TruyenFull.Me

Dong Nhan Phuong Nghich Thien Ha Mi Hoac Nhan Ho Ly Xuat Chieu

Tuyết Nhã theo Bắc Nguyệt trở về phủ. 

[ Cô gái này ko bình thường, ngươi nên cẩn thận một chút] 

' .... ta mặc kệ, đó là bằng hữu của ta '

[ hừ! tùy ngươi]

" Này! tên giọng người mặt quỷ kia, đừng tưởng ngươi nói xấu ta thì ta ko làm gì được nhá !" Bắc nguyệt giật mình nhìn Tuyết Nhã , nàng ko phải là nghe được Yểm nói chứ? 

" Tuyết Nhã, muội nói ai vậy?" Bắc nguyệt thăm dò hỏi,

[ Ta đã nói cô ta ko bình thường mà, cô ko chịu tin] Yểm lại tiếp tục lên tiếng' dù sao cũng nên làm rõ nếu ko sẽ hiểu lầm, ko tốt'.

Tuyết Nhã hừ hừ mũi, " ia za~! nhột quá, là ai đang nói xấu ta vậy" nàng chế giễu, hất cằm. 

[ ngươi.. ngươi nghe được ] Yểm hốt hoảng, có chút ngạc nhiên. Bắc nguyệt đứng một bên cũng hơi bất ngờ" tuyết nhã, muội thực sự nghe được Yểm nói" 

Tuyết Nhã chỉ gật gật đầu như để khẳng định ' Nàng ko vô dụng' . Đúng nha! nàng mà vô dụng thì... 2 người đó...

dường như cảm thấy tâm tình Tuyết nhã ko tốt, Bắc nguyệt cũng ko hỏi nhiều nữa, kéo nàng vào phòng, Chỉ có điều Yểm lại ko an phận như vậy, hắn cứ thao thao bất tuyệt 'bên trong' bắc nguyệt.

[ Nè.. ngươi là ai]

[ sao lại có thể nghe thấy ta]

[ mục đích tiếp cận Bắc nguyệt ]

[ nè... có nghe ta nói ko vậy... nè]

------------------------------------------------------------------------------------------------

Trên đường lớn, mọi người đang bật chế độ ngơ và ngác, họ đang ko ngừng được ánh mắt nhìn về phía 2 người một hồng y và hắc y kia, khí thế trên người họ cũng đủ biết họ cường đến nhường nào. 

Mà 2 người đó ko ai khác ngoài tỷ muội Nguyệt -Nhã,Bắc nguyệt vẫn như cũ, áo choàng đen che kín từ đầu đến chân. Còn Tuyết Nhã Thì một thân phấn y, tóc dài được búi đơn giản nhưng lại tuyệt diễm, khuôn mặt yêu nghiệp luôn được che bởi chiếc mặt nạ hồ ly,

-----------------------

   đám thủ vệ vừa trông thấy trang phục quỷ dị của nàng liền lập tức cung kính thỉnh nàng vào trong.

" Hí Thiên đại nhân xin ngài chờ một chút, Lạc Lạc thiếu gia sẽ đến ngay."

Một thị nữ xinh xắn đưa trà cùng điểm tâm đến, khóe mắt len lén đánh giá nàng, mặt cười ửng đỏ.

"Đa tạ." Hoàng Bắc Nguyệt bưng chung trà, dùng tay áo che lại khẽ nhấp một ngụm.

Thân ảnh nhỏ nhắn lại có một loại khí chất cao quý tao nhã, thị nữ nhìn thấy vẻ mặt vô cùng hâm mộ.

Rất nhanh, Lạc Lạc đã nhận được tin tức chạy đến.

" Xin lỗi, để ngài đợi lâu." Lạc Lạc áy náy nói, gương mặt anh tuấn hơi ửng đỏ.

" Không sao." Hoàng Bắc Nguyệt lạnh nhạt nói:

  " Nhiều! Nhiều vô cùng a !"

 Lạc Lạc  vô cùng hưng phấn: " Chuyên gia giám định của chúng ta đã xác nhận con Hồng Thù kia là Linh thú cấp mười một, tin tức này vừa truyền ra, đám quý tộc trong đế đô gần như đều tới hết a ! Hiện tại trong phòng đấu giá cũng không còn chỗ ngồi luôn !"

 Bắc Nguyệt âm thầm cao hứng, khẽ gật đầu, đứng lên: " Buổi đấu giá bắt đầu chưa ?"

" Sắp bắt đầu rồi, chúng ta đi đến phòng khách quý đi."

  Tuyết Nhã từ nãy giờ vẫn ko lên tiếng, cố gắng giảm thấp tồn tại của mik, Nàng vẫn ko thích tham gia vào tình tiết câu truyện lắm ( tg: uk, tỷ ko tham gia đâu, chỉ phá thôi).

  Lạc Lạc dẫn Bắc Nguyệt đi ra ngoài, Lại phát hiện một thân ảnh phấn y nho nhỏ theo sau Bắc Nguyệt,ánh mắt hơi lóe lên tia sáng rồi rất nhanh biến mất,trở lại bình thường, Nhanh chóng bước đi.

 

  Thời điểm Lạc Lạc dẫn Bắc Nguyệt cùng nàng đi đến phòng khách quý, mọi người đều nhìn Bắc Nguyệt bằng ánh mắt sùng bái.. Có thể khiến Lạc Lạc thiếu gia tự mình dẫn đi, không hổ là Cửu Tinh Triệu hoán sư   

   còn nàng tất nhiên là vẫn ngoan ngoãn theo sau Bắc Nguyệt, thu liễm khí tức, làm một hài tử thật khả ái a~ . Ấy mà hình như nam phụ Thái tử  đến rùi nhỉ?

  Đúng như suy nghĩ của Nàng, trước mặt liền xuất hiện một đám người đi về hướng này.


" Là Thái tử điện hạ đến !" Đám người chung quanh bắt đầu xao động.

Thái tử Chiến Dã trong lòng của nhân dân Nam Dực quốc chính là đại biểu cho tín ngưỡng cao quý nhất, tương lai sẽ kế thừa sự nghiệp thống nhất đất nước, nhất định sẽ khiến Nam Dực quốc càng thêm huy hoàng ! Gần như từng người dân Nam Dực quốc đều nghĩ như vậy.

" Cả Lục công chúa cũng tới nữa kìa !"

" Thật sao ? Nghe nói Lục công chúa thực lực cũng đã đạt đến Tam Tinh, không hổ là thân muội muội của Thái tử điện hạ a !"

Được tộc trưởng của Bố Cát Nhĩ gia tộc – Tái Tư Bố Cát Nhĩ tự mình dẫn đi chính là Thái tử Chiến Dã vẻ mặt nạnh nùng ngàn năm sắp sụp đổ.

" Hoàng huynh, nơi này thật là lớn a !" Một thiếu nữ linh động xinh đẹp đi sát bên Chiến Dã, một đôi tròng mắt hắc bạch phân minh tò mò nhìn xung quanh phòng đấu giá.

" Để Công chúa điện hạ cười chê rồi." Tái Tư khiêm tốn nói, trên mặt mang theo nụ cười hòa ái. Bố Cát Nhĩ gia tộc trên Tạp Nhĩ Tháp đại lục phi thường được người tôn kính, bất luận Hoàng tộc nơi nào cũng đều không hề coi bọn hắn như bách tính bình dân mà đối đãi.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me