TruyenFull.Me

[Edit - ĐM][Hoàn] Hẹn Hò Online Trong Game Kinh Dị

Chương 86: Tử Thần mới

ChymDelay

‘ Death ( s ) ’

Hình thức số nhiều trắng trợn như vậy khiến sự bất an trong lòng Lâm Quát ngày càng mãnh liệt, giống như ung nhọt trong xương, gột bỏ thế nào cũng không hết. Nỗi bất an cứ đeo bám như bóng với hình này Lâm Quát chỉ đành bất lực, cách duy nhất là phải cố gắng coi nhẹ nó thôi.

Lâm Quát cố tình che giấu kết luận ‘ nếu không chết theo cách Tử Thần thiết kế, vậy vẫn coi như thành công cướp người khỏi tay Tử Thần ’, nhưng cậu không hề giấu đi một phát hiện khác, thế nên vì phải cố gắng phân tâm để phớt lờ sự bất an trong lòng mà khấu khí có chút phất phơ.

Cậu nói ra phát hiện ‘ cơ quan tử vong ’ cho những người khác, chẳng đợi ai có phản ứng thông suốt gì, Lâm Quát vào thẳng vấn đề: “Bỏ qua hình ảnh tử vong có ‘ tính dẫn đường ’ hay không, sau khi nó xuất hiện cố gắng giữ bản thân ở một môi trường an toàn.”

Người cũ nghiền ngẫm những lời này, biểu cảm dần trở nên phức tạp.

Đã sắp 11 giờ đêm, người tham dự bỏ qua bảo an báo thẳng cảnh sát, trong vòng một ngày đã chết liên tiếp hai người, khi cảnh sát tới vẫn như cũ không hề tiến hành thẩm vấn hay giao tiếp với bọn họ, không khác cách xử lý thi thể Lưu Hách, cũng đưa La Hạo Nhiên vào túi bọc xác.

Lý Nguyên biết La Hạo Nhiên trở thành kẻ chết thay mình, lòng mang áy náy, lúc cảnh sát xử lý thi thể, Lý Nguyên tiến lên hỏi bọn họ: “Các anh sẽ xử lý La Hạo Nhiên thế nào? Đưa đến lò hỏa táng hay sao?”

Lâm Quát cũng ở đó, cậu nghe thấy cảnh sát an ủi Lý Nguyên trước tiên, sau đó một người trông có vẻ cảnh hàm cao hơn lộ ra biểu cảm ‘áy náy’ với nhỏ: “Chúng tôi sẽ kiểm nghiệm xem người chết đã thật sự tử vong hay chưa, nếu thật sự tử vong sẽ đưa đến lò hỏa táng, chúng tôi sẽ xử lý tro cốt người chết một cách toàn vẹn. Nhưng...” Cảnh sát thoáng ngừng, kế đó dùng giọng điệu khiến người nghe hoang mang: “Trịnh Hoa và Lưu Hách qua kiểm nghiệm quả thực đã tử vong, có điều dựa theo kinh nghiệm của tôi mà nói, La Hạo Nhiên có lẽ chưa thật sự tử vong.”

Lý Nguyên lộ ra biểu cảm ‘ anh đang nói nhảm gì vậy ’: “Này là ý gì?”

Cảnh sát thở dài nói: “Tôi có thể hiểu tâm trạng của các bạn, nhưng vẫn hy vọng các bạn dồn hết sức mình vào trận thi đấu, không cần vì chuyện nhỏ không đáng kể này mà ảnh hưởng đến tâm trạng. Nếu các bạn không yên tâm, cũng có thể theo chúng tôi đến cục làm kiểm nghiệm, nhưng để không ảnh hưởng đến tiến độ thi đấu của các bạn, tôi kiến nghị các bạn hãy chú ý điện thoại, chúng tôi có thể liên lạc để thông báo kết quả kiểm nghiệm La Hạo Nhiên bằng cách gọi điện đến.”

Lời đã nói hết, Lý Nguyên dù có hỏi vòng vo thế nào, cảnh sát vẫn không lộ thêm thông tin. Thấy đám bọn họ không có ý định cùng đi theo, những cảnh sát làm việc bên ngoài khiêng túi bọc xác La Hạo Nhiên vào xe cảnh sát, sau lại dặn dò ‘ chú ý nghỉ ngơi ’ rồi cổ vũ ‘ cố gắng thi đấu ’ linh tinh các thứ mới lái xe rời đi.

Tiếng còi cảnh sát dần xa, cả những chiếc xe liên quan khác cũng chậm dãi biến mất về phía chân trời, chỉ dư lại ánh sáng nhấp nháy từ còi xe phản lên trời đất, cuối cùng hoàn toàn khuất tăm, màn đêm đặc quánh lại một lần nữa xâm chiếm tầm nhìn.

Lý Nguyên suy ngẫm về manh mối từ cảnh sát, nhỏ cảm thấy đã nhìn ra gì đó, nhưng quá rời rạc, mãi không thể ghép thành suy đoán hoàn chỉnh có căn cứ.

Nhỏ vừa quay đầu liền thấy Lâm Quát trầm tư.

Phía sau Lâm Quát, hai người cũ khác trong đội cũng lộ vẻ đăm chiêu. Chỉ là sự trầm tư từ Lâm Quát như thể đã có đáp án, cậu đang suy xét làm sao để đối phó với đáp án này.

Lý Nguyên đương nhiên không ngốc đến độ hỏi thẳng phát hiện của Lâm Quát trước mặt cả đội, nhỏ nghiêm mặt nói: “Đi ngủ thôi, chen chúc ở đây làm gì!”

Sắc trời tối đen, dù biết dự báo tử vong mới sẽ đến sau hai giờ chiều mai, đám người vẫn theo sắp xếp trước đó quay trở về phòng, La Hạo Nhiên đã chết, Đỗ Bình Sinh ở một mình liền ghép đôi với người cũ từng chung phòng Lưu Hách.

Chờ ai về phòng nấy hết, Lý Nguyên cố ý tìm lý do rủ Lâm Quát tới phòng khách, Lâm Quát cũng biết nhỏ có nghi vấn liền cùng đi theo.

Tránh để kẻ khác nghi ngờ, Lý Nguyên còn hỏi riêng Tiểu Vũ: “Chúng tôi đến phòng khách tìm manh mối, chị có đi không?”

Tiểu Vũ nào hiểu người cũ ý đồ lòng vòng, túm chăn bảo: “Tôi... tôi không đi đâu, hai người về sớm chút nha.”

Dù Tiểu Vũ phản ứng đúng ý Lý Nguyên, nhỏ lại vẫn khó nhịn móc mỉa một câu: “Tiền đồ.”

Tiểu Vũ không dám hé răng.

Lâm Quát cùng Lý Nguyên trở lại phòng khách, Lý Nguyên để Lâm Quát vào trước xong vẫn đứng ngoài phòng, tay tựa cửa hỏi: “Có đóng cửa không?”

Lâm Quát đáp: “Không cần.”

Lý Nguyên: “Tôi cũng nghĩ vậy.”

Đóng cửa ngược lại giống như có tật giật mình, hơn nữa bọn họ sẽ không biết có ai ở ngoài nghe lén hay không, thà cứ thoải mái mở toang cửa để đấy.

Lâm Quát dẫm trên tấm thảm dẫn vào phòng khách như đạp trên mây. Cậu đến vị trí Lưu Hách đã chết, ánh mắt đảo quanh nơi ấy một vòng, xem có bỏ sót manh mối hữu dụng nào hay không, nhàn nhạt mở miệng: “Cô nói đi.”

Lý Nguyên liền thấp giọng, âm lượng chỉ đủ hai người nghe thấy: “NPC nói tử vong thật sự là có ý gì, anh có manh mối không?”

Lâm Quát “ừ” một tiếng, ánh mắt hướng về tấm bẳng trắng trong phòng, trên đó còn nguyên hai câu phiên dịch tiếng Trung của Tử Thần mà Lưu Hách viết lại.

“ ‘ Mọi bi kịch đều chấm dứt bằng tử vong ’ ‘ thống khổ mang đến tử vong, và tử vong sẽ còn dinh mới ’. ” Lâm Quát nhẩm hai câu này, nói: “Người chết rồi mới có luân hồi chuyển kiếp, chuyển kiếp đại biểu sự sống mới. Trịnh Hoa và Lưu Hách chết theo sắp đặt của Tử Thần, vì vậy hai người họ có sự sống mới.”

Đến đây Lý Nguyên rốt cuộc có cảm giác xuyên qua sương mù, nhỏ nhìn theo tầm mắt Lâm Quát: “La Hạo Nhiên lại không chết theo cách Tử Thần thiết kế, mới tính là anh cướp người thành công khỏi tay Tử Thần. Nhưng La Hạo Nhiên thật sự đã chết rồi, nhưng không được Tử Thần chấp nhận, thế nên La Hạo Nhiên không có sự sống mới, anh ta không có sự sống mới đồng nghĩa...”

“Death...” Lâm Quát nói: “Xuất hiện số nhiều.”

Sắc mặt Lý Nguyên biến đổi.

Phòng khách rơi vào tĩnh mịch, như thể đã qua cả trăm năm, Lý Nguyên mới lên tiếng: “... Về sau chúng ta sẽ thấy nhiều hình ảnh tử vong sao?”

Lâm Quát gật đầu: “Rất có thể.”

“Thế...” Lý Nguyên cảm thấy phát hiện này quá tệ, mặt lộ rõ vẻ bồn chồn: “Là cùng thời gian xuất hiện nhiều dự báo tử vong, hay là, lúc La Hạo Nhiên hóa thành Tử Thần sẽ khởi động lại từ 4 tiếng?”

Đây là điểm mù tri thức của Lâm Quát, cậu lắc lắc đầu: “Không biết, nhưng bất kể là tình huống nào cũng không lạc quan.”

Đây là nói thật, Lý Nguyên rủa một câu, kế đó ngẩng đầu: “Nếu đúng như vậy, còn có một tình huống càng tệ hơn.”

Gần như cùng lúc Lý Nguyên dứt lời, Lâm Quát gật đầu nói: “Đúng vậy.”

Cướp người khỏi tay Tử Thần, cướp được người sống, cũng có thể cướp cả người chết, chỉ cần làm thi thể lệch khỏi quỹ đạo hình ảnh tử vong là thành công rồi. Người sống khó cướp, lẽ nào người chết không dễ cướp hơn sao? Một khi đã thế, vậy người tham dự sẽ không nhất định phải báo hình ảnh tử vong đúng sự thật nữa.

Che giấu hình ảnh tử vong còn đỡ chán, chỉ sợ họ cố ý khiến người tham dự khác kích hoạt cơ quan tử vong, đợi người chết rồi họ lại thao tác cướp người, quả thực còn đơn giản hơn cả đánh rắm.

“Vậy chẳng phải là thiên hạ đại loạn?!” Lý Nguyên chịu phục nói: “Đến lúc đó số lượng Tử Thần chưa biết chừng còn nhiều hơn so với chúng ta! Dự báo tử vong khác gì rạp chiếu phim nữa, chiếu hết suất này lại đến suất khác.”

Lâm Quát suy tính thận trọng hỏi: “Cô nghĩ bọn họ cần mấy ngày để phân tích ra manh mối này?”

Lý Nguyên nghiêm túc nghĩ một hồi, đáp: “Hai người cũ kia phải từng vượt vài phó bản ba sao rồi, em mới quan sát bọn họ, thấy vẻ mặt họ hẳn là đã nghi ngờ đến vấn đề này, nhiều nhất hai, ba ngày là có thể phát hiện, nếu lại thêm nhiều manh mối, không chừng hình ảnh tử vong tiếp theo xuất hiện là họ có thể đoán được rồi.”

Dừng một chút, Lý Nguyên tiếp tục: “Người mới không biết, nhưng em nghĩ người cũ nhất định sẽ không tiết lộ phát hiện này cho bọn họ.” Nhỏ buông một câu khó nghe nhưng cực kỳ thực tế: “Hy vọng đám ngốc người mới nghe lời chút, biết đâu còn có thể sống sót.”

Lâm Quát không lên tiếng nữa, hai người quay về phòng. Mới vừa vào cửa, Tiểu Vũ liền đưa hai bộ quần áo cho Lâm Quát, không đợi cậu hỏi, Tiểu Vũ đã nói: “Quách đại ca tìm thấy vài bộ quần áo trong phòng, ảnh bảo đồ của anh bẩn rồi, đặc biệt cầm qua đây cho anh đấy.”

Lâm Quát Lý Nguyên đồng thời nhíu mày, giữa bọn họ chỉ có một tay họ ‘ Quách ’, tên đầy đủ là Quách Ba, một trong những người cũ.

Lý Nguyên lập tức hỏi: “Bọn tôi không ở đây, gã đã nói gì?”

Tiểu Vũ nhớ lại: “... Chẳng nói gì hết, ảnh chỉ hỏi tôi hai người đi đâu, tôi bảo hai người đi tìm manh mối.”

Lâm Quát cũng hơi bực bội, giọng lạnh đi: “Sau đó?”

Tiểu Vũ tiếp: “Sau đó... Quách đại ca bảo tôi đưa quần áo cho anh, xong rời đi rồi.”

Lâm Quát Lý Nguyên liếc qua nhau, Quách Ba đặc biệt đến đưa quần áo, ý đồ rất đơn giản. Lúc Lâm Quát mở cống thoát nước trong hồ bơi, người cũng mắc mưa, khi đó Quách Ba chẳng hề đưa quần áo tới, cậu cứ thế mặc lại đồ ướt, hiện tại Quách Ba làm vậy, đơn giản vì thấy Lâm Quát có điểm, tới lấy lòng.

Tuy rằng Lâm Quát và Lý Nguyên đều có thể xác định lúc bọn họ trao đổi trong phòng khách không bị người thứ ba nghe lén, nhưng Quách Ba dù sao cũng là người cũ khu A dưới, có thể đoán ra hay hoài nghi gì đó hay không rất khó nói.

Thấy vẻ mặt Lâm Quát Lý Nguyên đều không dễ nhìn, Tiểu Vũ cho rằng mình lại làm gì sai, run rẩy nói: “Tôi cảm thấy Quách đại ca cũng có ý tốt...”

Lý Nguyên hừ thành tiếng, vẫn nhắc nhở một câu: “Cẩn thận đừng để bị Quách đại ca của chị hại chết.”

Tiểu Vũ tâm cứng đờ.

Lâm Quát nhận lấy quần áo từ Tiểu Vũ: “Mọi người nghỉ ngơi đi.”

Dứt lời tới phòng tắm gột rửa một lượt, chờ cậu quay lại bầu không khí trong phòng ngủ đã trở nên ngượng ngùng, hiển nhiên là Lý Nguyên lại móc mỉa Tiểu Vũ.

Việc này Lâm Quát chẳng có ý kiến, tuy Lý Nguyên hơi cọc tính, lời cũng khó nghe, nhưng nhìn ra được là người mạnh miệng mềm lòng.

Cậu quay về sô pha nghỉ ngơi, trước khi ngủ lại lấy ảnh Thịnh Văn ra ngắm nghía. Ngắm một hồi, Lâm Quát nghĩ bụng Thịnh Văn không hổ là thần S trùm khu, người khác bái hắn cầu bình an, cậu ngắm ảnh Thịnh Văn cũng cảm thấy lo âu trong lòng vơi bớt rất nhiều.

“Ngủ ngon.” Lâm Quát nhét ảnh Thịnh Văn về lại dưới gối, nhắm hai mắt định nghỉ ngơi, đại khái không rõ La Hạo Nhiên trở thành Tử Thần sẽ thả xuống dự báo tử vong lúc nào, vẫn luôn chưa thể ngủ.

Mãi đến 2 giờ sáng, Lâm Quát rõ ràng nghe thấy tiếng trở mình trong phòng, phỏng chừng Lý Nguyên cũng không ngủ được. Nếu Tử Thần tân nhiệm ‘ La Hạo Nhiên ’ cũng thả dự báo tử vong theo ‘quy chế 4 giờ ’, vậy thời điểm này đúng là lúc hình ảnh tử vong xuất hiện.

Lâm Quát chẳng lên tiếng, nếu không ngủ được cậu sẽ bắt đầu nghĩ xem ai có thể trở thành người tiếp theo thấy hình ảnh tử vong. Những người đã thấy, lần lượt là Tiểu Vũ, La Hạo Nhiên và cậu, Lâm Quát thử tìm quy luật từ ba người trên.

Tiểu Vũ 24 tuổi, La Hạo Nhiên 27 tuổi, mà cậu 22 tuổi, chỉ nhìn tuổi tác căn bản không phát hiện quy luật gì, cậu lại nghĩ đến con giáp, ba người họ lần lượt cầm tinh con trâu, chó, thỏ, Lâm Quát cũng không phát hiện ra quy luật gì, đang lúc dự tính có nên xem xét tỉ mẩn bát tự ngày sinh hay không, màng nhĩ xém chút bị tiếng thét chói tai chọc thủng.

Tiếng thét này dội đến từ chính phòng ngủ của Lâm Quát, cậu bật người dậy, hành động tương tự còn có Lý Nguyên, hai người không hẹn cùng chuẩn xác hướng mắt về người còn lại trong phòng.

Tiểu Vũ.

Lý Nguyên ‘ tách ’ một cái mở đèn, ánh sáng chói rọi, Lâm Quát lúc ấy mới phát hiện Tiểu Vũ run rẩy dữ dội chỉ vào giữa không trung, ánh mắt nhìn nơi vô định, sắc mặt tái mét: “Xe... xe đâm vào biệt thự, người chết... người chết bị cuốn vào gầm xe, óc... óc văng tung toé...”

~~~

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me