Edit Con Gio Mua Am Ap
Quý Phong bật cười, giữa anh và Ôn Noãn, nhiều lúc trả lời nhau chỉ bằng một từ ngắn gọn xác nhận.[Vậy gặp nhau ở căng tin nhé.][Ừ.]"Anh Phong hẹn ai à?""Ừm.""Nam hay nữ thế?""Nữ.""Quả nhiên là con gái, là Mục Vãn Thu hả?""Không phải.""Chẳng lẽ là cô Diệp Vũ Vi kia? Cô gái đó không đơn giản đâu nha, anh Phong, tôi sợ cậu không 'kèo' lại được ấy."Trước cảnh Trương Siêu cứ líu lo bên tai không ngừng, Quý Phong có chút bất lực: "Không phải mấy người đó đâu, cậu chưa gặp bao giờ."Nghe vậy, biểu cảm của Trương Siêu lập tức chuyển sang ghen tị: "Anh Phong, lại có 'bạn gái mới' nữa hả? Nhiều quá rồi đấy, xin cậu luôn đó, đừng tán nữa, chừa lại ít 'canh' cho anh em đi.""Gì mà lại có bạn gái mới?""Cậu nghĩ xem, trước có Mục Vãn Thu, sáng nay lại có Diệp Vũ Vi, toàn là mấy cô chủ động tìm đến cậu đấy nhé. Cậu với mấy tên thánh tình yêu dỏm trong phòng mình đúng là không cùng đẳng cấp rồi. Thu tay lại đi, anh Phong.""Không, mấy người đó không phải.""Không phải? Vậy người lần này là 'đã rồi' chứ gì?"Trương Siêu cười khẩy, cảm thấy với trình độ tán gái của Quý Phong, làm gì có chuyện vì một bông hoa nhỏ mà từ bỏ cả khu rừng.Trình độ tán gái này, đúng là dân "săn cá chuyên nghiệp".Nhưng Quý Phong nghe xong thì dừng lại, nghiêm túc nhìn Trương Siêu: "Lần này là thật.""Hả?"Trương Siêu phản ứng hơi chậm, nghĩ một lúc mới như chợt hiểu ra: "Mấy người kia không phải, nhưng lần này là? OK, hiểu rồi, đại ca, tôi ngộ ra rồi.""Ngộ cái đầu cậu, đi ăn thôi, đừng làm mất thời gian."Trên đường, Trương Siêu vẫn tiếp tục lải nhải, nhưng Quý Phong thì gần như không buồn đáp lại nữa.Mãi cho đến khi Trương Siêu cuối cùng không nhịn được nữa, chủ động mở miệng cầu cứu: "Anh Phong, anh Phong, dạy tôi cách yêu đi, hôm nay chị khóa trên tự nhiên không thèm để ý đến tôi nữa rồi. Tôi thật sự hết cách rồi, anh Phong ơi."Quý Phong ngẩn người, sao lại vẫn là chị khóa trên?Chẳng phải sáng nay anh đã bảo cậu ta dừng lại rồi sao?Thôi được, nếu một "tên lụy tình" mà đã muốn lụy, thì có gì ngăn nổi cậu ta đâu!"Cậu đúng là khác biệt thật đó."...Cùng lúc đó, ở ký túc xá nữ.Ôn Noãn đang nhanh chóng chải tóc và thay quần áo.Đứng trước gương, nghĩ đến việc sắp gặp bạn cùng phòng của Quý Phong, cô ấy cảm thấy mình nên mặc gì đó đẹp hơn một chút.Mặc gì bây giờ?Váy ngắn đến đầu gối? Áo ôm eo? Hay là bộ vest nữ lạnh lùng?Toàn là mấy bộ trước đây Quý Phong từng phối cho cô ấy, bản thân cô ấy thật ra không rành lắm.Do dự vài giây, Ôn Noãn lắc chuột, gõ tìm kiếm: [Con trai thích con gái mặc kiểu gì]Kết quả những bài viết hot nhất đều nói gần giống nhau:[Khi ở nơi đông người, con trai mong con gái ăn mặc kín đáo; khi ở riêng, thì ăn mặc quyến rũ một chút.]Đông người → kín đáo.Cảm ngộ được điều đó, cuối cùng Ôn Noãn chỉ mặc bộ đồ thể thao mà ban ngày Quý Phong đã nhờ người mua cho cô ấy, buộc tóc đuôi ngựa hơi cao một chút.Giản dị mà tự nhiên, rồi ra khỏi phòng.Lúc đi, Vương Nam còn không quên gọi với theo: "Nhớ mang về cho tớ một phần mì xào nha!""Ừ."Ký túc xá nữ vốn gần căn tin hơn ký túc xá nam.Khi Ôn Noãn đến nơi, Quý Phong vẫn chưa tới.Cô ấy vốn đã rất xinh đẹp, dù mặc đồ thể thao đơn giản, nhưng khí chất lạnh lùng kiểu "hướng nội lạnh lùng" vẫn không cách nào che giấu được.Thế nên vẫn khiến nhiều người phải ngoái nhìn.Ôn Noãn cúi đầu, đi về phía có ít người hơn, cố tránh ánh mắt của các bạn học.Cô ấy giơ điện thoại lên xem, vẫn chưa thấy tin nhắn của Quý Phong.Ôn Noãn không muốn thúc giục anh, cô ấy sợ nếu mình cứ nhắn mấy tin vô nghĩa như vậy hàng ngày, Quý Phong sẽ cảm thấy phiền.Cho nên dù là một cô gái tự ti, không quen đứng giữa chốn đông người, cô ấy vẫn kiên nhẫn đứng đợi....Ở không xa căn tin.Từ Minh và Chu Dịch Hàm đang thất thần nhìn về phía trước."Anh Từ, tôi thấy tiên nữ rồi đó!""Là tôi thấy trước đấy nhé.""Con gái ở Đại học Ma Đô đúng là nhiều thật, cảm giác cô này còn xinh hơn cả Mục Vãn Thu nữa.""Quả thật là rất đẹp luôn."Hai người họ đang thì thầm to nhỏ, thì Quý Phong và Trương Siêu đã bước tới."Nhìn gì đấy?" Trương Siêu vỗ vai cả hai."Nhìn gái đẹp ấy.""Cho tôi xem thử xinh đến mức nào nào."Trương Siêu nhìn theo hướng mà Từ Minh và Chu Dịch Hàm chỉ, lập tức không nhịn được kêu lên: "Vãi chưởng!"Ngay lúc cậu ta hét lên, Ôn Noãn lại đúng lúc quay đầu nhìn về phía họ."Anh Từ nhìn kìa! Gái đẹp nhìn tôi đó!""Xàm! Rõ ràng là nhìn tôi!""Má ơi, cô ấy đang đi về phía tôi kìa!"Trong ánh mắt ngỡ ngàng của ba người bạn cùng phòng, Ôn Noãn đi thẳng đến trước mặt họ.Chưa để ba anh chàng kia mở lời, Quý Phong đã giơ tay giới thiệu: "Giới thiệu với các cậu một chút, đây là Ôn Noãn. Còn ba người này là bạn cùng phòng của tớ: Từ Minh, Chu Dịch Hàm và Trương Siêu.""Chào mọi người."Ôn Noãn hơi gật đầu với ba người, vẫn giữ nguyên dáng vẻ lạnh lùng, không để lộ chút cảm xúc nào.Ba người kia nhìn nhau không nói thành lời, đặc biệt là Từ Minh.Cậu ta không nhìn Ôn Noãn nữa mà quay sang nhìn chằm chằm Quý Phong, mặt gần như viết rõ bốn chữ "trời xanh bất công"."Không ai có yêu cầu gì đặc biệt chứ? Không thì tôi đi gọi món đại nhé.""Ừ, ăn đại gì cũng được.""OK."Sau khi lấy cơm xong, thấy Quý Phong không tiếp tục giới thiệu thêm, ba người bạn cùng phòng cũng không tiện hỏi gì về Ôn Noãn trước mặt cô ấy.Chuẩn bị đợi về ký túc xá rồi sẽ bắt sống hung thủ Quý Phong để hỏi cho ra lẽ.Vì ba người cứ nhìn cô ấy chằm chằm, Ôn Noãn cũng thấy ngại, không dám nhìn Quý Phong nữa.Vốn dĩ cô ấy đã ít nói, giờ lại càng lặng lẽ cúi đầu ăn cơm.Bữa ăn này khá ngượng ngùng, nhưng trong lòng Ôn Noãn vẫn ngập tràn niềm vui, vì được ngồi ăn với Quý Phong ở căn tin một lần nữa, giống như hồi cấp ba vậy.Chỉ tiếc là có người khác ở đó, mà đông người thì cô ấy lại ngại ăn nhiều.Nên thường sẽ ăn không no.Nhưng cũng không sao cả, Quý Phong đã giới thiệu cô ấy với bạn cùng phòng của anh.Đây là một khởi đầu tốt.Ăn cơm xong, Quý Phong chỉ kịp chào Ôn Noãn một tiếng, đã bị ba người bạn cùng phòng túm cổ kéo đi, không kịp tiễn cô ấy về.Ôn Noãn siết chặt tay, tâm trạng vui vẻ, mua một phần mì xào cho Vương Nam rồi quay về ký túc xá....Về đến ký túc xá nam, Quý Phong bị ba người bạn bắt giữ ngay tại trận."Mau khai thật đi, cậu và Ôn Noãn là quan hệ gì?""Anh Phong nói rồi, Ôn Noãn là người đặc biệt, Mục Vãn Thu còn không bằng. Chắc chắn là bạn gái rồi!" Trương Siêu chen vào đâm thêm một nhát.Quý Phong nằm sấp trên giường, thà chết không khai: "Các cậu nhớ kỹ là cậu ấy không giống người khác là được rồi. Giờ vẫn chưa thành gì cả, sau này nếu thành rồi, tôi sẽ đãi kẹo các cậu.""Ồ! Không giống người khác! Ồ! Đãi kẹo!" Cả ba đồng thanh, mặt mũi y như ba đứa con nuôi ngốc nghếch.Thoát khỏi vòng vây, Quý Phong tựa vào tường, trong lòng bỗng có một cảm xúc kỳ lạ thoáng qua: "Ôn Noãn đúng là đặc biệt... Trời mưa mà cũng không biết che ô, nên mình phải chăm sóc cô ấy..."Nói xong, Quý Phong bất giác cười một mình.Nụ cười ấy trong mắt ba người kia thì không khác gì nụ cười gian tà."Anh Phong, cậu cười trông biến thái quá.""Biến cái đầu cậu ấy."Sau khi xác nhận chắc chắn Quý Phong thật sự không có ý gì với Mục Vãn Thu, thì trong lòng Từ Minh lại một lần nữa cháy lên ngọn lửa rực rỡ."Nếu cậu không thích Mục Vãn Thu thì tôi theo đuổi đấy nhé."Quý Phong mỉm cười, vẫn điềm tĩnh như gió mây: "Cậu theo đuổi hay không, thật sự không cần nói với tôi. Tôi không là gì của cậu ấy, chẳng có quyền can thiệp. Tất nhiên, cậu ấy cũng có suy nghĩ và cảm xúc của mình. Anh Minh, tôi mong cậu hiểu điều đó."Từ Minh thấy vẻ mặt nghiêm túc của Quý Phong, cũng gật đầu đồng tình.Sau đó ai nấy đi rửa mặt, chuẩn bị ngủ. Quý Phong đã nằm xuống giường, lấy điện thoại ra xem.Bỗng có một tin nhắn mới trên WeChat.[Bình An Là Phúc muốn kết bạn][Lời nhắn: Mẹ nhớ con.]Quý Phong nhìn tin nhắn, sững người một chút rồi lập tức chấp nhận kết bạn.[Con cũng nhớ mẹ, mẹ ạ.]
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me