Drop Bangjiro Vun Banh
lạc thấy bâng xuống liền châm chọc, "ể? guể cư rể? sao mày bỏ thằng quý yêu của tao một mình ở trên đó vậy""trời ơi cái thằng bội bạc này"thanh lâm chẹp chẹp lắc đầu nhìn người đội trưởng. "đó, mai sau mà đạt tệ vậy với khoa, khoa cắn cho đạt đau chết thì thôi"khoa chỉ lai bâng, lấy ví dụ cho hữu đạt, mà không biết ví dụ gì nữa. "nay tấn khoa nó nói cái gì dữ vậy bây"hoàng phúc nghe xong muốn rủ hoài nam bắt cóc hữu đạt khỏi ông cố nội kia. hữu đạt không nói gì, nhưng trên mặt hiện rõ vẻ bất lực kèm thêm chút 'nuông chiều' với nụ cười xinh, nhìn tấn khoa. lai bâng khinh bỉ nhìn đám người ấy, rồi không để ý tới nữa mà bật máy tính livestream bào tiền. "hế lô mọi người, bé bâng sống dậy live rồi nè""nay bâng múa a li hít ke cho cả nhà coi nhe, cầm con này đi rừng thì hết nước chấm"sau khoảng hai mươi phút, kết thúc ván đấu. trên màn hình hiện dòng chữ DEFEAT to đùng, to như cái nhục của bâng vậy. vì cái kda không thể nào khá khẩm hơn khi bâng pick alice đi rừng, giáo án khá độc lạ của mình. 0/7/11, không - ăn - nổi - một - mạng. khoan!? dừng khoảng chừng là ba giây, bốn giây cũng được. cái kda này quen quen ấy nhỉ? a! bâng nhớ ra rồi, trùng với sinh nhật người anh thích, từ từ, chơi game nhiều quá lú rồi, bâng đã thích ai, chỉ là trùng với sinh nhật của ngọc quý, đồng đội của lai bâng mà thôi. 'mom nghĩ gì z''sao trông khó ở dzay anh''ảnh thua xong nên vậy á hả''cười chếc con alice đi rừng=))''ê mọi người có ai để ý kda trùng với sinh nhật jiro không''lầu trên nói mới để ý ha, phải rồi hahhah''không biết mom nghĩ gì''bánh ơi kda trùng với sinh nhật quý nè'kênh chat của lai bâng bùng nổ khi có một bạn nhắc tới kda. lai bâng ngớ người, nhưng không để ý mà sang trận mới luôn. sau gần mười ván đấu, bâng quyết định chơi nốt ván rồi đi ngủ, đang xem xét mấy con tướng đi rừng, thế quái nào bâng ấn trượt sang phần tướng support và ấn trượt dính phóc vào con alice, mà support của team đã được khóa lại bằng con cresht, bất đắc dĩ một lần nữa cầm con quỷ lùn này đi rừng. "trời ơi mọi người ơi, cứu!!"bâng nhăn nhó đặt điện thoại lên mặt bàn, hai gối quỳ lên đệm sofa, hai tay chắp lên đầu lạy ba phát."giải cứu bé bâng các mom ơi"kênh chat liên tiếp hàng nghìn comment lặp lại với nội dung #giaicuubebang..
.
. ván này giúp bâng tỏa sáng và nghênh cao đầu trở lại. "á há há thấy mình đỉnh không các mom, kda 7/0/11 đó.. -"bâng chợt đần người ra, chẳng phải có quá nhiều điều trùng hợp sao? lại trùng với sinh nhật cái con người đang say lướt khướt đang ngủ chổng mông kia ở trên phòng. kênh chat dường như muốn nổ tung ra khi shipdom của couple bâng quý spam kda và sinh nhật jiro. 'đáng sợ thật'bâng nghĩ thầm, "b-.. b-bái bai các mom, mình off live ha, b-bái bai"đến cả giọng nói cũng run lên, lắp bắp. sau khi chiếc camera được tắt, cũng là hơn hai giờ sáng. bâng thẫn thờ, xem đi xem lại hai ván đấu pick alice, sự trùng hợp này có ý nghĩa gì không? rồi bâng nghĩ tới tình cảm mình dành cho quý, không đơn thuần là tình đồng đội nữa rồi, nó ngày càng vượt qua mức cho phép và tưởng chừng có thể nổ như ngàn tấn bom sau một thời gian ngắn nữa. bâng không thể hiểu rõ tại sao, trước khi ngọc quý vào team, thứ tình cảm bâng dành cho người đi đường tà thần cũ cũng tràn đầy, nhưng vẫn luôn ở mức đồng đội, anh em thân thiết, gắn bó. lần đầu tiên có cảm giác với một người cùng giới khiến bâng thấy khác lạ bình thường, nhưng thật lòng mà nói bâng rất muốn thử một điều gì đó mới mẻ với.. ngọc quý. yêu nhau chẳng hạn? bâng không biết nữa, mệt mỏi tắt máy tính rồi đi lên phòng cùng với một mớ hỗn độn. .
.
. mở cửa thật nhẹ nhàng vì bâng biết người bên trong đã say giấc rồi, nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn, nước da trắng xanh với cái má đã có chút thịt chứ không lép xẹp như ngày đầu về team. trái tim bâng như được an ủi và ngay lập tức những suy nghĩ vừa rồi đã bị gạt hết sang một bên, chúng dắt tay nhau ra bụi ở, và chờ một ngày nào đó bâng sẽ quay trở lại tìm chúng và lại đắm chìm vào suy nghĩ ấy. lai bâng mệt mỏi, nhưng vẫn hết sức cẩn thận từng chút một lên giường để ngọc quy ấy không bị thức giấc. kéo miếng chăn còn thừa đắp lên bụng rồi thiếp đi. .. bâng thấy hàng ngàn cánh cửa cùng với thứ hào quang sáng chói lóa mắt tỏa ra. lai bâng bỡ ngỡ như một đứa trẻ từ lớp mầm lên cấp một, cẩn thận thăm dò từng chút một, nhưng vẫn không thể quyết định lựa chọn cánh cửa nào. =====q(❂‿❂)p eeeeee có plot viết ời, nhma lười qs😍
.
. ván này giúp bâng tỏa sáng và nghênh cao đầu trở lại. "á há há thấy mình đỉnh không các mom, kda 7/0/11 đó.. -"bâng chợt đần người ra, chẳng phải có quá nhiều điều trùng hợp sao? lại trùng với sinh nhật cái con người đang say lướt khướt đang ngủ chổng mông kia ở trên phòng. kênh chat dường như muốn nổ tung ra khi shipdom của couple bâng quý spam kda và sinh nhật jiro. 'đáng sợ thật'bâng nghĩ thầm, "b-.. b-bái bai các mom, mình off live ha, b-bái bai"đến cả giọng nói cũng run lên, lắp bắp. sau khi chiếc camera được tắt, cũng là hơn hai giờ sáng. bâng thẫn thờ, xem đi xem lại hai ván đấu pick alice, sự trùng hợp này có ý nghĩa gì không? rồi bâng nghĩ tới tình cảm mình dành cho quý, không đơn thuần là tình đồng đội nữa rồi, nó ngày càng vượt qua mức cho phép và tưởng chừng có thể nổ như ngàn tấn bom sau một thời gian ngắn nữa. bâng không thể hiểu rõ tại sao, trước khi ngọc quý vào team, thứ tình cảm bâng dành cho người đi đường tà thần cũ cũng tràn đầy, nhưng vẫn luôn ở mức đồng đội, anh em thân thiết, gắn bó. lần đầu tiên có cảm giác với một người cùng giới khiến bâng thấy khác lạ bình thường, nhưng thật lòng mà nói bâng rất muốn thử một điều gì đó mới mẻ với.. ngọc quý. yêu nhau chẳng hạn? bâng không biết nữa, mệt mỏi tắt máy tính rồi đi lên phòng cùng với một mớ hỗn độn. .
.
. mở cửa thật nhẹ nhàng vì bâng biết người bên trong đã say giấc rồi, nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn, nước da trắng xanh với cái má đã có chút thịt chứ không lép xẹp như ngày đầu về team. trái tim bâng như được an ủi và ngay lập tức những suy nghĩ vừa rồi đã bị gạt hết sang một bên, chúng dắt tay nhau ra bụi ở, và chờ một ngày nào đó bâng sẽ quay trở lại tìm chúng và lại đắm chìm vào suy nghĩ ấy. lai bâng mệt mỏi, nhưng vẫn hết sức cẩn thận từng chút một lên giường để ngọc quy ấy không bị thức giấc. kéo miếng chăn còn thừa đắp lên bụng rồi thiếp đi. .. bâng thấy hàng ngàn cánh cửa cùng với thứ hào quang sáng chói lóa mắt tỏa ra. lai bâng bỡ ngỡ như một đứa trẻ từ lớp mầm lên cấp một, cẩn thận thăm dò từng chút một, nhưng vẫn không thể quyết định lựa chọn cánh cửa nào. =====q(❂‿❂)p eeeeee có plot viết ời, nhma lười qs😍
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me