TruyenFull.Me

Doan H Van

Hoa Ảnh nhận công việc bán thời gian này cũng đã hơn một tháng. Cuộc sống sinh viên khó khăn, kinh tế eo hẹp, buộc cô phải trải đời sớm hơn, ban ngày phải đi học, tan trường là ngay lập tức đến cửa hàng tiện lợi tư nhân này làm việc.

Ca đêm bắt đầu từ 9h tối, Hoa Ảnh cũng chỉ nhận 2 ca mỗi tuần như vậy. Dù đã đề phòng cảnh giác cao độ nhưng cô vẫn không thể nào thoát khỏi sự để ý của những kẻ xấu xa.

Trực cùng Hoa Ảnh hôm nay là Thừa Du, anh chủ của cửa hàng cô đang làm việc. Tuy là chủ nhưng anh vẫn hay thường trực cửa hàng vì ca đêm thực sự rất hay thiếu người dù tiền công rất cao.

Hoa Ảnh nhìn trúng số tiền ấy nên chuyện làm việc cùng anh chủ cũng không phải chuyện xa lạ. Chỉ là hôm nay Thừa Du để ý đến Hoa Ảnh nhiều hơn mọi khi mà thôi.

Tầm 10 giờ tối, trước cửa hàng đã vắng khách qua lại, xung quanh cũng yên ắng và lạnh lẽo. Bên trong cửa hàng dù sáng đèn nhưng không khí cũng ảm đạm, kéo theo cơn buồn ngủ chập chờn ghé thăm Hoa Ảnh.

Trời càng về đêm, sức lực của Hoa Ảnh ngày càng cạn kiệt, Thừa Du đứng bên cạnh cũng nhận ra sự mệt mỏi cùng không đề phòng của Hoa Ảnh khi không có khách. Anh thừa cơ cô không chú ý, dùng tay tắt công tắt của cửa tự động, làm nó không thể mở được nữa.

"Em mệt quá thì ra kho phía sau nằm nghỉ xíu đi, con gái làm đêm như vậy dễ bệnh lắm. Để anh trông tiệm cho, dù sao bây giờ cũng vắng khách rồi." Thừa Du lên tiếng đuổi Hoa Ảnh đi nghỉ ngơi.

"Sao được chứ, em được thuê để làm mà! Làm vậy sao được!" Hoa Ảnh nghe vậy thì từ chối ngay.

"Không sao đâu! Ông chủ cho thì cứ đi đi, không thì mai anh sắp cho em thêm vài đêm cho em nữa nhé." Thừa Du không cho là vậy một mực đẩy Hoa Ảnh đi vào.

Hoa Ảnh vừa đặt lưng lên tấm đệm đặt trong kho liền ngủ không biết trời trăng gì. Không biết được không lâu sau đó, một thân ảnh khác cao to lực lưỡng cũng đi vào nhà kho này, còn nhẹ nhàng chu đáo khóa cả cửa ra vào sợ cô lạnh.

Thừa Du đứng bên giường nhìn Hoa Ảnh đang yên lặng ngủ, gương mặt non trẻ gợi lên cảm giác dễ bị bắt nạt của cô sinh viên mới vào đời. Anh nhẹ nhàng đánh thức Hoa Ảnh đang ngủ dậy, khi cô vừa chồm người ngồi dậy thì bị một làn hơi mạnh mẽ từ chiếc bình xịt không rõ xịt thẳng vào mặt, choáng váng mà ngã xuống.

"Hoa Ảnh, Hoa Ảnh dậy đi em."

"Ah ~ Anh... gọi em... ~ Ah oh." Hoa Ảnh ngã xuống, thần trí không còn tỉnh táo, trong vô thức trả lời.

"Hoa Ảnh ... Hoa Ảnh ..." TD vừa gọi vừa đưa tay nâng tay Hoa Ảnh lên thả xuống xác nhận rằng cô thật sự đã bất tỉnh.

Khuôn mặt thật của người đàn ông đã lộ diện, không còn là khuôn mặt thân thiện của người chủ luôn vui vui vẻ. Anh ta hiện rõ là một tên biến thái, mà Hoa Ảnh chính là nạn nhân của anh ta.

Nhân lúc cô gái trẻ hôn mê, Thừa Du trở ra đóng cửa cửa hàng cùng khóa cửa kỹ càng lại.

Thừa Du từ từ lột từng món đồ trên người Hoa Ảnh xuống, áo đồng phục của cửa hàng bị cởi ra một cách thô bạo, quần dài ôm sát cơ thể cũng bị thô lỗ quăng đi.

Làn da trắng trẻo mịn màng của một cô gái mới lớn dần lộ diện, mỗi tấc da thịt đều núng nính đáng yêu, cũng chính là nét quyến rũ để khiến bất cứ ai bất chấp tất cả để phạm tội.

Thừa Du với tâm lý biến thái, đã quyết định ra tay với con mồi non nớt này. Anh tham lam liếm láp từng tấc da thịt của cô. Hai vú trắng nõn cúp D đầy đặn mướt mắt kia được ưu ái hơn cả. Rất nhanh vô số dấu hôn mút đỏ hồng nồng đậm được điểm tô dày đặc trên vú trắng đó.

Dần dần vú lớn đều chi chít vết hôn vô cùng nổi bật. Cô gái lúc này vẫn nằm im bất động chỉ có đôi hàng lông mi khẽ run rẩy báo hiệu cô vẫn cảm nhận được những cảm xúc xa lạ cùng âm thanh chụt chụt vang lên không ngừng.

Vết hôn dần lan xuống khu vườn bí mật, một nhúm lông đen mỏng e ấp che đậy hang động thần bí bị vạch ra. Thừa Du dùng lưỡi cảm nhận ngay món chính non tơ này, không quá ba lần quét qua hột le, con sò tươi này đã tỏa hương tanh ngọt mời gọi, nước sò tươi ứa ra từ khe hở hồng hào khẽ mấp máy. Cơ thể Hoa Ảnh run nhè nhẹ.

Tiếng nước bọt hoà cùng dâm dịch tuôn như suối tí tách vang lên. Không đến ba phút khung cảnh giữa hai chân cô gái đã là một mảng ướt át lầy lội. Thừa Du không còn kiên nhẫn chỉ nhẹ nhàng liếm láp nữa, anh một tay cởi trói cho chim lớn sổ lồng. Dương vật trướng đau biến lớn kể từ khi chạm vào cô gái, dần cứng cáp hơn. Thừa Du mang dương vật mình chào hỏi với âm hộ mỡ màng của Hoa Ảnh.

"Chà, cơ thể em thật sự rất hợp ý anh đấy, Hoa Ảnh à. Vú lớn, eo thon đến cả lồn em lại còn nhiều nước. Để xem bên trong em còn mê người thế nào nữa."

Dứt lời, đầu côn thịt to như quả trứng gà liền áp sát âm hộ, chuẩn bị tiến công xâm chiếm lấy cái âm hộ xinh đẹp kia.

"Ukmm" đang bị dính thuốc mê nhưng Hoa Ảnh vẫn cảm nhận được cơn đau bị xé rách, kỷ niệm lần đầu sò huyết bị chày lớn giã vào. Tuy mơ hồ cảm nhận nhưng bản năng đáp trả thì luôn tự phát một cách chân thực, vách âm đạo co bóp không ngừng muốn đẩy dị vật kia rời xa nơi thầm kín của chủ nhân.

"Ha ha, đúng là siêu phẩm, bên trong em bóp chặt quá." Thừa Du chỉ mới vào phần đầu nhưng đã cảm nhận rõ rệt cái co bóp không ngừng đó, nó thôi thúc anh đẩy vào toàn bộ, điên cuồng mà nhấn chìm cô gái dưới thân.

/Ót/ một cái, toàn bộ gậy thịt đã nằm gọn bên trong, thành công gắn kết 2 người lại với nhau không một chút kẽ hở. Thừa Du sâu sắc cảm nhận cảm xúc sung sướng này, như thể hàng vạn xúc tu đang hút lấy cặc anh kéo anh vào trong vùng đất thần bí lầy lội. Từng nơron thần kinh trên thân gậy cảm nhận rõ ràng từng cơn co bóp của âm đạo đẩy mê hoặc, gân xanh trên thân gậy cũng nổi lên đầy nhức nhối như đáp trả làm nó lớn thêm 1 vòng chèn ép thành vách càng thêm căng chặt.

-Jocasta

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me