Dong Nhan Onmyoji Hinh Nhu Toi Xuyen Roi
Thôi thì ít nhất là cũng hoàn thành nhiệm vụ rồi, lo gì nữa"Chỉ huy.... không ngờ cũng có ngày sẽ bảo vệ những người khác ngoài cửu hoàng tử đấy...."Hirae nói thầm, nhưng tất nhiên, qua thế nào được tai tôi? 100 năm trời luyện tập giác quan đã quá đủ để khiến tôi vượt qua phần lớn các yêu quái hiện tại rồi"Chủ nhân? Ngài ổn không?"Sora lo lắng nhìn tôi? Sao tự dưng bé nó lại nghĩ tôi không ổn nhỉ? Vì tôi không nói gì hết à?"Ổn, em nghĩ anh có vấn đề được à"Tôi đáp lại bé nó, cái giọng điệu lo lắng này mới lạ ghêKhác hẳn với mấy fan ở nick phụ tôi dùng để viết truyện khi tôi thả một cảnh bình yên nào đóKhụ, lại lạc đềNói chung là, bọn tôi trở về rồi, Sora còn rất tự nhiên lôi từ trong không gian của tôi một đoá hoả bạch cốt ra gặmTôi nhớ là hoả bạch cốt nóng ngang với dung nham mà ta....Haha, chắc là tôi nhớ nhầm điSora im lặng nhìn chằm chằm tôi, sau một lúc khi đã xác định rằng tôi thật sự ổn thì mới bắt đầu....đòi bếHa hả, thật sự là quá bám người đi, chả trách gì tiểu Điệp phải nói trước rằng Huyết Băng Điệp sẽ không tấn công chủ nhân của mìnhNếu không chắc tôi sẽ nghĩ em định thừa cơ hội cắn tôi một cái mất....Tôi ôm lấy Sora, nhẹ nhàng vỗ lưng ru em ngủ, hai con người ki- à nhầm, hai con bán yêu kia thì đã chuồn đi trước từ bao giờ.Gió khẽ bay qua dàn chuông gió trước hiên nhà, tạo nên tiếng "leng keng" rất khẽ, tôi cũng cứ như thế ngủ thiếp đi từ bao giờ.Mùi hoa chanh thoang thoảng quẩn quanh chóp mũi của tôi, mùi hương đó quen thuộc tới mức khiến não tôi đình trệ trong vài giâyChỉ trong một khắc, tôi đã nghĩ rằng như vậy cũng rất tốtKhông có tranh đấu, không có phản bội, càng không phải cố gắng để sinh tồn và chắc chắn cũng sẽ không đơn độcNhư vậy.... Thật sự cũng rất tốt
_______Khi tôi tỉnh dậy, mặt trời đã sắp xuống núi, Sora vẫn đang nằm ườn trên người tôi ngủ đến ngon lànhEm hơi dụi đầu lên hõm cổ tôi, tay cũng ôm tôi chặt hơn một chútChả lẽ trong lúc ngủ quên tôi đã làm gì đó khiến bé nó lo hả ta?Không, khả năng này thấp lắm, tướng ngủ của tôi luôn rất tôt, đúng là tôi có cái tính cáu gắt khi bị gọi dậy ra thì tôi thật sự không nghĩ đến chuyện bản thân sẽ gây chuyện khi đang ngủ đâuThật kì lạ Đem Sora vào không gian rồi mặc cho bé nó ngủ cạnh bản thể của mình xong xuôi, tôi bắt đầu xây dựng lịch trình về địa điểm tiếp theo sẽ đặt chân đếnDù sao tôi cũng không định ở đây cả đời nên điều này cũng khá cần thiếtThời gian nhanh chóng trôi qua, chẳng bao lâu trời đã tối mịt, tôi cũng thu dọn chuẩn bị vào không gian ngủ một chútĐám ủy thác từ các vị yêu quái gửi đến Hirae sắp chất đống rồi, mai tôi còn phải giúp hắn ta giải quyết bớt đấyMệt mỏi quá đi mà....
________Trong không gian yên ắng, Sora tỉnh dậy, đôi mắt cậu dường như sâu hơn một chút"Tại sao...."Cậu hơi lẩm bẩm, đường như chưa hiểu rõ tình hình hiện tại cho lắm, sau đó dường như sực nhớ ra điều gì đó, nhanh chóng dịch chuyển đến nơi mà Sakai đang ngủ."May quá.... thật may quá...""May là cậu vẫn ổn, Song La..."Sora, mà nói chính xác hơn là Tuyết Đoàn hơi lẩm bẩm, cậu cũng không ngờ họ lại gặp lại nhau trong hoàn cảnh như này.Sau khi chết, Tuyết Đoàn đã tới được phía trung tâm của các thế giới, nơi được gọi là "thần giới trung tâm" và được vị thần có quyền lực chỉ đứng sau thần vương, vị thần của vực kí ức, Chu Hải Nguyệt nhận làm đệ tử và huấn luyện trong một năm rưỡi ngoài đờiNghe có vẻ khá ngắn đúng không? Nhưng thật ra Tuyết Đoàn lại được huấn luyện trong không gian giới tử của nàng ta, nơi mà một giây ngoài đời bằng một tỷ năm bên trong.Cậu thật sự đã bị hành cho thừa sống thiếu chết luôn đó, sau đấy mới ra khỏi không gian, bắt đầu từng chút một trở nên mạnh mẽDù chỉ một chút thôi, cậu thật sự muốn có lực lượng để bảo vệ bản thân, cũng bảo vệ những người cậu yêu thươngVì vậy, cậu đã chấp nhận đề nghị của người sư phụ kia, bắt đầu đi vào độ kiếp, từng chút một trái qua hỉ nộ ái ố của thế gian, thấy rõ được hai mặt đen trắng của hơn tám trăm tỷ thế giới đang cùng nhau tồn tạiQua mỗi kiếp cậu cũng đã mạnh hơn rất nhiều, chỉ là ý thức trong mỗi lần độ kiếp cũng mờ nhạt theo Lần độ kiếp đầu tiên, ý thức cậu hoàn toàn thanh tỉnh, nhớ rõ mọi việc đã trải quaLần thứ hai, lâu lâu có chút ừm...lag một chút, nhưng nói chung là vẫn ổnLần thứ ba, quên mất một số kí ức nhỏ không đáng kể, dù sao khi quay về cũng sẽ nhớ lại hết nên cậu cũng không quan tâm lắmNhưng đây là lần thứ 1095, đáng lẽ ra kiếp này ý thức cậu sẽ không thứ tỉnh mới đúngTại sao nhỉ? Mong là thời gian có thể duy trì dài một chútThôi kệ, đây cũng chả phải việc quan trọng gì, có thể gặp lại Song La là tốt rồi, dù chỉ trong thời gian ngắn thôi cũng đượcDù sao khi chết đi, cậu ấy cũng sẽ quên mất đã từng có một con rồng trắng từng ở cạnh cậu, dịu dàng làm bạn đi qua tháng ngày không mấy bình yên...."Chờ tớ một thời gian thôi, sau khi kết thúc kiếp này thì tớ sẽ cùng cậu trải qua kiếp sau được không?"Hôn nhẹ lên môi người đang ngủ kia, Tuyết Đoàn khẽ thủ thỉCậu không mong vạn kiếp bên nhau, chỉ cần kị sĩ của cậu tự do mà sống, vui vẻ trải qua tháng ngày là đượcChỉ mong rằng....ánh mắt ấy có thể dừng một khắc trên người cậu là đủ rồi...."Ánh trăng chiếu xuống mặt biển khơi, biển khơi phát sáng"" Biển rộng mênh mông lại chẳng thể chạm được trăng""Ôn nhu tựa như ảo ảnh, là ai đang đợi ta""Phía thật xa chân trời, là ai đang gào khóc""Đến cuối cùng lại trở về đơn độc""Tạm biệt nhé, ánh trăng nơi biển khơi""Mong rằng ly biệt sẽ đến thật chậm""Mong rằng chúng ta sẽ gặp lại nhau""Dù qua hàng vạn năm""Chỉ mong được một kiếp bên người "Tuyết Đoàn khẽ ngâm nga, ngâm nga một bài hát mà thậm chí còn không biết xuất xứ"Chỉ mong được một kiếp gặp nhau...."
__________Bonus: Crystalline yên lặng uống một ngụm trà, ánh mắt dường như đã đặt ở một nơi rất xaKiều Tịch cũng qua đời rồi, giờ chỉ còn mình cô gánh vác toàn bộ những sản nghiệp ngầm của đội kị sĩ Băng Lam Công ty giải trí Song Tuyết, quảng trường Tử Tinh, hiệp hội mạo hiểm giả, thương hội Vân Đình, viện nghiên cứu Bạch Hạc....Nếu không phải do công khai giới tính loài hiếm( dù chỉ là gien lặn) của mình, có lẽ giờ cô cũng đã bị đại hoàng tử, à không, giờ là hoàng đế tính kế đưa vào chỗ chết cũng nênNhưng tất nhiên, sau khi lo liệu tất cả xong, Crystalline cũng sẽ tự tìm đến cái chết mà thôiVị thánh nữ đã bị trục xuất của tộc hắc tinh linh không muốn phải cô đơn trên thế giới này đâu...
_______Khi tôi tỉnh dậy, mặt trời đã sắp xuống núi, Sora vẫn đang nằm ườn trên người tôi ngủ đến ngon lànhEm hơi dụi đầu lên hõm cổ tôi, tay cũng ôm tôi chặt hơn một chútChả lẽ trong lúc ngủ quên tôi đã làm gì đó khiến bé nó lo hả ta?Không, khả năng này thấp lắm, tướng ngủ của tôi luôn rất tôt, đúng là tôi có cái tính cáu gắt khi bị gọi dậy ra thì tôi thật sự không nghĩ đến chuyện bản thân sẽ gây chuyện khi đang ngủ đâuThật kì lạ Đem Sora vào không gian rồi mặc cho bé nó ngủ cạnh bản thể của mình xong xuôi, tôi bắt đầu xây dựng lịch trình về địa điểm tiếp theo sẽ đặt chân đếnDù sao tôi cũng không định ở đây cả đời nên điều này cũng khá cần thiếtThời gian nhanh chóng trôi qua, chẳng bao lâu trời đã tối mịt, tôi cũng thu dọn chuẩn bị vào không gian ngủ một chútĐám ủy thác từ các vị yêu quái gửi đến Hirae sắp chất đống rồi, mai tôi còn phải giúp hắn ta giải quyết bớt đấyMệt mỏi quá đi mà....
________Trong không gian yên ắng, Sora tỉnh dậy, đôi mắt cậu dường như sâu hơn một chút"Tại sao...."Cậu hơi lẩm bẩm, đường như chưa hiểu rõ tình hình hiện tại cho lắm, sau đó dường như sực nhớ ra điều gì đó, nhanh chóng dịch chuyển đến nơi mà Sakai đang ngủ."May quá.... thật may quá...""May là cậu vẫn ổn, Song La..."Sora, mà nói chính xác hơn là Tuyết Đoàn hơi lẩm bẩm, cậu cũng không ngờ họ lại gặp lại nhau trong hoàn cảnh như này.Sau khi chết, Tuyết Đoàn đã tới được phía trung tâm của các thế giới, nơi được gọi là "thần giới trung tâm" và được vị thần có quyền lực chỉ đứng sau thần vương, vị thần của vực kí ức, Chu Hải Nguyệt nhận làm đệ tử và huấn luyện trong một năm rưỡi ngoài đờiNghe có vẻ khá ngắn đúng không? Nhưng thật ra Tuyết Đoàn lại được huấn luyện trong không gian giới tử của nàng ta, nơi mà một giây ngoài đời bằng một tỷ năm bên trong.Cậu thật sự đã bị hành cho thừa sống thiếu chết luôn đó, sau đấy mới ra khỏi không gian, bắt đầu từng chút một trở nên mạnh mẽDù chỉ một chút thôi, cậu thật sự muốn có lực lượng để bảo vệ bản thân, cũng bảo vệ những người cậu yêu thươngVì vậy, cậu đã chấp nhận đề nghị của người sư phụ kia, bắt đầu đi vào độ kiếp, từng chút một trái qua hỉ nộ ái ố của thế gian, thấy rõ được hai mặt đen trắng của hơn tám trăm tỷ thế giới đang cùng nhau tồn tạiQua mỗi kiếp cậu cũng đã mạnh hơn rất nhiều, chỉ là ý thức trong mỗi lần độ kiếp cũng mờ nhạt theo Lần độ kiếp đầu tiên, ý thức cậu hoàn toàn thanh tỉnh, nhớ rõ mọi việc đã trải quaLần thứ hai, lâu lâu có chút ừm...lag một chút, nhưng nói chung là vẫn ổnLần thứ ba, quên mất một số kí ức nhỏ không đáng kể, dù sao khi quay về cũng sẽ nhớ lại hết nên cậu cũng không quan tâm lắmNhưng đây là lần thứ 1095, đáng lẽ ra kiếp này ý thức cậu sẽ không thứ tỉnh mới đúngTại sao nhỉ? Mong là thời gian có thể duy trì dài một chútThôi kệ, đây cũng chả phải việc quan trọng gì, có thể gặp lại Song La là tốt rồi, dù chỉ trong thời gian ngắn thôi cũng đượcDù sao khi chết đi, cậu ấy cũng sẽ quên mất đã từng có một con rồng trắng từng ở cạnh cậu, dịu dàng làm bạn đi qua tháng ngày không mấy bình yên...."Chờ tớ một thời gian thôi, sau khi kết thúc kiếp này thì tớ sẽ cùng cậu trải qua kiếp sau được không?"Hôn nhẹ lên môi người đang ngủ kia, Tuyết Đoàn khẽ thủ thỉCậu không mong vạn kiếp bên nhau, chỉ cần kị sĩ của cậu tự do mà sống, vui vẻ trải qua tháng ngày là đượcChỉ mong rằng....ánh mắt ấy có thể dừng một khắc trên người cậu là đủ rồi...."Ánh trăng chiếu xuống mặt biển khơi, biển khơi phát sáng"" Biển rộng mênh mông lại chẳng thể chạm được trăng""Ôn nhu tựa như ảo ảnh, là ai đang đợi ta""Phía thật xa chân trời, là ai đang gào khóc""Đến cuối cùng lại trở về đơn độc""Tạm biệt nhé, ánh trăng nơi biển khơi""Mong rằng ly biệt sẽ đến thật chậm""Mong rằng chúng ta sẽ gặp lại nhau""Dù qua hàng vạn năm""Chỉ mong được một kiếp bên người "Tuyết Đoàn khẽ ngâm nga, ngâm nga một bài hát mà thậm chí còn không biết xuất xứ"Chỉ mong được một kiếp gặp nhau...."
__________Bonus: Crystalline yên lặng uống một ngụm trà, ánh mắt dường như đã đặt ở một nơi rất xaKiều Tịch cũng qua đời rồi, giờ chỉ còn mình cô gánh vác toàn bộ những sản nghiệp ngầm của đội kị sĩ Băng Lam Công ty giải trí Song Tuyết, quảng trường Tử Tinh, hiệp hội mạo hiểm giả, thương hội Vân Đình, viện nghiên cứu Bạch Hạc....Nếu không phải do công khai giới tính loài hiếm( dù chỉ là gien lặn) của mình, có lẽ giờ cô cũng đã bị đại hoàng tử, à không, giờ là hoàng đế tính kế đưa vào chỗ chết cũng nênNhưng tất nhiên, sau khi lo liệu tất cả xong, Crystalline cũng sẽ tự tìm đến cái chết mà thôiVị thánh nữ đã bị trục xuất của tộc hắc tinh linh không muốn phải cô đơn trên thế giới này đâu...
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me