TruyenFull.Me

Edit Dm Tro Thanh Me Ke Cua Cong Chua Bach Tuyet

THE041:

Edit: April

Dây cung căng lên, đầu mũi tên sắc bén nhắm ngay thùng gỗ mỏng manh kia, giọng nói Lucas tràn đầy sự mê hoặc vang lên bên tai: "Tốt lắm, đứa trẻ ngoan, giết hắn, ngươi sẽ có được sự giải thoát."

Bàn tay run rẩy cho thấy nội tâm đang bối rối, vẻ mặt thay đổi nhanh chóng cũng biểu hiện cho việc hai thế lực đang đấu tranh nhau trong cùng một cơ thể.

Rất lâu sau, sức mạnh kia cuối cùng cũng ổn định, tay nắm cung tên của Snow trở nên kiên định.

"Tốt lắm, làm tốt lắm, đúng là đứa trẻ ngoan, hãy làm theo suy nghĩ trong lòng ngươi, giết hắn."

Trong giọng nói của Lucas mang theo sự vui vẻ, hơi thở ấm nóng thổi vào bên tai Snow.

Nếu như hắn vẫn cứ như vậy mà một mực nhắc tới, và không có ý định lén rút thanh kiếm đang ở bên hông ra, nói không chừng Snow thật sự sẽ bắn mũi tên đang giữ trong tay.

Trái tim đã mệt mỏi quá lâu, cho dù niềm tin trong lòng vẫn còn kiên định, thì cũng không tránh khỏi việc bị mê hoặc.

Cũng may âm thanh khi Lucas rút bội kiếm ra đã thức tỉnh Snow.

Vì vậy Snow khẽ mỉm cười, ở trong ánh mắt mừng như điên của Lucas đem mũi tên nhọn bắn ra, sau đó nhanh chóng xoay người lại, dùng trường cung chặn lại thanh kiếm đang chém xuống của Lucas.

"Snow White!"

Ý định đánh lén của Lucas thất bại, thẹn quá hoá giận gầm thét lên.

Bên kia thùng gỗ bị mũi tên bắn trúng vỡ thành hai nửa, vừa hay mũi tên bắn lệch nên không làm tổn thương đến người đang chứa ở bên trong, người kia lập tức rơi xuống đất, trong trạng thái sắp chết bộc phát ra tiềm lực tránh được sự vây bắt của bọn lính, lộn một vòng lăn đến bên dưới cái giá cao, lăn thêm một vòng nữa rồi đứng lên, nhìn về hướng Snow chạy tới.

Tầm mắt của Snow nhìn thấy được tất cả, trái tim hắn an định trở lại, sau đó nhanh chóng rút ra thanh kiếm ở bên hông, cùng Lucas tạo thành thế công đối kháng.

Một người từng sở hữu sức mạnh của quỹ dữ, người còn lại thì được huấn luyện trong thời gian dài, kỹ năng của cả hai đều đứng hàng đầu khiến người bình thường khi quan sát khó mà theo kịp các động tác chém giết kịch liệt.

Mặc dù cả hai người đều từng có ý định dùng các loại phương pháp khác nhau gây ảnh hưởng, ám hại đối phương, cố hết sức tránh khả năng đối đầu trực diện, nhưng vào thời điểm thực sự đối mặt, cả hai đều không tránh không nhường, toàn thân trên dưới đều tản ra sát khí khiến mọi người xung quanh chỉ muốn tránh xa 90 dặm.

Sự thật đúng là như vậy, tiếng va chạm của thân kiếm thanh thúy vang vang không ngừng, ảnh hưởng nhiều nhất đến cuộc chiến khốc liệt phải kể đến chính là quyết tâm giết chết đối phương.

Sát khí đáng sợ tỏa ra từ hai người khiến cho tất cả binh lính ở xung quanh không chịu được phải lui xa về phía sau, chỉ có người trong thùng gỗ, dè dặt, lặng lẽ tiến lại gần.

Trong trận chém giết vừa tàn khốc vừa kịch liệt này, tình trạng của cả hai đối thủ kỳ thực cũng không được tốt lắm.

Lucas đem máu trong cơ thể mình đưa vào trong cơ thể của Snow, ý đồ muốn khống chế hắn, nhưng khi sắp thành công lại thất bại, cơ thể vì vậy bị phản hệ.

Dĩ nhiên Snow lại càng không nhàn hạ hơn, cộng thêm trong tay hắn chỉ là thanh kiếm thông thường của binh lính so ra thì kém hơn một chút so với thanh kiếm hoàn hảo trong tay Lucas, hai người tuy rằng trông ngang tài ngang sức, nhưng nếu như Lucas có thể kiên trì lâu hơn, thì việc Snow bại trận cũng chỉ là vấn đề thời gian.

Trong một cuộc chiến đấu căng thẳng như vậy, Thượng Đế luôn cho nhân vật chính một chút sự giúp đỡ.

Ví dụ như binh lính bởi vì hoảng sợ vô tình lui đến một nơi thật xa nên không có cách nào kịp thời ứng cứu, mà trong đó người muốn giúp đỡ đối phương là An Kiệt vẫn kiên định muốn đến gần.

Người đứng xem đối với cuộc chiến này thán phục không chớp mắt, khiến bọn họ không cách nào kịp thời chú ý tới phía bên kia đang có người toàn thân đều là bùn đất len lén đến gần.

An Kiệt cuối cùng cũng thuận lợi đi đến sau lưng Lucas, đứng đối diện Snow nháy mắt một cái.

Cậu rút kiếm ra.

Mặt trời cuối cùng cũng thực sự hoàn toàn ló dạng, khí lạnh đầu xuân dần dần tan biến.

Trong tiếng kêu hối hận của những tên lính bên cạnh, trái tim Lucas bị đâm xuyên dưới kiếm của An Kiệt, Snow tiếp theo không chút lưu tình bổ sung thêm một kiếm, cắt lấy đầu của Lucas.

Trải qua không biết bao nhiêu thời gian để báo thù cuối cùng vào giờ khắc này cũng trần ai lạc định [1], Snow vứt thanh kiếm trong tay, cầm lên thanh kiếm Lucas đang nắm chặc ở trong lòng bàn tay, hắn thậm chí còn cắt đứt đai lưng của Lucas, tháo xuống trường kiếm cùng vỏ kiếm.

[1] Trần ai lạc định: trần ai - bụi; bụi đều rơi xuống đất; chỉ sự tình sau khi trải qua rất nhiều khúc khuỷu biến hóa cuối cùng cũng xác định kết quả.

"An Kiệt bé nhỏ, bây giờ đến phiên chúng ta cùng nhau chạy trốn."

Snow mỉm cười nói.

An Kiệt ho khan ra một búng máu, hướng Snow liều mạng gật đầu, giọng khàn khàn nói: "Được."

Hai con người tương thân tương ái nắm tay nhau, đạp trên máu tươi của kẻ thù, dùng thế kiếm không thể đỡ đột phá vòng truy sát của binh lính, bọn họ thậm chí còn cướp lấy một cỗ xe ngựa trong cung điện, đánh xe ngựa, ở trong thành phố của kẻ thù giống trống khua chiêng bỏ trốn.

Tiếng vó ngựa hòa cùng tiếng kinh hô trên đường phố của những người đi đường, sau lưng là tiếng kêu la của bọn lính đang đuổi tới, thật buồn cười khi nghĩ rằng làm vậy sẽ khiến bọn họ dừng lại.

Snow cái gì cũng không quan tâm, hắn giơ roi ngựa lên, phóng khoáng cười to, ánh sáng mặt trời chiếu trên khuôn mặt gầy gò của hắn, lộ ra vẻ anh tuấn cùng tiêu sái từng có.

Mặt trời sáng rực nghĩ rằng: Người này về sau vẫn sẽ là như vậy.

An Kiệt nằm dựa vào cửa xe, cậu cũng cười theo, máu trên ngực cậu từng giọt rơi xuống, từ đen thẫm trở nên đỏ tươi, và vòng sắt kiên cố bắt đầu nổ tung.

Snow nghe được tiếng vỡ tung của vòng sắt, kêu lên:

"An Kiệt bé nhỏ, là xe hư."

"Snow, không phải vậy, xe không có hư.

Vang lên chính là âm thanh vòng sắt trong ngực ta.

Khi ngươi bị kẻ thù giết chết mang đi,

Ta cũng như ngươi bị dao găm rạch nát trái tim,

Ta vô cùng thống khổ,

Cho nên ở trên ngực ta có một cái vòng sắt quấn lại."

Ở trên đường đi, cái vòng sắt này liên tục nổ tung lần thứ hai lần thứ ba, Hoàng tử vẫn luôn cho là do xe hư, nhưng thật ra là tiếng vòng sắt trong ngực chú hươu con trung thành nổ tung, bởi vì hắn cùng người hắn yêu, đã giành được tự do cùng hạnh phúc.

(Hoàn chính văn).

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me