Do You Love Me
+SángS-Ưm...sáng rồiM-Hửm,con dậy rồi hảS-Con mới dậy thôi àM-Yumeko đâu rồi nhỉ,chắc đang ở dưới nhàS-Mẹ lúc nào cũng vậy mà hihiM-Xuống nhà thôi nhỉS-Vâng ạ+Dưới nhàY-Chào buổi sáng Mary-chan~S-Mẹ!!+Thằng bé chạy tới ôm chầm lấy Yumeko,khuôn mặt nó hớn hở đến lạY-Shiori bé nhỏ của mẹ,con đáng yêu quá điS-HihiM-Hôm nay không phải đi học sướng ghêY-Thông báo nghỉ hai ngày cơ mà,chơi đã luônS-Vậy mẹ sẽ dẫn con đi chơi chứ?Y-Hả?Ừ nhỉ,sao lại không chứ Shiori bé nhỏ//xoa đầu//+Một vòng xoáy xanh xuất hiện,một cô gái cao ráo với mái tóc đen láy xuất hiện,là Yumeko??!!FY-Chào,tôi đến đưa Shiori về +Káy:F có nghĩa là Future(tương lai) ghép với đoạn hội thoại có thể hiểu là Yumeko tương laiY-Chị là...FY-Tôi là em của tương lai+Cô liếc sang chỗ của Mary,lập tức cô tiến đến trước sự ngỡ ngàng của Yumeko hiện tại và ShioriFY-Mary,tớ nhớ cậu lắm Mary,tớ xin lỗi cậu,đáng ra tớ không nên làm vậy,tớ xin lỗi vì đã tự tay đẩy cậu vào chỗ ch*t,tớ sai rồi...M-Khoan...khoan đã rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra chứ?!FY-Ah,xin lỗi tôi hơi kích động//Lau nước mắt//Y-Nhưng chị hãy nói cho chúng tôi biết đã có chuyện gì xảy ra chứ?+Phòng kháchFY-Vào 2 tháng trước tôi và Mary có xảy ra cãi vã vì tôi để Shiori rơi vào cỗ máy thời gian,Mary đã rất buồn,còn tôi thì lại cáu gắt và quát mắng cậu ấy.Cho nên...Y-Chị nói tiếp đi,bọn em sẽ nghe...FY-Do tôi đã tát cậu ấy nên cậu ấy tức giận và ra khỏi nhà nhưng vừa ra đến nơi thì 1 chiếc xe lao đến và...M-Sau đó tôi ch*t sao?FY-Hiện tại em đang hôn mê sâu,có thể sẽ không tỉnh lại nữaY-Mình tệ đến vậy sao?S-Hức...ma..ma+Cô ôm lấy Shiori vào lòng,xoa mái tóc của thằng bé dịu dàngFY-Shiori...mái tóc của con thật giống Mary,mềm mại thật đó...+Yumeko nắm lấy tay của Mary,cô nắm chạt đến mức Mary còn cảm thấy đau,nhưng nhìn vẻ mặt của Yumeko...Mary thể nói lời nàoY-Mary...M-Sao thế?Y-Tớ xin lỗi.Nhưng chị ơi,liệu có còn cách nào để thay đổi được không?FY-Ý em là thay đổi tương lai?Y-Vâng...FY-Tôi nghĩ giờ chỉ có thể dùng cỗ máy thời gian quay lại thời điểm lúc Mary sắp chạy ra khỏi nhàY-Phải rồi chúng ta sẽ giữ chị ấy lạiFY-Được thôi,cứ thử xem+Họ tiến tới cánh cổng,điều chỉnh thời gian và tới ngôi nhà đó,nơi hai người họ sông trong tương laiFY-Tới rồiY-Đó là tiếng hai người cãi vã sao?FY-Ừm..-"Cậu thì biết gì chứ,Shiori không bao giờ có thể trở về đâu"-"Câm miệng đi,đừng cố tỏ ra là mình biết tất cả,tôi sẽ đón Shiori về"-"Hức...Cậu chỉ là một kẻ vô dụng ích kỉ thôi,đừng nói câu đấy với tôi!!"+Bốp,chưa lúc nào Yumeko lại im lặng thế này,cô đang suy nghĩ gì sao-"Hức...tôi căm ghét cậu,tôi hận cậu!!"+Cách cửa bật ra,nhắm mắt nhắm mũi cắm cổ mà chạy cho cố vô,Mary đã đâm phải Yumeko ở thời gian hiện tại đang đứng ở cửa1FM-Hả?Yu...Yumeko Káy:Cái số 1 ý là 1 tuần trước á,đánh mốc thời gianY-Chị có sao không?+Cô ôm chặt lấy Mary,vuốt nhẹ lưng cô như an ủi,cô căm hận bản thân mình ở trong kia,tại sao lại vô cảm đến mức để cô chạy đi mà không giữ lại?1FM-Em,sao...sao em tới được đâyY-Chị ấy đã đưa em tới.Chị đừng chạy đi nữa,chị sẽ ch*t đấy1FM-Hả?...Em biết trước tương lai sao?Y-Đây là em,nhưng là sau 1 tuần sau cuộc cãi vã này,lúc đấy chị đang hôn mê sâu,em tới đây để ngăn chị lạiS-Mama1FM-Shi...ShioriS-Mama...mama đừng bỏ con mà hic hic1FM-Nín đi mẹ ở đây rồi 1FY-Có chuyện...+Một cú tát mạnh từ Yumeko tương lai vào cô,như mọi sự giận dữ trút hết vào cái tát ấyFY-Tại sao cậu lại tàn nhẫn để cậu ấy ch*t một cách vô nghĩa như vậy1FY-Xin lỗi...FY-Cậu tệ quá đóM-Dù sao cũng xong chuyện rồi,mình về thôi chứ?FY-Thôi được,chúng ta đi thôi1FY-Tạm biệtY-Lại kia với chị ấy đi1FM-Ừm...Y-Em về đây1FM-Tạm biệt em....+Họ bước vào cỗ máy và trở về1FY-Xin lỗi cậu...1FM-Không sao đâu,tôi cũng nên xin lỗi cậu1FY-Tớ sẽ không bao giờ làm cậu tổn thương nữa đâu,tớ xin lỗi..+Cô ôm chầm lấy Mary,lời xin lỗi có lẽ khôg quá muộn nhỉ+Ở thời gian hiện tạiFY-không biết giờ tương lai ra sao rồiS-Mama sẽ không ch*t chứ ạ...FY-Mẹ cũng không biết,hi vọng là...FM-Yumeko,Shiori!+Một Mary khác từ cánh cổng thời gian bước ra,chắc đây là Mary ở tương laiFY-Mary...S-MamaFM-Hai người đi đây vậy chứ?Đang ở nhà mà bỏ đi đâu không >:((FY-Ha...Tớ chỉ đến đây để thăm lại tớ của quá khứ thôi+Thật sự giờ đây cô rất vui,cô ôm lấy cô gái bé bòng của mình vào lòng,nhưng lại không thể khóc,vì Mary có nhớ gì về quá khứ đâu :))FM-Về thôi nào.Huh,đây là cậu lúc năm hai cao trung nè,đáng yêu quáY-Hả?Đáng yêu sao '///'FM-Xinh quá đi mất,mà càng lớn càng nhâyFY-Ơ kìa :<<FM-Đừng có cãi tôiY-Sau bao nhiêu năm cậu vẫn đanh đá hơ hơM-Cậu có tin tôi giật bay bộ tóc của cậu không hả!Y-Tớ xin lỗi mà :<<+Yumeko nãy giờ cứ chú tâm vào Mary ở tương lai với ánh mắt cảm thán,giờ cô mới để ý đếnFM-Sao em cứ nhìn chị thế?Y-Chị đẹp quá à~FM-Hơ,chị ở cạnh em mấy năm liền mà không ngắmY-HihiFY-Cậu có đi về không '-'FM-Được rồi được rồi về thì về+Cánh cổng lại hiện ra,họ bước vào và chẳng mấy chốc căn phòng chỉ còn lại hai cô gái của chúng taY-...M-Sao cậu cứ trầm ngâm từ nãy đến giờ thế?Y-À...không có gì đâu...+Mary cũng đã nhận ra tâm trạng của Yumeko đang không tốt nên cũng không hỏi gì thêm nữa+Tối hôm đóM-Yumeko đồ ăn không ngon à...Y-Hả,hả?Đồ ăn ngon mà+Cả ngày hôm nay Yumeko cứ như người mất hồn,ngơ ngơ ngác ngác,lạ kì vô cùng+Phòng ngủM-Yumeko,cậu sao thế,cả ngày cậu cứ đơ ra thếY-Hmm....tớ vẫn thấy giận bản thân mìnhM-Gì cơ?cậu á,haha..nghe lạ thậtY-Tớ thấy tớ tệ quáM-HahahahaY-Mary-chan,đừng cười nữa :'<M-Được rồi..ha..không cười nữa.Nhưng mà có chuyện gì nói tôi ngheY-Thì tớ đánh cậu áM-Mỗi chuyện đấy mà cả ngày cậu như người mất hồnY-Ừm...+Mary leo lên người Yumeko,ôm lấy cô,tay vuốt nhẹ cổ của côM-Tôi đâu có giận cậu đâu mà cậu phải tự trách bản thân thếY-Ừm...+Mary đặt lên môi cô một nụ hôn,giống như một lời tha thứ để Yumeko nhẹ lòng hơnY-Mary-chan....M-Không sao đâu mà+Đột nhiên Yumeko ném mạnh Mary xuống giường khiến cô bất ngờ,Mary à,tiêu đời rồi :))
-Lời cuối chap của Káy--Đam mê viết truyện hư cấu ăn trong máu luôn rồi :))-Dự tính cho bộ này SE :))
-Lời cuối chap của Káy--Đam mê viết truyện hư cấu ăn trong máu luôn rồi :))-Dự tính cho bộ này SE :))
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me