Dong Nhan Hp Neu Ngay Ay Doi Thay
Sau khi Voldemort bị Harry Potter đánh bại, hoàn toàn tan biến, thế giới phù thuỷ trở lại với bình yên. Draco Malfoy - một cựu Tử Thần Thực Tử đã vô tình gặp Harry - một Thần Sáng - vào một ngày hè đầy nắng. Đứng ở trước cửa tiệm "Thêm và Bớt", Hẻm Xéo. Draco lên tiếng, giọng cậu ấm hơn ánh nắng mùa hạ."Potter này, nếu như...năm ấy tôi không đáng ghét như thế, không chế giễu Weasley và giáo sư Hagrid, thì liệu... cậu có thể cho tôi một cơ hội làm bạn với cậu không?" - Không còn chút kiêu ngạo nào sót lại của tuổi thiếu niên, chỉ có đôi mắt hơi buồn như đang soi chiếu lại một điều gì đã vụt qua tay từ lâu.Harry khẽ cười, vô tư như thể đang đáp lại một câu hỏi giản đơn nhất trần đời."Đương nhiên rồi..."Draco vẫn có gia đình, có con cái, nhưng trái tim cậu ta cứ mãi trống vắng như vậy. Câu trả lời hôm ấy của Cứu Thế Chủ cứ văng vẳng trong cậu, lặp lại không ngừng, như thể thời gian chưa từng trôi qua. Trước khoảnh khắc nhắm mắt, cậu cuối cùng cũng hiểu rõ điều mà cả đời mình đã lẩn tránh."Mình...yêu Potter rồi..."Có lẽ là yêu ánh mắt vô tư ấy, nụ cười ấm áp ấy, bản lĩnh can trường và trái tim cao thượng ấy. Cậu đã cố chối bỏ tình cảm đó rất lâu, hoặc cũng có thể đến tận giây phút cuối đời, mới thật sự dám chấp nhận. Nhưng một kẻ từng là Tử Thần Thực Tử, làm sao có thể đến được với Cứu Thế Chủ? Giá như... có thể quay lại từ đầu...Và có lẽ, số phận đã nghe thấy lời thỉnh cầu ấy.Khi Draco mở mắt, cậu đang nằm trong phòng mình tại Dinh thự Malfoy. Đôi tay nhỏ lại, thân thể nhẹ bẫng — đúng như khi cậu còn mười một tuổi."Dray à, cùng mẹ đi mua học cụ nào. Con sắp vào Hogwarts rồi, phải chuẩn bị chứ!" - giọng của Narcissa vang lên.Y hệt câu nói mà mẹ từng thốt ra năm đó. Draco siết chặt tay vào tấm chăn lụa, tim đập thình thịch. Cậu đã thực sự trở lại — về cái ngày đầu tiên gặp Harry. Không chần chừ, cậu theo cha mẹ đến Hẻm Xéo để mua dụng cụ học tập. Khi bước vào tiệm "Trang phục cho mọi dịp của Phu nhân Malkin", Lucius rẽ sang tiệm "Thêm và Bớt" để mua sách, còn Narcissa ghé tiệm "Ollivanders" tìm đũa phép. Đúng như trong ký ức, khi Draco đang thử áo choàng thì một cậu bé với mái tóc rối bù bước vào — đôi mắt xanh ngơ ngác vẫn khiến tim cậu lỡ một nhịp. Harry. Vẫn là gương mặt đó, non nớt, dễ thương và khiến người ta muốn tiến lại gần.Lần này, mình phải sửa sai..."Chào, bạn... cũng vào Hogwarts à?" - nó lên tiếng trước, cố giữ cho giọng thật tự nhiên.Harry nhìn nó, có vẻ hơi ngạc nhiên trước câu hỏi này, nhưng vẫn gật đầu."Ừ"Draco lục lọi ký ức. Trước đây cậu đã nói gì? À... phải rồi, một câu nói khoe mẽ. Nhưng không, lần này sẽ khác."Bạn...bạn tên gì" - Draco hỏi, giọng nhỏ nhẹ, cố tỏ ra dễ mến. Trong giây lát, khuôn mặt của Harry hơi bất ngờ, sau đó cậu nở một nụ cười tươi như ánh nắng đầu thu."Mình là Harry, Harry Potter, còn cậu?""Tôi là Malfoy, Draco Malfoy" - Draco cố gắng giữ cho khuôn mặt nó trông tự nhiên hơn bao giờ hết - "P-Potter, bạn đoán...bạn sẽ vào Nhà nào khi học tại Hogwarts?""Mình...chưa biết" - Harry nhìn xuống mũi giày, trông hơi lúng túng."Thực ra thì không có ai thực sự biết mình sẽ vào Nhà nào trước khi nhập học đâu." - Draco mỉm cười an ủi - "Nhưng tôi mong chúng ta có thể cùng Nhà với nhau""Mình cảm ơn... Thế còn bạn, bạn nghĩ sao? Bạn nghĩ bạn sẽ vào Nhà nào vậy, Malfoy?" - Harry hỏi nó với vẻ tò mò."Tôi hả? Chắc là...Slytherin, theo tôi thì Gryffindor cũng rất tốt...Nhưng cả nhà tôi ai cũng vào Slytherin cả nên..." - Cậu siết nhẹ vạt áo choàng, một cảm giác chạnh lòng len vào lồng ngực. Draco không muốn... không muốn nhìn thấy Harry lại quay lưng bước đi, về phía không có mình.hải đi rồi. Hẹn gặp lại nhé, Malfoy!" - Harry chỉ về phía cửa sổ nơi một người đàn ông cao lớn đang cầm hai cây kem vẫy vẫy tay.Draco có chút hụt hẫng khi thấy Harry vẫy tay tạm biệt nó, nhưng có vẫn tạm biệt cậu."Ừm, hẹn gặp lại, Harry..."Nhưng lần này... Draco chắc chắn sẽ không để lỡ mất Harry thêm lần nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me