Dn Chu Than Ngu Hi Ha Thu
Bách Linh oán hận liếc Trình Thực bằng nửa con mắt, rồi nhìn sang thấy Hạ Thư cảm xúc liền dịu lại đôi chút, oán hận nói :- " Một cái tin tức xấu, còn có thêm một cái tin xấu khác. Hai người nghe cái nào trước ? "Cái này lại cần lựa chọn??Trình Thực nãy giờ nín cười, bây giờ liền phun ra.- " Cái thứ hai đi "- " Trong đám người lùn đó đích xác là đám đồng đạo của ta "" ? Cái này...hình như không đúng. Cái đồng đạo này chắc chắn chẳng phải sở thích tiếp xúc da thịt...mà là... "Càng nhìn, liền thấy Bách Linh sắc mặt ngưng trọng, càng củng cố suy đoán của cô." Là cùng tín ngưỡng! 「 Ô Đọa 」tín đồ . Mấy tên người lùn ấy lại là tín đồ của hắn "- " Cái còn lại thì sao ? " - Trình Thực sắc mặt trịnh trọng lên.- " Nam nhân lúc nãy ...đã bị mê mẩn tâm trí, biến thành con rối dục vọng "Trình Thực cau mày, đôi chút không hiểu. Nhưng cô- tiếp xúc qua với vô số tín đồ Ô Đọa, sao lại chẳng hiểu.Bách Linh nhìn thấy Trình Thực cau mày khó hiểu, tiếp tục giải thích." Con rối Dục Vọng là một trong các thiên phú tín ngưỡng cấp A của thần. Có thể đem nơi sâu nhất dục niệm trong nội tâm mà phóng thích ra. Biến mục tiêu trở thành một cỗ máy chỉ biết chìm trong dục niệm, chẳng khác một cái xác vô hồn. Kẻ bị biến thành con rối sẽ không ngừng trầm luân, khôn thể tự mình kiềm chế mà chết trong dục vọng của chính mình. "- " Cái thiên phú này cần liên tục sử dụng, cũng có ý nghĩa là nếu như hắn là ký ức bản thể. Vậy nên hồi ức trong tràng cảnh này nguyên bản chưa từng là xúc cảm sinh tình, mà là bị người khác khống chế, thậm chí bây giờ vẫn đang bị người khác khống chế ! "Nàng dừng lại đôi chút, như lấy hơi rồi tiếp tục nói :- " Nếu hắn thật sự là một đáp án. Ra ngoài chúng ta liền phải trực diện khống chế Ô Đọa tín đồ, cũng có khả năng cũng đối phương giao chiến ! "Trình Thực nghe xong, sắc mặt liền trầm xuống. Còn sắc mặt cô vẫn chẳng đổi, đánh đấm chính là ưu điểm của cô. Nếu giao chiến,thậm chí còn dễ đối phó hơn việc phải giải mã.- " Gọi người đến đi, trong lòng ta có một loại cảm giác. Jorque chính là đáp án "- " Không phải cảm giác đâu. Hắn thật sự chính là một cái đáp án. " - cô nghiêm túc nói.Trình Thực tuy còn suy nghĩ, nhưng nghe lời khẳng định này của Hạ Thư liền chẳng nghĩ nữa. Bách Linh tự nhiên sẽ tin là tin tưởng hai người, nhưng nàng vẫn phải hỏi :- " Làm sao nói ? Mấy đại lão không giấu sao?"Trình Thực đang bình thường bỗng giả ngu.- " Giấu ? Giấu cái gì ? Cô oanh liệt săn được đáp án, liên quan gì đến bọn này "Cô cũng định gật đầu phụ họa cho có, cô không quan tâm đến đáp án là ai tìm ra lắm. Chỉ là cùng phụ họa diễn trò.Bách Linh trừng lớn mắt, không ngừng chỉ vào mũi bản thân hỏi- " Ta ? Oanh liệt tìm đáp án ? Nhờ đại lão hướng dẫn cũng tính là oanh liệt ? "Trình Thực khoanh tay, thản nhiên nói :- " Ai biết được "- " ...tốt tốt tốt, ta oanh liệt "Bách Linh thở gấp mà cười, cầm lấy cái cớ đi gọi mọi người mà rời đi.- " Sao lại không muốn nhận công ? " - cô hơi thắc mắc hỏi.- " Vậy sao lại phụ họa ? Chẳng phải cũng không muốn gây chú ý sao ?"Cô nhún vai, tỏ vẻ không biết, Trình Thực thấy cô không trả lời thì cũng không nói tiếp.Một lần nữa cùng mọi người tập hợp, Phương Thi Tình liền đem ánh mắt liếc qua liếc lại trên người cô cậu đang ngồi rất thản nhiên, như mọi chuyện chả liên quan đến mình. Nói rõ chính là muốn tra trên hai người, lại cũng muốn nghe Bách Linh nói rõ câu chuyện.Bách Linh tuy giận thì giận , nhưng cũng là một người thành thật. Mặt nàng phiếm hồng, không ý tứ mà hướng mọi người kể ra vừa rồi quá trình. Sau đó nói bản thân đánh bậy đánh bạ , may mắn tìm được ra đáp án. Chỉ là bất quá cái đáp án này, hiện tại có đôi chút phức tạp.Mọi người nghe xong câu chuyện thì sắc thái khác nhau.Từ Lộ - vẻ mặt ghét bỏA Minh - trợn mắt hốc mồmTrình Thực - nội tâm chấm Bách Linh cái điểm kỹ xảo bằng không.Phương Thi Tình - cau mày nghĩ nửa ngày, nói ra liền là nhắm thẳng vào mấu chốt.- " Như thế nào xác định được là hắn ? "Bách Linh không lên tiếng, Trình Thực liền haha cười nói : " Cái này đương nhiên là phải hỏi cái giác quan thứ 6 của nữ nhân. "- " Đúng đúng. Hỏi thì hỏi cái người tìm ra đáp án ấy "Cô vỗ tay phụ họa.Bách Linh lườm hai người một cái, vẫn là không nói tiếp. Phương Thi Tình thấy Trình Thực nói chuyện, lại thấy Hạ Thư phụ họa kia thì gật đã, ngầm thừa nhận Jorque chính là đáp án.Nàng không tin Bách Linh. Nàng tin là hai người họ.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me