TruyenFull.Me

[EDIT] Cấp trên - Phế Phu Nhất Chỉ

Chương 6

bluede4ny


Hi các bạn, tôi tới rồi đây.

Cảm ơn mọi người đã quan tâm, tôi đã khỏe lại rồi, vốn dĩ cũng không bị nặng rồi, nghỉ ngơi hai ngày, uống thuốc, hiện tại đã không còn vấn đề gì nữa, tôi cảm giác bây giờ có thể chạy vòng quanh khu nhà hai vòng ngay lập tức, sau này tôi cũng sẽ chú ý sức khỏe hơn.

Lần này chắc là lần cuối tôi đăng bài, trên cơ bản là mọi chuyện đều đã giải quyết rồi, cảm ơn mọi người đã dành thời gian bày mưu tính kế cho tôi, giờ mọi việc gần như kết thúc xong xuôi, tôi nói cho mọi người kết quả cuối cùng nhé.

Kết quả là ----- trải qua mấy ngày tự hỏi, tôi quyết định, ờm, chưa đáp ứng hắn vội, xem biểu hiện thế nào, về sau lại bàn tiếp.

Một là tôi còn chưa sẵn sàng để bước lại vào đoạn tình cảm này, dù sao thì năm đó lúc chia tay chẳng vui vẻ gì, tuy rằng phải thừa nhận là, tôi vẫn thích hắn, nhưng đồng thời tôi vẫn có chút tức giận, sau khi khỏi ốm tôi suy nghĩ cẩn thận một chút, phát hiện ra là nếu dựa theo lời nói của hắn, mấy năm nay hắn vẫn luôn yên lặng chú ý tôi, vậy nghĩa là sau khi gặp lại nhau, mấy câu gì mà muốn làm bạn của hắn toàn là vô nghĩa.

----- hôm qua lúc tôi hỏi hắn, hắn cực kỳ thẳng thắn thừa nhận, "Đúng vậy, là giả thôi, nói thật là khi nhìn thấy em tôi chỉ muốn ôm em, hôn em, sao có thể làm bạn của em được."

Tôi đã hiểu, mấy năm không gặp, không chỉ diễn xuất của hắn tiến bộ, da mặt cũng không biết đã dày thêm bao nhiêu tầng rồi, lời như vậy nói ra cũng không đỏ mặt, thật là làm người ta bội phục. Dù sao như tôi là không thể nghe lại lần hai, cảm giác da gà da vịt rơi đầy đất. Ui.

Thứ hai là, mọi người nói rất đúng, tôi không thể chỉ nghe lời nói một phía từ hắn mà xác định được người nhà hắn như thế nào, hắn nói đã thuyết phục được ba hắn thì đúng là thuyết phục được thật sao? Thế mấy hôm trước hắn còn nói muốn làm bạn với tôi, thề son thề sắt, qua mấy ngày đã lộ nguyên hình rồi. Có vết xe đổ, ở vấn đề này, tôi phải suy xét thật nghiêm túc, tôi không cảm thấy tình cảm của chúng tôi bền vững đủ để chịu thêm một lần tấn công từ ba hắn đâu.

Về điểm này, hôm qua khi chúng tôi gặp nhau hắn đã gọi một cuộc gọi video, bởi vì tôi không muốn gặp mặt trực tiếp, nên hắn dùng biện pháp này để ba hắn xin lỗi tôi, lúc đầu tôi còn không tin, không ngờ ba mẹ hắn thực sự xuất hiện cùng nhau.

Lúc ấy tôi sợ đến đứng hình, hắn còn cứ nói không sao không sao, chờ đến lúc tôi hoãn lại một chút dám nhìn thẳng vào màn hình, liền thấy ba hắn ngồi thẳng tắp, cực kỳ đoan chính, y chang học sinh tiểu học, ông gọi tên tôi, nói to xin lỗi ba lần, sau đó móc ra một tờ giấy, mẹ hắn ngồi cạnh cười rất dịu dàng, bảo tôi đừng sợ, đó là giấy ba hắn viết thư xin lỗi.

Thật là chấn động, lần đầu tôi nghe người khác đọc thư xin lỗi, ngay từ đầu thì xấu hổ khủng khiếp, sau khi ba hắn đọc xong thì tôi chỉ buồn cười, nhưng thái độ của ông nghiêm túc quá, nếu tôi cười ra tiếng thì vô duyên, cho nên tôi đành phải chịu đựng, nhịn cười tới mức cả người run lên, có lẽ hắn đã nhìn ra, liền thò tay qua, nhỏ giọng nói: "Nếu không nhịn cười được thì véo tôi, cười ra cũng không sao đâu, lá thư này tôi và mẹ nhìn ông ấy sửa đi sửa lại mấy lần, thực sự buồn cười."

Tôi kiên cường cắn răng lắc đầu, nắm chặt tay hắn, không để bản thân phụt cười.

Nội dung thư thì tôi không thuật lại đâu, tôi cũng không nhớ kỹ được, chỉ còn nhớ mình nín cười thôi.

Trong thư ba hắn còn bảo đảm rằng về sau sẽ không can thiệp tới bất kỳ chuyện gì của chúng tôi, đọc xong thư mẹ hắn liền lấy ra một tờ giấy cam đoan đã ký tên, nói nếu ông không tuân thủ lời hứa, thì phải chuyển cho tôi một nửa gia sản. "Đã làm công chứng rồi, con yên tâm."

Tôi nói không cần phải làm thế đâu, hắn trả lời đây là thể hiện thành ý, ba hắn rất coi trọng thể diện, không làm ra được mấy chuyện như nuốt lời để mất mặt được.

Cũng coi như là hắn cho tôi một sự đảm bảo, nếu hắn hoặc người nhà hắn làm tổn thương tôi, tôi có thể lấy giấy cam đoan này ra.

Cuối cùng hắn nói tiếp: "Nhưng em yên tâm, tôi sẽ không để điều đó xảy ra đâu."

Tôi phản bác một chút: "Biết đâu được ha? Anh không muốn tôi lấy được tài sản hả?"

"Nếu em muốn thì chúng ta có thể đi ký thêm một cái hợp đồng, tôi đem tất cả tài sản chuyển sang tên em, về sau tôi làm công cho em, em trả lương cho tôi, thấy sao?" Hắn lập tức nói.

Chẳng ra sao, tôi lấy nhiều tiền của hắn thế làm gì, tôi đã từ chối luôn.

Nói thật thì, trước đây tôi không nghĩ tới việc hắn thực sự có thể làm cho ba hắn nói xin lỗi tôi, tôi còn tưởng là nói đùa, từ điểm này xem ra, hắn thực sự vượt qua mong muốn của tôi, hắn không kể làm sao để thu phục được ba hắn, nhưng chắc rằng quá trình này không thể đơn giản được, rốt cuộc để làm cho ông ấy biến hình từ dáng vẻ lúc gặp mặt lần đầu thành như bây giờ, nghĩ thôi cũng cảm thấy khó tin, hiện tại thật sự thấy được, không khiếp sợ là không thể nào.

Trong việc này, hắn không gạt tôi, tôi tạm thời tin tưởng, hơn nữa qua đây tôi cũng cảm thấy đúng là hắn đã rất nỗ lực, không phải chỉ nói suông.

Đương nhiên là chỉ như vậy thôi không thể làm tôi nhận lời ngay lập tức được đâu! Chỉ có thể nói là tôi sẽ cho hắn một cơ hội, cũng là cho bản thân một cơ hội, xem chúng tôi còn có khả năng nào hay không thôi. Còn quay lại thì không dễ vậy được! Còn phải xem những biểu hiện kế tiếp của hắn nữa.

Cho nên tình hình hiện tại là, chúng tôi quay về trạng thái của hơn ba năm trước, hắn tiếp tục cố gắng, còn tôi hả, có thể tôi sẽ đồng ý nhanh thôi, mà cũng có thể là còn một thời gian dài nữa, ai biết được, xem biểu hiện nha.

À, còn nữa, chia sẻ một chuyện cuối cùng đi.

Hôm qua tôi hỏi hắn sao mà hắn chắc chắc là trong mấy năm nay tôi chưa từng thích thêm ai khác, không yêu đương với ai được?

Hắn cười một cái, sau đó lại nghiêm túc ôm tôi, nói: "Tuy rằng tôi luôn chú ý em, nhưng chuyện này thì tôi thực sự không thể khẳng định được, có điều không sao, dù em có ở bên người khác, tôi cũng sẽ cướp em về."

Tôi nói: "Làm thế là không đạo đức đâu?"

Hắn: "Chỉ đùa chút thôi, nếu em thực sự đã thích người khác, vậy tôi sẽ chúc phúc cho em."

Tôi không tin lắm: "Thật sao?"

"Giả," hắn vừa cười vừa thở dài, "khả năng cao là tôi sẽ đến khiêng em đi."

Tôi: "......Không đến mức đó chứ."

"Đến đó, tôi làm ra được chuyện đó, thật sự."

Hắn: "Cho nên, cảm ơn em đã chờ tôi, cảm ơn em vì còn thích tôi, đồng ý cho tôi thêm một cơ hội."

Hắn đột nhiên nghiêm túc như vậy làm tôi sửng sốt, tôi cũng không biết nên hồi đáp như thế nào nữa, nghĩ nghĩ một chút, chỉ đành vỗ vỗ đầu hắn: "Không cần khách khí."

Người này luôn ra tay bất ngờ làm tôi không trở tay kịp, ví dụ như vừa rồi hắn gửi tin nhắn Wechat cho tôi nói hắn biết được một quán ăn rất ngon, đã lái xe tới dưới nhà tôi rồi, hỏi tôi có đi không.

Anh đã đứng dưới đó rồi, mới hỏi tôi có đi không ấy hả?

Hắn gửi một tin nhắn giọng nói qua, "Tôi phải thể hiện thành ý của mình chứ."

Được......rồi, nể mặt cái sự "thành ý" này, đi ăn cùng nhau một bữa đi.

Thôi nha, tôi phải đi rồi, cảm ơn mọi người lắng nghe câu chuyện của tôi thời gian dài như vậy, mọi chuyện của tôi đều đã xong xuôi rồi, chúc mọi người cũng giống tôi, vòng qua vòng lại vẫn gặp được đúng người, cảm ơn mọi người! Tạm biệt!

Về sau bài đăng này sẽ không cập nhật thêm nữa, hẹn gặp lại!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me