TruyenFull.Me

Edit H Nhan Duyen Troi Cao Da An Bai A Sau A

Chu Giải nghĩ rằng chính mình phải dùng ấm áp tới cảm hóa Nam Hoàn, Nam Hoàn hiện tại có địch ý rất lớn với hắn, có thể là bởi vì hắn trước kia thực sự quá hỗn đản, không đối tốt với Nam Hoàn, luôn khi dễ cô, chọc cô khóc.

Cho nên cô mới không thích hắn.

Trước kia đại khái là bởi vì biết Nam Hoàn thích hắn đến lợi hại, dù ra sao cũng sẽ không rời khỏi hắn cho nên khi đó hắn thật càn rỡ.

Nếu Nam Hoàn dong dài nhiều, hắn sẽ nói cô có phiền hay không, những chuyện Nam Hoàn không cho hắn làm, hắn lại càng kiên quyết muốn làm.

Lộ Tức đã nói, hắn bớt kích thích Nam Hoàn chút, tương lai Nam Hoàn không cần hắn thì làm sao bây giờ.

Hắn ngược lại rất đắc ý tự tin nói: “Không có khả năng, Nam Hoàn yêu tao vô cùng, trong lòng chỉ có một mình tao, dù tao có đối xử với cổ như thế nào cô ấy cũng sẽ không bỏ tao.”

Hắn rất tự tin vào bản thân, kết quả sau đó bị vả mặt thật đau.

Ngày hôm sau Chu Giải xem thời tiết, thấy trời mưa, hắn tri kỷ nhắn cho Nam Hoàn một tin WeChat: 【 hôm nay trời mưa, nhớ mang dù. 】

Không nghĩ tới Nam Hoàn khách khí như vậy, đáp lại một câu: 【 cảm ơn. 】

Chu Giải nháy mắt cảm thấy bầu không khí buổi sáng thật là ngọt, ngọt chịu không nổi.

Khi thức dậy sáng nay hắn đã hỏi mẹ, Nam Hoàn trở về đã ăn cơm chưa?

Mẹ Chu mụ mụ còn không hiểu hắn sao, đương nhiên biết tâm tư của hắn, ngày hôm qua có được thông tin liên bệ của Nam Hoàn, đã kêu về nhà ăn cơm, nói là hôm nay trở về ăn cơm, kêu hắn không cần trở lại.

Chu Giải tính toán thời gian, hôm nay chắc chắn phải đi về, tranh thủ làm hết công việc xong sớm.

Vừa đến lúc tan tầm, lập tức thu thập đồ đạc trở về.

Nam Hoàn đã sớm chuẩn bị tốt nếu quay về Chu gia có thể sẽ đụng mặt Chu Giải, nhưng cô có thứ muốn đưa cho mẹ Chu, thuận tiện đến thăm bà.

Mẹ Chu đối với cô rất tốt, cớ gì mà cô lại không gặp.

Chu Giải tính chuẩn thời gian về nhà, vừa đến cửa đã nhìn thấy Nam Hoàn đưa vòng ngọc cho mẹ hắn.

Hắn nhìn thấy cái vòng kia thì sắc mặt tối sầm xuống, đây là chiếc vòng lúc trước mẹ hắn đưa cho Nam Hoàn ngày bọn họ kết hôn, là vòng gia truyền dành cho con dâu.

Nam Hoàn lúc ấy đi vội vàng, mang theo cả chiếc vòng đi, sợ sau này không có cơ hội, hiện tại có cơ hội, cô muốn trả lại cho mẹ Chu.

Bà nói không cần, lúc trước đã đưa cho cô thì chính là của cô.

Chu Giải nhìn thấy Nam Hoàn kháng cự như vậy thì cảm thấy thật châm chọc, cái vòng ngọc giống như củ khoai lang nóng phỏng tay không ai muốn, nhưng mà lúc trước…… Cô nhận được chiếc vòng này rất vui vẻ mà khoe ra.

“Ca ca, anh xem, đây là vòng ngọc mẹ anh đưa cho em đó, đây là chiếc vòng gia truyền chỉ truyền cho con dâu, em là vợ anh rồi đó.”

Hoàn toàn đối lập với bây giờ.

Mẹ Chu nhìn thái độ của Nam Hoàn kiên quyết như vậy cũng không có cách nào, chỉ có thể nhận lấy, nhìn cửa Chu Giải hỏi: “Sao đã về rồi?”

Chu Giải ngữ khí có chút tức giận: “Trở về lấy ít đồ, trùng hợp thật, Nam Hoàn cũng tới sao?”

Nam Hoàn tới để trả vòng ngọc cho dì Chu, hiện giờ đã đưa xong nên cô chuẩn bị đi về.

Mẹ Chu níu cô lại: “ Ở lại ăn cơm đi, hôm nay dì biết con tới đã làm một bàn lớn đồ ăn nè, đều là những món con thích ăn, nếu con không ăn thì thật lãng phí.”

Nam Hoàn vẫn muốn đi, “ Dì ơi, không cần đâu, công ty con còn có chút việc phải làm, con đi trước đây.”

Chu Giải biết Nam Hoàn không muốn nhìn thấy, vừa chạm mặt đã khăng khăng muốn đi, hắn ngắt lời: “Anh biết em không muốn nhìn thấy anh, em ở lại, anh đi là được.”

Chu Giải nói xong xoay người đi luôn, Nam Hoàn nhìn thấy hắn đi rồi, đương nhiên cũng không từ chối nữa.

Mẹ Chu nhìn thấy tình huống này có chút chua xót hỏi: “Hoàn Hoàn, con nói xem…… Chu Giải đến tột cùng đã làm cái gì để con chán ghét nó đến vậy, con trước kia không phải rất thích nó sao? Từ lúc con đi, nó cũng không được sống tốt…… Nó……”

Nam Hoàn ngắt lời bà: “ Dì à, đều đã qua rồi.”

Mẹ Chu nghe vậy cũng hiểu, không nói nữa, cầm tay cô đi vào bên trong ăn cơm.

Bà vốn dĩ cho rằng còn có cơ hội, nhưng hiện tại xem ra, Nam Hoàn đúng là chán ghét chết cái thằng nhóc ranh nhà bà rồi.

Sau đó Nam Hoàn vội vội vàng vàng rời đi, cũng không ăn uống gì, bởi vì có một tin tức gửi đến, hiện tại cô phải đi đến hiện trường.

Cô phải gọi xe đi, nhưng giờ này không còn xe nào nhận cuốc.

Cô sốt ruột muốn chết, làm cái nghề này đặc thù là phải nhanh chóng, cô sợ mình không đến kịp.

Đúng lúc này, Chu Giải lái xe ngừng ở trước mặt cô, nhìn thấy cô đang vội mà nói: “Đi đâu, anh chở em.”

Nam Hoàn sửng sốt, cứ tưởng hắn đi rồi, nhưng không phải, hắn chỉ đỗ ở cửa nhà.

Nam Hoàn muốn cự tuyệt, nhưng thời gian quá gấp nên đành phải lên xe.

Cô muốn ngồi ghế sau, nhưng Chu Giải không cho, “Ngồi xe anh chỉ có thể ngồi phía trước, anh cũng không phải tài xế của em.”

Nam Hoàn thấy thế nhịn cơn tức đi lên ghế phụ.

Lúc Nam Hoàn cài dây an toàn còn rất xấu hổ, bởi vì trên ghế phụ còn dán mấy tờ giấy dán ấu trĩ của cô hồi trước, trên đó viết mấy chữ.

Ghế chuyên dụng của Nam Hoàn bà xã Chu Giải.

Hắn vẫn đi chiếc xe này, cũng không xé mấy tờ giấy này xuống, làm cô xấu hổ muốn chết.

Đành dùng tay gỡ ra.

Chu Giải vẫn đi chiếc xe mà ba mẹ mua cho từ năm tư đại học cho đến hiện tại, cũng không nỡ đổi là bởi vì Nam Hoàn và hắn đã làm ở trong xe, đều là hương vị của cô.

Hắn luyến tiếc.

Khi Chu Giải mua xe còn rất vui vẻ, lái xe đi đón Nam Hoàn, Nam Hoàn ở trường học chờ hắn, sớm biết rằng hắn muốn mua xe, Nam Hoàn đã mua trước mấy tấm giấy dán để dán ở trên xe.

Còn làm tình là vào ban đêm.

Là Chu Giải bắt đầu.

Hai người bọn họ không cùng một trường đại học, tuy rằng đều ở thủ đô, nhưng xem như đất khách, khi đó đều vội, sau hai tháng tình lữ đất khách mới gặp mặt, chỗ nào cũng muốn gần gũi.

Chu Giải đi đón cô, khi trở về vốn muốn đi khách sạn, nhưng lại muốn thể nghiệm cảm giác xe chấn.

Lúc dừng lại đã nói với Nam Hoàn: “Trong xe thử xem?”

Nam Hoàn cũng rất muốn hắn, hai tháng không gặp, cảm giác thịt hắn chỗ nào cũng thơm ngon, hận không thể đem hôn tróc da hắn.

Mặc váy cũng rất phương tiện, cô trực tiếp dạng chân ngồi ở trên đùi hắn.

Chu Giải nhấc váy cô lên, tay trực tiếp vói vào bên trong sờ quần lót của cô, cởi ra treo ở bên chân.

Ngón tay khảy lên âm đế để kích thích cô.

Cô ngứa ngáy kẹp lấy tay hắn, cũng cởi quần áo của hắn ra, nửa người trên trần trụi.

Cô thích sờ cơ bụng hắn.

Tay Chu Giải sờ lên trên, bàn tay dính nhớp nước sờ lên núm vú, dùng sức lôi kéo, làm ướt nhụy hoa.

Hắn chờ không kịp, vội cởi váy ra, đem đầu vùi trước ngực mà ăn vú, hai người bọn họ đã làm rất nhiều lần, quầng vú Nam Hoàn cũng không còn hồng hào như ban đầu, có chút đậm, phía dưới cũng vậy.

Chu Giải rất thích mút ngực cho cô, mỗi lần có thể ngậm thật lâu, vừa ngậm vừa dùng tay xoa.

Nam Hoàn đĩnh eo đút hắn ăn, còn đặt núm vú lên trên tay hắn cọ xát.

……

【 tác giả có chuyện nói:

Cầu heo heo tiểu kịch trường:

Nam Hoàn cùng Chu Giải kết hôn đã được 5 năm, nhìn thấy thân thể biến hóa, nhớ lại bản thân lúc ban đầu, là tiểu cô nương hồng hào, kết quả bây giờ, bây giờ lại …… Thâm như vậy.

Trước đây nghe nói có người càng làm sẽ càng đen, tuy rằng cô cũng không phải rất xấu, nhưng cũng đã thâm hơn không ít.

Hai người làm từ mấy năm trước, khai trai từ rất sớm.

Nam Hoàn chỉ vào sự thay đổi, tức giận nói với Chu Giải: “Anh xem đều tại anh! Đã nói làm nhiều sẽ đen! Em cũng cảm thấy nó đen đi rồi!”

Chu Giải nghe được lời này đã bị chọc cười, cởi quần ra cho cô xem: “ Anh thì không chắc? Dương vật trước kia hồng hào như vậy, bây giờ đều là màu tím đen! Còn không phải cùng em làm sao!”

Nam Hoàn: “……”

Được thôi, ai cũng không thể ghét bỏ ai. 】

☀Truyện được đăng bởi Reine

Lâu ùi mới có thời gian dô mà thấy áy náy để mng chờ quáa🥹 Em cũng ráng lắm mà năm cuối cấp rùi, rảnh giờ nào em hiện lên giờ đó liền nên mọi người đừng sợ em drop nhen, em sẽ thông báo tình hình ở phần chat mng có thể theo dõi nhen💗 Cảm ơn cả nhà đã đợi ạ

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me