Edit Dm Sau Khi Tieu Ac Ma Bi Ta Linh Nuoi Nhot
Edit: Ôn Kỷ
Trăng lên cao, cheo trên đầu ngọn liễu. Đêm đen dần buông xuống.Một linh một miêu ở rừng cây tố tăm bốn mắt nhìn nhau không nói một lời, một lúc sau cùng đạt thành nhận thức chung, cùng nhau bước đi tìm kiếm nhà mới.U Tiểu Dạ nguyên bản còn muốn Ninh Tiểu Tuyết chờ mình đi tìm nhà mới, như vậy có thể nhanh hơn chút, nhưng lần này dù có nói thế nào thì Ninh Tiểu Tuyết cũng nhất quyết không đồng ý.Bóng đêm thâm trầm, Ninh Tiểu Tuyết cơ hồ cùng bóng đêm hòa làm một thể, tầm nhìn cũng vô phát nhìn thấy U Tiểu Dạ.U Tiểu Dạ mỗi lần bay một chút lại phải cúi đầu xuống nhìn xem Ninh Tiểu Tuyết có còn ở đây hay không, sợ hắn không theo kịp.Đi được một lúc, Ninh Tiểu Tuyết đi được một lúc thì có chút không còn kiên nhẫn, ngẩng lên đầu nhỏ đầy kiêu ngạo.''Ngươi không cần lo lắng, khứu giác của loài mèo bọn ta rất tốt, ta đã nhớ kỹ khí tức của ngươi rồi, ngươi có muốn bỏ ta ở đây cũng bỏ không được ''U Tiểu Dạ nghe vậy liền thả lỏng, vạt váy vẫn luôn nắm chặt cũng được thả lỏng.Tiểu hắc miêu đi ở trên mặt đất bông nhiên dừng lại mà ngửi cái gì đó, rồi nói ''Này ngươi thật sự là ác linh sao? Khí tức của ngươi so với những ác linh khác còn nhiều hơn, giống như bị hỗi loạn nhiều loại khí tức lại với nhau '' Ninh Tiểu Tuyết một đường đi từ tỉnh ngoài Thanh Tuyền Sơn tới đây, trên đường gặp qua không ít ác linh thèm muốn tu vi ngàn năm của hắn.Muốn ăn hắn để tăng lên tu vi, nhưng trên người những ác linh đó tràn đầy khí tức của máu tươi. Cách xa vài dặm Ninh Tiểu Tuyết cũng có thể ngửi được.Nhưng U Tiểu Dạ lại khác biệt.U Tiểu Dạ ''......Coi như ngươi đang khen ta đi ''Đề tài ngắn ngủi nhanh chóng rừng lại, một mèo một linh tiếp tục đi về phía trước.Đột nhiên, Ninh Tiểu Tuyết đi trên mặt đất rơ tên móng vuốt, lại chần chừ không có buông xuống, Ninh Tiểu Tuyết năng đầu lên nhìn về phía chỗ sâu trong rừng cây, như nhìn thấy ác quỷ. Giọng nói trẻ con non nớt vang lên mang theo vài phần cảnh giác. '' Cận thận, giống như có thứ gì đang lại gần đây ''Ninh Tiểu Tuyết trợn chừng mắt lên, gắt gao nhìn về phía rừng cây tối tăm yên tĩnh, đuôi mèo phía sau cũng dựng thẳng lên, bốn chiếc chân nhỏ chậm rãi lùi về phía sau.U Tiểu Dạ thấy bộ dạng Ninh Tiểu Tuyết như lâm vào đại địch, cũng biết sắp rẩy ra chuyện không tốt. Vội học bộ dáng của Ninh Tiểu Tuyết mà lui về phía sau, không biết lúc nào từ trong bóng tối sẽ nhẩy ra thứ gì đó.Là một ác linh nhỏ yếu, U Tiểu Dạ đối với lực chiến đấu của mình vẫn rất tự nhận biết được. Biết sức chiến đấu của mình vô pháp so được với những ác linh khác, lúc này cũng sẽ không tự đi tìm đường chết.Nhưng đối phương hiển nhiên cũng phát hiện ra họ, chỉ trong vài giây ngắn ngủi liền xuất hiện ở trước mặt một linh một miêu.Đôi mắt của U Tiểu Dạ hiện ra vẻ khiếp sợ, thật mau liền nhìn thấy ba con ác linh trên người đầm đìa máu tươi. Vậy mà lại là ba con ác linh từng chiếm nhà ở trước kia của cậu.Ba con ác linh này tuy rằng trên người vẫn tràn đầy máu tươi, nhưng có thể thấy được hình thể của bọn chúng đã lớn hơn trước một vòng. Có thể thấy được thực lục của chúng lại tăng lên.lại nhìn chính mình vẫn không khác trước là bao U Tiểu Dạ ''......''Tên ác linh cầm đầu nhanh chóng phát hiện ra sự tồn tại của U Tiểu Dạ, cười dữ tợn mà lộ ra cả cảm hàm răng''Này đúng thật là oan gia ngõ hẹp, lần trước chúng ta hảo tâm mà bỏ qua cho ngươi, hôm nay liền bắt ngươi cùng con mèo kia thay thế bữa ăn của chúng ta đi! ''Ba huynh đệ bọn họ gần đây ở địa phương bên cạnh ăn người, ăn đến có chút quá mức, ở một lần đang ăn linh hồn của một nhà ba người liền bị thiên sư phát hiện. Cho nên bị thiên sư đuổi giết mới biến thành bộ dạng chật vật như bây giờ.Đối với ác linh như U Tiểu Dạ, bọ họ nguyên bản là dùng để làm đồ ăn nhẹ cũng chướng mắt, nhưng hiện giờ bọn họ đều bị trọng thương còn bị thiên sư đuổi bắt, có thể ăn một chút cũng đã không tồi, tự nhiên sẽ không kén chọn.Lũ ác linh còn đang thảo luận muốn bao vây U Tiểu Dạ, muốn đem cậu ra cắn xé.'' Ở ngay trước mặt ta còn muốn ăn tiểu đệ của ta, đám ác linh các người gan cũng đủ lơn thật ''Thanh âm non nớt của Ninh Tiểu Tuyết vang lên trong bóng đêm, lời nói của hắn đầy kiêu ngạo, kỳ thật âm cuối lại hơi run rẩy.Nếu chỉ là ác linh bình thường, đừng nói là ba con, cho dù là mấy trăm con cũng dễ dàng mà đùa giỡn trong trong tay được.Nhưng trước mặt ba còn ác linh này,rõ ràng đều là những ác linh đã ăn không ít người rồi. Khí tức máu tươi trên người nồng đậm, tu vi cũng không thể khinh thường được.''Ai, ai đang nói chuyện? ''''Đại ca, âm thanh hình như truyền từ trên mặt đất ''Liền ở lúc ba con ác linh còn đang xoay quanh, tìm kiếm xem rốc cuộc là lời nói phát ra từ đâu. Ninh Tiểu Tuyết bắt chuẩn thời cơ mà hóa thành hình người, lộ ra móng vuốt sắc bén. Khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu căng chặt, động tác nhanh tới mức mắt tường khó có thể nhìn thấy được.Vài đạo hàn quan lóe lên trong màn đêm, một lát sau, trên người ba con ác linh lại suất hiện thêm vài vết thương.''Ngươi trốn chước đi, ta cản bọn chúng lại'' Ninh Tiểu Tuyết hướng U Tiểu Dạ nói. Hắn tuy rằng không thích ác linh gian sảo này, nhưng suy sét đến thủ pháp vuốt mèo của U Tiểu Dạ. Ninh Tiểu Tuyết cũng không muốn thấy tiểu ác linh này chết trước mặt mình.U Tiểu Dạ biết chính mình dù có ở lại đây cũng không giúp ích được gì lại còn gây thêm phiền toái cho Ninh Tiểu Tuyết. Vội vàng thừa dịp ba con ác linh kia không chú ý, bay tới trốn sau một gốc cây cổ thụ mà chốn.Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me