Chương 2
Sáng hôm sau"Hiếu ơi, có người gọi mày này""Ra liền nè"Nói rồi Hiếu chạy ra mở cửa. Đập vào mắt anh là một cậu trai trẻ, to lớn đang chờ anh .Hai người cùng lên xe, rồi đi đến quán nước ở gần đó."Anh uống gì?" Dương hỏi"À-anh uống gì cũng được"vậy là Dương gọi 2 ly nước.Ngồi chờ lâu cũng chán, Hiếu bèn lên tiếng trước"E nhiêu tuổi vậy?""À em 21""nhỏ hơn anh một tuổi""Vậy ạ" .Thoáng chốc, Dương đột nhiên thấy thú vị, yêu một người lớn hơn mình à?Cũng hay.Cuộc đời Dương chưa yêu con trai bao giờ, cũng chưa bao giờ yêu người lớn hơn tuổi mình cả, thử một lần xem thế nào.Dương là một tên sát thủ khét tiếng ở nước ngoài, đến cả cảnh sát cũng phải sợ cậu, chẳng dám xen vào nhiệm vụ của cậu.Nhưng tại sao Hiếu vẫn nói cười với Dương như bình thường và dường như không biết cậu là ai? Chắc tại Hiếu không quan tâm tới mấy cái đó nên cũng không biết Dương là ai, hoặc có thể Hiếu biết, nhưng trong phút chốc lại quên lãng đi."Anh có ny chưa?" -Câu hỏi đột ngột đó của Dương khiến Hiếu khựng lại- "à nếu e có hơi ấy quá thì cho em xin lỗi""Không sao đâu, với lại anh độc thân, có gì không?""à không ạ" Dương biết chắc đây là cơ hội của mình, nắm chắc nó trong lòng bàn tay.Trước đó cậu cũng có quen một vài người, nhưng phần lớn là do nhiệm vụ bắt buộc.Dương từng là một người hiền lành, giỏi giang.Nhưng cho tới khi quen Mai-tình đầu của cậu- thì tất cả chuyển hướng hoàn toàn.Mai là cô gái mưu mô, không yêu Dương thật lòng mà chỉ vì tiền của cậu. Khi Dương biết được sự thật thì quá muộn rồi, ả đã lừa mất của cậu 1,5 tỷ.Khi nhìn thấy cảnh ả đang rên rỉ dưới thân người đàn ông khác, Dương đã không ngại mà tặng mỗi người một viên kẹo đồng, một phát tiễn họ về với đất mẹ trong khi lamtinh.Quay lại với hiện tại, sau khi uống xong nước,cậu lại rủ anh đi công viên, với chủ đích là vì muốn bên anh lâu hơn, ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp đó của anh lâu thêm mà thôi.Bỗng..."ê Hiếu ơi" một người chạy lại và khoác vai Hiếu, có vẻ rất thân khiến Dương thấy khó chịu."ủa Duy à?Đi đâu đây??" Hiếu quay lại thì thấy Duy một tay khoác vai anh một tay ôm con cừu bông mới tinh, hình như là mới mua cho."Đi chơi với Quang Anh""con cừu đẹp ghê ha?""Quang Anh mua cho Duy đó""sướng ghê he""mà mày quyết định bỏ nhỏ kia thật à?""chứ sao? nó còn đăng anh công khai nym rồi kia kìa cha""biết rồi, xem rồi"Quang Anh thấy ny mình như vậy thì cũng ghen chứ,chạy lại mà kéo Duy vào lòng."gì vậy Quang Anh? Duy đang nói chuyện với Hiếu mà?" Duy phụng phịu nói Quang Anh, như thể Quang Anh không cho Duy chơi với Hiếu."Duy ngoan đi, Quang Anh ghen!" Quang Anh phồng má đáp lại chú cừu nhỏ đang hỏn lọn trong lòng mình.Đột nhiên Q.Anh quay sang nhìn Dương với vẻ nghi hoặc"này, cậu là Trần Đăng Dương, sát thủ nổi tiếng ở bên Mỹ đúng không?"Câu hỏi đột ngột của Q.Anh khiến Dương bỗng khựng lại đôi chút, đáp lại Q.Anh với nụ cười gượng.Bên canh thì hai con người kia đang hoang mang.Tại sao Q.Anh lại hỏi câu đó?"Đúng rồi, có sao không?" Dương căng rồi"cậu còn nhớ tôi không?tôi chính là đồng nghiệp cũ của cậu đó, sct001""sao lại-...cậu là Quang Anh à?""ừ"Dương không ngờ rằng có một ngày lại gặp lại người bạn thân chí cốt ở công ty mình.Hai người quen biết nhau từ lâu, lại chung quốc tịch Việt Nam, không thân mới lạ. Hồi đó là do Q.Anh không hoàn thành nhiệm vụ giết bà trùm Mafia nên bị sa thải.Đó là còn nhẹ, nhiều người không hoàn thành nhiệm vụ bị chặt tay, người thì bị chặt chân, người thì chết mất xác.còn Dương thì xin nghỉ việc bởi đơn giản vì cậu muốn về Việt Nam để hoàn lương(nghe như vùa đi tù về ấy:))).Hiếu và Duy không khỏi ngạc nhiên khi biết hai người này quen nhau, đặc biệt hơn cả họ ocnf là sát thủ chuyên nghiệp của một tổ chức hàng đầu nước Mỹ.Đời đâu có chữ 'ngờ' .Duy tái xanh, em đâu nghĩ là mình lại yêu một tên sát nhân cơ chứ?Hiếu cũng chẳng khác Duy là bao, anh chỉ sợ nếu mình làm gì đó khiến Dương tức giận thì tương lai sẽ ra sao đây?Tua đến tối đó (tại tg lười://)"Đinh Hiếu, mày biết thân phận của Dương, em họ thằng Khang mà?đúng chứ?""sao?" Đinh Hiếu ngơ ngác hỏi "thôi không có gì đâu"- nói rồi anh bỏ lên phong, để lại Đinh Hiếu đang ngơ ngác ở dưới phòng khách.Cho tua tới 4 tháng sau ikk:33Lúc này đã là mùa Hạ oi , ở Sài Gòn, nắng xuyên qua từng kẽ lá chiếu vào căn nhà nhỏ của Hiếu.Anh nhận ra sau 4 tháng chơi chung với Dương, anh đã thích Dương mất rồi(lưu ý: lúc này Hiếu dọn ra ngoài ở riêng rồi nha).Dương thì vẫn vậy, ôm trong lòng mớ tương tư về anh, trong phòng dán đầy ảnh của anh, hình nên điện thoại là hình anh, đến hình nên máy tính cũng đều là hình anh.Dương thích Hiếu đến phát điên mất rồi.______________________________________________________________________________:))
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me