TruyenFull.Me

Duc Vong Co Chap Cua Anh Drop


Dựa vào lời giải thích Lư Hoài An, chuyện tình cảm không thể gấp được, làm từ từ tiến lên, sau đó bắt đầu hâm nóng tình cảm 

Lải nhải rồi thổ lộ luôn thì chắc chắn sẽ bị cự tuyệt, ngay cả làm bằng hữu cũng không thể tiếp tục nữa. Quan trọng nhất là phải từ từ tham gia cuộc sống sinh hoạt của đối phương, chờ đến lúc cô có tình cảm với mình, thì có thể bày tỏ liền chắc chắn bắn phát trúng 

"Bước đầu tiên, cậu phải cùng cô ấy nói chuyện phiếm. Nói yêu thương vào, không nói thì còn làm cọng lông gì nữa?? Bình thường thì quan tâm cô ấy, đối với cô ấy ân cần. Đợi cô ấy có thói quen nói chuyện phiếm với cậu rồi, cậu lại bắt đầu dần dần tiến lên. Cứ như vậy như gần như xa sau một thời gian ngắn, cam đoan có hiệu quả"

"Mẹ kiếp, kinh nghiệm nhiều như vậy à" Lưu Mục trợn to hai mắt, quả thật không thể xem người bằng bề ngoài được. Lão đại bọn họ tưởng nhìn qua chỉ là một tên đại ngốc, không nghĩ tới còn biết nhiều như vậy

"Đó là vì, tớ đây các đối tượng của tớ đều là bắt đầu bằng nói chuyện phiếm rồi bắt đầu tiến lên mà" Lư Hoài An đắc ý 

"Lợi hại, lão đại An An của chúng ta là số một" Liễu Thừa Chi vỗ lưng Lư Hoài An mấy cái

....

Nói chuyện phiếm 

Hàn Tư Hành lập tức nghĩ tới những tin nhắn trò chuyện giữa Kiều Trăn và Bạch Tuộc*

* Nhắc nhở là bạn Bạch Tuộc là biệt danh cho người ta nhé chứ không phải tên thật. Lý do thì xem lại cuối chương 1 :3 nhắc cho mấy bợn đỡ quên 

Không được, không thể để bọn họ từ nói chuyện phiếm rồi nảy sinh tình cảm được 

Hàn Tư Hành lo trái phải nghĩ, gửi tin nhắn cho Kiều Trăn 

-Ngày mai có tới sân trường không??

Huấn luyện quân sự đã gần kết thúc, chuyện mà Kiều Trăn cần giải quyết cũng nhiều, bây giờ không còn thường xuyên tới nữa 

Kiều Trăn rất nhanh trả lời lại 

-Buổi trưa mai sẽ qua, cùng nhau ăn cơm trưa đi, vừa vặn chị có chuyện muốn nói với em 

*

Giữa trưa ngày thứ hai, đến khi huấn luyện viên kêu giải tán Hàn Tư Hành cũng không thấy Kiều Trăn 

"Lão Tứ đi ăn cơm nào" Bạn cùng phòng kêu cậu 

"Không đi, có việc" Cậu cau mày, lần nữa goi điện thoại cho Kiều Trăn 

Vẫn không ai bắt máy 

Cô không đến tìm cậu, cậu cũng mất tâm tình đi ăn ơm, một người yên lặng ngồi yên lặng dưới cột bóng rổ đến ngẩn người. Mặt trời thẳng tấp chiếu xuống, chiếu lên mái tóc của cậu, hình thành một cá màu vòng sáng vàng 

Cho đến khi tiếng chuông di động vang lên lần nữa, Hàn Tư Hành thấy tên quen thuộc trên màn hình 

"Xin lỗi Tư Hành, chị có chuyện phải trì hoãn" Trong điện thoại di động truyền tới giọng nói đầy áy náy của Kiều Trăn 

"Không sao"

"Em ăn rồi chứ??"

"Chưa"

"Cũng đã trôi qua nhiều thời gian như vậy, em còn chưa đi ăn sao?"

"Chị nói là muốn ăn cơm chung" Hàn Tư Hành cau lông mày, nếu cô nói, cậu sẽ chờ 

Giống như lúc một con nít đang thích một món đồ chơi, cậu sẽ nhất định sẽ ôm lấy nó gắt gao không buông tay 

Kiều Trăn lại bị câu nói này của cậu chặn cứng lại, hồi lâu mới hoàn hồn lại 

"Em không phải vẫn sẽ còn ở sân trường đợi chị chứ??" Cô dè dặt hỏi 

"Ừ' Ngắn gọn một chữ, mang nửa phần ủy khuất 

"Vậy cậu đi tới phòng ăn phía Bắc đi, chúng ta hẹn nhau ở cửa, chị sẽ đi ngay bây giờ"

Kiều Trăn cùng người bên cạnh nói mấy câu, sau đó vội vã đi tới phòng ăn 

Đứa nhỏ này, làm sao lại cứng đầu như vậy chứ ??

Kiều Trăn vừa đi vừa nghĩ 

Cô còn nhớ lúc cô hồi cấp hai, có một lần hẹn với Hàn Tư Hành đi ra ngoài chơi 

Kết quả trước một ngày cô nhận điện thoại của thầy giáo nói ngày thứ hai cô tạm thời đén trường học hỗ trợ. Vì vậy trước khi cô đến trường học có nói với mẹ một tiếng, nếu như Hàn Tư Hành tới kêu cậu ấy chờ một chút 

Kết quả, vốn là cho một hai giờ có thể làm xong vậy mà kéo dài hẳn tới buổi chiều mới hoàn thành 

Khi đó Kiều Trăn còn chưa có điện thoại di động, chờ cô về đến nhà đã là năm giờ chiều 

Cô vừa vào cửa, mẹ Kiều liền bất đắc dĩ nói Hàn Tư Hành ở phòng cô đợi cô một ngày, ngay cả cơm trưa cũng không chịu ăn 

Lúc Kiều TRăn đi vào phòng,  Hàn Tư Hành đang ngồi trên ghế bên cạnh bàn học, trong ngực đang ôm cặp sách, cúi đầu không biết đang suy nghĩ gì. Giống như một thú cưng bị chủ nhân thất sủng vậy 

Nghe được tiếng mở cửa, cậu ngẩng đầu lên, thấy Kiều Trăn tới, nhất thời há miệng cười một tiếng, trong mắt tràn đầy mừng rỡ "Chị trở về rồi"

Kiều Trăn vừa thông cảm rồi lại tức giận "Nếu chị không trở về em vẫn tiếp tục ở chỗ này chờ chị nữa sao?? Không biết ăn cơm trưa à?? Chết đói thì kệ em ấy"

Cô còn chưa trách hết thì thấy ý cười của Hàn Tư Hành trong nháy mắt liền đọng lại 

Cậu mím môi, trong mắt là sự cố chấp cùng quật cường, nói với giọng nói vô tội cực kỳ "Tại chị bảo em đợi chị một lúc"

Tiếp theo, cậu đi tới kéo quần áo của cô, trong mắt có ánh sáng chợt lóe lên "Em nghe lời chị mà, chị đừng giận nữa nhé"

....

Mười tuổi Hàn Tư Hành đã như vậy, sáu năm sau cậu ta vẫn là như vậy

Có phải ngốc hay không chứ 

Lúc Kiều Trăn chạy tới phòng ăn, bên trong đã không còn người nào

Lúc ăn cơm, Kiều Trăn nói tới chuyện ngày nghỉ lễ Quốc Khánh, đây vốn là chuyện mà cô muốn cùng Hàn Tư Hành thương lượng 

Sau Quốc Khánh, hội học sinh liền muốn tổ chức buổi tiệc chào đón các bạn mới 

Hội học sinh biết rõ cô trước kia từng học qua múa, liền cứng rắn kéo cô tham gia một tiết mục chào đón các bnạ mưới 

Kiều TRăn là một người không dám cự tuyệt lời của người khác, cộng thêm quả thật mình có học múa cơ bản, vì vậy liền đáp ứng 

Kỳ nghỉ lễ Quốc Khánh này, cô muốn ở lại trường học luyện tập cho tiết mục múa của mình, không trở về thành phố T

"Cho nên, Quốc Khánh này em trở về một mình. Muốn mua vé thì mai phải mua ngay mới kịp" Kiều Trăn nói xong kế hoạch của mình, dặn dò Hàn Tư Hành 

"Chị không vè, tại sao tôi phải về?" Hàn Tư Hành nghe xong, lẳng lặng nhìn cô quẳng một câu 

Kiều Trăn "..."

*

Kỳ nghỉ vừa qua, rất nhanh thì buổi tiệc của hội học sinh và trường học tổ chức chào đón các tân sinh viên 

Dạ tiệc chào đón bạn mới này ở trung tâm đại học ở khu Tây 

Ninh Ngữ Mông nói cố gắng lên với Kiều Trăn, cũng trà trộn vào dạ tiệc 

Kiều Trăn tham gia một tiết mục múa do bộ trưởng văn nghệ phụ trách múa dẫn đầu, cải biên lại một ca khúc vũ đạo do bên nữ đoàn ở Hàn Quốc. Ngảy cả quần áo khiêu vũ, cũng là phong cách Hàn Quốc nữ đoàn - áo ngắn cùng với quần cực ngắn

Ninh Ngữ Mông ở phía sau thấy Kiều TRăn, khoa trương kêu một tiếng "OMG"

Cô cẩn thận ngắm khuôn mặt của Kiều Trăn "Giao cậu cho thợ trang điểm, cũng không quá xinh đẹp như vậy chứ"

Mặt của Kiều Trăn chính là xinh đẹp, xinh đẹp đúng kiểu đủ tiêu chuẩn, không có công kích gì hay hơn cả chữ xinh đẹp. Ngũ quan của cô không giống người khác đặc biệt vượt trội, nhưng cùng với làn da trắng kết hợp liền có sự hài hòa. Quá xinh đep nhưng lại không kinh diễm 

Cô chính là thuộc người "Hiền hòa", cả khuôn mặt cùng ngũ quan không có một khí chất ác liệt nào, cho người ta có cảm giác là đặc biệt nhu hòa, là nữ sinh có tính khí rất tổ 

Đi trên đường, Kiều Trăn là những người sẽ hay bị đòi tiền mua bánh bao, mượn tiền mua vé xe, hay là mục tiêu của những thẩm mỹ viện muốn đưa danh thiếp sang. Không sai, tên lừa gạt thích nhất loại này của Kiều Trăn 

Nhưng bây giờ, ánh mắt màu đen to thêm cùng với ánh mắt được phác họa càng thêm lớn, đuôi mắt hơi giương lên, có mấy phần quyến rũ. Hồng nhạt trên khóe mắt cùng với má hồng như là một đóa hoa đào đang làm đẹp, mà mặt trăng cùng với chiều cao để cho cô cả khuôn mặt cô nổi lên không ít 

Đồ trang sức của trang phục rất nặng, nhưng lại ngoài ý muốn thích hợp với Kiều Trăn. Để cho cả người của cô cũng xinh đẹp... sở sở động lòng người 

Hai người ở đằng sau hậu trường trò chuyện mấy câu, Ninh Ngữ Mông liền trở về chỗ ngồi yên, chờ Kiều Trăn đi ra 

Giống như cô nàng đang ngồi ở hàng khán giả, còn có Hàn Tư Hành 

Khoảng thời gian này, Hàn Tư Hành dựa vào phương pháp của Lư Hoài An, thường xuyên gửi tin nhắn cho Kiều Trăn 

Có điều cậu cũng không có cảm giác có bất kỳ tiến triển gì 

Cậu tìm cô, cô liền trả lời. Cậu không tìm cô, cô cũng không nhớ phải đi tìm mình 

Hàn Tư Hành càng nghi ngờ phương pháp của Lư Hoài An

Cậu biết hội học sinh đang có dạ tiệc chào đón bạn mới vào hôm nay, vì vây liền trốn tiết tự học buổi tối, ăn cơm tối xong liền len lén vào đây 

Giờ phút này, cậu ngồi ở mộc góc ghế khán giả, cầm trong tay là danh sách tiết mục 

Kế tiếp chính là tiết mục của Kiều Trăn 

Theo ngươi chủ trì nói xong chuỗi từ, tiết mục vũ đạo liền chính thức bắt đầu 

Khi sáu nữ sinh mặc quần cực ngắn xuất hiện, dưới đài trong nháy mắt liền thay nhau vang lên tiếng huýt sáo lẫn cả tiếng vỗ tay 

Khi âm nhạc của tiết mục vang lên, trên sân khấu sáu nữ sinh bắt đầu có động tác, từ từ lộ ra những tay chân linh hoạt của mình. Quần áo trên người các cô rất gắn, cơ hồ động một cái thui sẽ lộ ra một khoảng lớn ở hông cùng với bụng bằng phẳng. Sáu đôi chân nhỏ dài không ngừng đổi động tác, để cho người xem hoa cả mắt 

Con mắt của Hàn Tư Hành chăm chú khóa lại trên người Kiều Trăn, huyết dịch của tuổi trẻ ở trong thân thể bắt đầu sôi trào, cổ có chút hơi nóng bắt đầu truyền lên đỉnh đầu 

Đặc biệt khi cậu thấy Kiều Trăn đang làm động tác vũ đạo, thỉnh thoảng sẽ lộ ra một đoan eo thon người, mặt của cậu lúc đó liền đốt cháy 

Cái vũ đạo này tại sao lại mặc quần áo hở hang như thế chứ 

Cậu rất muốn cầm quần áo lẫn cả cô khóa lại bên người không để cho người khác nhìn thấy, nhưng là cậu không có lập trường làm như vậy. Chỉ có thể ở nơi này ngơ ngác nhìn, ngay cả câu phản đối cũng không thể nói ra 

Vóc người Kiều Trăn rất đều đặn, có ngực có eo cũng có chân, cộng thêm làn da cô rất trắng, ở trong sáu người đặc biệt nổi bật 

"Trường chúng ta có học tỷ xinh xắn thật ấy" Hàn Tư Hành nghe thấy phía trước có người đang lặng lẽ nghị luận 

"Đúng vậy, Cái người đang múa dẫn đầu chính là bộ trưởng văn nghệ, nghe nói là hoa khôi của ngành chúng ta" Bên cạnh có nam sinh hưng phấn nói 

"Cái chị múa dẫn đầu à?? Tớ lại cảm thấy cái người bên phải càng đẹp mắt hơn"

"Tớ cũng cảm thấy bên phải đẹp nhất, chủ yếu là vóc người đẹp. Hắc hắc hắc"

"Hắc cái gì chứ, cười bí ổi quá"

"Bên phải đó là lớp của chúng ta, không cho phép cậu có ý dâm đãng với cô ấy"

"..."

Thật sự không chịu nổi !!

Tại sao tiết mục vẫn chưa xong ???

Ánh mắt Hàn Tư Hành không rời khỏi Kiều Trăn, cái đoạn eo trắng nõn mềm mại cùng đường cong thẳng tắp cứ liên tục xuất hiện trước mắt cậu 

Có điều cậu không muốn nghe những nam sinh xa lạ thảo luận về vóc dáng Kiều Trăn, cậu tức điên muốn phát nổ

Nhàm chán lại nông cạn 

Cậu đứng dậy, đi về phía trước, muốn đi tới sau hậu trường 

Lại đi đến gần hậu trường, cậu gắng gượng dừng bước chân lại 

Bởi vì, cậu nghe được một cái tên quen thuộc 

"Tớ nói, tạ sao cậu còn không theo đuổi Kiều Trăn a??"

Hậu trường bên trong rất tối, chỉ có hai vóc dáng cao của nam sinh đứng ở nơi đó, một người trong đó trong tay còn đang cầm một bó hoa 

Hàn Tư Hành dừng chân một cái, đi tới gần bọn họ tìm một chỗ trốn 

"Tớ cảm thấy cậu không đủ dụng tâm đi. Bạn cùng phòng đều nói cậu với hoa khôi ngành chúng ta vẫn chưa hết hy vọng" Một nam sinh khác nói 

Chương Du bật cười một tiếng, coi như ngầm thừa nhận 

"Thật ra thì Kiều Trăn cũng rất đẹp, vóc người còn so với hoa khôi ngành chúng ta còn tốt hơn. Cậu đừng có mà tham quá"

"Vóc người quả thật không tệ, tớ hôm nay mới phát hiện" Chương Du gật đầu đồng ý một cái 

Hàn Tư Hành đứng ở một bên, nắm chặt quả đấm, trên tay gân xanh nổi lên. Cậu cố gắng kiềm chế mình muốn tiến lên đánh cái tên ngu đần này 

Không được, khong thể để gây Trăn Trăn phiền toái được 

Lúc này trên sân khấu âm nhạc đã ngưng, dưới sân khấu vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt, có thể nhìn rõ ra mọi người đối với tiết mục này vô cùng thích 

Kiều Trăn từ hướng Hàn Tư Hành đi xuống 

Cậu muốn nghênh đón, nhưng lại có người giành trước một bước 

Chương Du đem bó hoa trong ngực đưa cho Kiều Trăn mới xuống sân khấu, tán dương "Hôm nay rất đẹp, vũ đạo cũng nhảy rất khá"

"Cảm ơn" Kiều Trăn lâu lắm rồi không khiêu vũ, vũ đạo có tiết tấu nhanh như vậy, hơi thở có chút mạnh 

"Em bây giờ trở về ký túc xá sao?? Anh đi cùng em" Chương Du quan tâm đưa cho cô một chai nước suối 

"Trở về chứ, chờ một chút nha. Em đi lấy áo khoác" Buổi tối có gió nhẹ, Kiều Trăn có mang áo len hở cổ tới, vừa vặn che được một chút 

"Được" Chương Du cười chúm chím gật đầu 

Áo khoác của Kiều Trăn ở chỗ Ninh Ngữ Mông, cô đi đến nơi đó, Ninh Ngữ Mông cười hì hì đem áo khoác cùng túi đưa cho Kiều Trăn "Tớ thấy hết rồi. Mau cùng học trưởng đi đi. tớ ở chỗ này tiếp tục nhìn"

Kiều Trăn nói cảm ơn, phủ áo khoác lên 

Lúc cùng Chương Du đi ra khỏi trung tâm đại học, Kiều Trăn liền thấy bóng người Hàn Tư Hành đứng ở cầu thang

"Tư Hành? Sao em lại tới đây?" Kiều Trăn đi nhanh tới hỏi 

"Đến xem cậu" Âm thanh của Hàn Tư Hành có chút khàn, trong bóng tối không thấy rõ khuôn mặt của cậu 

"A" Kiều Trăn ngượng ngùng cười một tiếng "Chị đã nhảy xong rồi"

"Tôi biết, tôi xem rồi" Cậu dừng một chút, đưa mắt chuyển sang Chương Du đứng một bên 

Chương Du rất có phong độ lui qua một bên "Hai người cứ nói chuyện, anh đợi" Nói xong liền hướng Kiều Trăn gât đầu một cái 

"Cậu... cậu muốn cùng anh ta cùng nhau về ??" Hàn Tư Hành cảm thấy nói lời này có chút tốn sức 

Kiều Trăn gật đầu "Đúng vậy, cả hai đều ở khu phía Bắc, vừa vặn thuận đường"

Hàn Tư Hành muốn nói không nên đi cùng anh ta, cậu cũng có thể đưa cô về 

Có điều cậu há miệng một cái, chỉ thấp giong đáp lời "À, vậy chị trực tiếp về phòng trọ đi, đừng ở bên ngoài nữa, dễ cảm lạnh"

Sau đó đành trơ mắt nhìn hai người cùng nhau rời đi, bóng lưng một cao một thấp ở trong bóng đêm dần dần mơ hồ 

Kiều Trăn nói được, cùng Chương Du cùng nhau về phía Bắc 

Đi trên đường, Kiều Trăn cảm thấy Hàn Tư Hành hôm nay có chút kỳ quái, giống như đang buồn rầu vì chuyện gì đó 

Cô không nhịn được mà quay đầu nhìn một cái, Hàn Tư Hành còn đứng chỗ đó, nhìn về phía cii 

Một mình cậu đứng ở chỗ kia, cùng với bóng đêm hòa làm một, giống như một động vật nhỏ bị lẻ loi 

"Kiều Trăn ??" Âm thanh Chương Du kéo suy nghĩ của Kiều Trăn trở lại 

"Vâng ??" Cô quay đầu, áy náy cười "Xin lỗi, anh vừa nói gì??"

"Đó là ai vậy??"

"Là hàng xóm của em, năm nay mới lên năm nhất đại học"

"A, khó trách nhìn có chút ngây thơ"

.....

TRên đường, Kiều Trăn cự tuyệt yêu cầu của Chương Du, về thẳng ký túc xá 

Cô trở về phòng chuyện đầu tiên làm chính là tháo trang sức, sau đó tắm rồi thay quần áo 

Làm xong những việc này, Kiều Trăn cảm thấy nhẹ nhàng hơn không ít, cô ngồi trước bàn hoc, chuẩn bị đọc sách 

Mới vừa lật trang sách, điện thoại cô reo lên 

"Tư Hành, có chuyện gì không??"

"Tôi ở dưới ký túc, chị xuống đây"

Kiều Trăn cảm thấy không phải chuyện quan trọng gì, vì vậy trực tiếp mặc quần áo ngủ đi xuống lầu 

Ra cửa ký túc xá, Kiều Trăn liếc mắt nhìn thấy Hàn Tư Hành đứng ở luống hoa, thân hình rất cao đẹp, khí chất sạch sẽ, chẳng qua là ở trong bóng tối nhìn mang theo mấy phần buồn tẻ 

"Tư Hành, có chuyện gì vậy??" Kiều Trăn đi tới, nhẹ giọng hỏi 

Kiều Trăn mặc chiếc váy dây đeo màu hồng, khi tóc cô nghiêng về phía cậu, Hàn Tư Hành cảm thấy đầu óc mình trở nên trống rỗng 

"Tư Hành ??" Kiều Trăn càng phát giác cậu có chút kỳ quái 

"Em làm sao..." Lời nói của Kiều Trăn liền ngưng bởi vì hành động của Hàn Tư Hành mà dừng lại 

Cậu đột nhiên đưa tay ra, đem những ngọn tóc bị gió thổi che khuôn mặt của cô, nhẹ nhàng đem chúng luồn qua tai 

Ngón tay của cậu đụng vào gò má, ấm áp nhưng lại mang theo mấy phần thô nứt. Nơi mà cậu đụng vào có cảm giác tê tê 

Tiếp theo, cậu cúi đầu, ở bên tai cô trầm thấp mà dữ tợn nói "Chị không thể thích anh ta"

------ 

Lời của editor : Xin chào mọi người ~ lời đầu tiên Maru muốn nói là rất cảm ơn mọi người đã đọc đến đây và ủng hộ truyện của Maru đầu tiên tự edit, cảm thấy rất cảm động. Nhưng sau đây là một tin tức cực kỳ buồn luôn =((

Bây giờ truyện này đã được Tấn Giang mua bản quyền, cho nên ngoài Tấn Giang ra thì những trang web khác không có truyện này, tiếp theo Tấn Giang đã khóa lại cho nên mình không thể nào dịch tiếp được nữa TT.TT cho nên bắt buộc phải dừng lại chương 9 thui 

Nghe cũng rất buồn nhưng mình thành thật xin lỗi các bạn, và mong các bạn thông cảm. Cho nên sắp tới mình sẽ lại edit một bộ truyện khác, mong các bạn vẫn sẽ tiếp tục ủng hộ và theo dõi bộ truyện mới của mình 

~~~ 

PJ mới 

Tên : Sau khi tỉnh dậy liền đã kết hôn!!

Tác giả : Long Thất 

Thể loại : Hiện đại, tinh anh, ngọt ngào, sủng, có chút hài hước, HE 

CP : Anh chàng kiêu ngạo x Cô gái ngây thơ khả ái 

Giới thiệu :

Sau kì thi Đại Học kết thúc, Hạ Sở mười tám tuổi còn chưa kịp thả lỏng mình, sau khi tỉnh dậy thì mọi thứ thay đổi hoàn toàn

Cô căn bản không biết thành tích thi vào đại học của mình, đã lấy được hai bằng tốt nghiệp ở nước ngoài 

Cô căn bản còn chưa bước vào xã hội, đã trở thành Hạ tổng làm mưa làm gió

 Đáng sợ hơn là, cô chưa từng yêu đương, thế quái nào lại đã kết hôn??

Đối tượng là Giang tiên sinh cũng không bình thường, một nửa người nói anh là gã có dã tâm điên cuồng, một nửa người nói là người kỳ lạ hiếm thấy trên đời, nhưng mà tất cả mọi người đều nhất trí khẳng định : Anh ta nhất định sẽ vượt qua giới hạn, bọn họ nhất định sẽ ly dị, mà cô nhất định sẽ bị ăn sạch sẽ

Vâng... vâng, nhưng mà đợi một chút, tạm thời dừng lại chủ đề kỳ lạ này đã, ai tới nói cho cô biết, cô mười tám tuổi đến hai mươi tám rốt cục cô đã đi đâu vậy ???

Chân thành cám ơn và xin lỗi các bạn về thông báo này * khóc khóc * 








Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me