PN(3)
Tuần trăng mật trôi qua trong những ngày đầy lãng mạn. Dương và Hùng thức dậy bên nhau, tận hưởng những bữa sáng chậm rãi, nắm tay nhau dạo biển mỗi tối. Hùng cứ ngỡ rằng cuộc sống hôn nhân sẽ mãi như thế.Nhưng khi trở về với nhịp sống thường ngày, những điều nhỏ nhặt bắt đầu trở thành vấn đề.Dương có thói quen vứt tất bừa bãi, để quần áo lung tung khắp nhà. Hùng thì thích nhà cửa gọn gàng, nhưng cậu lại không giỏi nấu ăn. Mỗi sáng, cậu mất hàng giờ trước gương chọn quần áo, khiến Dương đôi lúc sốt ruột. Họ bắt đầu có những lời nhắc nhở, rồi là những cuộc tranh luận nho nhỏ:"Anh có thể tự bỏ quần áo vào giỏ thay vì để chúng rải rác khắp nơi không?" – Hùng càu nhàu. "Vậy em có thể bớt đứng trước gương cả tiếng đồng hồ mỗi sáng không?" – Dương đáp lại, giọng điệu pha chút bực bội.Những điều tưởng chừng vô hại ấy cứ thế lớn dần. Có những buổi tối Hùng nằm quay lưng lại với chồng, có những đêm Dương ngủ trên sofa vì không muốn tiếp tục tranh luận. Những giấc mơ về một cuộc sống hôn nhân hoàn hảo dường như đang bị thực tế đánh thức một cách không mấy dễ chịu.Một tối muộn, sau một ngày dài căng thẳng, Hùng không kiềm chế được nữa: "Anh không còn yêu em nữa đúng không?"Dương sững người. Anh thở dài rồi kéo Hùng lại gần: – "Anh yêu em, nhưng anh nghĩ tình yêu không còn giống như hồi mới yêu nữa."Hùng nhìn vào mắt Dương. Cậu chợt nhận ra rằng mình đã quá mong đợi vào một cuộc sống hôn nhân màu hồng mà quên mất rằng tình yêu thật sự không chỉ là những giây phút lãng mạn. Nó là khi hai người chấp nhận con người thật của nhau, bao gồm cả những điều chưa hoàn hảo.Sáng hôm sau, Hùng dậy sớm hơn mọi khi, vào bếp nấu bữa sáng cho hai người. Khi Dương thức dậy, anh bất ngờ khi thấy Hùng đang loay hoay với chảo trứng. Cậu không phải là một đầu bếp giỏi, nhưng cậu đang cố gắng. Dương không nói gì, chỉ lặng lẽ ôm cậu từ phía sau.Ngày hôm đó, Dương cũng tự giác dọn quần áo của mình mà không để Hùng phải nhắc nhở.Những ngày sau, họ dần hiểu nhau hơn. Hùng không còn càu nhàu khi Dương quên vứt rác, chỉ nhẹ nhàng nhắc anh một cách vui vẻ. Dương không còn khó chịu khi Hùng lựa chọn trang phục, mà tranh thủ thời gian đó để làm những việc khác. Họ học cách thỏa hiệp, thay vì đối đầu.Cuộc sống vợ chồng không chỉ xoay quanh những điều nhỏ nhặt trong nhà, mà còn là cách họ cùng nhau vượt qua những khó khăn. Khi công việc căng thẳng, Hùng và Dương học cách chia sẻ thay vì giữ trong lòng. Khi một trong hai có chuyện không vui, người kia luôn là chỗ dựa tinh thần.Một ngày, Hùng gặp áp lực trong công việc và về nhà với tâm trạng chán nản. Dương không hỏi nhiều, chỉ lặng lẽ pha cho cậu một cốc trà nóng, kéo cậu vào lòng và để cậu dựa vào vai anh. Chỉ một hành động nhỏ, nhưng lại khiến Hùng thấy an yên đến lạ.Rồi đến khi Dương gặp khó khăn trong công việc, Hùng cũng ở bên cạnh động viên, giúp anh giữ vững tinh thần. Họ nhận ra rằng hôn nhân không chỉ là sống chung một nhà, mà còn là cùng nhau đi qua những thử thách của cuộc đời.Một tối nọ, Hùng bất ngờ ôm lấy Dương: "Cảm ơn anh vì đã kiên nhẫn với em." Dương cười: - "Và cảm ơn em vì đã cố gắng mỗi ngày."Hôn nhân không phải là cái kết của tình yêu, mà là một hành trình dài với những điều giản dị nhưng ý nghĩa. Nếu cả hai cùng cố gắng, tình yêu sẽ không mất đi, mà sẽ trưởng thành theo một cách đẹp đẽ hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me