Edit H Nhan Duyen Troi Cao Da An Bai A Sau A
Lộ tức ở kia đầu nghe vậy cảm thấy không thích hợp, nhưng không ở cùng một lô ghế, cũng không thể đi sang đó, chỉ có thể hỏi với sang: “Chu thiếu gia, làm sao vậy? Làm sao vậy? Anh mắng em gái Nam Hoàn sao? Em ấy làm gì anh?”
Chu Giải vừa rồi quá xúc động, hiện tại mới bình tĩnh lại, nhìn Nam Hoàn, có tức giận nhưng lại không còn cách nào, vừa rồi cô quá lớn mật.
Tay Chu Giải sờ đến quần lót của cô, là quần lót làm bằng sợi bông, phía trên có chút ướt, cô ướt rồi.
Cả hai lỗ tai Chu Giải đều đỏ, nhìn Nam Hoàn bị cô làm cho tăng xông.
Nam Hoàn bị cậu dọa rồi, không nghĩ tới phản ứng của cậu lại lớn như vậy.
Cô chỉ không thể nhịn được mà muốn cậu sờ sờ, ngón tay cậu thật sự quá kích thích, vừa mới chạm vào quần lót, cô đã có chút ngứa ngáy, phía dưới kích thích chảy ra càng nhiều dâm thủy, làm ướt quần lót.
Chu Giải ngồi xuống, ánh mắt uy nghiêm nhìn cô, rất tức giận.
Nhưng Nam Hoàn không có cảm giác tội lỗi vì đã làm sai, còn bắt lấy tay cậu, định tiếp tục đi xuống: “ Anh trai, em rất dâm đãng, muốn anh sờ cho em, được không?”
Ngón tay Chu Giải hoàn toàn cứng đờ, bị tay cô nắm lấy cho xuống, đặt lên trên bề mặt quần lót, một tay khác của cô đem quần lót kéo xuống nhưng không kéo xuống hoàn toàn, để tay cậu đụng phải tiểu huyệt của cô, cậu sờ đến âm mao, loại cảm giác kích thích này làm Chu Giải muốn rút tay về, nhưng Nam Hoàn không cho: “Anh trai……”
“Nam Hoàn, cô có bị điên không?”
Nam Hoàn nhìn cậu tức giận cũng không buông tha, đè tay cậu lại.
Trực tiếp dán lên huyệt thịt của cô, khiến ngón tay cậu đâm vào bên trong, Chu Giải chưa gặp qua tình huống này bao giờ, ngón tay cứng đờ trực tiếp thọc vào.
Chu Giải cảm giác mình đụng phải một tầng vách mỏng, nhưng cậu cũng không quá xác định có phải là màng trinh của Nam Hoàn hay không, ngón tay của cậu rất thô dài, thọc tới rồi thực bên trong, đi vào hai ngón tay, Nam Hoàn bị hắn ngón tay chống thật thoải mái, kẹp chân, không cho hắn đi.
Chu Giải muốn rút tay về, nhưng Nam Hoàn không cho, bắt lấy tay cậu, gắt gao kẹp chặt: “ Nhà quê, buông ra cho tôi.”
Nam Hoàn không cho, kẹp hắn tay.
Đúng lúc này, Lộ Tức lại cảm thấy không đúng, “Đại ca, không xảy ra chuyện gì chứ, giờ em qua chỗ ghế lô của anh xem nha.”
Nghe được lời này Chu Giải sợ hãi, nếu hắn đẩy cửa ra không phải sẽ nhìn thấy hình ảnh sắc tình này sao?
Cậu ngăn cản hắn: “Không cần tới đây, không có gì, vừa nãy tao cãi nhau với con nhỏ kia, giờ đã hết rồi.”
Lộ Tức nghe thấy lời này thì đã an tâm, “Vậy anh nhanh lên, bọn em đang chờ anh đó, nhanh lên.”
Chu Giải sợ bọn họ đi đến đây, đeo tai nghe vào, một tay thao tác online.
Cậu chơi trò chơi 6, một tay cũng thao tác rất điêu luyện, một bàn tay khác còn đang cắm trong tiểu huyệt Nam Hoàn, tuy rằng không nhìn rõ tiểu huyệt cô ra sao, nhưng vẫn có thể cảm nhận được, bên trong rất chặt chẽ, nước cũng nhiều, non nớt hút chặt tay cậu, khiến cậu muốn chết.
Làm sao còn có tâm tư chơi game?
Cậu mang đồ nhà quê này đến đây đúng là sai lầm, liên tục bị cô quấy rối, không buông tay cậu ra thì thôi, lại còn kẹp lấy tay cậu, cậu sắp bị cô chơi đùa đến chết rồi.
Nam Hoàn nhìn cậu chuyên tâm chơi trò chơi, lúc này mới dám chậm rãi ngồi lên tay cậu.
Nam Hoàn tuy rằng chưa từng được xem phim, nhưng cô rất thích xem tiểu thuyết, đặc biệt là tiểu thuyết sắc tình.
Một học bá như cô lại có cách giải toả áp lực là tiểu thuyết sắc tình, nói ra cũng không có ai tin, nhưng cô thích như thế, cảm thấy thoải mái, thích xem cảnh ướt át.
Điện thoại cũ của cô không phải điện thoại quá xịn xò, chỉ có thể đăng nhập rất ít trang web.
Cô nhớ rõ trong truyện đã viết đúng như vậy, dùng tay nam chính cọ xát tiểu huyệt của mình, sẽ rất thoải mái.
Cô thử ngay ở tay Chu Giải, hơi hơi đứng lên một chút, ấn ngón tay cậu vào trong cọ xát.
Còn có tiếng kiều suyễn nhỏ.
Chu Giải tuy đang chơi game, nhưng dư quang khóe mắt vẫn nhìn chằm chằm vào cô, cậu cũng muốn xốc lên xem tiểu huyệt của cô trông như thế nào.
Nhưng không nhìn thấy, đã bị váy cô che khuất.
Nam Hoàn thấy cậu nhìn chằm chằm mình, liền hỏi: “ Anh trai, anh muốn xem bên trong sao?”
Nói xong, Nam Hoàn trực tiếp nhấc váy lên cho cậu xem, thấy được hình ảnh tiểu huyệt cô đang ăn ngón tay của cậu, thật hồng hào, huyệt thịt phấn nộn lộ ra ngoài một chút, còn mang theo dâm thủy, ở gần ngửi thấy mùi dâm đãng ở hạ thể cô bay đến.
Chu Giải bị kích thích quên mất trò chơi, trực tiếp thua trận.
Hai cái huynh đệ của cậu ở bên kia hùng hùng hổ hổ: “Đại ca! Anh đang làm gì vậy? Anh dùng chân chơi game sao? Chó nhà em chơi còn giỏi hơn anh nữa đó! Thua thảm như vậy.”
Chu Giải ngứa ngáy, Nam Hoàn vẫn luôn cắn ngón tay cậu, cậu chuyên tâm thế nào được.
Nam Hoàn không nghe được tai nghe bên kia nói cái gì, cắn ngón tay cậu cọ xát, trong một chốc, cô cao trào, bị ngón tay cậu đưa lên cao trào, dâm thủy đều chảy vào trong lòng bàn tay cậu, làm cô đỏ cả mặt.
Cao trào.
Lúc này mới rút tay Chu Giải ra, Chu Giải rút tay về, theo bản năng đặt ở trên chóp mũi ngửi, là mùi vị dâm thuỷ của cô.
Cậu ngửi đến ngại ngùng, cầm khăn giấy trên bàn lau tay.
Cậu cũng không còn tâm tư chơi game, sau khi nhìn Nam Hoàn mặc quần lót vào, nắm lấy quần áo cặp sách dắt cô đi về.
Sau khi về nhà đè Nam Hoàn lẻn cánh cửa, cậu cảnh cáo: “Nam Hoàn! Cô…… Nếu về sau cô còn dám làm chuyện biến thái đó với tôi một lần nữa thì lập tức thu dọn tay nải trở về nông thôn ngay cho tôi, nghe rõ chưa?”
Nam Hoàn nghe được lời này trực tiếp xoay người mở cửa đi vào, vốn là không nghe lời cậu nói.
“Em mới không cần, anh là chồng của em, thì phải bị em ngủ.”
Chu Giải: “……”
Chu Giải vừa bực bội vừa bất lực.
Con nhà quê này ỷ được ba mẹ cậu yêu thương, cậy sủng mà kiếu.
Chu Giải đi vào sau cô, lại ngửi thấy ở tay mình, giống như…… Vẫn còn mùi hương của cô, thật dâm dục.
Cậu ngửi mà dương vật cũng cứng hết cả lên.
……
Buổi tối ăn cơm, Chu Giải nhìn Nam Hoàn trên bàn ăn, cơm đã ở trước mặt cô lại bị cậu tiện tay lấy đi, không cho cô ăn.
Chu ba ba thấy cậu như vậy, đánh một phát vào ót cậu.
Chu Giải bị đánh trực tiếp cắm đầu vào bát cơm.
“Ba……”
Chu ba ba: “ Cho mày khi dễ Nam Hoàn nè, vợ cưới về nhà là để thương, không phải để mày khi dễ.”
Chu Giải tính tình nổi lên: “ Cũng không phải là do con muốn cưới, là các người ép con.”
Chu ba ba nghe được lời này ấn đầu cậu xuống bàn cơm, sau đó đưa cho cậu một xấp tiền, “Ngày mai tan học mang Nam Hoàn đi trung tâm thương mại mua chút quần áo gì đó, với mua chút văn phòng phẩm linh tinh để đi học, Nam Hoàn vừa tới, mẹ mày mới đi mua hai bộ, không đủ, thiếu nữ phải có nhiều quần áo chút để thay đổi.”
Nghe được lời này Nam Hoàn lập tức cự tuyệt: “Không cần đâu chú, chú dì đã mua cho con đủ nhiều rồi, con cũng đủ dùng, quần áo con rất thích, ngày thường đi học con mặc đồng phục là được, không cần lãng phí tiền.”
Nam Hoàn nói như thế nào cũng là ăn nhờ ở đậu nhà người ta, cô cũng phải biết ngại.
Ba Chu chưa từng có một cô con gái, nghe được lời này ngữ khí thái độ cũng ôn nhu hơn: “Không cần lo lắng, đây đều là tiền mừng tuổi của Chu Giải, chúng ta để dành cho nó cưới vợ, con là vợ tương lai của nó, dù sao cũng là để cho con tiêu.”
Nam Hoàn nghe thấy vậy thì liền hiểu: “Đó là tiền sính lễ sau này sao? Chú dì đã tiêu tiền cho con, vậy sau này cứ cắt tiền sính lễ đi.”
Chu Giải: “……”
Đã có ai hỏi qua ý kiến của cậu chưa?
Đó chính là tiền mừng tuổi của cậu, thứ cậu quý nhất chính là tiền mừng tuổi, vậy mà ba mẹ cậu còn không cho, nói là để sau này dùng cho cậu cưới vợ, bây giờ lại khen ngược, trực tiếp cho vợ tương lai dùng?
……
Ngầy hôm sau Chu Giải không còn mộng tinh nữa, cậu cũng cảm thấy tình cảnh bị cọ vú vào khuỷu tay hôm trước là do mình nằm mơ mà thôi, dù sao Nam Hoàn ngủ rất sớm, cậu nhìn chằm chằm vào người bên cạnh, cũng không thấy cô có phản ứng gì.
Phỏng chừng là do bản thân động dục nên gặp mộng xuân, ăn xong cơm sáng Chu Giải đã chuẩn bị đi học, nhưng vừa đi ra đã nhìn thấy Nam Hoàn ngồi ở yên sau xe đạp của cậu.
Đôi chân vung vẩy chờ cậu: “ Anh trai, chúng ta xuất phát đi.”
Chu Giải: “…… Không phải cô đi bộ sao?”
Nam Hoàn lắc lư, nói: “Ngày hôm qua là do anh không cho thừa nhận thân phận của chúng ta, cho nên em mới đi bộ thôi, bây giờ các bạn đều biết chúng ta là vị hôn thê, thì cần gì phải che giấu nữa chứ.”
Chu Giải: “……”
Chu Giải túm lấy cả cô lẫn cặp sách, “ Cô đứng lên đã, để tôi quay xe.”
Nam Hoàn nghe được lời này ngoan ngoãn đứng lên.
Chu Giải cũng là một tên nhóc nghịch ngợm, nhìn thấy cô đứng lên, ngay lập tức cưỡi lên xe đạp, ném cô ở phía sau.
Nam Hoàn nhìn thấy bóng dáng cậu cưỡi xe đạp rời đi mà tức đến dậm chân.
Quá xấu rồi.
……
Chu Giải đi tới phòng học không bao lâu thì Nam Hoàn cũng tới, Nam Hoàn thở phì phì nhìn cậu.
Cô trở lại vị trí ngồi, nhưng cũng không thật sự tức giận với cậu, mẹ Chu đã nói, cậu chỉ hơi trẻ con, chứ vẫn rất tốt bụng.
Bắt đầu tự học, Nam Hoàn lấy hộp bút của mình ra, con nhà nghèo, tiết kiệm đã thành quen, đồ vật đều là dùng đến hỏng rồi mới ném đi.
Cô lấy ra ngoài, Chu Giải nhìn cục tẩy của cô thế nhưng chỉ còn có một mẩu?
Hộp bút chì cũng rách tung toé, rất có cảm giác niên đại.
Nữ sinh phía trước nhìn cô một cái, ngày hôm qua sau khi nghe nói cô là vị hôn thê của Chu Giải, đã có địch ý với cô, thấy hoàn cảnh của cô nghèo kiết xác tới vậy thì cười nhạo: “ Hộp bút rách nát như vậy mà còn dùng à? Nam Hoàn tôi nghe nói nhà cậu rất nghèo, đây cũng không phải là cô nhặt ở trong thùng rác lên đấy chứ?”
Lời nói này rất lớn, các bạn học trong lớp đều nghe được, nhìn về phía hộp bút của cô, thật đúng là rách tung toé, phỏng chừng đã dùng thật lâu.
Tính tình Nam Hoàn rất tốt, nghe được lời này cũng không tức giận, cái hộp bút này vẫn rất có giá trị tinh thần với cô, đây đều là món quà mà nhà hảo tâm trong thành phố quyên tặng cho bọn cô.
Khi cô học tiểu học đã nhận một bộ, sau đó cũng không nhận nữa, muốn để lại cho người cần hơn, cô còn có thể dùng thì không lãng phí.
“Đây hộp bút mình đã dùng từ hồi tiểu học, là văn phòng phẩm nhà hảo tâm trong thành phố quyên tặng, là đồ mới, không phải được nhặt trong thùng rác, chỉ là đã lâu rồi, nhưng vẫn còn có thể dùng, thì không cần lãng phí, dù sao chỉ là đồ vật mà thôi, đẹp hay không có thể dùng được là được rồi.”
Sau khi cô nói ra câu này, nữ sinh kia cười nhạo nói: “ Dù sao, rốt cuộc nghèo như vậy, cũng mua không nổi một chiếc hộp bút mới. Nếu không để tôi mua cho cậu một chiếc mới, đồ rách nát như vậy đừng dùng nữa, ai không biết còn tưởng rằng nhà cậu nhặt ve chai.”
Nói xong, đột nhiên có người đạp một cái vào bàn cô ta, tốc độ nóng nảy khiến cô hoảng sợ, cái bàn trực tiếp ngã xuống, phát ra tiếng vang lớn.
Tính tình Chu Giải vốn đã đáng sợ, chân lại nhanh hơn não, một chân đạp bàn đã khiến cho cô ta câm miệng.
“ Đánh rắm gì vậy? Có tình người như vậy thì quyên mấy trăm vạn đến tai khu đi.”
……
【 tác giả có chuyện nói: Ngày mai Chu Giải nhận thầu văn phòng phẩm cửa hàng, cái gì phấn liền mua cái gì.
Này chương đại thô dài lạp lạp lạp ~~~~ cầu heo heo ~~ heo heo nhiều ngày mai tiếp tục đại thô dài ~~~】
☀Truyện được đăng bởi Reine☀
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me