Dn Chu Than Ngu Hi Ha Thu
hoàn thành mục tiêu - 20chương21k chữ________________Đây là một gian phòng tạp vụ chật chội, không gian nhỏ hẹp, bên trong nhét đầy đủ loại công cụ quét dọn. Chỗ có thể đứng thẳng người chắc chưa tới nửa mét vuông. Ấy thế mà, ngay trong cái địa bàn co quắp bé tí ấy, Trình Thực , Hạ Thư và Phương Thi Tình mặt đối mặt đứng sát rạt.Phương Thi Tình thì tươi cười rạng rỡ, còn Trình Thực thì mặt mày ngơ ngác. Hạ Thư thì đang khoanh tay thản nhiên, chờ ai đó mở mồm nói chuyện."Cái gọi là fog of war, hóa ra là để b·ắt c·óc mình à?"Trình Thực mặt mày kì quái ngó nghiêng khắp xung quanh, cảm thấy cái không gian nhỏ xíu này đúng là chỗ ẩn thân lý tưởng."Dùng từ 'bắt cóc' nghe sai sai thế nào ấy."Phương Thi Tình nhìn thấy sắc mặt của Trình Thực thì bật cười, nhưng nhìn sang thấy Hạ Thư đứng bên cạnh có đôi phần khó chịu thì nghiêm túc giải thích.- " Cái cô tiên tri kia bám riết quá, ta chỉ còn cách này để cắt đuôi thôi . Tôi bây giờ đang có một chuyện quan trọng muốn nói với hai người.Trình Thực, Hạ Thư, tôi biết hai người khai mang điểm số. Vì nói về thực lực, hai người không chỉ có thể. Cũng như tôi biết hai người cũng rất có thực lực. Nhưng tôi chẳng hơi đâu quan tâm đến chuyện hai người giấu diếm vì điều gì, tôi chỉ muốn hai người gia nhập chúng ta. "" ? Người thứ 3 mời tui gia nhập tổ chức rồi đó. Tần Tân làm ăn gì kì quá vậy ? "- " Tôi biết hai người thân thiết, nếu nói cho 1trong hai thì người đó cũng nói lại với người kia. "-"Các ngươi?"Nụ cười trên mặt Trình Thực dần tắt, lông mày khẽ nhíu lại, hình như đang nghĩ ngợi điều gì.-"Ngươi là người của Hiệp Hội Lý Chất?"Hiệp Hội Lý Chất là một đám người chơi tập hợp lại, do tín đồ của 【 chân lý 】 dẫn đầu thành lập. Lý tưởng của hiệp hội là truy tìm chân lý vũ trụ, tìm kiếm bản chất của Thần Linh. Bọn họ, dưới ảnh hưởng của 【 chân lý 】 và "Lý Chất chi Tháp" trong bối cảnh thí luyện, có khát vọng cuồng nhiệt muốn tìm hiểu nguồn gốc vạn vật và quy luật vũ trụ. Những người này trở nên điên cuồng để thu hoạch tri thức về 【 lý giải Thần lực 】 và 【 trở thành Thần Linh 】, chẳng còn chút lý trí nào.Thật ra, những tổ chức người chơi như Hiệp Hội Lý Chất còn rất nhiều, nào là "Liên Minh Trật Tự", "Giáo Phái Tự Nhiên", "Học Phái Lịch Sử", vân vân và vân vân. Nguyên nhân căn bản khiến những tổ chức này tồn tại là do những người bị ép trở thành 【 người chơi 】 có khát vọng bản năng đối với sinh tồn và sức mạnh. Vì vậy, họ tự phát tụ tập lại, hợp tác chăm chỉ để nâng cao bản thân.Phương Thi Tình là tín đồ của 【 chân lý 】, nên Trình Thực ngay lập tức nghĩ đến Hiệp Hội Lý Chất.Phương Thi Tình lắc đầu thở dài :- " Đều chẳng phải, Hiệp Hội Lý Chất đã vứt bỏ lý trí rồi. Bọn họ không từ thủ đoạn để thành Thần, so với tín ngưỡng 【 chân lý 】, bọn họ giống tín đồ của 【 ô đọa 】, fan cuồng của 【 si ngu 】 hơn. Bọn họ phóng thích dã tâm, khuếch trương dục vọng, sớm đã thoát ly phạm trù người bình thường, biến thành lũ điên không thể nói lý... Còn chúng ta thì không phải loại người đó. Hai người còn nhớ nhà mình không? "" Đương nhiên không, đi mấy chục năm trời cũng không thấy có người nhà nào tìm mình. "Phương Thi Tình đột nhiên trở nên đa cảm làm Trình Thực có chút ngớ người. Cái này là ý gì đây, nếu như cô nhi viện phòng tạp vụ mà cũng tính là nhà thì đúng là nhớ thật. Dù sao thì hiện tại xúc cảnh sinh tình, cái không gian nhỏ hẹp này cũng xêm xêm chỗ ở thời thơ ấu của cậu." Cái phòng trọ kia của mình hình như mình đi cũng đếch nhớ bao giờ. Nếu có nhớ, chắc là nhớ mấy tên kẻ thù của mình quá. "Thấy hai người không phản ứng gì, Phương Thi Tình liền tiếp tục nói :- " Ai mà chẳng có một gia đình ấm áp, có người thân yêu thương mình. Nhưng từ khi các Thần giáng lâm, tất cả mọi người đều mất đi cuộc sống tốt đẹp vốn có. 【 trò chơi tín ngưỡng 】 đã đánh nát thế giới, đẩy mấy vạn vạn đồng bào đến bờ vực thẳm. "" Gia đình ấm áp...hai đứa đều là trẻ mồ côi, ấm áp cái nổi gì. "Trước khi xuyên đến cô đã là trẻ mồ côi, hiện tại Chu Cẩm nó cũng là trẻ mồ côi. Qua trò chuyện trong quá khứ cô cũng biết Trình Thực là trẻ mồ côi nốt. Rồi bỗng...cô nhớ đến vài người." Nếu là họ...họ có coi mình là gia đình không nhỉ ? "Giọng cô có chút trầm xuống- " không phải ai cũng được như ngươi và ta, có thể giành chiến thắng trong hết trận thí luyện này đến trận khác, có thể đánh tới hai nghìn điểm, có thể có được thiên phú cấp S, có thể nỗ lực sống tiếp. Rất nhiều người... Chỉ cần bước sai một bước là rơi xuống vực sâu, mà càng nhiều người đã rơi xuống dưới đó rồi. Nhưng họ có lỗi gì đâu? Họ chỉ là những người vô tội, vùng vẫy cầu sinh, ủy khúc cầu toàn, kết quả là c·hết còn bị chụp cho cái mũ 'Thần vứt bỏ giả'. Mà trong số đó, có người thân của ngươi, có người thân của ta, có người yêu ngươi, cũng có người ta thích."Phương Thi Tình cười buồn bã, rồi lại vực dậy tinh thần nói tiếp:-"Thật sự không có cách nào tránh khỏi tất cả những điều này sao? Chẳng lẽ trước mặt Thần Linh, tất cả những gì ta yêu thích, muốn bảo vệ đều nhất định sẽ mất đi sao? Không! Phàm là người có máu có thịt, có xương có khí, đều không cho phép tất cả những điều này xảy ra! Cho nên, chúng ta đã ra đời! Chúng ta tụ tập lại, lợi dụng hết thảy lực lượng có thể lợi dụng, liên hợp hết thảy bằng hữu có thể liên hợp, bảo vệ hết thảy những điều tốt đẹp cần bảo vệ! Chúng ta cúi đầu tiếp thu chúc phúc của các Thần, nhưng cũng ngẩng đầu khiêu chiến quyền uy của các Thần; chúng ta xoay người phó thác lẫn nhau, cũng thề sống c·hết bảo vệ tín nhiệm của bằng hữu; chúng ta nung chảy đao thương xây lên tường thành mới, cũng thâm nhập bóng tối truyền lại ánh lửa hy vọng. Đây chính là chúng ta! Vì những người muốn bảo vệ ở sau lưng, chúng ta nhất định phải đứng ra! ... chúng ta. Một đám đấu sĩ có ý đồ phản kháng 【 Thần vĩ 】, một đám người điên vẫn hướng về 'Mỹ hảo'. Để đạt được tất cả những điều này, chúng ta nằm rạp trong bóng tối, chưa từng dễ dàng hiển thị trước mặt người khác. Chúng ta là những kẻ điên theo đuổi cái gọi là điều tốt đẹp, bảo vệ điều tốt đẹp trong lòng.Nhưng hai người...ta nghĩ hai người rất đáng để ta mạo hiểm. Hiện tại, ta xin trận trọng mời hai người tham gia chúng ta. "Trình Thực liếc qua Hạ Thư, thấy cô vẫn một mực cái dáng vẻ đó, cậu trầm mặc một hồi lâu , khóe miệng khẽ nhếch lên, trêu tức hỏi ngược :______________________end chap 20
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me