TruyenFull.Me

[ĐN Conan] | EDIT | Kha học thế giới nghỉ phép thời gian |Phó Bản 1|

Chương 4

vanniee12

Bên kia, Liliya vẫn đang dùng giọng điệu ngoan ngoãn ôn hòa nói chuyện. 

Mặc dù những lời cô ấy nói ra trong mắt người khác lại hoàn toàn khác một trời một vực so với hình tượng cô ấy đang thể hiện.

"Tôi còn chưa làm chuyện phạm pháp đâu, có nghiêm túc đọc qua Sáu Bộ Luật rồi đó nha, tuy chưa đọc xong...... Takaaki-sensei, tôi chỉ là biết tương đối ít về quy tắc ở đây thôi, chứ không phải ngốc đâu." Liliya mỉm cười, sau đó ừ một tiếng, đưa điện thoại cho người bên cạnh, ánh mắt trong veo, "Anh Date, anh Hagiwara, Takaaki-sensei đồng ý nói chuyện với hai anh đó."

Hai vị đứng đó nghe mà mồ hôi gần như chảy đầy đầu, ít nhiều đều thở phào nhẹ nhõm. 

Date Wataru lập tức tiến lên dẫn đầu nhận lấy điện thoại, còn phân công rất rõ ràng: "Để tôi nói chuyện với anh Morofushi đi! Hagiwara, cậu trò chuyện với cô Liliya nhé!"

Hagiwara Kenji: "......" Lớp trưởng, cậu là vì hoàn toàn không ứng phó được nên trực tiếp bỏ chạy đúng không!

Anh ấy thở dài, nhìn về phía cô gái tóc bạc đang ngồi đó với nụ cười hoàn hảo, cam chịu treo lên nụ cười, tiến lên bắt chuyện.

Hagiwara Kenji và Date Wataru đều là bạn học cùng khóa của Morofushi Hiromitsu, em trai của Morofushi Takaaki tại trường cảnh sát. 

Chỉ là Date Wataru thì ở Phòng Điều tra Số Một của Sở Cảnh sát Đô thị, còn Hagiwara Kenji là thành viên Tổ Xử lý Vật nổ của Đội Cơ động thuộc Cục Cảnh sát Đô thị.

Ban đầu Liliya trực tiếp đến Sở Cảnh sát Đô thị hỏi thăm Morofushi Hiromitsu, sau đó vừa hay Date Wataru đang trực ban nên ra tiếp đón. 

Phát hiện là người quen của bạn học mình đến tìm người, lại vừa thấy là một mỹ nhân ngoại quốc, ánh mắt trông cũng rất mờ mịt...... Date Wataru sau khi hỏi một vài vấn đề, lập tức sau khi tan sở đã gọi Hagiwara Kenji, người mà anh ấy biết là giỏi ứng phó với con gái nhất, đến.

Ngay từ đầu, hai người còn tưởng rằng đối phương có quan hệ gì với Morofushi Hiromitsu...... Sau đó Liliya liền nói thẳng là Morofushi Takaaki nói có thể tìm em trai anh ấy giúp đỡ, cô ấy còn mở điện thoại ra, khoe bằng chứng của mình —— cô ấy trực tiếp đặt ảnh chụp chung của mình và Morofushi Takaaki làm hình nền.

Hơn nữa hai người còn khoác tay nhau, trông rất thân mật —— Liliya là do cá tính cho phép chủ động khoác tay người khác để thể hiện mối quan hệ tốt của hai người, Morofushi Takaaki đơn thuần là tôn trọng văn hóa của đối phương và cũng không tiện từ chối, rút tay lại trước mặt một cô gái. 

Cũng có thể là vì Liliya khỏe quá nên anh ấy rút không ra.

Thế là, Hagiwara Kenji và Date Wataru ngộ nhận —— à, hóa ra là chị dâu!

Morofushi Hiromitsu sau khi tốt nghiệp thì không liên lạc nữa, hai người đều là cảnh sát, ít nhiều cũng có thể đoán được một chút hướng đi. Lúc này có người thân của đối phương đến tìm kiếm giúp đỡ, họ tự nhiên là nhiệt tình tiếp đãi.

Hơn nữa Hagiwara Kenji vốn dĩ đã có thái độ rất tốt với con gái, còn Date Wataru có một cô bạn gái người nước ngoài, nên có chút ý muốn nhiệt tình giúp đỡ bạn bè nước ngoài theo kiểu "yêu ai yêu cả đường đi".

Sau đó, họ liền nghe Liliya thành khẩn hỏi: "Có thể nhờ hai anh giúp tôi tìm một người được không?"

Hagiwara Kenji mỉm cười: "Đương nhiên là được. Nhưng nếu cô muốn tìm Hiromitsu thì sẽ hơi khó khăn một chút...... Ngoài điều đó ra, tôi nghĩ chúng tôi hẳn là có thể giúp."

"Tốt quá!" Liliya mắt lộ ra vài phần vui sướng, chắp tay trước ngực, vui vẻ nói, "Tôi vốn dĩ tìm em trai Takaaki-sensei cũng là muốn nhờ cậu ấy giúp tôi tìm người......"

Lúc này, hai vị cảnh sát đơn thuần đều cho rằng đối phương muốn tìm người thân gì đó, vẻ mặt nghiêm túc lắng nghe còn gật đầu đồng ý. Date Wataru thậm chí còn lấy ra cuốn sổ nhỏ và bút của mình, mở sổ ra định ghi chép lại thông tin liên quan: "Về mặt tìm người thì tôi nghĩ tôi vẫn có thể giúp được...... Cô Liliya có thông tin cụ thể không?"

"Vâng!" Liliya gật đầu, hai tay đặt trên đầu gối, thái độ có thể nói là ngoan ngoãn, "Thông tin về một nam giới có gia sản trên trăm tỷ yên Nhật, bệnh nặng sắp chết, và không có con cái."

Hai người: "...... Hả?"

"Có khó khăn sao?" Liliya nhíu mày, nghiêng đầu suy nghĩ một chút, nhịn đau đưa ra quyết định: "Thôi, vạn sự khởi đầu nan...... Vậy gia sản chục tỷ cũng được."

Hai người vẫn giữ vẻ đờ đẫn, mắt lộ ra một tia không thể tin nổi —— đây là vấn đề trăm tỷ hay chục tỷ sao?! Hơn nữa "vạn sự khởi đầu nan" là dùng như vậy sao?! Cô muốn làm "vạn sự" gì vậy!

Hai người cảm thấy mục đích lời nói của đối phương rất rõ ràng, nhưng chính vì quá rõ ràng, khiến họ ngược lại không dám tin vào những gì mình vừa nghe được.

Sau một hồi im lặng rất lâu, Hagiwara Kenji là người đầu tiên lấy lại giọng nói của mình: "Cái đó...... Cô Liliya, cô tính toán......?"

Liliya mỉm cười: "Ừm? Rõ ràng mà? Đương nhiên là gả cho người có tiền sắp chết rồi kế thừa di sản của hắn nha!"

Hagiwara Kenji & Date Wataru: "......"

Làm thế nào mà cô ấy có thể nói ra câu đó với giọng điệu giống như nói "Chờ một chút tôi về nhà sẽ đi siêu thị" vậy?

Đáng nói là Liliya trông không chỉ có lý có tình, mà ánh mắt trong veo, biểu cảm đơn thuần, dường như họ làm ra vẻ kinh ngạc mới là có vấn đề vậy...... Khoan đã, hẳn là không phải họ có vấn đề chứ? Cô gái này thật sự đang hỏi nơi nào có kẻ giàu có sắp chết, thật sự là với thái độ tính toán đi "vớt" một mẻ rồi chuồn sao?

Hai người tinh thần hoảng hốt một lúc, cuối cùng nhớ ra còn có một đối tượng để xin giúp đỡ —— Morofushi Takaaki.

Sau đó chính là cảnh tượng ban đầu đó.

Liliya nói chuyện điện thoại với Morofushi Takaaki, sau đó Date Wataru lập tức xông đến hỏi, để Hagiwara Kenji một mình ở đây chịu đựng áp lực.

Hagiwara Kenji cũng cảm thấy mình rất khó khăn. Mặc dù anh ấy quả thực tương đối giỏi ứng phó với con gái...... Nhưng phải nói thật, đây là một loại hình mà anh ấy hoàn toàn chưa từng gặp. Anh ấy rốt cuộc đã phát hiện mình cũng có loại hình con gái "khó nhằn"!

"Cô Liliya, tại sao cô lại có suy nghĩ này?"

"Ừm? Có suy nghĩ này không được sao?" Liliya vẻ mặt hoang mang, "Điều này không phạm pháp đúng không? Tôi đã tra rồi."

Hagiwara Kenji: "......" À, cái đó thì quả thực không phạm pháp.

Vì thật sự không hiểu tình hình, Hagiwara Kenji cũng đi đến gần Date Wataru để cùng hỏi, sau một hồi hỏi thăm và biết được lai lịch của Liliya, nội tâm hai người cũng rất phức tạp.

Nói thế nào nhỉ...... Dù sao hoàn cảnh trưởng thành của người ta là như vậy, có lựa chọn này cũng rất bình thường, họ đương nhiên không thể "đứng nói chuyện không đau lưng" mà chỉ trích cách làm và lựa chọn của người khác.

Cũng may sau khi Morofushi Takaaki giải thích, Liliya tiếc nuối từ bỏ ý định nhờ người khác giúp cô ấy tìm mục tiêu để "hoắc hoắc" (làm hại, gây rắc rối), khiến Date Wataru và Hagiwara Kenji thở phào nhẹ nhõm.

Tuy trong lòng có rất nhiều ý nghĩ, nhưng một câu cũng không thích hợp để nói ra, hai người chỉ có thể để lại thông tin liên lạc của mình, dưới nụ cười rạng rỡ của đối phương mà muốn nói lại thôi rời đi.

Hagiwara Kenji vào buổi tối khi trò chuyện với bạn thân kiêm đồng nghiệp Matsuda Jinpei, còn nhắc đến chuyện này.

Matsuda Jinpei cũng nghe mà ngẩn người, cau mày tổng kết: "Vậy là anh Hiromitsu trước đây đã cứu một cô gái từ một quốc gia loạn lạc bị bọn buôn người lừa bán? Hơn nữa cô gái đó một lòng muốn tìm một kẻ có tiền để kết hôn? Cô ấy rất thiếu tiền sao?"

"Ừm......" Nhớ lại những gì đã trải qua trong ngày, nụ cười trên mặt Hagiwara Kenji cũng có vẻ hư ảo, "Thật ra không phải vậy, tôi đã hỏi rồi, cô ấy nói cô ấy chỉ muốn nhanh chóng và dễ dàng có được một khoản tiền lớn."

"...... Ở một mức độ nào đó mà nói, mục tiêu của người ta cũng rất rõ ràng nhỉ." Matsuda Jinpei cảm thán một câu, cầm lấy ly bia trong tầm tay rót một ngụm, "Nếu cô ấy tự có chủ ý thì hẳn cũng không sao...... Anh Hiromitsu nói thế nào?"

"......" Giọng điệu của Hagiwara Kenji trở nên có chút vi diệu, "Anh Hiromitsu nói chỉ cần cô ấy không phạm tội thì tùy cô ấy đi thôi."

Matsuda Jinpei: "......" Chuyện gì vậy chứ?! Cứ tưởng cố ý cho em trai mình thông tin liên lạc thì nhất định phải có sự chiếu cố đặc biệt! Sao lại cảm giác còn rất lạnh nhạt vậy?!

"Nhưng cũng không phải không thể hiểu được...... Bởi vì cô Liliya...... Thật sự rất khó miêu tả." Hagiwara Kenji đắn đo lời nói, "Một mặt rất thẳng thắn thành thật, một mặt lại rất khó nắm bắt cảm giác......"

Matsuda Jinpei thì không mấy bận tâm: "Cũng không cần quá lo lắng chứ? Kẻ có tiền cũng đâu dễ lừa như vậy?"

Hagiwara Kenji: "...... Vấn đề chính là cái này. Anh nghĩ một cô gái xinh đẹp, mới học tiếng Nhật giao tiếp chưa được mấy ngày, bị bọn buôn người bắt cóc, hơn nữa cho đến khi được cảnh sát cứu mới phản ứng lại mình bị lừa bán, có thể lừa tiền từ tay kẻ có tiền không?"

Chính vì điểm này, cộng thêm Liliya lại xinh đẹp vô hại, ánh mắt trong veo, nên dù là Morofushi Takaaki, Uehara Yui, hay Date Wataru và Hagiwara Kenji, khi nghe mục tiêu phấn đấu của Liliya, trong lòng căn bản không có cái nhìn không tốt nào về cô ấy, mà là một sự chấn động kiểu "Cô nghiêm túc đấy chứ?", cùng với nỗi lo lắng sốt ruột "Cô sẽ không bị lừa ngược lại chứ?".

Nói một cách thông tục hơn, đó là một loại lo lắng muốn nói lại thôi, phát ra từ tận đáy lòng của nhân viên cảnh sát khi nhìn thấy kiểu người dễ bị lừa dối nhất lại thề non hẹn biển nói muốn đi làm chuyện lừa đảo.

Matsuda Jinpei: "......" Lời này anh ấy không có cách nào phản bác.

Nhưng Matsuda Jinpei chưa từng gặp mặt người thật, không có cảm giác chân thật đó, chỉ là sau khi nghe xong câu chuyện này, cũng không có gì lo lắng, còn nói một câu rất có lý: "Thế thì cũng không quan trọng, cô ấy có điện thoại của cảnh sát bên sở Nagano, cậu và lớp trưởng cũng đã để lại rồi, thật sự gặp chuyện gì nhất định sẽ xin giúp đỡ các cậu thôi."

Điểm này Hagiwara Kenji cũng đồng ý.

Dù sao đó là một người sẽ vì tìm kẻ giàu có sắp chết mà xin giúp đỡ cảnh sát, khi gặp phiền toái chắc chắn sẽ không vì sĩ diện hay ngại ngùng mà không hành động.

"Nhưng mà thật hiếm lạ nha."

"Ừm?"

Matsuda Jinpei trên mặt mang theo chút cười xấu xa: "Vậy mà cũng có kiểu con gái làm cậu khó xử như vậy ——"

"Đừng nói như tôi là kẻ tra nam vậy chứ, Jinpei-chan." Hagiwara Kenji bất đắc dĩ đáp lại một câu, hồi tưởng lại cô gái tóc bạc hôm nay đã gặp, cười một chút, đưa ra lời kết thúc, "Thay vì nói khó xử...... không bằng nói, cô ấy như thể dùng cách kỳ diệu để chiếm đoạt quyền chủ động tuyệt đối cho mình thì đúng hơn?"

"Ừm? Gì cơ?"

"Không có gì ——"

"Đánh đố gì vậy...... Nhưng Hiromitsu rốt cuộc là đi làm gì, có nói với các cậu không?"

"Cái này quả thực không rõ ràng...... Nếu ngay cả anh trai mình mà cũng chưa nói lời nào......"

Hai người đề tài cứ thế chuyển sang hướng khác.

So với một cô gái chỉ mới gặp mặt một lần, tự nhiên hướng đi của người bạn thân cùng trường lại càng khiến hai người quan tâm hơn.

Mà bên kia, Liliya, vừa mới trở thành trung tâm của cuộc trò chuyện, một mình đi bộ trên phố vào ban đêm, bước chân nhẹ nhàng.

Chỉ là nếu chú ý quan sát, sẽ phát hiện cô ấy dù mang giày cao gót, tiếng bước chân cũng rất nhẹ, gần như không có tiếng động.

Lúc này cô ấy đang cầm điện thoại gọi điện, giọng nói ôn hòa nhỏ nhẹ, còn thỉnh thoảng lẫn vài tiếng cười khẽ.

"Cảm giác tôi đã dọa bạn học của em trai anh rồi...... Không sao chứ? Tôi có cần đi xin lỗi không...... Không sao sao? Tôi cảm thấy dù là họ hay cô Yui, đều rất có ý kiến về mục tiêu của tôi." Liliya nói, câu chuyện đột nhiên chuyển hướng, "Vậy còn Takaaki-sensei? Anh cũng cảm thấy mục tiêu của tôi có vấn đề sao?"

Đầu dây bên kia im lặng vài giây sau, dùng giọng nói trầm ổn trả lời: 【Ai có chí nấy, sở quy bất đồng (mỗi người có chí hướng riêng, nơi đến cũng khác nhau).】

"Haiz —— đúng là cách trả lời khôn ngoan." Liliya cười, "Mặc kệ, vậy tôi coi như Takaaki-sensei ủng hộ tôi nhé. Lần sau lại nói chuyện nha ~"

Liliya nói xong, liền cúp điện thoại.

Nụ cười dịu dàng ban đầu trên mặt cô ấy cũng lập tức thêm vài phần tiếc nuối thực tế.

"Ừm...... Cái tâm thái xuất sắc có thể bình tĩnh ứng phó mọi chuyện này, quả nhiên rất muốn có a......" Cô ấy lẩm bẩm một tiếng, nhưng rất nhanh lại che giấu đi, một lần nữa khôi phục lại vẻ mỉm cười ban đầu.

Chỉ là không giống với lúc gặp người ban ngày hôm nay, nụ cười trên mặt cô ấy lúc này mang theo cảm giác xa cách vô tận, đôi mắt màu ngọc bích không mang theo cảm xúc, sâu không thấy đáy.

"Được rồi, trải thảm gần đủ rồi......" Cô ấy nghiêng đầu, giơ tay dùng ngón trỏ vuốt nhẹ cằm, "Bói toán đã ra, tiếp theo...... nên là thời gian săn lùng."

Năng lực Niệm của người chồng thứ 5 của cô ấy là liên quan đến bói toán, lĩnh vực có thể sử dụng là 【Tìm kiếm】. Dù là tìm kiếm địa điểm hay người.

Mang theo vấn đề đi tìm, càng biết nhiều thông tin thì nội dung bói toán cũng càng chi tiết. Điều này có nghĩa là, cho dù chỉ là vấn đề "ba phải" (chung chung), chỉ cần số lần bói toán đủ nhiều, kết quả xuất hiện cũng sẽ càng ngày càng rõ ràng.

Chỉ là cũng có hạn chế sử dụng —— thời gian hồi chiêu là bảy ngày.

Mà cô ấy đã ở thế giới này hơn một tháng, cuối tuần đầu tiên đang làm rõ thế giới này, mấy cuối tuần sau đều đang bói toán mục tiêu tối ưu của mình.

Mà bốn lần kết quả này lần lượt là —— màu đen, quạ đen, phòng vàng, và kết quả vừa mới nhận được hôm nay......

——【Karasuma】.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me