Edit Dam The Than Cang Ngay Cang Dang Yeu Thi Phai Lam Sao Day
Sự khiêu khích của Chu Thanh Lạc không chọc giận được Tống Lăng, hắn đứng tại chỗ mặt không cảm xúc nhìn cậu, yên lặng không nói gì.
Chu Thanh Lạc khẽ cười lắc đầu, cài kính che nắng lại, tra chìa khoá vào xe điện, đang chuẩn bị đi.Lúc này, Tống Lăng mới chậm rãi đọc số điện thoại của cậu, "188*****."Chu Thanh Lạc buông tay ga, kính che nắng vừa mới chụp xuống lại nhấc lên, cậu quay đầu lại nhìn hắn, không thể tưởng tượng được hỏi hắn: "Sao anh lại biết số điện thoại của tôi?"Tống Lăng nhướng mày, nhân cơ hội rút chìa khoá xe của cậu.Chu Thanh Lạc: "Trả lại cho tôi!"Tống Lăng nghịch chìa khoá trong tay, trả lời vấn đề trước đó của cậu: "Ngày hôm đó, cậu viết số điện thoại lên giấy rồi đưa cho tôi."Tống Lăng nói xong thì bắt chước động tác lúc đó của cậu.Chu Thanh Lạc nhớ tới dáng vẻ ngày đó mình chạy ra khỏi quán net đuổi theo Tống Lăng, nhất thời cảm thấy ngượng, giải thích: "Nhưng tôi lấy lại rồi.""Tôi đọc qua là nhớ."Chu Thanh Lạc qua quýt giơ một ngón cái cho hắn."Lừa cậu đấy, tôi dạo quanh background của các cậu một chút, lấy được số điện thoại của cậu.""..." Chu Thanh Lạc quay đầu lườm hắn một cái, chìa tay với hắn: "Trả chìa khoá đây, tôi còn phải đi làm."Chu Thanh Lạc nói xong mới phát hiện ra câu này của Tống Lăng đem lại lượng tin tức quá lớn."Chờ đã, là anh hack background bọn tôi? Để lấy số điện thoại của tôi?"Cho nên khiến cho lập trình viên nền tảng bận rộn làm việc cả buổi sáng, shipper đồ ăn toàn thành phố rảnh rỗi cả buổi sáng, là vì mấy cái chuyện rách nát như vậy?"Chỉ mười mấy phút thôi, hơn nữa bất ngờ thu được cơ sở dữ liệu khổng lồ của công ty các cậu, giữ lại chút chứng cớ cho đám lập trình viên ăn hại của các cậu." Tống Lăng lắc lư chìa khoá trong tay, "Cậu có thể nhận được đơn đặt hàng, xem ra là sửa xong rồi."Chu Thanh Lạc không có cách nào hình dung được cảm nhận lúc này, ngơ ngác nhìn hắn, trong đầu nghĩ không hổ là nhân vật phản diện, quả nhiên là suy nghĩ khác với người thường.Tống Lăng: "Nếu như gặp phải một hacker lòng dạ độc ác, tiền ký quỹ của các cậu đã bị chuyển đi rồi, thông tin của shipper bị lộ, nền tảng sẽ phá sản sớm thôi.""...""Chu Thanh Lạc, cậu đừng có mà nhìn tôi như vậy, tôi là người đàng hoàng."Người đàng hoàng ấy hả? Chu Thanh Lạc không nhịn được mà cười nhạo một tiếng, gầm thét trong lòng: Tỉnh táo lại đi! Sau này anh là người muốn phá huỷ mạng lưới thông tin toàn cầu đấy!Có điều những thứ này chẳng liên quan gì đến cậu, đương nhiên Tống Lăng sẽ có bạch nguyệt quang đi cứu, chuyện phá huỷ mạng lưới thông tin toàn cầu cũng sẽ không xảy ra, cậu chỉ cần không lưu lạc làm thế thân của Tống Lăng là được rồi.Chu Thanh Lạc ôm một quyền với hắn, mỉm cười: "Vậy thì cảm ơn vị tráng sĩ này, có thể trả lại chìa khoá cho tôi được không?""Vậy cậu giúp tôi chuyển bún ốc về chỗ tôi ở.""Không.""Tôi tính toán xác suất rồi, đặt hai mươi đơn hàng, trong đó cậu chỉ có một đơn, dựa theo xác suất này, căn cứ vào số liệu, một ngày cậu có thể kiếm được nhiều nhất là năm trăm.""Trả chìa khoá đây." Anh là hacker, anh là nhất."Cậu giúp tôi một đơn này, tôi trả cậu một nghìn tệ.""Không bán rẻ lương tâm(*)."(*) Câu này raw là 富贵不能淫 = Không bị tiền bạc cám dỗ."Năm nghìn."Chu Thanh Lạc im lặng, treo lên mặt một nụ cười vô cùng chuyên nghiệp, cậu xuống xe mở thùng đồ ăn ra: "Ship đến đâu nào?"Tống Lăng nhướng mày, "Không phải không bán rẻ lương tâm sao?""Đó là chưa được giá thôi."Tống Lăng: "..."Chu Thanh Lạc tạo ra mã QR thanh toán, đưa tới trước mặt Tống Lăng, "Quét thanh toán cho tôi đi.""Chỗ tôi chỉ cho phép chuyển tiền bạn bè WeChat.""Anh quét WeChat ấy, không cần thêm bạn vẫn có thể chuyển tiền.""Tôi lập trình cài đặt rồi, chỉ cho phép chuyển tiền bạn bè, người lạ không chuyển được đồng nào đâu."Kiến thức về máy tính Chu Thanh Lạc không biết chữ nào, có điều hắn chỉ mất mười phút đã hack được background nền tảng của bọn họ rồi, có thể thêm chức năng chuyển tiền như vậy cũng hợp tình hợp lí.Tuy Chu Thanh Lạc không muốn có bất kì dính líu gì với Tống Lăng, nhưng vì năm nghìn tệ, cậu lại rộng rãi thêm WeChat của hắn.Tống Lăng bỗng nhiên thấy buồn cười.Người này thật thú vị.Hai người mới vừa add friend xong, Chu Thanh Lạc nói luôn: "Xong, có thể chuyển tiền rồi."Tống Lăng chuyển tiền, Chu Thanh Lạc mỉm cười với hắn, "Ông chủ hào phóng quá."Hắn bỗng nhiên hiểu ra, chỉ cần dùng tiền đúng lúc, ai cũng có thể biến thành quỷ nịnh bợ.Chu Thanh Lạc vừa mới nhảy lên xe điện, Tống Lăng đã bám vào vai cậu, tự nhảy lên xe, phía sau xe điện lún xuống.Chu Thanh Lạc: "Chở người thêm 50 tệ.""Đồng ý."Chu Thanh Lạc cũng không nhăn nhó, điện thoại định vị xong thì lên đường.Tống Lăng bấm bấm vào avatar WeChat hình hoa hướng dương mặt cười của Chu Thanh Lạc, hài lòng cất điện thoại vào."Chu Thanh Lạc, cậu dám xoá WeChat của tôi, tôi sẽ hack điện thoại của cậu, chuyển hết tiền trong tài khoản của cậu đi."Chu Thanh Lạc là tay vẽ, bản thân có trí tưởng tượng ngựa thần lướt gió tung mây, cậu lại tưởng tượng ra hình ảnh hoạt hình của Tống Lăng là một tán tài đồng tử(*) giương nanh múa vuốt.(*) Tán tài đồng tử:
Chu Thanh Lạc khẽ cười lắc đầu, cài kính che nắng lại, tra chìa khoá vào xe điện, đang chuẩn bị đi.Lúc này, Tống Lăng mới chậm rãi đọc số điện thoại của cậu, "188*****."Chu Thanh Lạc buông tay ga, kính che nắng vừa mới chụp xuống lại nhấc lên, cậu quay đầu lại nhìn hắn, không thể tưởng tượng được hỏi hắn: "Sao anh lại biết số điện thoại của tôi?"Tống Lăng nhướng mày, nhân cơ hội rút chìa khoá xe của cậu.Chu Thanh Lạc: "Trả lại cho tôi!"Tống Lăng nghịch chìa khoá trong tay, trả lời vấn đề trước đó của cậu: "Ngày hôm đó, cậu viết số điện thoại lên giấy rồi đưa cho tôi."Tống Lăng nói xong thì bắt chước động tác lúc đó của cậu.Chu Thanh Lạc nhớ tới dáng vẻ ngày đó mình chạy ra khỏi quán net đuổi theo Tống Lăng, nhất thời cảm thấy ngượng, giải thích: "Nhưng tôi lấy lại rồi.""Tôi đọc qua là nhớ."Chu Thanh Lạc qua quýt giơ một ngón cái cho hắn."Lừa cậu đấy, tôi dạo quanh background của các cậu một chút, lấy được số điện thoại của cậu.""..." Chu Thanh Lạc quay đầu lườm hắn một cái, chìa tay với hắn: "Trả chìa khoá đây, tôi còn phải đi làm."Chu Thanh Lạc nói xong mới phát hiện ra câu này của Tống Lăng đem lại lượng tin tức quá lớn."Chờ đã, là anh hack background bọn tôi? Để lấy số điện thoại của tôi?"Cho nên khiến cho lập trình viên nền tảng bận rộn làm việc cả buổi sáng, shipper đồ ăn toàn thành phố rảnh rỗi cả buổi sáng, là vì mấy cái chuyện rách nát như vậy?"Chỉ mười mấy phút thôi, hơn nữa bất ngờ thu được cơ sở dữ liệu khổng lồ của công ty các cậu, giữ lại chút chứng cớ cho đám lập trình viên ăn hại của các cậu." Tống Lăng lắc lư chìa khoá trong tay, "Cậu có thể nhận được đơn đặt hàng, xem ra là sửa xong rồi."Chu Thanh Lạc không có cách nào hình dung được cảm nhận lúc này, ngơ ngác nhìn hắn, trong đầu nghĩ không hổ là nhân vật phản diện, quả nhiên là suy nghĩ khác với người thường.Tống Lăng: "Nếu như gặp phải một hacker lòng dạ độc ác, tiền ký quỹ của các cậu đã bị chuyển đi rồi, thông tin của shipper bị lộ, nền tảng sẽ phá sản sớm thôi.""...""Chu Thanh Lạc, cậu đừng có mà nhìn tôi như vậy, tôi là người đàng hoàng."Người đàng hoàng ấy hả? Chu Thanh Lạc không nhịn được mà cười nhạo một tiếng, gầm thét trong lòng: Tỉnh táo lại đi! Sau này anh là người muốn phá huỷ mạng lưới thông tin toàn cầu đấy!Có điều những thứ này chẳng liên quan gì đến cậu, đương nhiên Tống Lăng sẽ có bạch nguyệt quang đi cứu, chuyện phá huỷ mạng lưới thông tin toàn cầu cũng sẽ không xảy ra, cậu chỉ cần không lưu lạc làm thế thân của Tống Lăng là được rồi.Chu Thanh Lạc ôm một quyền với hắn, mỉm cười: "Vậy thì cảm ơn vị tráng sĩ này, có thể trả lại chìa khoá cho tôi được không?""Vậy cậu giúp tôi chuyển bún ốc về chỗ tôi ở.""Không.""Tôi tính toán xác suất rồi, đặt hai mươi đơn hàng, trong đó cậu chỉ có một đơn, dựa theo xác suất này, căn cứ vào số liệu, một ngày cậu có thể kiếm được nhiều nhất là năm trăm.""Trả chìa khoá đây." Anh là hacker, anh là nhất."Cậu giúp tôi một đơn này, tôi trả cậu một nghìn tệ.""Không bán rẻ lương tâm(*)."(*) Câu này raw là 富贵不能淫 = Không bị tiền bạc cám dỗ."Năm nghìn."Chu Thanh Lạc im lặng, treo lên mặt một nụ cười vô cùng chuyên nghiệp, cậu xuống xe mở thùng đồ ăn ra: "Ship đến đâu nào?"Tống Lăng nhướng mày, "Không phải không bán rẻ lương tâm sao?""Đó là chưa được giá thôi."Tống Lăng: "..."Chu Thanh Lạc tạo ra mã QR thanh toán, đưa tới trước mặt Tống Lăng, "Quét thanh toán cho tôi đi.""Chỗ tôi chỉ cho phép chuyển tiền bạn bè WeChat.""Anh quét WeChat ấy, không cần thêm bạn vẫn có thể chuyển tiền.""Tôi lập trình cài đặt rồi, chỉ cho phép chuyển tiền bạn bè, người lạ không chuyển được đồng nào đâu."Kiến thức về máy tính Chu Thanh Lạc không biết chữ nào, có điều hắn chỉ mất mười phút đã hack được background nền tảng của bọn họ rồi, có thể thêm chức năng chuyển tiền như vậy cũng hợp tình hợp lí.Tuy Chu Thanh Lạc không muốn có bất kì dính líu gì với Tống Lăng, nhưng vì năm nghìn tệ, cậu lại rộng rãi thêm WeChat của hắn.Tống Lăng bỗng nhiên thấy buồn cười.Người này thật thú vị.Hai người mới vừa add friend xong, Chu Thanh Lạc nói luôn: "Xong, có thể chuyển tiền rồi."Tống Lăng chuyển tiền, Chu Thanh Lạc mỉm cười với hắn, "Ông chủ hào phóng quá."Hắn bỗng nhiên hiểu ra, chỉ cần dùng tiền đúng lúc, ai cũng có thể biến thành quỷ nịnh bợ.Chu Thanh Lạc vừa mới nhảy lên xe điện, Tống Lăng đã bám vào vai cậu, tự nhảy lên xe, phía sau xe điện lún xuống.Chu Thanh Lạc: "Chở người thêm 50 tệ.""Đồng ý."Chu Thanh Lạc cũng không nhăn nhó, điện thoại định vị xong thì lên đường.Tống Lăng bấm bấm vào avatar WeChat hình hoa hướng dương mặt cười của Chu Thanh Lạc, hài lòng cất điện thoại vào."Chu Thanh Lạc, cậu dám xoá WeChat của tôi, tôi sẽ hack điện thoại của cậu, chuyển hết tiền trong tài khoản của cậu đi."Chu Thanh Lạc là tay vẽ, bản thân có trí tưởng tượng ngựa thần lướt gió tung mây, cậu lại tưởng tượng ra hình ảnh hoạt hình của Tống Lăng là một tán tài đồng tử(*) giương nanh múa vuốt.(*) Tán tài đồng tử:
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me