Edit H Nhan Duyen Troi Cao Da An Bai A Sau A
Đầu lưỡi mềm mại liếm ở phía trên, chỉ một chút như vậy đã làm thân thể Nam Hoàn kích thích đến run run.
Trước đây cô từng tò mò cảm giác bị liếm, bây giờ được nếm thử rồi, thì ra là cái cảm giác này, thật là có chút thoải mái kích thích, đầu lưỡi ca ca đang liếm vào trong tiểu huyệt cô.
Kích thích, mềm mại quá đi.
Nam Hoàn ô ô kêu, Chu Giải cũng cảm thấy rất kích thích, không nghĩ tới liếm vào chỗ đó của phụ nữ lại có loại cảm giác như thế này, nếu nói có vị gì, thì không có hương vị gì cả, dù sao cơ thể sạch sẽ sẽ không có hương vị, nhưng cậu có thể cảm giác được một mùi hương dâm mà lại không dâm.
Cậu liền liếm xuống, bản thân cũng thấy kích thích, đầu lưỡi câu lấy mặt trên, tốc độ bắt đầu nhanh hơn, liếm láp thịt non của cô.
Nam Hoàn mới đầu còn có thể nhịn, nhưng Chu Giải đột nhiên tăng tốc độ nhanh hơn, toàn bộ đầu lưỡi dán lên tiểu bức cô, quét phía bên trên, quét từ trên xuống dưới, quá thoải mái.
Cảm giác chân cũng mềm đi, ngón chân cuộn tròn lại, bị cậu liếm đến kêu ô ô, xoắn mông.
Chu Giải cảm thấy chỗ này thật là có chút…… Mê người, cậu liếm một lát đã luyến tiếc buông ra, tiếp tục liếm lên mặt huyệt cô, quét thịt non, đầu lưỡi chọc tới âm đế, Nam Hoàn còn thoải mái a một tiếng.
Cậu đã nhìn ra, nơi này của Nam Hoàn rất mẫn cảm, nghĩ như vậy, Chu Giải vẫn luôn công kích âm đế, nhìn chằm chằm âm đế liếm láp, liếm mút âm đế cô, dùng đầu lưỡi day day.
Nam Hoàn muốn chịu không nổi, thân thể run lên, hai cái tay nhỏ nắm thành nắm tay: “Ca ca, chậm một chút, thật thoải mái —— chậm một chút thật thoải mái ——”
Chu Giải nghe được lời này nhìn Nam Hoàn đang giãy dụa, hai tay đột nhiên bắt lấy mông cô, không cho cô nhúc nhích, đôi tay nâng mông lên liếm.
Nhìn từ phía sau, thật giống như toàn bộ mặt cậu đều chôn trên mông Nam Hoà, si mê liếm mông cô, dâm thủy ở tiểu huyệt quá nhiều, không ngừng chảy ra, dồn xuống khoé miệng Chu Giải.
Chu Giải nhìn cô chảy nhiều dâm thủy như vậy liền hút cho cô, muốn hút khô dâm thủy của cô, nhưng dù uống bao nhiên, cô vẫn còn chảy nước.
Chảy tới cằm cậu rồi đi xuống tới hầu kết.
Chu Giải đã hiểu vì sao con gái lại làm từ nước rồi, chảy ra nhiều dâm thủy như vậy.
Nam Hoàn không thể kiên trì nổi, đầu lưỡi Chu Giải quá lợi hại, chọc âm đế cô vừa day vừa chơi vừa liếm, cô lại cảm giác muốn đi tiểu.
Muốn quả thực không được, duỗi tay đi nâng mông, sợ mình thật sự tè ra rồi bị ca ca uống vào thì không ổn.
Giọng cô cũng hoá mềm như bông, nói với cậu: “Ca ca, không cần liếm, đủ rồi, đủ rồi, em muốn đi tiểu, em muốn tè.”
Chu Giải nghe được lời này bắt lấy mông cô đột nhiên bắt đầu dùng sức, vẫn tiếp tục phát lực liếm cho cô, không rời khỏi miệng bức, nói muốn đi tiểu cũng không cho cô tiểu, vẫn luôn kích thích, Nam Hoàn chịu không nổi, cảm giác muốn đi tiểu sắp tới, cô tưởng mình đã tè ra, dâm thủy đều phun vào trong miệng cậu.
Chu Giải không nghĩ tới bức cô nhiều nước như vậy, trực tiếp tưới lên miệng và mặt cậu ta, không giống như lúc đầu, đây là trực tiếp phun ra âm tinh, cột nước bắn thẳng vào trong miệng và mặt cậu ta.
Chu Giải uống lên không ít, nhưng vẫn bị sặc.
Nam Hoàn đã đọc trong tiểu thuyết miêu tả rằng nó rất thoải mái, nhưng không nghĩ tới sẽ thoải mái tới như vậy……
Cô ngượng ngùng nhìn xuống Chu Giải, đỏ mặt, cô cho rằng mình đi tiểu, nhưng không phải, vừa rồi không phải là tè ra, mà là…… Triều phun.
Nam Hoàn ngượng ngùng, Chu Giải cũng ngượng ngùng, hai người đều mặt đỏ.
Chu Giải vừa mới gặp sung sướng, nhưng bây giờ khôi phục lại, vẫn là cái mặt xị kia, cầm khăn giấy lau miệng nói: “Có thể? Thoải mái? Giảng đề cho tôi?”
Nam Hoàn nghe được lời này gật gật đầu, nói có thể, phía dưới của cô đều là nước, cô cầm khăn giấy ở bên cạnh lau dòng nước phía dưới tiểu huyệt mình.
Quá nhiều, phải lau rất nhiều lần mới khô, sau khi vệ sinh, cô mặc quần lót vào, bắt đầu giảng đề cho cậu, hỏi: “Anh không hiểu chỗ nào?”
Chu Giải đầu lưỡi liếm liếm hàm răng, cũng không muốn biết có phải là ảo giác hay không, cậu vẫn cảm giác được bên trong miệng mình là mùi vị dâm đãng của Nam Hoàn, “ Chỗ nào cũng không.”
Nam Hoàn: “……”
Nam Hoàn cho rằng Chu Giải chỉ khiêm tốn mà thôi, sau đó mới phát hiện cậu ta thật sự là heo.
Nam Hoàn ban đầu còn có thể nghiêm túc dạy cho Chu Giải, nhưng cô phát hiện cậu quá xuẩn.
Đột nhiên khóc ngay lập tức.
Chu Giải thấy cô khóc liền bị doạ cho sợ hãi, không biết sao lại thế này, đang êm đẹp tại sao lại khóc?
“ Cô khóc cái gì tôi còn chưa khóc đâu, không phải cô đang giảng đề cho tôi sao? Có tiện nghi gì cũng cho cô chiếm. Vừa nãy còn kêu giảng đề cho tôi, giờ lại khen ngược, đề chưa giảng xong, cô còn khóc dữ như vậy.”
Nam Hoàn vừa khóc lóc vừa dùng tay nhỏ xoa nước mắt, thật ủy khuất: “ Sao anh lại ngốc như vậy.”
Chu Giải: “…… Nam Hoàn, tôi kêu cô giúp tôi giảng đề, không phải kêu cô tới nhục nhã tôi.”
Nam Hoàn vẫn đang khóc, khóc đến dừng không được, cậu ta ngốc quá đi.
Chu Giải: “…… Đừng khóc, tổ tông, tôi học, tôi nghiêm túc học được chưa? Hình như tôi biết làm rồi, có phải như vậy hay không?”
Chu Giải cảm thấy Nam Hoàn quả thực là ma quỷ, ngay từ đầu cậu ta thật sự không có tâm tư học, Nam Hoàn nói cái gì cậu cũng không biết, nhưng Nam Hoàn khóc ra thế này, cậu sợ bị ba mẹ nghe thấy sẽ cho rằng cậu khi dễ người ta, liền nghiêm túc hơn.
Nam Hoàn vừa rồi còn đang khóc, nhìn thấy cậu nghiêm túc như vậy thì ngừng lại, xoa đôi mắt gật đầu nói: “ Ừm, ca ca làm đúng rồi.”
Chu Giải thật là thiếu cô.
……
Ngày hôm sau ăn cơm xong Chu Giải xuống lầu lấy xe đạp ra trước chờ Nam Hoàn, ngày hôm qua đèo cô, hôm nay cũng tiếp tục đèo cô đi.
Chu Giải chờ Nam Hoàn tới nửa ngày còn chưa ra, cậu ta có chút sốt ruột: “ Đồ nhà quê, không ra là tôi đi đó.”
Nam Hoàn nghe thấy thế cưỡi xe đạp đi ra, cho cậu xem: “Ca ca, em tới rồi.”
Chu Giải nhìn thấy Nam Hoàn đạp chiếc xe đạp màu hồng nhạt ra ngoài, mặt nháy mắt liền tối xuống: “…… Cô lấy xe ở đâu?”
Nam Hoàn vui vẻ giải thích: “Đây là anh Chu Cầm ca ca đưa cho em, anh ấy nói em không có xe đạp để anh đưa em đi không có tiện, cho nên tặng xe đạp cho em, anh Chu Cầm thật tốt bụng!”
Chu Giải: “……”
Cần anh ta đánh rắm?
Có mượn anh ta nhọc lòng không?
Còn mua xe đạp cho Nam Hoàn nữa?
Chu Giải bắt lấy xe đạp của Nam Hoàn, không cho cô đi: “ Hai người rất thân thiết sao? Cô cứ nhận quà của anh ta như vậy? Tương lai anh ta mà bán coi đi, có phải cô còn đếm tiền cho hắn hay không? Mau trả lại anh ta ngay cho tôi, không cho lấy.”
Nam Hoàn ủy khuất nhìn cậu, thấy cậu bá đạo như vậy, giây tiếp theo cưỡi xe đạp trực tiếp chạy đi.
Chu Giải: “……”
……
Buổi chiều có tiết thể dục, loại học sinh không phát triển ở phương diện học tập như Chu Giải, ở phương diện chơi thể dục lại rất phát triển, chỉ thích học thể dục, hơn nữa tiết thể dục có thể chơi bóng rổ, lát nữa lớp bọn họ chuẩn bị giao lưu đánh bóng với lớp khác.
Tiết thể dục có thể làm nóng người trước.
Chu Giải ở trong trường học có nhân khí tràn đầy, lớn lên vừa cao vừa đẹp trai, trong nhà còn có tiền, là hình tượng nam thần trong lòng rất nhiều nữ sinh.
Các bạn trong lớp đều biết chuyện cậu đã có vị hôn thê, dù sao là do chính miệng cậu ta thừa nhận, nhưng lớp khác thì không biết.
Cả cao tam đều biết, ban hoa lớp 2 cách vách Khương Lâm Lâm thích Chu Giải.
Theo đuổi đã lâu, nhưng Chu Giải vẫn luôn không có ý tứ kia, vẫn luôn cự tuyệt, người ta cũng chưa từ bỏ ý định, mỗi lần chơi bóng rổ đều nhất định phải đi đưa nước.
Chu Giải cũng không có nhận nước cô ấy đưa, vẫn luôn lảng tránh, đều là mặt nóng dán mông lạnh.
Sau khi kết thúc tiết thể dục, Chu Giải cùng thành viên trong lớp đi chơi bóng rổ.
Nam Hoàn vừa tới nơi đây vẫn chưa quen biết nhiều bạn bè, chỉ biết mỗi Chu Giải, cho nên làm gì cũng dính lấy cậu.
Chu Giải lúc này đang chơi bóng rổ, cô ở một bên nhìn.
Lớp Khương Lâm Lâm bây giờ cũng là tiết thể dục, nhìn đến cậu đang chơi bóng rổ, bộ dáng quen thuộc đi mua nước đưa cho cậu ấy.
Chu Giải vừa vặn nghỉ ngơi, cô đi qua đưa nước cho cậu ta, hỏi: “Chu Giải, tớ nghe nói cậu có vị hôn thê, thiệt hay giả vậy?”
Chu Giải vốn dĩ muốn cự tuyệt, nhưng là nhìn thoáng qua con trùng theo đuôi phía sau, cậu nói: “Thật, trong nhà an bài, ép duyên.”
Khương Lâm Lâm nghe vậy rất vui vẻ: “ Nói vậy tức là cậu không thích đúng không, nếu không phải người trong nhà an bài, cậu cũng sẽ không thích cô ấy đi.”
Chu Giải nghe được lời này không lên tiếng, đúng lúc này không biết là ai ném bóng rổ vào người Nam Hoàn, Nam Hoàn trực tiếp bổ nhào trên mặt đất.
Chu Giải nhìn thấy hình ảnh này, tay chân nhanh hơn não trực tiếp tiến lên nhấc cổ áo đối phương, nổi bão với hắn: “ Mày mẹ nó mắt mù a? Có biết mở mắt ra nhìn không? Người lớn như vậy ở chỗ này mày cũng không nhìn thấy à?”
……
【 tác giả có chuyện nói: Cầu heo heo tiểu kịch trường:
Sau một năm Nam Hoàn mất tích, Chu Giải cuối cùng cũng hỏi thăm được số điện thoại mới của Nam Hoàn qua nhiều lần.
Nhưng đã tìm Nam Hoàn một năm, một năm cảm xúc gì cũng không còn, cậu ta cũng tức giận, giận Nam Hoàn không từ mà biệt, không muốn đi tìm cô.
Nhưng buổi tối vẫn không nhịn được mua số di động mới gọi điện thoại cho Nam Hoàn.
Giọng của cô vẫn ngọt ngào trước sau như một.
“Alo? Ai vậy?”
Chu Giải suy nghĩ hơn nửa ngày không biết nên nói cái gì, sợ bị phát hiện, trì độn một lát nói: “ Chào cô, mua đất không? Có rất nhiều ưu đãi……” (tui bịa á=))))
Nam Hoàn trực tiếp cúp điện thoại, tút tút tút……
Chu Giải: “……” 】
☀Truyện được đăng bởi Reine☀
Huhuhu edit cảnh H khó quá đi, tui nghĩ mãi mà edit ra vẫn cứ sượng sao á, mọi người thông cảm cho tui nha, nhiều khi không ưng cũng k dám đăng á🥺🥺🥺
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me