Doan Gtop Nhung Mau Truyen Vun Vat Dang Yeu
"Seung Huyn chồng à" Ji Yong bước vào nhà với hai tay cầm nặng trĩu những bọc thức ăn gọi anh "Dạ anh đến đây,... Lần sau có gì thì gọi anh. Không được làm một mình đó" Seung Huyn vội chạy ra đỡ hộ cho cậu. Nhẹ nhàng nói pha vào một ít trách móc lo lắng Cậu nở một nụ cười hạnh phúc nhìn anh------------------------------- "Chồng à..." Cậu nằm trên giường sốt rất nóng. Khó khăn gọi anh "Dạ" Seung Huyn cũng đang ngồi cạnh cậu, anh dùng khăn đá chườm lên chán Ji Yong. Thổi những muỗng cháo tự tay anh nấu để đút cậu --------------------------------- "Chồng à..." Cậu thực sự rất vụn về. Mới xuống bếp tính trổ tài nấu ăn cho anh dùng thử mà đã làm rối tung lên bếp. Hết cách cậu đành gọi anh xuống "Dạ... Uiss, thôi nào Ji Yong. Em bước lên phòng khách đi để đó anh làm cho" Anh biết thế nào cũng làm rối tung lên, nên đã đứng nhìn cậu từ xa. Bước đến nói với "cậu vợ" này. Còn Ji Yong quay sang nhìn anh với vẻ hối hận rồi cũng lặng lẽ bước lên phòng khách-------------------------------- "Chồng ơi..." Cậu dựa vào vai anh, khi anh đang đọc sách rồi nói "Hửm..." Anh cuối đầu xuống hết hôn lên mái tóc rồi xoa cho nó rối lên "Em lúc nào cũng gọi chồng như vậy dù là những việc nhỏ nhất. Anh có thấy phiền không?" Cậu ngã đầu từ từ nằm lên đùi anh. Nhỏ nhẹ hỏi "À thì..." Anh ngập ngừng suy nghĩ "Em ngốc thật. Kể từ giây phút con tim này nguyện trao chỉ một mình em. Tình yêu này cũng vậy. Thế thì mọi chuyện trên đời này anh thay em gánh hết. Không lúc nào anh thấy phiền cả... Yêu em" Ji Yong nghe được liền cảm thấy rất hạnh phúc. Nụ cười luôn nở trên môi. Cảm ơn ông trời đã đưa anh đến với cuộc đời em "Chồng à..." "Hửmm" "Chồng ơi..." "Dạ" "Chồng ơi..." "Chồng..." "Chồng..."Ji Yong sung sướng cứ gọi mãi... Còn anh cứ cười nhìn cậu gọi một hồi lâu rồi cúi đầu xuống hôn lên đôi môi đỏ mọng của Ji Yong. Ji Yong nhắm mắt lại đáp trả nụ hôn kia. Tách đôi môi của cậu ra, đưa chiếc lưỡi đẩy sâu vào khoang miệng một cách điêu luyện len lõi trong từng ngóc ngách. Nút thật mạnh. Đến khi cả hai cảm thấy không khí đang cạn dần ở phổi mới buông nhau ra.....Đôi khi chỉ cần gọi anh một tiếng "Chồng" Là anh liền có mặt và nói "Ơi, chồng đây" Thì dù trời ngoài kia có sập xuống. Hay dù chỉ còn sống trên cõi đời này chỉ một phút, em cũng chỉ ở cạnh anh gọi anh hai tiếng "Chồng ơi" Và nghe được câu trả lời của anh em đã thấy rất hạnh phúc lắm rồi... Choi Seung Huyn của em❤
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me