TruyenFull.Me

|drop| bangjiro / vụn bánh

five

wihhye

//

"được rồi, mọi người nghỉ ngơi đi"

lai bâng đặt chiếc điện thoại xuống, tháo tai nghe ra.

kết thúc một buổi train team.

"quý, em còn mắc nhiều lỗi lắm luôn ấy"

bâng hơi cau mày, nhìn sang chỗ quý.

phải rồi, nãy giờ chơi ba ván thì người mắc nhiều lỗi và kda thấp nhất hoàn toàn chỉ là mỗi quý. quý biết, nhưng em vẫn chưa thích ứng được cách đánh của saigon phantom. nhưng không thể phủ nhận rằng quý đã có cố gắng rất nhiều từ ngày train team đầu tiên.

"ờ.. ờm tui xin lỗi mọi người"

quý hơi xụ mặt, thất vọng thật đấy.

"trời ơi sao đâu cái thằng này, nghỉ rồi ăn cái gì đi chiều có lịch train sớm đấy"

hoàng phúc vừa rời khỏi chỗ ngồi, lại thấy quý như vậy, không thể nào mà không an ủi được.

"quý ăn gì đi rồi trưa sang phòng anh sửa cho"

bâng vỗ vai quý, tiện thể tay còn lại véo lấy cái má ít thịt trắng xanh xao của quý.

"trời trời hai cái đứa này thân nhau từ lúc nào lạ ghê hen, anh anh em em.. thấy ớn à"

người đi đường rồng nghe thấy cuộc trò chuyện của bâng và quý, không khỏi rùng mình.

"n-cái thằng bánh nó tự xưng anh á.."

"em bớt mỏ dùm anh đi quý, ra ăn nè"

bâng nhét một cái bánh mì vào mồm quý.

"đụ má thằng lồn này!!"

quý mắc nghẹn.

"rồi cái quần què gì đang diễn ra trong cái nhà này vậy"

lạc lạc thở dài, riết rồi chúng nó loạn không ai quản được á.

"hế lô mọi người nha, team mới train xong giờ mình live nè, coi cái miếng mì.. nó ngon nó mềm gì đâu á"

hữu đạt mở điện thoại lên rồi livestream tiktok, mở một show mukbang cho hơn tám trăm mắt xem.

tấn khoa ngồi bên cạnh uống lon coca, nhìn quý và bâng đuổi nhau thôi cũng no con mắt rồi, chẳng cần phải ăn uống gì nữa.

sau buổi ăn trưa đầy vất vả, quý như quên béng đi mất chuyện gì đó, em xách giò lên phòng rồi nằm nghỉ.

"hình như quên quên cái gì ý nhỉ.. chắc là không có đâu ta?"

dứt lời, điện thoại 'ting, ting' lên hai tiếng, là tin nhắn từ người đội trưởng thân yêu kia.

laibang:

quý, em không nhớ cái việc sang phòng anh để anh tập luyện với em à?

ngocquy:

à à đấy, anh quên mất, thảo nào thấy thiếu thiếu cái gì=)))

laibang:

thiếu anh đó em

ngocquy:

em khùng nữa rồi đó em, mở cửa đi thầy sang liền

laibang:

babe nhớ anh lắm à? sao vội vàng thế, sống chậm thôi~

ngocquy:

xàm lồn, bố mày block!

ngocquy đã block bạn.

laibang:

[x] ơ???

[x] má??

[x] quý??

[x] cái lồn má em ơi?

..

"nào em, bắt đầu dạy thầy cái coi!!!"

quý hùng hổ đạp cửa, xông thẳng vào phòng, nơi lai bâng đang nằm gác đôi chân mét tám của mình lên bức tường cạnh giường.

"cái lồn má anh giật mình"

bâng hú hồn, ngóc đầu dậy nhìn quý.

"khà khà, bỏ block anh đi em rồi anh dạy cho"

"em nghĩ anh cần em dạy à"

quý vênh mặt, chống hông. làm cái điệu bộ trông đáng yêu thật..

"làm.. làm cái gì đấy, ngồi xuống anh chỉ cho, bỏ qua cái việc kia đi"

'sao giờ mình mới phát hiện ra cái thằng có cây đinh cắm ở giữa này cũng xinh trai nhỉ..'

"rồi nè, vào đi vào đi thầy đợi em sẵn rồi"

sau vài phút đầu của ván game, quý đã chết tận ba mạng, mà còn chưa giết được mạng nào.

"quý, sao em chơi con qi dở ẹc vậy nè, đấm trượt hoài"

"g-gì? tại cái đèn bàn này nó chói quá ấy chứ"

quy tắc số 1: nếu chơi không hay chắc chắn là do thiết bị hoặc yếu tố xung quanh bạn tác động đến, không phải do bạn..

..

"trời ơi thua nữa, em chơi con khác đi quý, đánh giải cũng đừng chơi qi nha em"

bánh bật lực nhìn quý.

"rồi.. biết rồi mà"

nói thế thôi chứ quý cũng buồn lắm ấy, buồn vì kĩ năng của mình không thể nào bằng một phần người đồng đội cũ của team khiến cho mọi người phải mệt mỏi vì mình.

"quý, nghĩ cái gì vậy không chọn tướng đi, sắp hết giây rồi"

bâng nhìn cái mặt buồn hiu kia, biết rằng mình lỡ lời nói hơi quá, nhưng cũng chả biết an ủi sao cho được.. ai bảo quý chơi tệ quá đi mất.

"đây"

lần này quý chọn cho mình con bài ryoma.

tới cuối trận, kênh chat của hai bên team bùng nổ:

người chơi ryoma bên đó giỏi quá đi

trời ơi con ryoma xanh dữ dằn, nó thục cho cái chiêu hai tao chết ngoẻo luôn rồi

ryoma đi ăn ceasar đi

tank đâuu?

ủa ryoma bán đồ chậm vậy

mặt của bâng và quý căng thẳng không khác gì trong trận đấu lớn, dù trong ván này quý gánh team, cùng bâng và cùng các người chơi khác nữa nhưng team địch thủ nhà quá chắc chắn nên hai mươi phút rồi chưa thể đánh tới nhà chính.

sau khi chiêu ba của teeri tới hang tà thần mới biết rằng team bạn đang đơm con tà thần nóng hổi đó. chẳng biết từ khi nào, quý đã lẻn ra được hang tà thần. cùng lúc đó team của quý cũng tập trung đông đủ quanh hang tà thần. team bạn thấy vậy cũng đẩy nhanh tiến độ ăn hơn. lúc này còn tà thần chỉ còn 91 máu, cứ ngỡ sẽ phải defeat ván này nhưng con tà thần đã hất tung team địch. mượn thời cơ, quý tung chiêu một đẩy ryoma gần hang sau đó là một ulti.

"QUÝ!!! TÀ THẦN THUỘC VỀ MÌNH RỒI KÌA!!"

bâng hét lớn, trên mặt không giấu khỏi sự sung sướng.

"đẩy, đẩy đường đi, teeri!!"

lúc này ad teeri cũng phải mở mic khen lấy khen để quý.

còn quý á? đang ngại đỏ cả mặt kia kìa.

dòng chữ vàng hiện lên trên màn hình kết thúc cho ván đấu, chiến thắng thuộc về quý và bang. chỉ là một vài trận rank nhỏ lẻ mà căng như dây đàn vậy.

"đó đó thấy chưa? em thấy thầy giỏi chưa"

"đụ má vợ anh!"

bâng ôm chặt lấy quý trong sự vui mừng mà không hề để ý.

"b-bỏ thầy ra coi, nóng thấy mẹ"

quý ngại thôi, chứ cảm giác ôm bâng.. vui lắm.

"à à đụ má em yêu của anh giỏi quá"

bâng tháo kính mắt, vờ như đang khóc và lau nước mắt.

"yêu.. yêu cái gì, thầy về phòng à"

quý nhanh chân chuồn ra khỏi phòng, để lại một trái tim đang thổn thức nằm gọn lại ở nơi kia.

..

=====

chieu mih thi hsg a.. 💀

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me