TruyenFull.Me

Draco X Y N Ban Than Cho Thieu Gia Mafoy

Wiltshire, sáng hôm sau.

Tôi ngồi trước gương, vết thương ở vai vẫn còn đau nhói mỗi khi nhấc tay.
Bác sĩ pháp thuật nói tôi cần nghỉ ngơi.
Nhưng làm sao tôi nghỉ ngơi, khi báo chí đang nổ tung vì một cái tên không phải tôi?

Tôi cầm tờ The Daily Prophet bản sáng sớm, dòng tít chạy ngang mặt báo:

"DRACO MALFOY CHÍNH THỨC SÁNH BƯỚC CÙNG CÔ GÁI BÍ ẨN TỪ GIA TỘC WINTERBLACK"

Hình ảnh độc quyền cho thấy Draco Malfoy rời khỏi một sự kiện kín cùng nữ phù thủy quý tộc tên Elora Winterblack — người được xem là 'người thay thế' hoàn hảo cho bóng hồng cũ của anh ta."

Tôi nhìn chằm chằm vào tấm ảnh — Elora, mái tóc đen dài, mắt nâu sẫm, dáng vẻ hoàn hảo theo kiểu người ta muốn đem lên truyền thông.
Và Draco, bước đi bên cạnh — gương mặt lạnh lùng, ánh mắt không biểu cảm.

Nhưng tôi nhận ra một điều:
Trong tấm ảnh ấy, ánh mắt của anh... trống rỗng.

Tối hôm đó, tôi được đưa tới một khu vườn riêng — không có ai ngoài tôi và Narcissa.

Bà ngồi bên bàn trà, rót từng giọt hồng trà màu hổ phách.

"Tôi biết con trai tôi yêu cô.
Nhưng tôi cũng biết... tình yêu đó sẽ giết nó nếu không ai chịu buông tay trước."

Tôi đáp chậm rãi, không cúi đầu:

"Tôi không đến để làm người tử vì đạo."
"Nhưng tôi cũng không đến để bỏ anh ấy lại một mình."

Tại Luân Đôn, Draco bước vào văn phòng truyền thông.

Elora đã chờ sẵn.
Cô ta mỉm cười, tự tin, đặt một xấp tài liệu lên bàn:

"Tôi là đề xuất mà mẹ anh duyệt.
Em gái tôi là bạn học cũ của Pansy, và cha tôi có cổ phần trong ba tờ báo phù thủy hàng đầu."

"Nếu anh muốn bảo vệ cô gái kia, thì tốt nhất để tôi làm 'mặt nạ'."

Draco siết chặt cằm.

"Cô muốn gì?"

Elora nhún vai, cười nhẹ:

"Một vị trí trong lịch sử.
Và cơ hội để được gắn với cái tên Malfoy mà không cần kết hôn."

"Còn anh? Anh cần lá chắn.
Vì tình yêu thật của anh, đang bị rình rập từng phút."

Draco không đáp. Nhưng mắt anh hướng về màn hình.
Nơi Y/n — tôi — đang xuất hiện trong một bản ghi lén từ bệnh viện, nhìn mệt mỏi, gầy đi, nhưng... đôi mắt vẫn cháy lửa.

"Anh không cần mặt nạ."
"Anh chỉ cần giữ cô ấy sống."

Cùng lúc, tôi gặp Pansy tại một hiệu sách bỏ hoang.
Cô ta mời tôi cà phê.
Tôi ngạc nhiên.
Cô ta cười nhạt:

"Tôi từng nghĩ mình hiểu Draco.
Nhưng cô khiến tôi sai."

"Họ đang dùng Elora để ép anh ta. Cô có biết không?"

Tôi gật.
"Tôi biết."

"Vậy sao cô không rút lui?"

Tôi nhìn Pansy, lần đầu tiên nói thật lòng:

"Vì nếu tôi rời đi lần nữa, lần này anh ấy sẽ gục thật.
Tôi không muốn là người giết phần cuối cùng còn người trong Draco Malfoy."

Đêm đó, tôi nhận được một bức thư.
Nét chữ quen thuộc. Gấp gọn, không hoa mỹ.
Nhưng từng chữ là nhát chém.

"Y/n,

Anh biết em giận. Và em có quyền.
Nhưng Elora không phải em.
Và cô ta cũng không thay thế được em.

Họ dựng nên một câu chuyện vì họ biết, nếu để chúng ta đứng cạnh nhau...
...mọi thứ sẽ sụp.

Nhưng em ơi, anh không cần đứng cạnh em trước ống kính.
Anh chỉ cần đứng sau em khi cả thế giới quay lưng."

Nếu em còn tin anh, hãy đợi anh thêm một tuần.
Một nước cờ cuối.
Một lần giải thoát."

Cuối tập, Draco bước lên bục phát ngôn tại Bộ Pháp Thuật.
Tay anh đặt lên bản sao cuối cùng của hồ sơ Shadowroot.
Trước mặt báo chí, Elora đứng bên cạnh như người hộ tống.

Nhưng rồi... Draco không đưa ra văn bản.

Anh nói chậm rãi:

"Tôi sẽ không công bố hồ sơ cuối cùng."
"Không vì sợ hãi.
Mà vì tôi hiểu, không có gì quý hơn mạng sống của một người đã yêu tôi khi tôi chẳng còn gì đáng giá."

"Tôi chọn giữ lại một phần bóng tối...
Để giữ lại ánh sáng duy nhất tôi từng có."


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me