chói lóa.

Cậu cau mày, khẽ càu nhàu:

"Đừng gửi nữa mà... nhức mắt quá đi."

—— Trời ơi đất hỡi ơi, cục cưng không thích thì má mi sẽ không gửi nữa. Không nóng nè. Hun Hun....!!

—— Mấy ba mấy má, con lạy luôn á, đừng gửi nữa bé bi đã bảo không thích rồi mà ! Tui không muốn bị nhốt vào phòng tối nữa đâu, sợ ma lắm rồi!!!! Đã 2 tiếng 8 phút trôi qua chưa được gặp bé iu nhớ muốn chết đây này.

—— Mấy cái hiệu ứng sến súa này che hết cả dung nhan tuyệt trần của vợ iu rồi, nhìn mà trái tim tôi muốn tan nát luôn á huhu!!

Lời Thiển Linh vừa dứt, những bình luận cuối cùng cũng lặng lẽ dừng lại, các hiệu ứng quà tặng lộng lẫy trên màn hình cũng từ từ tan đi.

Thiển Linh liếc nhanh qua con số quà tặng ở góc trên bên trái, khẽ thở dài rồi lơ đãng hỏi:

"Nè 663 ơi, mấy cái quà tặng này có tác dụng gì vậy. Có mua được bánh ngọt ăn không ...?"

【Bạn tôi ơi. Những thứ quà tặng mà đám fan tặng kia, nó có thể dùng để đổi các dụng cụ có thể sử dụng trong các Ải.】

Sau khi hệ thống lên tiếng, Thiển Linh mới để mắt đến biểu tượng cửa hàng vốn ẩn mình dưới mục quà tặng, giờ đây bỗng dưng phát sáng như ánh đèn neon vào ban đêm. Sáng đến nỗi muốn hư hai con mắt.

Cậu tò mò nhấp vào.

Cửa hàng đạo cụ được phân thành nhiều khu vực riêng biệt, mỗi nơi bày bán một loại vật phẩm khác nhau. Ở cuối danh sách là một khu vực có tên "Thần Tuyển", Biểu tượng ấy vẫn phủ một lớp bóng tối mờ ảo, tựa như cánh cửa bị khóa kín, chỉ có thể nhìn mà chẳng thể chạm vào.

Khi ánh mắt Thiển Linh dừng lại ở khu vực có tên là " Thần Tuyển " kia , một khung thông báo từ hệ thống phòng Livestream Khủng Du lặng lẽ hiện ra, như một làn sương mỏng phủ lên màn hình, chậm rãi hé lộ dòng chữ cảnh báo:

[Thật xin lỗi quý khách, hiện tại ngài chưa đạt đủ điều kiện để bước vào 'Lĩnh Vực Thần Linh'. Khu vực này hiện tại chưa thể mở.]

"Hả... Vậy thôi, cái này từ từ tính sau đi."

Thiển Linh ngoan ngoãn dời ánh mắt về phía biểu tượng vừa sáng lên. Giao diện quen thuộc hiện ra trước mắt — cách bày trí này chẳng khác gì những trò chơi thường thấy trên Internet:

Sáu lá bài lặng lẽ hiện ra, xếp đều thành hai hàng, mỗi hàng ba lá, tĩnh mịch như đang ẩn chứa một bí mật nào đó. Tựa như một bàn cờ tĩnh lặng, chỉ chờ người chơi bước đến và lật mở vận mệnh đang được giấu kín sau từng mặt của các lá bài.

Ngoài việc dùng điểm thưởng để thanh toán, người chơi còn có thể tích lũy điểm từ nhiệm vụ hoặc đổi các vật phẩm đặc biệt có thể thu thập được trong phó bản.

Đó là những phương thức trao đổi. Thiển Linh thử nhấp vào một vài khu vực đã hiển thị dòng chữ " có thể truy cập " .

Các vật phẩm trong cửa hàng được phân thành hai nhóm chính:

Đạo cụ được phân thành hai loại: hữu hìnhvô hình.

Loại hữu hình là những vật phẩm có thể cầm nắm và sử dụng trực tiếp, như thực phẩm, thuốc men, vũ khí hay các thiết bị hỗ trợ.

Ngược lại, đạo cụ vô hình lại phức tạp và đa dạng hơn. Chúng có đủ loại công năng, từ việc chữa lành vết thương, phục hồi thể lực, đến khả năng theo dõi mục tiêu hay thậm chí tạm ngưng đòn tấn công của Boss trong vòng mười lăm giây ... Tất cả đều là những vật phẩm chỉ sử dụng được một lần.

Hiệu quả của những đạo cụ vô hình thường phát huy tác dụng ngay lập tức — nhanh chóng, mạnh mẽ và chuẩn xác. Cũng chính vì lẽ đó mà giá của chúng không hề dễ chịu chút nào. Thậm chí, một số còn chỉ chấp nhận thanh toán bằng điểm tích lũy đặc biệt, chứ không dùng được điểm thưởng thông thường.

Với Thiển Linh, kẻ vẫn còn trắng tay chưa hoàn thành nổi một nhiệm vụ nào, thì điểm tích lũy vẫn là con số 0 tròn trĩnh như quả trứng vịt, nhưng lại đáng thương vì nó là trứng thối. Cậu chỉ còn biết ôm bụng đói meo, mắt dán chặt vào những tấm thẻ đạo cụ vô hình xám xịt, ánh nhìn khao khát như kẻ khát nước giữa hoang mạc khô khốc cằn cỗi, cổ họng nghẹn ứ một nỗi thèm thuồng.

Hiện tại, tài sản duy nhất của cậu chỉ có hơn hai trăm điểm thưởng ít ỏi – chẳng khác nào một đứa trẻ nghèo khổ lạc giữa chốn xa hoa lộng lẫy.

Tuy rằng chẳng đủ mua những đạo cụ ảo đắt đỏ kia, nhưng những vật phẩm cơ bản như đồ ăn hay vũ khí thì vẫn nằm trong tầm tay.

"Hơn hai trăm điểm thưởng này có tính là nhiều không, hệ thống ?"

Thiển Linh bất ngờ lên tiếng hỏi.

【Hừm, cũng được kha khá.】

Thông thường, người xem chỉ hào phóng tặng quà sau khi người chơi trải qua những tình huống hiểm nghèo, và phải có rất nhiều người cảm động thì số lượng quà tặng mới đáng kể.

Hơn nữa, số điểm thưởng mà Thiển Linh nhận được trong ải lần này là nhờ vào việc khóa chat người xem đã cao hơn rất nhiều so với mức thông thường.

Thường thì số điểm đó chỉ vừa đủ để người chơi mua sắm một ít vật phẩm thiết yếu để duy trì sự sống trong ải.

"Vậy nếu quy ra tiền thật thì được tớ sẽ được bao nhiêu nhân dân tệ ?"

【Khoảng 20 vạn tệ.】

Thiển Linh mắt chứ A mồm O mà kinh ngạc:

"Hai mươi vạn tệ tiền thưởng á?? Vậy mà đến tay tớ chỉ có hơn hai trăm điểm, vào cửa hàng thì chỉ mua nổi vài thùng đồ ăn vặt, nè cậu đừng nói với tớ ngay cả ngay cả Mã ba ba* cũng thông đồng với mấy người lừa đảo tớ sao ?"

* "Mã ba ba" (马爸爸 - Mǎ bàba) là một cách gọi thân mật và kính trọng mà nhiều người dùng internet ở Trung Quốc dùng để gọi Jack Ma (Mã Vân - 马云), người sáng lập tập đoàn thương mại điện tử khổng lồ Alibaba.

=> Ý của bé Linh ở đây là hệ thống tặng quà của Khủng Du keo kiệt bủn xỉn á

—— Ỏ ỏ ỏ, cục dàng của tui sao mà dễ thương vậy nè, nhưng mà cho hỏi là bao giờ cái app Khủng Du cùi bắp kia phá sản vậy ?

—— Đây là lần đầu tiên tôi thấy người chơi dám trợn mắt lên gằn giọng với chính quyền, đúng là ánh sáng soi rọi nhân gian!!!.

——Ê mà tui nghe đồn là lũ phát triển với lập trình của Khủng Du này thù dai lắm đấy. Có người từng lỡ miệng chê một câu "trò gì rác rưởi thế này", thế là ngay ải kế tiếp cậu ta bị bọn lập trình kia gõ code thả nguyên bầy boss bị thần kinh dí chạy sấp mặt, cậu ta sợ đến nỗi vừa chạy mà làm rơi cái quần lót ngay giữa đường luôn á !

—— Tôi nhớ ra rồi! Hồi đó tôi có mặt ở hiện trường, nhìn mà suýt tè ra quần luôn á trời!!

——Thì đó trước giờ vẫn có người bóc phốt vụ này rồi, Khủng Du cố tình làm vậy để tránh người chơi lợi dụng tiền thưởng để gian lận qua màn, nên đã giảm bớt các chỉ số, còn đạo cụ xịn sò thì toàn phải dùng điểm tích lũy kiếm từ nhiệm vụ mà mua thôi. Chơi vậy, thà tao ra chơi với dế còn hơn :)))

—— Dù sao thì vợ nói gì cũng đúng, tụi Khủng Du đúng là cái hố không đáy!

Đọc hết những bình luận đó, Thiển Linh khẽ nuốt khan.

Bởi vì cậu biết, trong các trò chơi thực tế, nếu nạp vào 20 vạn tệ, ít nhất cũng vớt vát được vài thẻ SSR xịn xò.

So với cái tỷ lệ củ chuối của ải này , đúng là chẳng đâu vào đâu, cậu chỉ buột miệng nói ra vậy thôi.

Hơn nữa, cái chuyện đội ngũ phát triển keo kiệt, lại còn rình mò người chơi rồi trả thù vặt vãnh nữa chứ. Chắc chắn chỉ là mấy lời đồn nhảm thôi.

"Nhà phát hành chắc chắn bận tối mắt tối mũi,họ đâu có dư dả thời gian gì mà phải xem từng người chơi vượt ải, 663, cậu thấy tớ nói đúng không?"

663, người nãy giờ vẫn luôn đáp lời cậu, bỗng dưng im lặng một cách đáng ngờ.

Thiển Linh lại liên tục gọi vài lần.

【Thực tế, những chuyện mà đám fan bình luận vừa cũng không hẳn là tin đồn đâu.】

Với tư cách là trợ lý hệ thống của livestream Khủng Du, những lời 663 vừa thốt ra đã vượt quá phạm vi cho phép của nó. Về những chuyện sâu xa hơn chẳng hạn như là tảng băng chìm của Khủng Du, nó cũng không dám hó hé ra nửa lời.

Trong một không gian tối đen như mực, đôi mắt lạnh lẽo tựa sương phủ đáy vực khẽ ánh lên, phản chiếu những hình ảnh chập chờn chuyển động trên màn hình giám sát.

Khóe môi Người khẽ nhếch lên một nụ cười nhợt nhạt.

Ngón tay thon dài vươn ra, khi chạm vào màn hình trước mặt, mặt kính liền lay động như mặt nước tĩnh lặng bị khẽ chạm, những vòng sóng đẹp mắt lan tỏa. Ánh sáng xanh lam nhàn nhạt nở rộ từ đầu ngón tay Người.

Đúng lúc này.

Biểu tượng thư tín ở góc trên bên phải màn hình bỗng nhiên bừng sáng.

"Hửm, cái gì đây ?"

Thiển Linh tò mò nhấp vào để mở thư.

Một bức thư vô danh hiện ra, đến từ đội ngũ phát triển Khủng Du, người gửi ký tên vỏn vẹn một chữ cái duy nhất trong bảng kí tự Alphabet: 'K'.

Người nhận thư không ai khác, chính là Thiển Linh.

—— Ê, ê , ê đậu xanh rau má hạt chia, là Ngài kìa !!

—— K thần mà cười là không ổn đâu! Vợ ơi, em nhớ phải mặc áo giáp vào đấy, siêu bão cấp 10000 sắp xảy ra rồi !!

—— Người mà sống như một huyền thoại ấy, mật danh của Ngài là Conner. Nghe đâu Ngài đẹp trai dữ lắm, Ngài cũng là người chơi duy nhất phá đảo hết tất cả ải cấp độ siêu khó của Khủng Du, một tay "xóa sổ" hết các bảng xếp hạng tích điểm, Không hổ danh là người thống trị tối cao của Lĩnh Vực Thần Linh !!!! (hét lên một tràng the thé như tiếng lợn kêu)

Sao... sao lại có thể như vậy...?

Cả người Thiển Linh cứng đờ như tượng đá, đôi mắt xinh đẹp mở to, không dám tin vào những gì mình đang thấy.

Cậu dụi mắt, rồi lại nhìn kỹ, quả thật trên đó là chữ K in hoa không thể lẫn vào đâu được.

Một nhân vật tầm cỡ như vậy, một đại thần lừng lẫy như thế, sao có thể tìm đến một tân thủ gà mờ như cậu, người mà đến cái phó bản đầu tiên còn chưa qua nổi kia chứ?

Thiển Linh run run mở bức thư ra.

Ngay giây phút ấy, phòng livestream lần đầu tiên tự động kích hoạt chế độ che chắn riêng tư của hệ thống, một lớp màng ảo bao phủ toàn bộ nội dung bức thư trong tay cậu.

Tất cả những người xem livestream đang háo hức chờ đợi đều đồng loạt la ó phản đối.

Bọn họ chỉ có thể nhìn thấy khu vực chưa bị che chắn, trên bức thư bị Thiển Linh nhéo, có kèm theo một cây cỏ đuôi chó màu vàng kim.

Lời nhỏ edit: Mọi người hãy chú thật nhiều vào người tên " K thần" này về sau anh ta sẽ xuất hiện rất nhiều trong các ải tiếp theo nhá!!!! 

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me