TruyenFull.Me

[DuongHieu]Ebe ngang ngược

Chương 23. End

Manhh_nghien_ommm

:333

_________________________________________

Khoảng vài tháng sau, Dương quyết định cầu hôn Minh Hiếu sau 2 năm bên nhau...

"Yêu nhau lắm ý mà hôn với hít" Thanh Pháp nói trong khi Hải Đăng còn đang dụi đầu vào cổ cô, tay thì vòng qua chiếc eo nhỏ bé mà ôm.

"Yêu nhắmmmm" Hải Đăng nói

"Đập cho cái bây giờ" Thanh Pháp trợn tròn mắt nhìn cậu người yêu trẻ con đang làm nũng với mình

"Thôi màaa, đùng đập anh, ảnh thương màa" Hải Đăng bỏ cái đầu đen xì của mình ra, ánh mắt long lanh nhìn Thanh Pháp

Hải Đăng thì suốt ngày làm vợ khó chịu thôi...

"Anh xãaa" Minh Hiếu chạy ra, ôm lấy Đăng Dương vừa đi làm về.

"Em đây, em xã ở nhà vui không?" Đăng Dương vừa nói vừa lôi từ trong túi ra một hộp kẹo dẻo, có cả kẹo mút nữa.Cậu biết anh thích ăn kẹo mà

"AAA, pé xin anh xã nhóe" Minh Hiếu vừa nói vừa cầm lấy hộp kẹo.Đúng là thấy kẹo là thành trẻ con ngay được:))))

"thế em xã nay ở nhà ngoan không?" Đăng Dương cười cười, xòa đầu em bé đang ôm hộp ẹo trước mặt

"Dạ cóo" Minh Hiếu cười xinh nhìn Dương

Sắp tới lễ cưới cũng là kỉ niệm 2 năm hai người bên nhau. Nhanh thật, mới ngày nào anh còn say xỉn ngồi lên người cậu mà thổ lộ tình cảm, nay đã 2 năm rồi...

Tới ngày cưới, khách mời đông đủ, đặc biệt là còn có sự xuất hiện của Châu Anh, con gái của Thành An.

"Tr ơi An ơi, con gái mày xinh vậyyyy?" Minh hiếu vừa nựng má em bé vừa hỏi Thành An

"Xời, con gái của Quach Đạt Phúc sao mà không xinh cho được???" Thành An nói

"Xin vía con đẹp y chang nhoa" Thảo Linh lên tiếng

"thôi không nhả đâu, mắc chi tui phải nhả cho các ngừi?" 

"thôi không nhả thì tao cướp vía vậy" Thảo Linh bắt đầu lộ vẻ bất thường trên khuôn mặt

"Mày thử?" Thành An quay sang nhìn Thảo Linh, há to miệng chỉ trực chờ mà gặm nguyên cái đâu của cô vào miệng

Hoàn Mỹ bất lực với hai đứa em của mình lắm rồi, mà làm gì được đâu:)))

Bước vào hôn trường là một nơi xa hoa, lộng lẫy, chung quanh là những bông hoa hồng đỏ rực.

Minh Hiếu bước vào, trên người anh là bộ vest trắng tinh khôi, giúp làm nổi bật lên làn dã trắng muốt của anh.Đăng Dương nhìn thấy Minh Hiếu bước vào thì nhìn mãi, cho tới lúc Minh Hiếu bước tới đối diện cậu, cậu mới thoát ra được những dòng suy nghĩ về anh

"Con có đồng ý lấy Trần Minh Hiếu làm vợ không?"

"Dạ có"

"Còn con, con có đồng ý lấy Trần Đăng Dương làm vợ không?"

"Dạ, con đồng ý"

Cả hôn trường reo lên, ai nấy đều vui mừng cho cặp đôi Đăng Dương - Minh Hiếu

Đăng Dương đưa tay lên kéo tấm khăn xoa rê trên đầu Minh Hiếu lên, trao cho anh nụ hôn và như là lời hẹn thề của cả hai vào sau này.

Vài năm sau...

"Aaa, Ba Dương về" Quỳnh Như như thường lệ chạy ra ôm lấy chân ba Dương 

"ơi ba Dương về rồi đây, Sữa ở nhà có ngoan không?" Đăng Dường vừa xoa đầu Như vừa mỉm cười

"Dạ có ạ" Quỳnh Như nói

"Vậy để ba Dương hỏi ba Hiếu xem có thật không nhé?" Đăng Dườn cởi giày, có ý trêu chọc

"Thật mà ba Dươnggg"

Đúng lúc này Minh Hiếu chạy ra

"aaa, anh xã về" Minh Hiếu như đứa trẻ con mà nhảy tót lên người Đăng Dương, bấu vào cổ cậu mà hôn rối rít lên má.Đây mới chỉ là đi công tác hai ngày thôi đó, chẳng biết nếu mà Đăng Dương mà đi tới tận 5-6 ngày thì sẽ ra sao đây???

"Hai ba chỉ thương nhau thôiii, hết thương Sữa rồi" bé Sữa phụng phịu mà khoanh tay quay mặt đi chỗ khác

Và từ đó Bạch Tuyết và hoàng tử sống hạnh phúc với nhau- à nhầm, Đăng Dương và Minh Hiếu sống hạnh phúc mãi mãi về sau... :)))))

_

End rồi

định viết SE nhưng th

:))))

côi coi mà ủng hộ truyện mới của tui nhóaaa

iu rất nhìuuuu

pái pai




Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me