TruyenFull.Me

Edit Dm Sau Khi Tieu Ac Ma Bi Ta Linh Nuoi Nhot

Edit: Ôn Kỷ

Cục quản lý dị thường bên ngoài mộc mạc bên trong thì đồ đạc xa hoa mới tinh, trong một phòng họp nhỏ, người phụ trách của các môn phái cùng một số vị đại yêu có thực lực mạnh của yêu giới tề tụ lại, quay xung quang ngòi ở bàn tròn.

Cục trưởng Hướng Xuân Lý vẫn như cũ, khuôn mặt hiền hậu mà tươi cười, cười tủm tỉm mà cùng mỗi người trong phòng chào hỏi.

Chờ đến khi mọi người đều đến đầy đủ, Hướng Xuân Lý ngồi ở vị trí chủ tạo, mà ngồi bên tay trái của Hướng Xuân Lí chính là vị sư thúc chiên phụ trách của thiên sư môn tiểu sư thúc mới ba bốn mươi tuổi, mật thân tây trang màu đen phẳng phiu, rất có điểm giống một lão nam nhân anh tuấn lại có tiều.

Bên tay phải là lão trụ trì Diệp Pháp Tự thân mặc áo cà xa, chòm râu trăng bệch nhưng đôi mắt vẫn sáng ngời như sao, có thể thấy được vị này tu vi cao thâm.

Hướng Xuân Lý ngồi ổ định ở vị trí của mình, ngữ khí hòa hoãn ''Hôm nay mời chư vị đến đây, chủ yếu là vì chuyển sẩy ra mấy ngài hôm trước, chuyện đó cục quản lý dị thường cũng không có cho phong tỏa, nói như vậy hẳn các vị cũng đều biết cả rồi. ''

''Bên cạnh ác ma kia xuất hiện một mèo một linh, nhưng chính là ngày hôm trước, đội tuần tra của chúng ta gặp nạn, mèo đen cùng ác linh kia ra tay trợ giúp, cứu tiểu đội tuần tra của chúng ta.'' Hướng Xuân Lý dừng lại một chút ''Hôm nay triệu tập chư vị đến đây chính là muốn hỏi ý kiến của chư vị đối với chuyện này thấy thế nào? ''

Người phụ trách của ác môn phái thật mau liền từng người lên tiếng.

''Theo ta thấy kia là thủ đoạn của ác ma đó đề mê hoặc lòng người, ta nhớ rõ mấy năm trước ác ma kia cũng từng tìm cục trưởng thể hiện rằng mình không có ác ý, nhưng hắn nói cho cùng vẫn là ác ma, không phải tộc ta, tâm ắc có dị. Huống hồ hắn nguyên bản còn chỉ hoạt động ở một số khu vực xa xôi ít người hoạt động, hiện giờ lại hướng về khu vực Hoài Thành đông dân, này nói hắn không có tính toán gì thì ta nhất định không tin! ''

''Cố lão huynh nói có lý ''

''Không chỉ như vậy, lần trước ác ma kia lại đả thương thần điểu của Diệu Pháp Tự, còn đều phù chú tới trước mặt chúng ra diễu võ dương oai, có thể thấy được hắn tâm không thuần. ''

''Thượng bất chính hạ tắc loạn, ác ma kia như thế, thủ ha là mèo đen cùng ác linh kia lại như thế nào tốt được, ta nghe nói mèo đen kia đạo đức suy đồi, đùa giỡn nữ nhân, thật sự đáng giận!''Người lên tiếng là một nữ đạo trưởng tóc tai gọn gàng, nàng tức giận bất bình.

''Từ từ....Phía trước không phải nói là đùa giỡn mèo cái sao? Như thế nào hiện tại lại biến thành nữ nhân rồi? '' Có người đưa ra dị nghị.

Nữ đạo trượng vừa mới còn một lòng căm phẫn cho nữ nhân ''.......''

Lời đồn hại người a!

Người ngồi được ở đây tự nhiêu cũng là người có mắt nhìn.

Trong đó một số đệ tử của mấy môn phái đang ngồi đây được cứu phần lớn là do mèo đen cùng tiểu ác linh cứu được, mà trong đây cũng có không ít môn phai có quan hệ tốt với họ.

''Đối với mèo mà nói, đùa giỡn.....Mèo cái hẳn là không phải vẫn đề lớn gì đi? ''

''Nếu hai người này vẫn chưa làm chuyện gì ác, chúng ta cũng không nên đuổi cùng giết tận, về sau nếu gặp phải, bắt sống là được. ''

''Lời này có lý, nếu bọn họ còn chưa phạm phải sai lầm nào, chúng ta cũng không nên đối với bọn họ ra tay tàn nhẫn. ''

Lão trụ trì Diệu Pháp Tự nghe mọi người nói một hồi, rốc cuộc cũng mở miệng ''Phượng hoàng của Chùa chúng ta hiện giời đã rất tốt, lúc ấy nhìn có chút nghiêm trọng, kỳ thật ác ma kia cũng không có ra tay tàn nhẫn, còn nữa kia cũng là do phượng hoàng khiêu khích trước, ác ma kia bất quá chỉ là gậy ông đập lưng ông. ''

''Chủ trì, phượng hoàng của ngài bị đánh thành gà mà ngài còn nói là vết thương nhẹ. ''

Lão trụ trì tay cầm tràng hạt, hướng tới người vừa nói chuyện gật đầu, mặt không đổi sắc ý bảo ''Người xuất gia không nói dối, xác thật là vết thương nhẹ. ''

Liền ở lúc các bên đang tranh cãi hết sức túi bụi, mỗi bên lại một ý kiến, thiên sư môn lúc này mới lên tiếng.

Tiểu sư thúc một thân tây trang, lời vừa ra khỏi miệng liền để mọi người khiếp sợ tại chỗ ''Ác linh kia cùng một tiểu bối trong tông ta từng có tiếp xúc qua một lần. ''

Mọi người lăng yên một lúc, nghe vậy liền sôi nổi nhìn qua.

Tiểu sư thúc không chút hoang mang, từ trong túi lấy ra điện thoại, đem một tấm ảnh đưa cho trợ lý bên cạnh, để hắn đem hình ảnh chiếu ra.

Trợ lý nghe vậy vội vàng làm theo.

Một lát sau, một tấm ảnh rất có bồng không khí tình cảm xuất hiện trên màn hình chiếu.

Một tiểu ác linh đang che ô trong đem mưa, trong tay cầm một cái điện thoại, trước mặt ác linh là một cô gái đang hôn mê tóc dài hỗn loạn trên khuôn mặt.

''Hắn....hắn đây là muốn ăn hồn phách? Cản lại sao? Nữ hài này hiện tại như thế nào! '' Người phụ trách của một môn phái có chút nôn nóng hỏi.

Những người khác cũng phụ họa theo.

Tiểu sư thúc lại lắc đầu, trong giọng nói mang theo ý thở dài ''Sai rồi, này không phải do ác linh kia làm, hắn ngược lại là giúp đỡ vị nữ sinh say rượu này gọi cấp cứu, cứu nàng một mạng. ''

''Đều nói thị phi đúng sai, nhưng hồi tượng lại một chút, mọi người ánh mất đầu tiên khi nhìn thấy hình ảnh này, hay không đều cảm thấy ác linh này là đang hại người? Cái gọi là thị phi đúng sai, thân là người tu hàng, chúng ta gặp qua rất nhiều ác linh tàn ác hại người, đương nhiên cảm thấy ác linh chính là sai, nhưng thế gian nào có gì là tuyệt đối, ác linh tự nhiên cũng là như thế. ''

Tiểu sư thúc một hơi nói hết tất cả liền im lặng không nói tiếp, đem quyền lên tiếng một lần nữa giao cho những người ở đây.

Những người tu hành này ta nhìn ngươi ngươi nhìn ta, trong lòng mỗi người đều có suy nghĩ riêng.

Ôn kỷ: Còn nợ 1 chương.....

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me