TruyenFull.Me

Draco X Y N Ban Than Cho Thieu Gia Mafoy

Tôi biết, thời gian bình yên trong căn biệt thự này chẳng kéo dài được lâu.

Và đúng như tôi dự đoán, nguy hiểm ập đến nhanh hơn tôi tưởng.

Tối hôm đó, gần nửa đêm

Tôi đang nằm trong phòng thì nghe tiếng bước chân vội vã ngoài hành lang. Tiếng cửa phòng bật mở mạnh, Draco bước vào, vẻ mặt tối sầm, ánh mắt xám bạc sắc lạnh đến rợn người.

"Dậy. Đi theo tôi."

Tôi choàng dậy, lòng bất an dâng lên:

"Có chuyện gì?"

Hắn không trả lời, chỉ siết chặt tay tôi, kéo đi.

Dưới sân biệt thự

Chiếc xe đen đỗ sẵn trước cửa, vài người đàn ông mặc vest đen đứng thành hàng, ánh mắt cảnh giác cực độ.

Tôi bị kéo lên xe, trái tim đập dồn dập.

"Draco, rốt cuộc... đã xảy ra chuyện gì?"

Hắn quay sang tôi, ánh mắt xám bạc tối sầm, giọng nói trầm thấp đầy kiềm chế:

"Bọn chúng đã đột nhập vào khuôn viên. Mục tiêu là cô."

Tôi chết lặng.

Tôi biết thế lực ngoài kia nhắm vào tôi, nhưng không nghĩ chúng liều lĩnh đến vậy.

Xe lao đi trong màn đêm, Draco siết chặt tay tôi không rời, lòng bàn tay lạnh toát nhưng lực nắm đầy chắc chắn.

Tôi nhìn anh ta, lòng hỗn loạn.

Lần đầu tiên trong đời, tôi thấy một Draco Malfoy — người vốn quen kiểm soát tất cả — lại lo lắng đến mức bất chấp tất cả chỉ để bảo vệ tôi.

Một lúc sau, tại nơi ẩn náu

Đó là một biệt thự nhỏ nằm tách biệt trên đồi, an ninh cực kỳ nghiêm ngặt.

Draco đưa tôi vào trong, ánh mắt lạnh lẽo nhìn những người xung quanh, ra lệnh ngắn gọn:

"Bất cứ ai tiếp cận cô ấy mà không có sự cho phép, xử lý ngay."

Khi chỉ còn lại hai người

Tôi ngồi xuống ghế, lòng vẫn chưa hết run. Draco đứng trước mặt tôi, đôi mắt xám bạc không còn sự lạnh lùng vô cảm thường ngày mà thay vào đó là sự mệt mỏi, lo lắng và thứ tình cảm rõ rệt hơn bao giờ hết.

"Tôi không ngờ mọi chuyện đi xa thế này." Hắn nói, giọng khàn đi.

Tôi ngẩng đầu nhìn hắn, đôi môi mím chặt, lòng vừa ấm lại vừa đau:

"Anh không cần liều mạng vì tôi..."

Draco tiến lại gần, ngồi xuống đối diện, tay đưa lên nắm lấy tay tôi, siết chặt đến mức tim tôi như thắt lại.

"Y/n."

Tôi ngẩng đầu, ánh mắt chạm vào đôi mắt xám bạc sâu thẳm ấy.

"Tôi không làm vậy chỉ vì nghĩa vụ... mà vì tôi muốn."

Khoảnh khắc ấy...

Tôi biết, tôi không còn trốn tránh được nữa.

Tôi đã bước vào thế giới đầy nguy hiểm của anh ta. Và anh ta cũng đã bước vào trái tim tôi... không có đường lui.

Tôi siết chặt tay hắn, lần đầu tiên tự mình nói ra điều mà tôi từng cố che giấu:

"Vậy từ giờ... chúng ta cùng đối mặt."

Draco nhìn tôi, ánh mắt lần đầu mềm lại hoàn toàn. Hắn cúi đầu, trán chạm nhẹ vào trán tôi, hơi thở phả sát, giọng khàn khàn vang lên:

"Cùng đối mặt... và tôi sẽ không để mất cô."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me